← Ch.0129 | Ch.0131 → |
- Bên khiêu chiến, Triệu Phong, chiến thắng!
Thanh âm của Khâu Chấp sự vang vọng toàn trường, khiến cho đám Đệ tử ngoại môn giống như từ trong mộng tỉnh lại.
Không ngờ Hầu Viên lại chiến bại!
Phần đông đám Đệ tử ngoại môn, trên mặt đều lộ ra vẻ kinh nghi bất định, cảm giác mọi chuyện xảy ra quá nhanh!
Đặc biệt lúc cuối cùng, công kích của Triệu Phong bằng vào sự sắc bén mạnh mẽ, thoải mái phá vỡ lực phòng ngự đệ nhất Ngoại môn của Hầu Viên!
Thân pháp căn bản không thể so sánh được với Triệu Phong, phòng ngự cực mạnh lại bị đối phương thoải mái đánh tan, Hầu Viên làm gì còn tự tin mà tiếp tục chiến đấu?
Một màn giao phong cuối cùng, thậm chí khiến cho ngay cả Lâm Phàm, bài danh đứng đầu Ngoại môn cũng phải giật mình động dung.
- Công kích thật cường đại! Đã có thể uy hiếp được cường giả cấp bậc nhất trọng Thoát Phàm Cảnh!
Trong lòng Lâm Phàm thầm kinh ngạc, dò xét cẩn thận Triệu Phong, đang đứng trên Luận võ đài, cũng chính là kẻ khiến cho toàn bộ Ngoại môn cũng phải kinh sợ.
Khiêu chiến Đệ tử nội môn Dự khuyết, chiến tích bốn trận chiến thắng liên tiếp, đây chính là chuyện chưa từng phát sinh qua trong trăm năm gần đây tại Hiểu Nguyệt Tông.
Dù sao đi nữa, dựa theo nguyên tắc thì Triệu Phong cũng không được phép liên tục khiêu chiến mấy người cùng một lúc như thế này.
Các Đệ tử ngoại môn ở nơi này, bao gồm cả Đệ tử nội môn Dự khuyết, trong ánh mắt nhìn lên Triệu Phong trên Luận võ đài, đều mang theo thần sắc hoảng sợ lẫn kiêng kỵ.
- Triệu Phong này có thể chiến thắng được Hầu Viên, thì Giang Ngọc Yên bài danh thứ hai khẳng định cũng không phải là đối thủ của hắn!
- Thực lực hiện tại của hắn, có lẽ đã không thua kém Lâm Phàm, bài danh thứ nhất Ngoại môn rồi!
Tất cả mọi người ở đây đều mang theo vẻ kinh nghi bất định, thấp giọng thảo luận một hồi.
Hai ngươi hạng đầu của Ngoại môn đều được tính là Đệ tử nội môn Dự khuyết.
Mà Lâm Phàm bài danh đệ nhất Ngoại môn, lấy thực lực tuyệt đối ngạo thị quần hùng, từng có kỷ lục chiến thắng cả cường giả Thoát Phàm Cảnh.
Tiếp theo bài danh thứ hai Giang Ngọc Yên và bài danh thứ ba Hầu Viên, thực lực chênh lệch nhau không nhiều, nhưng ngay cả Giang Ngọc Yên cũng chưa chắc có thể phá vỡ được tầng phòng ngự của Hầu Viên.
Mà Triệu Phong lại chiến thắng được Hầu Viên, hơn nữa lại còn rất thoải mái dễ dàng như vậy, có thể tưởng tượng, thực lực của hắn so với bài danh thứ hai còn mạnh hơn.
- Ta không phải đối thủ của hắn!
Trong đám đông, một thiếu nữ trẻ tuổi nhìn Triệu Phong đang đứng trên Luận võ đài, trầm ngâm nói.
Nàng chính là bài danh thứ hai của Ngoại môn, Giang Ngọc Yên!
Quan sát cẩn thận quá trình chiến đấu giữa Triệu Phong cùng với Hầu Viên, Giang Ngọc Yên trải qua cân nhắc cẩn thận, liền cho ra kết luận này, mặc dù trong lòng nàng cũng có chút bất đắc dĩ.
Luân thân pháp, Triệu Phong tuyệt đối là đệ nhất Ngoại môn.
Luận công kích, hắn có thể thoải mái phá vỡ phòng ngự của Hầu Viên, có lẽ cũng là đệ nhất Ngoại môn.
Tiếp theo, luận phòng ngự, lực lượng nhục thể, Triệu Phong gần như tương đương với Hầu Viên.
Đây tuyệt đối chính là một "tân tú" có thực lực tổng hợp cường đại đến mức biến thái vừa mới xuất hiện tại Ngoại môn!
Giang Ngọc Yên suy nghĩ đến đây, trong lòng cũng có chút sợ hãi.
Nàng không có được thân thể phòng ngự cường đại như Hầu Viên, nếu như đối mặt với Triệu Phong, có lẽ nàng sẽ bị thua thảm hại hơn nhiều.
Chẳng qua, Giang Ngọc Yên và Hầu Viên đều tin rằng, ở trong Ngoại môn, vẫn còn có một người nữa, khẳng định là có cơ hội chiến thắng Triệu Phong!
Người đó chính là Lâm Phàm, bài danh đệ nhất Ngoại môn!
- Ngươi chính là Triệu Phong? Thật cường đại! Bắt đầu từ giờ trở đi, ngươi chính là Đệ nhất nhân mới của Ngoại môn!
Thế nhưng, không ngờ lúc này Lâm Phàm lại cười nói.
Lời này vừa dứt, toàn trường nhất thời ồ lên một trận.
Đây là tình huống gì đây chứ?
Trong lòng tất cả mọi người đều nảy sinh nghi ngờ.
Đối với thực lực của Lâm Phàm, tất cả mọi người cũng đều tin phục không chút nghi ngờ.
Nhưng chẳng lẽ ngay cả Đệ nhất nhân Ngoại môn Lâm Phàm cũng tự nhận không bằng được Triệu Phong?
- Lâm Phàm, còn chưa có tỷ thí, ngươi làm sao có thể đem danh hiệu Đệ nhất nhân Ngoại môn tặng luôn cho hắn chứ?
Hầu Viên và Giang Ngọc Yên cũng đều có chút không cam lòng.
Bọn họ biết rất rõ ràng thực lực của Triệu Phong, thậm chí ngay cả cường giả Thoát Phàm Cảnh cũng từng chiến thắng qua, thực lực hẳn là phải cường đại hơn Triệu Phong chứ?
Triệu Phong nghe thấy vậy, cũng cảm giác kinh ngạc một trận, mắt trái đảo qua Lâm Phàm, nhất thời hiểu ra.
- Ha ha ha... Ta đã không phải là Đệ tử ngoại môn nữa rồi! Vào hai ngày trước đây, ta ở trong sơn cốc, đã đột phá lên Thoát Phàm Cảnh! Ngay ngày hôm nay, ta sẽ đi Thiên Xu Đường báo tin, trở thành Đệ tử nội môn!
Lâm Phàm cười dài một tiếng, trên người đột nhiên bộc phát ra một luồng tinh thần áp bách, khiến cho phần đông các Đệ tử ngoại môn ở nơi này lập tức cảm thấy huyết khí ngưng đọng lại.
Toàn trường nhất thời khiếp sợ cái tin tức nóng hổi này.
Đột phá Thoát Phàm Cảnh, trở thành Đệ tử nội môn!
Đây chính là nguyện vọng của tất cả các Đệ tử ngoại môn!
Lâm Phàm ở trong Ngoại môn phấn đấu nhiều năm, rốt cuộc cũng đã thực hiện được mục tiêu này.
Mọi người nhất thời tỉnh ngộ, liền nhao nhao chúc mừng Lâm Phàm.
Triệu Phong cũng mỉm cười chúc mừng hắn. Đối với Lâm Phàm, kẻ từng có duyên gặp qua một lần này, hắn cũng có một chút hảo cảm.
- Triệu Phong, tin tưởng rằng không mất mấy năm nữa, chúng ta sẽ có thể gặp lại tại Nội môn!
Lâm Phàm cũng mỉm cười đáp lại, có sự đánh giá và chờ mong rất cao đối với Triệu Phong.
- Chỉ mong như thế!
Triệu Phong rất khiêm tốn, nói.
Lâm Phàm cũng không ở lại bao lâu, rất nhanh liền rời khỏi Luận võ đài, lưu lại một đám Đệ tử ngoại môn trong lòng không ngừng hâm mộ và ghen tỵ.
Sau khi Lâm Phàm đi rồi, Triệu Phong lại trở thành tiêu điểm của mọi người.
- Hiện tại Lâm Phàm đã trở thành Đệ tử nội môn, Triệu Phong chẳng phải sẽ trở thành Đệ nhất nhân Ngoại môn sao?
Mọi người khẽ rùng mình một cái, càng thêm hoảng sợ, kiêng kỵ nhìn về phía Triệu Phong.
Đặc biệt là đám người Hầu Viên, huynh đệ Hồng gia, Quý Phong Vân, trong lòng nơm nớp lo sợ.
Lâm Phàm đã trở thành Đệ tử nội môn, Triệu Phong tất nhiên sẽ trở thành Đệ nhất nhân Ngoại môn!
Đối với cái kết quả này, Triệu Phong cũng có chút ngoài dự liệu.
Trận khiêu chiến ngày hôm nay, không cần phải nói, hắn đã quét ngang toàn bộ Ngoại môn, vấn đỉnh đệ nhất!
Chiến thắng liên tiếp bốn Đệ tử nội môn Dự khuyết, khuất phục bài danh thứ hai Giang Ngọc Yên, mà bài danh đệ nhất Lâm Phàm cũng đã tấn chức thành Đệ tử nội môn!
Phốc!
Thân hình Triệu Phong lóe lên, trên mặt mang nụ cười nhàn nhạt, đi tới trước mặt Dương Thanh Sơn cùng với Nam Cung Phàm.
Vẻ mặt Dương Thanh Sơn cùng Nam Cung Phàm tràn ngập kích động, hoàn toàn không biết nói gì, trong lòng không biết là đang hổ thẹn, cảm kích hay là cao hứng.
Mà công chúa Vân Hương Mộng bên cạnh đó thì trong ánh mắt tràn ngập vẻ phức tạp, nhìn đánh giá gã thiếu niên không ngừng mang đến cho mình sự kinh hỉ và mất mát này.
Không nhìn thì thôi, càng dò xét, nàng càng cảm giác không thể nào nhìn thấu nổi Triệu Phong.
Sau khi Lâm Phàm rời đi, bên trong hai mươi cái danh ngạch Đệ tử nội môn Dự khuyết liền trống ra một vị trí, trong Ngoại môn tất sẽ có một hồi tranh đoạt náo nhiệt.
Dựa theo quy tắc, bài danh của Triệu Phong sẽ từ thứ ba nhảy lên đến thứ hai.
Chẳng qua lúc này, đột nhiên nhìn thấy Giang Ngọc Yên bài danh thứ hai đến bên cạnh Khâu Chấp sự nói nhanh mấy câu gì đó.
Khâu Chấp sự khẽ gật đầu một cái, sau đó gọi Triệu Phong đi tới.
- Giang Ngọc Yên chủ động nhận thua với ngươi! Bổn Chấp sự cũng đã chấp thuận rồi! Bắt đầu từ bây giờ trở đi, ngươi chính là Đệ nhất nhân trong Đệ tử nội môn Dự khuyết. Trong hàng Đệ tử ngoại môn, ngươi sẽ nhận được những đãi ngộ hưởng thụ tốt nhất!
Khâu Chấp sự lại cười nói.
- Chủ động nhận thua?
Triệu Phong kinh ngạc liếc mắt nhìn về phía Giang Ngọc Yên.
- Triệu Phong, bây giờ ta không phải là đối thủ của ngươi! Nhưng không bao lâu nữa, ta sẽ đoạt lại vị trí chân chính thuộc về ta!
Giang Ngọc Yên lạnh lùng lưu lại một câu, sau đó xoay người rời đi.
o0o
Cứ như vậy, Triệu Phong liền danh chính ngôn thuận trở thành Đệ nhất nhân Đệ tử nội môn Dự khuyết!
Cùng ngày hôm đó, hắn liền dọn đến gian biệt viện mới thuộc về hắn.
Đãi ngộ của Đệ nhất Đệ tử nội môn Dự khuyết căn bản vượt xa người bình thường.
Ví dụ như, mỗi tháng Triệu Phong có thể đạt được mười khối Nguyên tinh thạch thứ phẩm, cái này chính là tương đương với bổng lộc của một Đệ tử nội môn bình thường. Các loại tài nguyên được hưởng dụng mỗi tháng cũng cao hơn các Đệ tử nội môn Dự khuyết bình thường khác.
- Triệu Phong, ta nghe nói hạng nhất Đệ tử nội môn Dự khuyết, sau khi xếp hạng ổn định được ba ngày, liền có thể đi Tông môn lựa chọn một môn công pháp Phàm phẩm trung cấp! Trừ phi trong ba ngày này lại có người khiêu chiến với ngươi!
Ngay sau đó công chúa Vân Hương Mộng lại đến bái phỏng hắn.
Công pháp Phàm phẩm trung cấp?
Triệu Phong nghe vậy, trong lòng chợt động, có chút kinh hỉ ngoài ý muốn.
Đối với uy lực của công pháp Phàm phẩm trung cấp, Triệu Phong đã được thể ngộ đầy đủ.
Trước kia khi Bắc Mặc vẫn còn là sư huynh đệ đồng môn, Ba Văn Đại Pháp mà hắn tu luyện chính là công pháp Phàm phẩm trung cấp, ở trong trận luận bàn sư môn kia, hắn một mình liền chiến thắng cả năm người còn lại!
Ngày hôm nay khi hắn giao chiến với Tiêu Vẫn, Thái Dương Quyết mà Tiêu Vẫn tu luyện, cảnh giới hỏa hầu mặc dù không quá cao, nhưng mà đã có uy lực lớn đến như vậy, có được thực lực tiến vào mười hạng đầu Ngoại môn.
Nhưng mà ở trong Tông môn, công pháp Phàm phẩm trung cấp căn bản là không hề mở ra cho Đệ tử ngoại môn!
Bình thường chỉ khi nào trở thành Đệ tử nội môn, mới có cơ hội lựa chọn công pháp Phàm phẩm trung cấp mà thôi!
Phàm phẩm trung cấp và Phàm phẩm hạ cấp, tuy rằng chỉ hơn kém nhau một cấp, nhưng lại có sự chênh lệch một trời một vực, khoảng cách so với chênh lệch một Trọng trong Thoát Phàm Cảnh còn lớn hơn rất nhiều.
- Ba ngày sau, nếu như không có gì ngoài ý muốn, ta liền có thể nhận được một môn công pháp Phàm phẩm trung cấp!
Trong lòng Triệu Phong có chút vui vẻ cùng chờ mong.
Đương nhiên, hắn cũng sẽ không quên đi sự hấp dẫn của Đầm Thiên Diệp. Đó chính là điểm mấu chốt để thực hiện mục tiêu thân thể thoát phàm nhập thánh của hắn!
Cho nên mỗi ngày Triệu Phong cũng hao phí không ít thời gian, học tập phá giải bảy bộ sách Trận pháp mà Trương lão cấp cho.
Phương diện tu luyện, hắn lấy Ngân Bích Quyết làm chủ tu, thỉnh thoảng cũng tìm hiểu một chút thức cuối cùng của Tàn Phong Thức, Liệt Phong Thức.
Bởi vì từng sử dụng qua hai viên Tẩy Tủy Đan, nên cơ năng thể xác của Triệu Phong đã gia tăng thêm rất nhiều, cảm giác tu luyện Ngân Bích Quyết tiến triển cực nhanh.
Phỏng chừng không đầy mười ngày nữa, Ngân Bích Quyết của Triệu Phong liền có thể đột phá đến tầng thứ chín đỉnh phong.
Mặc dù bận bịu việc tu luyện, nhưng Triệu Phong ngẫu nhiên vẫn đi chiếu cố công tác của hai vị sư huynh của mình.
Hiện tại trong Ngoại môn, những nơi Triệu Phong đi qua, phần đông các Đệ tử ngoại môn đều cực kỳ kính phục, cung kính chào hỏi với hắn.
- Chào Triệu sư huynh!
Ngay cả một vài Đệ tử ngoại môn độ tuổi cao hơn hắn nhiều, cũng đều cung cung kính kính chào hỏi hắn.
Hiện nay Triệu Phong đã trở thành Đệ nhất nhân Ngoại môn, một phen đem cả Ngoại môn dẫm nát dưới chân. Cái mục tiêu này so với tính toán ban đầu của hắn còn sớm hơn không ít.
Có được Đệ nhất nhân Ngoại môn là Triệu Phong che chở, cuộc sống hằng ngày của hai người Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm trôi qua đều phi thường thoải mái, mà công việc hằng ngày cũng trở nên dễ dàng, nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
- Triệu sư đệ, hiện tại ở Ngoại môn, làm gì còn có người nào dám trêu chọc chúng ta nữa?
Dương Thanh Sơn cười híp mắt, nói.
Mà Nam Cung Phàm thì lại có chút sầu lo:
- Triệu sư đệ, biểu hiện của ngươi trong đoạn thời gian này, có phải hơi quá nổi bật hay không? Vạn nhất khiến cho Vân Hải Chân Nhân kia chú ý tới, vậy thì...
- Thân ở Ngoại môn, cho dù thực lực của ta có cường thịnh đến mức nào đi nữa, cũng sẽ không khiến cho Vân Hải Chân Nhân chú ý! Trừ phi một ngày nào đó, ta trở thành Đệ tử nội môn, như vậy mới có thể lọt vào tầm mắt của hắn.
Vẻ mặt Triệu Phong đầy tự tin, nói.
Hắn tin rằng, bây giờ Vân Hải Chân Nhân còn chưa chú ý tới mình, thậm chí có thể còn không biết đến sự tồn tại của mình nữa.
Bởi vì tư chất của hắn chính là Linh thể hạ cấp, ngay cả đám đệ tử ở tầng chót Tông môn như Tuyền Thần cũng không nhất thiết sẽ để ý tới chính mình.
Trong Thế giới Tông môn, tư chất của đệ tử chính là thứ mà họ xem trọng nhất, thực lực chỉ là cái thứ hai, tối thiểu ở giai đoạn đầu chính là như thế!
Một gã đệ tử chưa đạt tới Thoát Phàm Cảnh, cho dù thực lực có cường thịnh hơn nữa thì cũng chỉ là một con kiến ở giai đoạn nhập môn mà thôi, không đáng để mắt tới.
o0o
Thời gian ba ngày nháy mắt liền trôi qua.
Địa vị Đệ nhất nhân Ngoại môn của Triệu Phong căn bản không có bất cứ người nào khiêu chiến.
Giang Ngọc Yên bài danh thứ hai và Hầu Viên bài danh thứ ba, trong thời gian ngắn cũng tự thấy mình không thể nào chống lại được Triệu Phong.
Ngay lập tức, Triệu Phong liền đưa ra thỉnh cầu với Ngoại Môn Đường, muốn nhận được công pháp Phàm phẩm trung cấp.
Thỉnh cầu này, cần phải được sự xét duyệt cẩn thận của Ngoại Môn Đường, ví dụ như là tra xét xem có kẻ nào cố tình nhường vị trí Đệ nhất nhân này cho hắn hay không?
Chẳng qua, thực lực đệ nhất Ngoại môn của Triệu Phong, căn bản chính là danh chính ngôn thuận, không ai có thể lay động.
Ngày đó một lần chiến thắng bốn trận liên tiếp, đã chấn động toàn bộ Ngoại Môn Đường, ngay cả các Chấp sự của Ngoại Môn Đường cũng đều tận mắt chứng kiến.
Quan trọng hơn nữa chính là, ngoại lệ được một lần khiêu chiến nhiều người của hắn, chính là do Phó Đường chủ đặc biệt cho phép. Lần thỉnh cầu này, cũng rất thuận lợi được thông qua.
- Đây là Lũ Không Lệnh, giới hạn sử dụng một lần duy nhất! Cầm lệnh bài này trong tay, ngươi có thể tiến nhập vào Thánh địa công pháp võ học của Tông môn, Lũ Không Lâu!
Khâu Chấp sự giao cho Triệu Phong một cái lệnh bài bằng đồng xanh.
Lũ Không Lâu?
Triệu Phong thoáng giật mình một cái. Từ khi tiến vào Tông môn tới nay, hắn cũng đã từng nhiều lần nghe qua về Lũ Không Lâu.
- Lũ Không Lâu hoàn toàn khác biệt với các lầu các võ học của những quốc gia tục thế khác. Nó chính là nơi truyền thừa căn bản nhất của Tông môn. Trên nguyên tắc mà nói, một gã Đệ tử nội môn bình thường, trước khi đạt được tu vi tứ trọng Thoát Phàm Cảnh, cả đời chỉ có thể có được một lần tiến vào Lũ Không Lâu!
Khâu Chấp sự mang theo ý tứ hàm súc sâu xa nhìn về phía Triệu Phong.
← Ch. 0129 | Ch. 0131 → |