Vay nóng Tinvay

Truyện:Chúa Tể Chi Vương - Chương 0368

Chúa Tể Chi Vương
Trọn bộ 1585 chương
Chương 0368: Tái chiến thiên kiêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-1585)

Siêu sale Lazada


- Không có thời gian rồi, chuẩn bị ứng chiến thôi.

Triệu Phong đứng đậy, ánh mắt tĩnh mịch như điện, lạnh lẽo nhìn về phía chính Tây.

Hai người Mạc Thiên Y nghe vậy liền thất sắc, có đối thủ nào có thể bức cho Triệu Phong ngay cả củng cố tu vi cũng không kịp, phải lập tức xuất quan?

Vụt...

Tại chỗ lưu lại một đạo hư ảnh thanh điện quỷ mị chồng điệp, còn bóng dáng của Triệu Phong thì đã biến mất.

- Tốc độ thật nhanh.

Nam tử mặt vàng há to miệng, căn bản không kịp phản ứng.

- Thân pháp này quỷ dị không tầm thường, dường như có thể che giấu được tinh thần giác quan của người khác.

Mạc Thiên Y miễn cưỡng bắt được một bóng dáng mơ hồ, nhìn ra được một vài mánh khóe.

Vù...

Mạc Thiên Y kịp phản ứng, vội vàng đuổi theo sau nam tử mặt vàng.

Mà lúc này, Triệu Phong đã bay lên khoảng không của vực sông, lạnh lẽo nhìn về phía một mảnh gò núi rừng hoang phía Tây.

Chỉ chốc lát sau.

Trên khoảng không của gò núi rừng hoang, mơ hồ xuất hiện hư ảnh Vận Long kim sắc, khí tức khổng lồ.

- Cách xa như vậy mà vẫn có thể cảm ứng được Thiên Tài Long Vận, e rằng đối phương là thiên kiêu cái thế rồi.

Trong lòng Mạc Thiên Y hơi trầm xuống, thế nhưng nghĩ đến bên cạnh mình vẫn còn một vị "chuẩn" thiên kiêu cái thế vừa mới tiến cấp, không khỏi sinh ra một tia chờ mong

Triệu Phong đứng yên trên khoảng không của bờ sông thần sắc ngưng trọng dị thường

Ô... Ô... Ô... N... G!

Khí tức Vận Long trên khoảng không gò núi rừng hoang càng phát ra mãnh liệt hơn.

Khí tức của hư ảnh Vận Long kim sắc, có một đầu, không đúng... Có hai đầu...

- Không tốt... Có hai đại thiên kiêu cái thế.

Mạc Thiên Y và nam tử mặt vàng đều hoảng sợ thất sắc.

Khó trách Triệu Phong vốn luôn trấn định, cũng trở nên ngưng trọng bày sẵn trận địa đón địch như vậy.

Chạy mau!

Hai người Mạc Thiên Y, vô thức xuất hiện một ý niệm như vậy trong đầu.

Một thiên kiêu cái thế đã đủ khủng bố rồi, vậy mà lần này còn đến hai người, thử hỏi phải đánh thế nào đây?

- Các ngươi trước tiên trở về, thủ hộ cho Vũ Phi đi.

Ánh mắt Triệu Phong chớp động hít sâu một hơi.

Nếu như là tình huống bình thường đồng thời có hai đại thiên kiêu cái thế đích thân tới, hắn khăng định sẽ không suy nghĩ mà trực tiếp rút lui.

Nhưng giờ phút này, Triệu Vũ Phi vẫn còn bên trong huyệt động dưới vực sông đang vào thời khắc mẩu chốt để trùng kích "Chân Huyền cấp".

Cho nên, Triệu Phong quyết định sẽ kéo dài thời gian một phen.

Nếu như thật sự không kéo dài được, Triệu Vũ Phi chỉ có thể tạm thời mất đi cơ hội tiếp cấp Chân Huyền cấp, bởi dù sao nàng cũng đã ngưng kết ra hạt giống áo nghĩa hình thức ban đầu, tiến cấp chỉ là chuyện sớm muộn mà thôi.

Còn nữa, Triệu Phong vừa mới xuất quan, muốn cảm thụ tình huống thực lực của mình tăng cường một phen.

- Một mình ngươi phải cẩn thận, nếu thật sự không được thì cũng chỉ có thể ủy khuất cho Vũ Phi sư muội mà thôi.

Mạc Thiên Y liếc nhìn Triệu Phong một cái thật sâu, dẫn theo nam tử mặt vàng rút lui.

Đổi lại vị trí mà suy nghĩ một chút, nếu như là hắn, đồng thời đối mặt với hai đại thiên kiêu cái thế, nhất định hắn sẽ rút lui mà không hề suy tư.

Triệu Phong đứng phiêu phù trên khoảng không của vực sông, sắc mặt ngưng trọng, ánh mắt dần trở nên u lãnh, nghiêm túc hẳn.

Vụt...

Thân hình hại nhoáng lên, kéo động một đạo điện quang màu xanh, giống như quỷ mị, không thể nắm bắt quỹ tích, tiên tới gần vị trí của hai đại thiên kiêu cái thế.

Đối với hắn, bị động phòng ngự còn không bằng chủ động xuất kích.

Triệu Phong làm như vậy, cũng là vì cân nhắc đến chuyện, không muốn nổ ra trận chiến quá gần ở nơi Triệu Vũ Phi bẻ quan.

Trong gò núi rừng hoang, dưới một gốc đại thụ cánh lá rậm rạp.

- Tiểu tử kia, hình như phát hiện ra chúng ta rồi.

Một cự hán cao lớn như đồng thiết, thanh âm ồm ồm

Lúc hắn lên tiếng, mặt đất mơ hồ truyền đến một trận rung động, lá cây tại chỗ trở nên sào xạc, phảng phất như tùy thời đều có thể đứt gãy.

- Thạch Thừa Thiên, chỉ cần ngươi và ta phối hợp, cho dù Vũ Thiên Ngô đích thân tới, e rằng cũng phải bại lui.

Băng Vi Tiên Tử lộ ra một tia vui vẻ, sắc mặt cực kỳ lạnh lùng.

Dựa theo kế hoạch ban đầu, Băng Vi Tiên Tử vốn muốn đi tìm "Thái Vân Song Tử" hợp tác, kết quả là tên liên thể nhân tàn bạo này, quá cuồng vọng nóng nảy, chẳng thèm ngó ngàng tới lời nói của nàng, thiếu chút nữa còn xảy ra đánh nhau.

Sau đó, nàng phải đến tìm Thạch Thừa Thiên tính tình chất phác hơn một chút.

Mới đầu, Thạch Thừa Thiện cũng không muốn liên thủ với nàng, hắn cảm thấy hai đại thiên kiêu cái thế, liên thủ để đối phó với một tân hắc mã, có chút mất thể diện.

Băng Vi Tiên Tử phải khuyên nhủ một phen, đến lúc suýt gãy lưỡi thì hắn mới đồng ý, một khi thành công, toàn bộ Thiên Tài Long Vận trên Chân Long lệnh bài đều giao tặng cho Thạch Thừa Thiên.

Cuối cùng, Thạch Thừa Thiên cũng động tâm, cuối cùng đã đáp ứng.

Dù sao, một khi cướp đoạt được Thiên Tài Long Vận của Triệu Phong, bất kỳ thiên kiêu cái thế nào cũng sẽ có được cơ hội trở thành đệ nhất.

Kết quả là...

Xuất hiện một màn trước mặt, Băng Vi Tiên Tử liên thủ với Thạch Thừa Thiên, lặng lẽ tiếp cận Triệu Phong

Dựa theo kế hoạch, một khi tới gần, hai người liên thủ phát động công kích lôi đình, giết chết Triệu Phong khiến cho hắn không còn đường lui.

Thế nhưng hai người còn chưa kịp tới gần thì đã bị Triệu Phong sớm phát hiện.

Mặt Thạch Thừa Thiên khẽ đỏ lên, nếu như người khác biết rõ, hai đại thiên kiêu cái thế như mình, liên thủ lại đối phó với một nhân vật mới, thậm chí còn phải đánh lén, không biết mặt mũi phải để vào đâu.

Đúng lục này, một trận tiếng cười lớn truyền đến:

- Tốt tốt tốt, hai đại thiên kiêu cái thế... Các ngươi cùng lên đi.

Tiếng cười chấn động thiên địa, truyền khắp phương viên hơn mười dặm

Tiểu tử này thật cuồng vọng

Hai đại thiên kiêu cái thế đều đồng loạt giật mình, trong năm đại thiên kiêu cái thế, ngoại trừ Vũ Thiên Ngô ra, còn chưa ai dám thực hiện kỷ lục lấy một địch hai này.

Loại khẩu khí này của Triệu Phong hoàn toàn là xem thường hai người một cách trần trụi.

Càng vi diệu chính là thanh âm của Triệu Phong rất lớn, quanh quần khắp phương viên mười dặm, rất nhiều thiên tài đều nghe thấy.

- Tiểu tử này thật giảo hoạt.

Băng Vi Tiên Tử chợt phát hiện ra điều gì đó.

Quả nhiên, chỉ thấy Thạch Thừa Thiên mặt đỏ lên, nổi giận gầm lên một tiếng:

- Đối phó với một tiểu tử mới mọc lông như ngươi, chỉ cần một mình Thạch Thừa Thiên ta là đủ rồi.

Hắn và Triệu Phong vô oán vô cừu, lại trọng thể diện, không muốn đi liên thủ với người khác để đối phó một tân hắc mã, cho dù có là hắc mã đệ nhất nhân đi nữa.

- Coi chừng bị lừa.

Trong lòng Băng Vi Tiên Tử liền cảm thấy lo lắng.

- Băng Vi Tiên Tử, ngươi yên tâm, công pháp và huyết mạch của ta, tuyệt đối có thể khắc chế hắn Ngươi không được nhúng tay, chỉ cần đề phòng kẻ này chạy trốn là được.

Thạch Thừa Thiên trầm giọng nói, đồng thời liên tục khuyên nhủ Băng Vi Tiên Tử không được nhúng tay.

Trước mặt công chúng, cho dù biết rõ Triệu Phong đang dùng phép khích tướng, nhưng Thạch Thừa Thiên cũng không thể không thừa nhận.

Đây cũng chính là kế sách của Triệu Phong, có thể nói là dương mưu, mục đích nhằm kéo dài thời gian cho Triệu Vũ Phi.

Băng Vi Tiên Tử bất đắc dĩ khẽ gật đầu.

Nàng nghĩ lại, công pháp của Thạch Thừa Thiên, ít nhất sẽ không bị Triệu Phong khắc chế, có thể sẽ chiến thắng.

Kết quả xấu nhất là hai người lưỡng bại câu thương, Băng Vi Tiên Tử còn có thể làm ngư ông đắc lợi.

Trên khoảng không ở bờ sông.

Thạch Thừa Thiên giống như một người khổng lồ thu nhỏ, toàn thân cứng rắn như đồng thiết, thân cao hơn người bình thường đến một nửa.

Những nơi hắn đi qua, không gian thiên địa đều truyền đến cảm giác áp bách nặng nề.

Thịch thịch...

Mỗi bước chân hắn bước ra, đều ập tới cảm giác áp bách cực lớn, giống như một tòa núi lớn.

Triệu Phong cách thật xa, thân thể huyết nhục đột nhiên cảm thấy trầm xuống, khí huyết toàn thân và Chân Linh khí đều có chút bị ngăn trở.

- Thạch Thừa Thiện, Luyện Thể giả duy nhất trong số năm đại thiên kiêu cái thế, chỉ bằng vào khí lực huyết nhục, có thể lực áp Chân Huyền cấp đại thành, trên người mang "Thạch Tâm huyết mạch", lực phòng ngự siêu cường.

Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.

Tại vòng thứ nhất, hắn đã từng quan sát phong cách chiến đấu của từng thiên kiêu cái thế.

Thạch Thừa Thiên này, lực lượng và khí lực tuyệt đối là mạnh nhất trong tất cả thiên tài tham gia Chân Long hội.

Luồng cảm giác áp bách trầm trọng vô hình kia, chính là đến từ khí lực huyết nhục của Thạch Thừa Thiên.

Lúc Luyện Thể đạt tới trình độ nhất định, khí lực của bản thân có thể phát động lực lượng vô hình cường đại, áp bách sinh linh khác đến chết.

Đoán chừng, đối thủ dưới Chân Huyền cấp ở trước mặt Thạch Thừa Thiên, ngay cả cử động cũng khó khăn, rất có khả năng sẽ bị trực tiếp áp bách đến thổ huyết.

Giữa bờ sông, Triệu Phong và Thạch Thừa Thiên không ai nhường ai, nhanh chóng tiếp cận lẫn nhau.

Mười dặm... Chín dặm... Bảy dặm...

Khoảng cách giữa hai người, ngày một gần hơn.

Cho đến khi chỉ còn cách ba dặm

Thạch Thừa Thiên hung hăng giẫm mạnh xuống mặt đất, "ầm" một tiếng, tại chỗ lưu lại một lỗ thủng lớn, đường kính mấy trượng

Bản thân hắn như một khối đạn pháo cự thạch màu vàng đất, hết sức nặng nề, hung hăng phóng về phía Triệu Phong

Phù phù...

Bầu không khí xung quanh ép tới như một tòa núi cao, cho dù là một tòa đại điện bằng Thiết Thạch, thì cũng sẽ lập tức bị đánh vỡ.

Thạch Thừa Thiên đột nhiên bộc phát tốc độ, đạt tới một trình độ kinh người, tiếp cận cực hạn Chân Huyền cấp.

Trong khoảnh khắc, lúc Thạch Thừa Thiên tiếp cận phương viên một dặm, bỗng nhiên hắn phát động công kích.

Gầm...

Cự hán giống như đồng thiết, phảng phất khiêng thiên địa trên đỉnh đầu, phát ra một tiếng gào thét kinh hồn động phách, một luồng sóng âm kinh khủng trùng kích tới, quét sạch tất cả mọi thứ trong phương viên một dặm

Ầm...

Từng gốc rừng cây trên gò núi bên dưới, đồng loạt ngã gục.

Triệu Phong trước hết thúc dục Chân Linh khí, cố thủ chỗ hiểm khắp toàn thân.

Dù vậy, hắn vẫn bị một trận cuồng phong đẩy lui mấy trượng, khí huyết sôi trào, màng nhĩ bị chấn đau nhức, thiếu chút nữa thổ huyết.

Khí lực của Thạch Thừa Thiên, cường hoành như không phải của con người, Chân Linh khí hùng hậu bá đạo vô cùng.

Tiếng gào thét kia, có thể khiến cho tuyệt đại đa số thiên tài đều phải bỏ vũ khí đầu hàng.

Điện Chi Lôi Đình!

Sắc mặt Triệu Phong trở nên lạnh lẽo, một tay vẽ lên không trung một cái, vòm trời trên đỉnh đầu, bỗng nhiên xuất hiện nguyên khí Lôi Điện sinh động, điện lôi nổ vang

Vụt... Ầm...

Một đạo tia chớp màu xanh thô như cánh tay, thậm chí còn lóe lên một tia hào quang màu tím nhạt, cắt ngang thiên địa, hung hăng oanh kích lên người Thạch Thừa Thiên.

Nhất thời, trong phương viên hơn mười trượng mọi thứ đều tan tác thành từng mành, cây rừng bị thiêu cháy hừng hực.

"Điện Chi Lôi Đình" này, chính là sau khi hạt giống áo nghĩa của Triệu Phong ổn định, kết hợp với Điện Chi Áo Nghĩa bên trong "Điện Lôi Huyền Thạch vào Điện Chi Truyền Thừa, lĩnh ngộ ra một loại công kích Lôi Đình.

Loại công kích Lôi Đình này, mượn uy lực điện lôi của thiên địa, yêu cầu tương đối cao đối với hạt giống áo nghĩa và khả năng lĩnh ngộ Điện Chi Áo Nghĩa.

- Thực lực cảnh giới của tiểu tử này, không ngờ lại tăng lên nhanh như vậy.

Băng Vi Tiên Tử ở xa quan sát, có chút giật mình.

Vừa rồi, uy năng và lực phá hoại của đạo Điện Chi Lôi đình kia, gần như đã tiếp cận tiêu chuẩn công kích của thiên kiêu cái thế rồi.

Quan trọng nhất là... Triệu Phong không hề sử dụng lực lượng huyết mạch, cũng không sử dụng đến Thần Linh nhãn.

Đương nhiên.

Băng Vi Tiên Tử cũng không hề lo lắng, lực phòng ngự của Thạch Thừa Thiên không kém gì nàng, trong năm đại thiên kiêu cái thế, cũng là thuộc loại số một số hai.

Ầm ầm ầm...

Điện mang vờn quanh nổ tung, thân hình Thạch Thừa Thiên vẫn lù lù bất động

Làn da toàn thân hắn hiện lên một tầng "thạch bì" cứng rắn màu nâu nhạt ở bên ngoài, giống như xác rắn, sau đòn công kích vừa rồi, bên ngoài lớp "thạch bì" chỉ xuất hiện một vài kẽ hở màu đen nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, từng tia tinh quang màu vàng chảy xuôi, có xu thế dần khép lại.

- Lực phòng ngự thật mạnh, Thạch Thừa Thiên này chính là thể chất huyết mạch đại địa trời sinh, căn bản không cần phải cố gắng lĩnh ngộ hạt giống áo nghĩa tương ứng làm gì.

Triệu Phong mặc dù đã sớm dự liệu, nhưng giờ phút này vẫn cảm thấy giật mình vô cùng.

Một kích vừa rồi chỉ là thăm dò, nhưng uy lực tuyệt đối không thể coi thường, cho dù cấp bậc đệ nhất như Mạc Thiên Y, ứng phó cũng không dễ dàng, chứ đừng nói là dùng thân thể trực tiếp ngạnh kháng như Thạch Thừa Thiên.

- Ha ha ha, tiểu tử tóc lam, thực lực của ngươi cũng chẳng có gì, vậy mà lúc trước lại bất phân thắng bại với Băng Vi Tiên Tử, xem ra là nhờ vận khí của ngươi rồi...

Thạch Thừa Thiên thét dài một tiếng, mang theo một tia ánh sáng màu nâu nhạt như núi, phóng về phía Triệu Phong.

Ẳm ầm ầm...

Cự nhân giống như đồng thiết xông tới, những nơi hắn đi qua, núi sông rừng cây đều sụp đổ, bụi bay đầy trời.

Triệu Phong trong tầm mắt hắn, thân hình hết sức nhỏ bé, phảng phất như bị áp bách đến không nhúc nhích nổi, ngay cả lực phản kháng cũng không có.

Ánh mắt Triệu Phong u lãnh như điện, mái tóc lam nhảy múa trong gió, Thanh Điện Huyền Hoa ấn ở mi tâm chớp động sảng tỏ giống như một vị Quân Chủ tà đạo.

Điện mang lóe lên, tại chỗ chỉ còn lưu lại một đạo bóng ảnh điện mị.

Thạch Thừa Thiên chỉ thấy hoa mắt, sau đó không nhìn thấy bóng dáng Triệu Phong đâu

Phành...

Đột nhiên, một cước điện quang vờn quanh, hung hăng đạp thăng vẻ phía cái miệng rộng mà hắn đang gào thét.


Chiến Giới 4D
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1585)