Vay nóng Tima

Truyện:Chúa Tể Chi Vương - Chương 0523

Chúa Tể Chi Vương
Trọn bộ 1585 chương
Chương 0523: Nghi vấn của tôn giả
0.00
(0 votes)


Chương (1-1585)

Siêu sale Shopee


Triệu Phong trở về còn sớm hơn đám thiên tải Kim Thái Tử của Đại quốc một chút.

Lúc này, trong Tổng Đà của Thiết Huyết Giáo. Khương Tam Phong và Điệp Diệp vẫn chưa trở về.

Triệu Phong vừa mới đặt Chân xuống đất thì đã nghe Phó giáo chủ Thiết Huyết Giáo hỏi thăm.

- Chân Long Trà Hội lần này, tình huống thế nào...

Thiết Ma ân cần hỏi.

Trước đó, vì ứng phó với Tam Nhãn Thánh Tử, Thiết Ma đã giới thiệu qua với Triệu Phong về huyết mạch Thánh Nhãn của Kim Dương gia.

- Thu hoạch không tệ.

Triệu Phong nhếch miệng cười, đơn giản kể lại một lượt chuyển xảy ra tại Tra Hội.

Sau khi Thiết Ma nghe xong, vui vẻ nói:

- Không ngờ danh hiệu huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục, lại vì ngươi mà đổi chủ.

Triệu Phong đột nhiên nhớ tới, hai người Kim Dương gia chủ đuổi giết mình, đã bị Tịch Sát Trưởng lão thủ tiêu.

Nội tình này, có nên nói cho Thiết Ma biết hay không?

Ngay lúc Triệu Phong còn đang do dự, bên tai hai người đột nhiên vang lên thanh âm:

- Triệu Phong, Thiết Ma.

Hồng giáo chủ.

Trái tim Triệu Phong thoáng run lên, lần này mình trở về. Thiếu chút nữa đã quên mất cự đầu chính thức của Thiết Huyết Giáo rồi.

Một lát sau.

Tại tẩm cung dưới mặt đất. Triệu Phong và Thiết Ma gặp được Hồng giáo chủ.

Hồng giáo chủ ngồi xếp bằng trên giường, trên mặt hồng hào, khí tức trên người thâm sâu mênh mông

Mỗi nhịp hô hấp của ông ta, phảng phất đặt bản thân trong trung tâm của thiên địa, loại uy năng ý cảnh này. Không biết cường đại hơn Chân Chủ cấp gấp bao nhiêu lần.

- Triệu Phong không ngờ ngươi lại đánh bại Tam Nhãn Thánh Tử, đoạt được danh hiệu vinh quang vô thượng là huyết mạch đồng tử mạnh nhất Đại lục.

Trên mặt Hồng giáo chủ đẩy vẻ tán thường

Đối với vị Phó giáo chủ do một tay mình cất nhắc, ông ta hết sức hài lòng, khen không ngớt lời.

Có thể nói thiếu niên đứng trước mặt ông ta. Chính là thiên kiêu tuyệt đỉnh, tư chất huyết mạch thuộc hàng đỉnh cao Đại lục.

Cho dù là Thập Đại Tông Phái, đối với thiên tài như vậy, cũng phải dốc hết tài nguyên của Tông phái, tận lực bồi dưỡng.

- Hồng giáo chủ, ngài còn chuyện gì cần phân phó?

Triệu Phong không khỏi dò xét đối phương phát hiện thương thế của Hồng giáo chủ đã khỏi hẳn, nguyên khí có lẽ đã khôi phục không tệ.

Một khi vị Tôn Giả Đan Nguyên cảnh này hiện thế, trong Thiên Bồng đại quốc, sẽ không còn người phát ngôn thứ hai nữa.

- Thực lực của ta bây giờ đã khôi phục được bảy tám phần, qua mấy tháng nữa, ta sẽ đi liên minh Thánh Vực một chuyến. Chuyện lần trước, ngươi đã cân nhắc xong chưa?

Hồng giáo chủ cười nói.

Chuyện lần trước?

Triệu Phong hơi sững sờ, rất nhanh nhớ tới chuyện đó là chuyện gì.

- Triệu Phong gia nhập Tam Thánh Điện, đối với ngươi và Thiết Huyết Giáo, đều có sự trợ giúp rất lớn. Ngươi phải hiểu rằng bao gồm cả Thanh Hoa Vực và những Đảo Vực phụ cận, thì Tam Thánh Điện vẫn là chúa tể của khu vực này.

Thiết Ma nhắc nhở.

Nghe vậy, trong lòng Triệu Phong có một tia do dự, nhất thời không quyết định được. Hồng giáo chủ và Thiết Ma, hai mặt nhìn nhau.

- Triệu Phong có phải ngươi vẫn còn điều trăn trở gì khó nói?

Hồng giáo chủ hỏi.

Triệu Phong cũng không giấu giếm, đem tình huống của "Liễu Cầm Tâm", nói qua một

Nghe xong lời giải thích của Triệu Phong Hồng giáo chủ và Thiết Ma không khỏi ngạc nhiên.

Trên nguyên tắc mà nói, Liễu Cầm Tâm cũng có thể xem như là vị hôn thê của Triệu Phong

Ngày sau muốn bước vào Ngoại Vực tìm kiếm Thiên Thánh cầm truyền thừa, cũng là điều dễ hiểu.

- Triệu Phong này, quả thật rất trọng tình cảm...

Hồng giáo chủ và Thiết Ma liếc nhìn nhau, trong lòng đều có chút cảm khái.

Trên thực tế.

Triệu Phong không thể tự tiện quyết định có nên gia nhập Tam Thánh Điện hay không vẫn còn một nguyên nhân trọng yếu, đó chính là chuyện về Triệu Vũ Phi và di tích Tử Thánh.

Hơn nữa, sau khi Triệu Phong được Lục Vu Trí Giả chỉ điểm, cũng chợt sinh ra một tia hứng thú đối với "Bát Đại Thần Mâu" trong truyền thuyết.

Mà hết thảy những chuyện này, đều khiến Triệu Phong không thể dừng lại tại bất kỳ Tông phái nào, bởi vì sẽ gặp phải rất nhiều hạn chế.

- Triệu Phong quyết định của ngươi, chúng ta sẽ không ngăn cản. Thế nhưng trước khi bước vào thế giới Ngoại Vực, cần phải có đủ thực lực, ít nhất thì ngươi phải đạt tới Nửa bước Đan Nguyên cảnh, như vậy mới thích hợp rời đi.

Hồng giáo chủ trầm ngâm nói.

- Đa tạ Giáo chủ đã chỉ điểm.

Trong lòng Triệu Phong có chút cảm kích, vội vàng cảm tạ.

Hai người Hồng giáo chủ đều không hi vọng Triệu Phong đi thế giới Ngoại Vực mạo hiểm. Ngược lại, ở Tông phái Nhị Tinh lại càng thích hợp để hắn phát triển hơn.

Chẳng qua.

Bọn họ đều tôn trọng sự lựa chọn của Triệu Phong

Một thiên kiệu cái thế siêu việt mấy chục thời đại của Đại lục, con đường mà hắn phải đi, có lẽ sẽ không giống người thường

Tiếp theo.

Hồng giáo chủ lại phổ cập cho Triệu Phong một vài thường thức tại thế giới Ngoại Vực.

- Trên lý thuyết, đạt tới Chân Chủ cấp là có thể đi Hư Không Hải, hành tẩu thế giới Ngoại Vực, đây là tiêu chuẩn thấp nhất.

Hồng giáo chủ hơi dừng lại một chút.

Chân Chủ cấp?

Trong lòng Triệu Phong khẽ động phóng mắt khắp toàn bộ Thiên Bồng đại quốc này, đạt tới Chân Chủ cấp, e rằng toàn bộ Cường quốc cũng chỉ có một hai người.

Điều này đã chú định rằng tuyệt đại đa số sinh linh đều bị hạn chế tầm mắt.

Hơn nữa, Chân Chủ cấp vẫn còn là tiêu chuẩn thấp nhất.

- Chân Chủ cấp bình thường hành tẩu tại Ngoại Vực, nguy hiểm tương đối lớn. Đạt tới Nửa bước Đạn Nguyên Cảnh, nguy hiểm sẽ giảm xuống một ít. Đạt tới Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, tại thế giới Ngoại Vực cũng tương đôi ít, xem như đứng vào hàng ngũ cường giả, có thể yên tâm đi thế giới Ngoại Vực.

Hồng giáo chủ giải thích.

Trên thực tế.

Tôn Giả trên Đại lục này, vẫn thường xuyên đi đến những Đảo Vực khác. Nhưng Chân Chủ cấp thì sẽ không dễ dàng đi như vậy, trừ phi có Tôn Giả dẫn đường.

Như Hồng giáo chủ, trước kia, vào thời kỳ đỉnh phong, cũng thường xuyên đi những Đảo Vực xung quanh Thanh Hoa Vực.

Ba ngày sau...

Hồng giáo chủ tạm thời xuất quan, lấy tu vi Đan Nguyên cảnh cường đại, chấn nhiếp thế gian.

Chỉ trong thời gian nửa tháng.

Tin tức này đã khiển toàn bộ Thiên Bồng đại quốc rung động thể lực cao tầng ở khắp nơi đều khiếp sợ.

Một ngày nọ, Hồng giáo chủ tự mình giáng lâm Hoàng thất, bái phỏng Quốc Quân, Cầm Vương Phi và Thái Thượng Trưởng lão của Hoàng thất.

Hoàng thất Thiên Bồng chìm trong trầm mặc, không hề có bất kỳ thanh âm dị nghị nào.

- Bắt đầu từ hôm nay, Hồng giáo chủ chính là Quốc Sư của bổn quốc, Thiết Huyết Giáo là đệ nhất Quốc Giáo, đối nghịch với Thiết Huyết Giáo, sẽ là địch nhân của Hoàng thất...

Quốc Quân Thiên Bồng rơi vào đường cùng, đành phải làm ra quyết định.

Tôn Giả vừa xuất hiện, tám đại thế lực ngập trời của Thiên Bồng đại quốc gồm Nhất Hoàng Tam Tông Tứ Tộc, đã không còn người phát ngôn thứ hai.

Thiết Huyết Giáo, không phải nghi ngờ, đã trở thành đệ nhất thế lực của Đại quốc.

Cho dù là Hồng giáo chủ không xuất quan, chỉ cần hai đại Phó giáo chủ là Triệu Phong và Thiết Ma tọa trấn, cũng đủ lực áp Hoàng thất Thiên Bồng rồi.

Bây giờ có Tôn Giả tọa trấn, khoảng cách giữa Thiết Huyết Giáo và thế lực Tông phái Nhất Tinh, cũng không còn xa xôi nữa, chỉ còn thiếu một vài yêu cầu nữa là đủ.

Đối với những việc này.

Triệu Phong cũng không quan tâm, từ mười ngày trước, hắn đã rời khỏi Tổng Đà của Thiết Huyết Giáo, đi tham tu mật địa.

Nửa tháng sau khi Hồng giáo chủ xuất quan...

Vụt...

Một đoàn ánh sáng rực rỡ mỹ lệ, từ trên trời giáng xuống, bay đến Tổng Đà của Thiết Huyết Giáo.

Luồng khí tức cường đại không gì sánh nổi, khiến cho trên dưới Tổng Đà Thiết Huyết Giáo đều kinh hoảng một hồi.

Ngay cả Phó giáo chủ Thiết Ma cũng cảm thấy một luồng áp lực không nhỏ.

- Người nào.

Cường giả bên trong Thiết Huyết Giáo kịp thời phản ứng, xếp thành đội ngũ, lạnh lùng nhìn thanh niên tóc đen trên bầu trời.

- Vũ Thiên Ngô.

Khương Tam Phong hô nhỏ một tiếng, mấy người khác cũng đã nhận ra thân phận của người đến.

Thạnh niên tóc đen kia, chính là Vũ Thiên Ngô, một đường từ Kim Dương Thánh Thành chạy đến đây.

- Triệu Phong có ở đây không?

Thần sắc của Vũ Thiên Ngô vẫn đạm mạc, ánh mắt khẽ quét qua một lượt, tâm linh của mọi người phảng phất thừa nhận trọng kích, không dám đối mặt.

Mạnh như Thiết Ma cũng không thể nào ngăn cản được ý chí cường đại trong ánh mắt của Vũ Thiên Ngô.

- Vũ Thiên Ngô này, so với trong dự liệu còn cường đại hơn nhiều.

Thiết Ma âm thầm kinh hãi.

- Vũ Thiên Ngô, ngươi tới không đúng lúc rồi, Triệu Phó giáo chủ, từ mười ngày trước đã ra ngoài, nghe nói là tìm tĩnh địa tham tu

Khương Tam Phong kiên trì nói.

- Lúc nào hắn trở lại?

Vũ Thiên Ngô đã quyết định ở lại Thiết Huyết Giáo chờ một thời gian.

Nếu như bỏ qua cơ hội lần này, từ nay về sau, e rằng rất khó có cơ hội đánh một trận với Triệu Phong.

- Vũ Thiên Ngô? Ngươi chính là con trai của Vũ Tinh Thần?

Một âm thanh già nua mang theo ý cười vang lên trong đầu Vũ Thiên Ngô.

- Tôn Giả?

Sắc mặt Vũ Thiên Ngô trở nên ngưng trọng, suy nghĩ một chút, nói:

- Vãn bối Vũ Thiên Ngô, bái kiến Hồng tiền bối.

Tại Đại lục Thanh Hoa, Tôn Giả Đan Nguyên cảnh không nhiều, phần lớn đều quen biết lẫn nhau.

Thiết Huyết Giáo có Tôn Giả tọa trấn, Vũ Thiên Ngô cũng thu liễm vài phần, lẳng lặng đứng chờ.

Tẩm cung dưới mặt đất.

- Hồng ca, Vũ Thiên Ngô này "lai giả bất thiện" a. Phóng mặt khắp Đại lục này, cũng chỉ có hắn mới có thể rung chuyển địa vị của Triệu Phong. E rằng lần này sẽ là trận tranh phong của thiên tài đệ nhất Đại lục.

Thiết Ma có chút sầu lo.

Sắc mặt Hồng giáo chủ trở nên ngưng trọng, gật đầu nói:

- Phụ thân của Vũ Thiên Ngô, trong số những Tôn Giả của Đại lục, có thực lực rất mạnh, hơn nữa bối cảnh của Vũ gia rất sâu, ngay cả Tam Thánh Điện cũng cực kỳ kiêng kỵ.

- Hồng ca cho rằng, nếu Vũ Thiên Ngô và Triệu Phong gặp nhau, phần thắng của ai lớn hơn?

Thiết Ma đưa ra một nan đề.

- Nếu như Vũ Thiên Ngô không kích phát huyết mạch Chiến Thiên Vô Song, đối kháng với Triệu Phong, phần thắng chỉ có bốn thành. Dù sao thì cảnh giới, tâm hồn, huyết mạch đồng tử của Triệu Phong cũng rất cường đại. Nhưng nếu như, Vũ Thiên Ngô kích phát huyết mạch Chiến Thiên Vô Song trong truyền thuyết, e rằng phần thắng của hắn chiếm đến năm sáu thành...

Hồng giáo chủ nghiêm túc nói.

Thân là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, giác quan và nhãn lực của Hồng giáo chủ, mạnh mẽ vô cùng.

Bằng không, ông ta cũng sẽ không giao cho Triệu Phong "Băng Hồn Chi cầu" và "Minh Đồng Tàn Thiên" trong lần đầu gặp mặt.

Chỉ trong chớp mắt.

Lại trôi qua mười ngày...

- Ha ha, Hồng giáo chủ, từ khi chia tay đến nay, vẫn không có vấn đề gì chứ?

Một vị lão đạo áo bào trắng, tư thái tiên phong đạo cốt, phiêu nhiên bay tới.

Trong khoảnh khắc ông ta giáng lâm, cả mảnh nguyên khí thiên địa đột nhiên trì trệ, hết sức quỷ dị, sau đó lại giống như một trận gió mát, suối nước ôn hòa, hướng về phía lão đạo áo bào trắng mà chảy tới.

Loại biến hóa ý cảnh vi diệu này, cũng chỉ có tồn tại ngoài Chân Huyền cấp mới có thể cảm ứng được đôi chút.

Tổng Đà Thiết Huyết Giáo, trong một gian phòng khách nào đó.

- Tôn Giả, lại xuất hiện thêm một vị nữa.

Vũ Thiên Ngô động dung

- Ha ha ha, Bạch Vân Đạo Tôn? Mấy trăm năm không gặp, ngươi thậm chí còn không đến chỗ ta một lần a?

Một lão giả tóc đỏ mày rậm nhoáng lên, nghênh đón lão đạo áo bào trắng

Chính là Hồng giáo chủ.

Vị "Bạch Vân Đạo Tôn" này, lúc diễn ra Thánh Vực Chân Long Hội, đã từng xuất hiện.

- Bạch Vân Đạo Tôn, Tha Thượng Trưởng lão của Thiên Nguyên Tông

Trong Thiết Huyết Giáo, có rất ít người, cấp bậc như Thiết Ma mới nhận ra thân phận của Bạch Vân Đạo Tôn.

Chốc lát sau...

Bạch Vân Đạo Tôn và Hồng giáo chủ, ngồi xuống trong một gian điện, bên cạnh còn có Phó giáo chủ Thiết Ma.

- Bạch Vân Đạo Tôn, ngươi tới Thiết Huyết Giáo ta, hẳn không phải chỉ tiện đường ghé thăm chứ?

Ánh mắt Hồng giáo chủ lóe lên.

Hai người đều là Tôn Giả Đan Nguyên cảnh, dĩ nhiên trước kia cũng có quen biết, nhưng cũng không tính là rất thân thiết.

- Lần này ta đến đây, là muốn gặp Triệu Phong

Bạch Vân Đạo Tôn đi thẳng vào vấn đề.

Gặp Triệu Phong?

Hồng giáo chủ và Phó giáo chủ Thiết Ma liếc nhìn nhau, thầm nghĩ: Tại sao lại đến thêm một người nữa? Vũ Thiên Ngô kia đến Thiết Huyết Giáo, vẫn còn chưa đi nữa.

Thiết Ma hơi suy nghĩ một chút, liền hiểu rõ ý đồ của Bạch Vân Đạo Tôn khi đến đây.

Quả nhiên.

- Lúc đầu tại Thánh Vực Chân Long Hội, Triệu Phong và đệ tử Triệu Vũ Phi của ta, cùng tiến nhập vào một Truyền thừa Ngoại Vực vô danh.

Bạch Vân Đạo Tôn rất nhanh nói rõ ý đồ đến đây.

Hết thảy những điều này, đều hợp tình hợp lý.

Cụ thề tình huống hạ lạc của Triệu Vũ Phi, Bạch Vân Đạo Tôn muốn đích thân hỏi thăm từ chỗ Triệu Phong

-... Triệu Phong nhận được đại kỳ ngộ, bình yên trở về, nhưng đệ tử của ta cho đến bây giờ vẫn xa ngàn dặm không chút tin tức. Cho dù Mạc Thiên Y đã chuyển lời, nhưng bần đạo vẫn có chút nghi vấn.

Thanh âm Bạch Vân Đạo Tôn lạnh dần, giác quan linh thức cường đại, thẩm thấu khắp toàn bộ Tổng Đà Thiết Huyết Giáo.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1585)