← Ch.0046 | Ch.0048 → |
Lần trước, xếp hạng bốn đại thiên tài cũng có thứ tự trước sau, trong đó, giữ vị trí thứ nhất chính là Tân Vô Ngân.
Thu Mộng Vũ xếp thứ hai Triệu Lân Long xếp thứ ba, Thu Trường Y xếp thứ tư.
Tân gia xếp thứ nhất, xếp thứ hai và thứ tư đều thuộc về Thu gia.
Triệu thị gia tộc rõ ràng rơi xuống hạ phong.
Nhưng lần này, Triệu gia lại vượt trội hơn trước.
Không chỉ vì đệ nhất nhân của Triệu tộc là Triệu Lân Long đã đột phá lục trọng võ đạo, tu vi trấn áp quần hùng, mà còn có đám người Triệu Phong và Triệu Vũ Phi biểu hiện xuất chúng, mặc dù còn nhỏ tuổi nhưng đã đột phá tu vi ngũ trọng võ đạo, khiến cho số lượng và chất lượng thiên tài của Triệu tộc còn hơn hẳn những gia tộc khác.
Nếu so sánh số lượng thiên tài từ ngũ trọng võ đạo trở lên. Triệu tộc có năm người theo thứ tự là Triệu Lân Long, Triệu Phong*, Triệu Phong, Triệu Hàn, Triệu Vũ Phi.
Tân gia chỉ có vẻn vẹn ba người, kể cả Tân Đông vừa mới đột phá không lâu.
Thu gia có bốn người, bao gồm hai đại thiên tài Phong Vân là Thu Mộng Vũ và Thu Trường Y.
- Lần Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao này, sợ rằng sẽ là một phen long tranh hổ đấu rồi...
Triệu tộc cường thịnh, khiến cho hai đại gia tộc khác cảm thấy áp lực, thần sắc đều rất ngưng trọng.
Sau khi nhân số đến đông đủ, Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao chính thức khai mạc.
Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao chủ yếu là luận bàn và trao đổi...
Dựa theo quá trình diễn ra Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, mỗi một thiên tài đều có thể biểu hiện võ học của mình và luận bàn cùng người khác.
Mỗi khi luận bàn xong, chủ sự và những người khác có thể tham gia đánh giá, hoặc khen hoặc chê.
Chính giữa khoảng đất trống của Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao có một thạch đài.
- Ta tu luyện môn võ học gọi là "Tảo Vân Thổi" đã đạt tới hỏa hầu đỉnh phong rồi.
Một thiếu niên liên tục đá ra, nương theo từng đợt kình phong tốc độ càng lúc càng nhanh, cuối cùng chỉ còn nhìn thấy thối ảnh giống như cuồng phong bạo vũ.
- Luyện võ học cao cấp tới hỏa hầu đỉnh phong, cũng không tệ.
Mọi người xung quanh đều tán thưởng.
Càng hiếm có hơn chính là gã thiếu niên này cũng không phải xuất thân từ ba đại gia tộc, mà là đệ nhất thiên tài của một gia tộc nào đó.
Sau khi diễn luyện xong, ánh mắt thiếu niên đột nhiên sáng rực, ôm quyền nói với Thu Mộng Vũ:
- Tại hạ bất tài, hy vọng có thể cùng Vũ Dương đệ nhất mỹ nữ luận bàn vài chiêu...
Lời vừa nói ra, trên sân lập tức ồn ào.
- Thôi nào... chỉ bằng vào tên nông dân như ngươi cũng muốn luận bàn với Thu Mộng Vũ.
- Muốn khiêu chiến với Mộng Vũ thì hãy đánh thắng ta trước đã!
Trong những đệ tử của Thu gia, có một thiếu niên tứ trọng võ đạo nhảy ra.
Hai thiếu niên rất nhanh liền lao vào đánh nhau.
Vị thiếu niên của Thu gia tu luyện một bộ quyền pháp cao cấp, uy lực không tầm thường, đạt đến hỏa hầu đại thành.
Kết quả, sau khi giao phong được 50-60 chiêu, đệ tử Thu gia đã chiến thắng.
- Hừ! Chỉ bằng vào chút thực lực ấy của ngươi cũng dám đến Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, thật là đáng xấu hổ.
Đệ tử Thu gia cười nhạo một tiếng.
Đệ tử thiên tài của ba đại gia tộc đều tu luyện công pháp, võ học cao cấp. rất toàn diện, thực lực mạnh hơn hẳn những thế lực khác.
Sau khi người này chiến thắng đệ tử Thu gia, liền nhanh chóng nhận được sự khiêu chiến của một đệ tử khác trong Tân gia.
Hội Nghị Thiên Tài Đinh Cao, tiến hành hết sức thuận lợi.
Vừa mới bắt đầu luận bàn, cho nên đều là những thiên tài tứ trọng võ đạo bình thường.
Thiên tài Phong Vân và thiên tài ngũ trọng võ đạo trở lên đều không nhúng tay vào.
Không lâu sau, Triệu Cầm và Triệu Thanh của Triệu tộc đã lần lượt lên sân, có thua có thắng.
Cứ như vậy, thực lực của những thiên tài thượng tràng càng lúc càng mạnh mẽ.
- Triệu Hàn bất tài xin được lĩnh giáo thực lực của chư vị.
Triệu Hàn đứng ở giữa khoảng đất trống lên tiếng.
Ánh mắt của hắn quét qua Tân gia và Thu gia, mục tiêu là những đối thủ ngũ trọng võ đạo.
Trong đó, Tân gia có ba vị ngũ trọng võ đạo, cầm đầu là Tân Vô Ngân, mặc dù số lượng không nhiều lắm, nhưng thực lực đều rất mạnh mẽ.
- Để ta lên!
Tân Đông chậm rãi đứng dậy, vứt cái mũ rơm trên đầu xuống.
Lần trước tại cửa chính của Triệu tộc, Tân Đông và Triệu Hàn đã từng giao phong.
Lúc ấy, bởi vì tu vi và Võ Đạo Nội Kình của Triệu Hàn mạnh mẽ, cho nên Tân Đông mới bị thua.
- Bại tướng dưới tay!
Triệu Hàn cười lạnh một tiếng, không nói hai lời đã phát động công kích.
- Thiết Bích Thủ!
Cánh tay của Tân Đông như đồng đỏ, cơ nhục thô cứng, đánh ra một quyền thúc dục một luồng Võ Đạo Nội Kình cương liệt bá đạo, hung hăng xông lên.
Tuyết Hàn Chưởng!
Trên người Triệu Hàn xuất hiện một luồng Võ Đạo Nội Kình tràn đầy áp bách và rét lạnh, luồng khí tức lạnh lẽo này theo một chưởng của hắn đánh ra.
Phành...
Hai luồng lực lượng hung hăng va vào nhau.
Thân hình Triệu Hàn liên tục thối lui, khí huyết sôi trào. Mà thân hình của Tân Đông thì lại khựng lại giây lát, cảm giác cánh tay như bị đông cứng.
Hai người đều có ưu khuyết riêng.
Ưu thế của Triệu Hàn là ở chỗ Võ Đạo Nội Kình đã đạt tới ngũ trọng đỉnh phong.
- Tân Đông tu luyện "Minh Đông Da Săt", lực lượng cơ thể và năng lực phòng ngự lại càng mạnh hơn.
Bởi vì sau khi tấn chức ngũ trọng võ đạo, Võ Đạo Nội Kình của Tân Đông đã bắt kịp đối phương, hơn nữa phối hợp lực lượng mạnh mẽ với "Thiết Bích Thủ" uy lực càng cường đại vô cùng.
Đại chiến hơn mười chiêu, hai người vẫn bất phân thắng bại.
Chẳng qua, theo thời gian trôi qua, Triệu Hàn dần có chút quá sức, mỗi lần lấy cứng đối cứng, cánh tay của hắn đều run rẩy, hổ khẩu như muốn nứt ra.
Năng lực phòng ngự của Tân Đông rất mạnh mẽ, cho dù Võ Đạo Nội Kình có kém hơn cũng không bị thương.
Sau trăm chiêu, hô hấp của Triệu Hàn đã trở nên dồn dập, mà Tân Đông vẫn ổn định.
- Nhị vị đến đây là kết thúc được rồi.
Thu Mộng Vũ mỉm cười đứng dậy, kết thúc lần luận bàn này.
Tiếp đó, nàng lại bình luận ưu khuyết giữa hai người:
-Triệu Hàn, Võ Đạo Nội Kinh của ngươi rất mạnh, chẳng qua căn cơ lại bất ổn, ta đề nghị ngươi tăng cường củng cố thể chất. Về phần Tân Đông, sở trường của ngươi là phòng ngự và luyện thể, lực công kích cũng rất mạnh, chẳng qua ngươi lại quá ỷ lại vào chúng, chiêu thức võ học và kỹ xảo còn chưa đủ...
Lời bình của Thu Mộng Vũ quả thật rất đúng trọng tâm.
Ngoài ra, còn có thiên tài khác tham gia thảo luận.
Trận luận bàn này, cuối cùng đánh giá Tân Đông thắng hơn nửa phần.
- Ha ha Triệu thị gia tộc, còn có ai ra tay nữa không Triệu Lân Long? Hay vẫn là Triệu Phong?
Tân Đông khoanh tay trước ngực, trong miệng ngậm một cây cỏ xanh nhìn qua Triệu thị gia tộc.
Lần này, thiên tài Triệu gia quá nhiều, cho nên đệ tử của Tân gia và Thu gia đều cố gắng khiêu chiến thiên tài của Triệu gia.
Ánh mắt của Tân Đông nhìn qua một lượt, cuối cùng tập trung lên người Triệu Phong.
Nếu như khiêu chiến với Triệu Lân Long, hắn quả thực không nắm chắc.
Lần Hội Nghị Thiên Tài Đỉnh Cao này, Triệu Lân Long với tu vi lục trọng võ đạo, cường thế xuất hiện, áp lực rất lớn, ngoại trừ thiên tài Phong Vân ra, thiên tài bình thường căn bản không dám khiêu chiến.
- Ngươi vừa trải qua một trận chiến, cho dù ta thắng thì cũng không võ(*).
(*) Chiến đấu không phải bằng sức của mình.
Triệu Phong đứng lên, mỉm cười nói.
Hắn nói cũng đúng sự thật, Tân Đông vừa mới đại chiến một trận với Triệu Hàn, thể lực và Võ Đạo Nội Kình đều tiêu hao rất nhiều.
Thể nhưng lời này của hắn lại khiến cho đám đệ tử của Tân gia rất phản cảm.
- Tiêu tử! Nói khoác mà không biết ngượng!
- Hừ! Không dám ứng chiến thì cứ nói thẳng ta ghét nhất là loại rùa đen rút đầu này.
Những lời này chủ yếu bởi vì Triệu Phong ở trong thành Vũ Dương cũng không có danh tiếng gì, rất nhiều người đều không biết hắn, thoạt nhìn còn cho rằng hắn chỉ là một tiểu bối vô danh.
Danh tiếng của Triệu Phong chỉ giới hạn trong Triệu thị gia tộc ở ngoài gia tộc rất ít nhắc đến.
Trong số những đệ tử của Tân gia, chỉ có Tân Phi là không cho rằng như vậy, ngược lại thần sắc càng ngưng trọng hơn.
Thu Mộng Vũ mỉm cười đề nghị:
- Không bằng thế này đi, để Tân Đông trước tiên nghỉ ngơi một chút, còn Triệu Phong ngươi thì biểu diễn một chút võ học của mình, hoặc là cùng những người khác luận bàn.
Đôi mắt xinh đẹp như sóng nước lưu chuyển của nàng mang theo hứng thú đánh giá Triệu Phong vài lần, đồng thời cũng liếc nhìn Triệu Vũ Phi ở phía xa một cái.
Triệu Vũ Phi cũng không nói gì, chi thè lưỡi.
Triệu Phong có chút kỳ quái, hắn cảm thấy Thu Mộng Vũ này dường như quen biết mình vậy.
- Chư vị, có ai cùng ta luận bàn vài chiêu không? Hắn mỉm cười nói.
- Để ta lên! Trong số đệ tử của Tân gia, có một thiếu niên mặt sẹo nhảy ra.
Chính là Tân Phi.
Chỉ mới hai tháng không gặp mà tu vi của Tân Phi đã đạt tới tứ trọng võ đạo đỉnh phong, tiến triển quả không tầm thường.
- E rằng ngươi không phải là đối thủ của ta.
Triệu Phong nhìn Tân Phi bình thản nói.
- Ta biết!
Tân Phi hít sâu một hơi, đột nhiên ánh mắt trở nên sắc bén, trường đao trong tay còn chưa xuất mà đã phát ra tiếng ong ong không ngừng.
- Choeng...
Lưỡi đao ẩn hiện một tầng khí tức sắc bén, vạch phá không khí sinh ra tiếng rít gào sắc bén, từng đạo ánh đao như dòng nước huyễn hóa thành một cơn sóng biển cực mạnh, hết đợt này đến đợt khác vồ tới.
- Tật Phong Cuồng Vũ!
Đao pháp của Tân Phi đã được thúc dục đến cực hạn, trong phạm vi một trượng hoàn toàn bị đao phong đáng sợ bao phủ. Lưỡi đao và cương phong như hòa thành một thể, giống như đang diễn tả một "ca khúc mưa đao".
Đối mặt với thế công như vậy, Triệu Phong cũng thoáng động dung, không ngờ rằng thực lực của Tân Phi hiện nay đã có thể khiêu chiến ngũ trọng võ đạo rồi.
Lực công kích đơn thuần của Tân Phi thậm chí còn hơn cả Tân Đông.
Lăng Vi Bộ!
Thân hình Triệu Phong đột nhiên trở nên phiêu hốt bất định, những nơi hắn đi qua, đột nhiên sinh ra từng đạo tàn ảnh giao thoa chồng lên nhau.
Phù phù phù...
Lần lượt những công kích của Tân Phi đều đánh trúng tàn ảnh, sau đó biến thành bọt biển hư vô.
Rất nhẹ nhàng, Triệu Phong lướt qua bên cạnh Tân Phi, mà đối phương thậm chí ngay cả chéo áo của hắn cũng không chạm nổi.
- Thân pháp của Triệu Phong sợ rằng đã tiếp cận "Bộ Ảnh Thân" của Triệu Lân Long rồi.
Triệu Phong* thầm giật mình.
Nộ Long Quyền!
Triệu Phong đột nhiên phát ra công kích, nắm quyền của hắn giống như nộ long gào thét, khí thế kinh người.
Nắm đấm và trường đao ngạnh kháng vài lần, Tân Phi đều bị đẩy lui, khí huyết chấn động sôi sục.
Đây còn may là Triệu Phong đã khống chế tu vi xuống tứ trọng đỉnh phong.
- Keng...
Mười chiêu qua đi, trường đao của Tân Phi đã bị một chỉ của Triệu Phong đánh bay.
Một chi này thoạt nhìn bình thường, không có gì đặc biệt, thế nhưng uy lực lại lớn vô cùng.
Trường đao của Tân Phi bay đi hơn mười thước mới rơi xuống đất.
- Thực lực của các hạ, Tân Phi đã hoàn toàn bội phục, ngoại trừ Vô Ngân ra, ngươi là cường giả thứ hai khiến ta chính thức tâm phục khẩu phục.
Tân Phi cũng không hề nhụt chí, xoay người nhặt đao lên.
Liên tục bị áp bách và khích lệ, nhất định sẽ trở thành động lực khiến hắn phát triển tiến bộ hơn.
- Một ngày nào đó, ngươi sẽ trở thành cao thủ đao đạo.
Triệu Phong cũng không khỏi tán thưởng, hắn từ trên người Tân Phi nhìn thấy một cổ tiềm lực và nghị lực phi thường, đây là thứ mà rất nhiều thiên tài ở đây đều không có.
Sau khi chiến thắng Tân Phi Triệu Phong xem như đã sơ hiển thân thủ.
Mặc dù đối thủ của Triệu Phong chỉ có tu vi tứ trọng võ đạo, thế nhưng, người có nhãn lực phi thường đều có thể nhìn ra được thực lực cường đại của hắn.
- Triệu Phong, tiến bộ của ngươi quả thật không nhỏ!
Tân Đông chậm rãi đứng dậy.
Trải qua một hồi nghỉ ngơi, hắn đã khôi phục được khá nhiều, đó cũng là nhờ lúc trước hắn chiến đầu với Triệu Hàn cũng không bị thương động đến gân cốt.
- Trận chiến lần trước bại trong tay ngươi, lần này sẽ đòi lại.
Sắc mặt Triệu Phong vẫn dửng dưng như cũ.
- Khiêm tốn rồi, lần trước ngươi còn chưa tấn chức tứ trọng võ đạo mà ta đã không thể làm gì được khinh thân võ học của ngươi. Lần này, hy vọng ngươi đừng né tránh nữa, hãy chiến đấu giống như nam nhân chân chính.
Tân Đông cũng không phải loại người cuồng vọng.
- Vậy thì ta sẽ không khách khí đâu.
Triệu Phong hít sâu một hơi, đánh tới một quyền hết sức đơn giản.
- Đến tốt lắm!
Tân Đông cười lớn một tiếng, luận về va chạm chính diện, hắn còn chưa từng sợ ai.
Phành...
Hai nắm quyền của hắn phảng phất như đồng thiết, đối chiến cùng một chỗ, phát ra tiếng nổ vang dội.
Phù...
Sóng khí vô hình cùng với tiếng vang trầm đục lan tràn khắp bốn phương tám hướng.
Ở đây có rất nhiều đệ tử thiên tài, đều cảm thấy khí huyết chấn động, màng nhĩ đau đớn như muốn nứt ra.
- Lực lượng thật đáng sợ!
Rất nhiều người đang quan chiến đều cảm thấy sợ hãi, chỉ bằng tiếng vang đó đã đủ khiến người khác kinh hồn động phách rồi.
Một quyền đối chiến, thân hình của hai người vẫn bất động giống như hóa đá.
Toàn trường đột nhiên trở nên im lặng.
Không lâu sau, thân hình của một người trong đó run lên, "ọc" một tiếng, thổ ra một búng máu.
← Ch. 0046 | Ch. 0048 → |