← Ch.0647 | Ch.0649 → |
Ý chí Vương Giả Hư Thần Cảnh, ngưng kết cả một mảnh nguyên khí thiên địa thủy vực.
Vài tên Đệ tử Chân truyền Huyền Chân Thánh Tông, tư duy ý thức phảng phất như đọng lại, không dậy nổi một tia ý niệm phản kháng.
Cho dù là Thần Dịch Lâm, hay Giang Phàm có được huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, đều là kinh ngạc bất an.
Khó có thể tưởng tượng, Triệu Phong chính diện thừa nhận ý chí Vương Giả, còn có thể trấn định tự nhiên như thế, không chút gợn sóng sợ hãi.
- Nhân loại, là ngươi tự tìm đường chết!
Phương diện linh hồn truyền đến một cỗ cảm giác chấn động, vĩ lực vô hình, khiến cho Triệu Phong tại nơi không gian này, có một loại ảo giác bị đè ép mãnh liệt.
Khuôn mặt Triệu Phong ửng đỏ, hô hấp căng thẳng.
Thân thể cốt cách của hắn mơ hồ truyền đến tiếng vang khanh khách, hai đầu gối giống như muốn gấp khúc lại, hướng Vương Giả khuất phục.
Nhưng mà, thân hình Triệu Phong cũng mạnh mẽ chịu đựng.
Luận cấp bậc sinh mệnh, hắn đã tiếp cận Vương Giả chân chính, lực lượng khí lực của hắn dưới sự cường hóa của khí tức Mộng Cảnh Thái Cổ, Hải Kình Tâm Tủy Huyết, Tử Lân Thảo, lại vượt qua lẽ thường.
Hơn nữa, Triệu Phong qua một thời gian dài thừa nhận áp lực to lớn trong Mộng Cảnh Thái Cổ, trên người ẩn chứa khí tức Thái Cổ. Hiện tại, ngay cả khí tức huyết mạch của Giang Phàm, cũng đều không thể áp chế Triệu Phong nổi.
Phương xa, trong một tòa cung điện.
- Linh hồn của tiểu tử này ngưng thực đến mức siêu việt Nửa bước Vương Giả bình thường...
Sắc mặt Nhân Ngư Vương dần dần ngưng trọng.
Một tên chỉ là con kiến Tiểu Đan Nguyên Cảnh, thế nhưng lại có thể nghịch kháng áp lực ý chí Vương Giả của hắn.
Tạo nghệ Hồn đạo của Triệu Phong cũng vượt qua lẽ thường.
Tu luyện Vạn Niệm Thần Quyết, đã đặt cho hắn một cái cơ sở linh hồn kiên cố để ngày sau đột phá Hư Thần Cảnh.
- Phụ vương, xin ngài không nên ngăn cản chủ nhân!
Thanh âm Công chúa Nhân Ngư Tộc ai oán khóc lóc, cầu xin nói.
Loại Minh Tâm Ấn này, khiến cho nàng từ trong thể xác và tinh thần đều hoàn toàn thần phục Triệu Phong.
Mặc dù nàng vẫn có tình cảm như cũ, nhưng mà chủ nhân đã lớn hơn hết thảy.
Đây là chỗ đáng sợ nhất của loại linh hồn cấm thuật Minh Tâm Ấn này, từ trong tư duy ý thức hoàn toàn nô dịch một cái sinh linh.
- Nhân loại đáng giận...
Nhân Ngư Vương nắm chặt hai nắm đấm, thanh âm rít gào giống như oanh lôi.
Thân là Vương Giả Hư Thần Cảnh, hắn đã từng bao giờ khuất phục một tên nhân loại nhỏ bé như kiến?
Dưới Vương Giả, tất đều là kiến!
Những lời này, từ xưa đến nay vẫn luôn ghi lại ở trong sách cổ.
Đan Nguyên Cảnh bình thường, ngay cả một cái ý chí ý niệm của Vương Giả Hư Thần Cảnh cũng đều ngăn cản không nổi.
- Dưới Vương Giả, đều là kiến... Nhưng đối với ta, lại không có hiệu quả!
Triệu Phong cười lạnh một tiếng, mệnh lệnh Công chúa Nhân Ngư Tộc ở phía trước dẫn đường.
Bọn người Thần Dịch Lâm, tâm thần hoảng hốt, dưới áp lực hít thở không thông, giống như một đám túi thịt đi thẳng về phía trước.
- Triệu Phong này, không phải huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lại có thực lực như vậy! Điều này sao có khả năng?
Nội tâm Giang Phàm uể oải hỗn loạn, cảm giác thất bại bùng phát mãnh liệt.
Nhất là, hình ảnh lúc trước trong đầu, cái Di Thiên Chi Mâu kia từ trên trời giáng lâm, giống như Thần linh Thái Cổ quan sát thiên địa vậy.
Cỗ khí tức kia, thậm chí để cho huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng của hắn cũng mơ hồ có chút sợ hãi bất an.
- Nhân loại, nếu nữ nhi của ta có ba dài hai ngắn gì, bổn vương tuyệt sẽ không tha cho ngươi!
Nhân Ngư Vương phẫn nộ rít gào, lay động linh hồn.
- Nhân Ngư Vương!
Triệu Phong lạnh nhạt mở miệng nói:
- Chỉ cần đạt thành mục tiêu, bình yên rời đi, ta tức thì sẽ giải trừ cấm thuật trong linh hồn của nữ nhi ngươi. Nhưng nếu ngươi có hành động dị thường gì, ta cũng không thể cam đoan a!
Thần niệm của Nhân Ngư Vương bồi hồi ở lối vào cung điện dưới đáy hồ thật lâu sau, rốt cuộc đình chỉ động tác.
- Huyết mạch nhãn đồng của tiểu tử kia thật không đơn giản. Ngay cả một người huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng trong đó, cũng đều phải nghe theo hiệu lệnh của hắn!
Nhân Ngư Vương dần dần khôi phục bình tĩnh.
Đối mặt Vương Giả, Triệu Phong từ đầu tới cuối đều không có kinh hoảng. Hiển nhiên, thiếu niên này là có chuẩn bị mà đến.
Hắn không dám lại ngăn trở, chỉ đành trơ mắt nhìn đám người Triệu Phong tiến vào Nhân Ngư Thần Điện.
Nhân Ngư Thần Điện, đối với Nhân Ngư Tộc mà nói là một cái Cấm địa.
Từ trước đến giờ, chỉ có Công chúa Nhân Ngư Tộc nhận được Thần Điện truyền thừa, mới có thể đi vào trong đó.
Bằng không, Nhân Ngư bình thường tiến vào sẽ bị ý chí trong minh minh của Bán Thần Di Viên trực tiếp gạt bỏ.
Cho dù là Vương Giả, cũng đều không ngoại lệ!
Bởi vì cỗ ý chí kia, chính là Thần trong bí cảnh không gian này, chúa tể hết thảy mọi thứ.
- Quốc vương, phụ cận lãnh địa, tựa hồ còn có những nhân loại khác tiếp cận!
Một vị cường giả Nhân Ngư Tộc, tiến đến đưa tin.
- Ồ?
Sắc mặt Nhân Ngư Vương trầm xuống, thần niệm khoảnh khắc bao trùm cả Vương quốc Nhân Ngư.
Quả nhiên không sai, hắn bắt gặp một đám nhân loại khí tức tà ma.
- Dừng lại!
Đồ Cửu Sâm ở phía trước nhất dẫn đường, đột nhiên vung tay lên.
Tiểu đội của Đồ Cửu Sâm sau khi chiến bại, cũng không có hoàn toàn buông tha mưu đồ đối với Tử Yên Hồ.
Nhất là, theo như mọi người phân tích, Triệu Phong sau khi xưng bá Tử Yên Hồ, mãi vẫn luôn hướng đến chỗ sâu bên trong thẳng tiến, có khả năng đang mưu đồ lợi ích của Vương quốc Nhân Ngư.
Cho nên, Đồ Cửu Sâm trở lại kêu gọi thiên tài mấy tông phái, trong đó có một đám Tuần Thú Sư, thiên tài Hồn đạo nữa, cùng nhau tiến lên.
Trong đó có một vị thiên tài Hồn đạo Tôn Chủ cấp, cũng đã khống chế vài đầu Nhân Ngư, biết được tung tích của đám người Triệu Phong, cùng với động tĩnh bên trong Vương quốc Nhân Ngư.
- Đồ sư huynh, làm sao vậy?
- Triệu Phong kia ở phía trước mở đường, chúng ta ngồi thu lợi ngư ông, chẳng phải là sảng khoái hơn sao?
Mọi người ngo ngoe muốn động.
Dù sao có Triệu Phong ở phía trước xung phong, bọn họ ở phía sau kiếm tiện nghi, phiêu lưu càng nhỏ hơn rất nhiều.
Đương nhiên, bọn họ thật không biết, Nhân Ngư Vương cũng đã xuất quan.
Dù sao, Nhân Ngư Vương cũng chỉ lấy ý chí Hư Thần Cảnh giao phong với đám người Triệu Phong, mà không phải chân chính hiện thân.
- Có thể là ảo giác a! Tiếp tục tiến vào!
Đồ Cửu Sâm khẽ gật đầu.
Vừa rồi, tâm hồn huyết mạch của hắn cảm thấy có một tia cảm giác nguy cơ áp bách, có loại ảo giác như đang bị dò xét.
Chẳng qua cảm giác kia, rất nhanh đã biến mất.
- Mấy tên thiên tài này, thật không tầm thường a!
Ánh mắt Nhân Ngư Vương lóe lên.
Từ trong câu chuyện của đám người này, không khó phân tích ra, bọn họ cùng Triệu Phong không phải một đám người, mà còn là quan hệ đối địch nữa.
Rất nhanh, trong lòng hắn cân nhắc ra một cái kế sách.
Không bằng, để cho hai đám người này ở trong Thần Điện đấu tranh nội bộ, chém giết lẫn nhau?
Về phần an toàn của Công chúa Nhân Ngư Tộc, hắn cũng không quá lo lắng.
Triệu Phong chẳng những không thể làm thương tổn Công chúa Nhân Ngư Tộc, chỉ sợ còn phải dốc lòng bảo hộ sự an toàn của nàng, bởi vì đây chính là lợi thế duy nhất của hắn.
Còn nữa, lấy sự thích ứng của Công chúa Nhân Ngư Tộc đối với Tử Yên Hồ, lực lượng huyết mạch truyền thừa, tự bảo vệ mình thật sự có thừa.
- Tất cả tộc nhân, rút khỏi Thần Điện hai mươi dặm!
Nhân Ngư Vương rất nhanh hạ lệnh, nói.
Hắn tuy rằng bắt gặp bọn người Đồ Cửu Sâm, lại mở một con mắt, nhắm một con mắt cho qua.
Trên đường đi, tiểu đội Đồ Cửu Sâm, dưới sự cố gắng của bọn người Thuần Thú Sư cùng thiên tài Hồn đạo, vòng quanh qua khỏi khu vực trọng binh của Nhân Ngư Tộc, lặng yên tới gần cung điện dưới đáy hồ.
- Lực cản còn nhỏ hơn cả tưởng tượng!
- Xem ra Triệu Phong kia đã chế trụ đại bộ phận lực lượng Nhân Ngư Tộc a!
Tiểu đội Đồ Cửu Sâm cũng có chút kỳ quái.
Càng không thể tưởng tượng chính là, đại môn cung điện dưới đáy hồ kia đã sớm mở ra!
Vương quốc Nhân Ngư, rốt cuộc đã xảy ra biến cố gì?
Bọn người Đồ Cửu Sâm nghĩ mãi cũng không hiểu, nhưng chuyện đã tới nước này, cũng không thể lùi bước.
- Triệu Phong kia cũng không có đem quân đoàn Thủy tộc mang tiến vào cung điện dưới đáy hồ. Cho dù gặp nhau, chúng ta vẫn có thể tranh đoạt một trận!
Một đám chừng mười người đi vào cung điện dưới đáy hồ.
Nhân Ngư Vương thầm cười lạnh, nhìn theo bọn người Đồ Cửu Sâm tiến vào cung điện dưới đáy hồ.
Nếu như không có sự ngầm đồng ý của hắn, bọn người Đồ Cửu Sâm há có thể thoải mái đi vào Nhân Ngư Thần Điện như thế?
- Ồ? Lại tới một người nữa, thực lực dường như cũng không tệ!
Thần niệm của Nhân Ngư Vương, kéo dài đến bên cạnh Vương quốc Nhân Ngư, phát hiện ra một cái thân ảnh.
Người tới, là một gã thanh niên sáng ngời.
Tu vi người này, đạt tới Đại Đan Nguyên Cảnh hậu kỳ!
- Xem ra, tên Triệu Phong này đã tiến nhập vào Vương quốc Nhân Ngư!
Thanh niên sáng ngời bằng vào cảm ứng ý chí tử vong, xác định phương hướng của Triệu Phong thật rõ ràng.
Đột nhiên, sắc mặt thanh niên sáng ngời biến đổi:
- Ý chí Vương Giả?
Cảm quan của hắn so với Đồ Cửu Sâm còn muốn nhạy cảm hơn nhiều.
Tồn tại cấp bậc Vương Giả trong Vương quốc Nhân Ngư, khiến cho thanh niên sáng ngời sản sinh kiêng kỵ.
- Hẳn là Nhân Ngư Vương!
Thanh niên sáng ngời đứng ở tại chỗ, cũng không có dị động.
Về mặt cảm giác, ý chí Vương Giả kia đối với hắn cũng không có địch ý rõ ràng, gần như là đang dò xét mà thôi.
- Triệu Phong, để cho mạng nhỏ của ngươi trước kéo dài thêm một chút nữa!
Thanh niên sáng ngời đứng ở tại chỗ, tiến hành chờ đợi.
o0o
Vương quốc Nhân Ngư, cung điện dưới đáy hồ.
Dưới sự dẫn dắt của Công chúa Nhân Ngư Tộc, Triệu Phong đi vào tòa Nhân Ngư Thần Điện có tính truyền kỳ này.
Bên trong Nhân Ngư Thần Điện rộng rãi vượt qua dự đoán.
Bên trong này ngoại trừ một ít thần tượng, điêu văn trang sức, thì lại không có bất cứ thứ dư thừa nào cả.
Chẳng qua, theo từng chút một xâm nhập, khứu giác mọi người bắt được một tia mùi rượu nhàn nhạt.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu từ trên vai Triệu Phong nhảy ra, một đôi mắt mèo, không ngừng đảo chuyển, đánh giá hoàn cảnh phía trước.
Điều này không khỏi làm Triệu Phong âm thầm chờ mong một trận.
Tiểu tặc miêu đối với bảo vật, nhất là một ít linh tửu, có khứu giác vô cùng mãnh liệt.
- Meo meo!
Thân hình nhanh nhẹn linh hoạt Tiểu tặc miêu, phóng tới trên vai Công chúa Nhân Ngư Tộc, hai chân nhỏ khoanh lại ở trước ngực, bộ dạng như ta là lớn nhất, ai dám không nghe.
- Con mèo này...
Ánh mắt Công chúa Nhân Ngư Tộc không khỏi có chút khác thường nhìn về phía Tiểu tặc miêu.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu huy trảo, chỉ vào phía dưới, grừ grừ một tiếng.
- Không ngờ ngươi lại biết hầm rượu ở bên dưới?
Công chúa Nhân Ngư Tộc thập phần ngoài ý muốn.
Bọn người Thần Dịch Lâm, chậc chậc lấy làm kỳ lạ, nhìn về phía Tiểu tặc miêu vài lần.
Quả nhiên không sai!
Công chúa Nhân Ngư Tộc, mang theo mọi người tiến vào hầm rượu ngầm càng sâu bên dưới Nhân Ngư Thần Điện.
Trên thực tế, ở tầng một Thần Điện, Thần Linh Nhãn của Triệu Phong đã nhìn thấu triệt qua, quả thật không có thu hoạch gì. Ngoại trừ một ít truyền thừa có quan hệ cùng Nhân Ngư Tộc, thế nhưng đối với nhân loại lại không có hiệu quả.
Tiến vào hầm rượu ngầm, cỗ hương rượu nồng đậm kia khiến kẻ khác tâm thần say mê.
Vài tên Đệ tử Chân truyền trong đó, đầu đã có chút choáng váng say mê.
Triệu Phong chăm chú nhìn kỹ, hầm rượu ngầm trước mắt này, không gian tầm nhìn rộng rãi, thậm chí so sánh với tầng một Thần Điện còn muốn rộng lớn hơn.
Ở chính giữa hầm rượu ngầm, có một tòa suối phun khổng lồ.
Ao nước suối bên dưới có đường kính chừng hai mươi trượng.
Ở trung tâm ao có một pho tượng thủy tinh mỹ nữ Nhân Ngư sống động như thật, xinh đẹp như thiên tiên.
Suối phun chính là từ trong tổng cộng trên một trăm cái lổ nhỏ chi chít trên người của pho tượng mỹ nữ Nhân Ngư kia phun trào mà ra.
- Ồ?
Mọi người phát hiện, mỹ nữ Nhân Ngư trong ao nước suối kia cùng Công chúa Nhân Ngư Tộc có ba bốn phần giống nhau.
Điều này không khỏi làm Triệu Phong có chút suy nghĩ.
Cấu tạo ao nước suối cũng rất đặc thù, bên ngoài ao nước phân hóa ra từng đạo từng đạo đường ống thủy tinh, lan tỏa ra khắp các góc của hầm rượu ngầm.
Ở các góc của hầm rượu có đặt vô số những chén rượu bầu rượu phong cách khác nhau, có một vài bình là kim loại, một vài bình là bằng gỗ mộc, một vài bình là đồ sành sứ, thủy tinh, ngọc thạch...
Trong mấy cái chén rượu bầu rượu này, cái nào cũng chứa chừng bảy thành linh tửu tiên nhưỡng. Mà mỗi khi cách một khoảng thời gian, cũng đều sẽ sản xuất trở lại, đem linh tửu tiên nhưỡng bên trong đổi mới hoàn toàn, bảo trì cho nó vô cùng mới mẻ, hoặc là giữ lại một ít sự ấm áp cùng dư vị đặc hữu của mỗi loại rượu.
Đương nhiên, những chén rượu bầu rượu này, cũng đều được đặt ở bên trong một cái kệ rượu lớn bằng thủy tinh trong suốt.
- Cả hầm rượu ngầm, lấy suối phun Nhân Ngư làm trung tâm, có thể tự động nhưỡng tửu, cũng không ngưng nghỉ mà thay đổi làm mới!
Bọn người Huyền Chân Thánh Tông cũng đều trố mắt cứng lưỡi cả lên.
Cả hầm rượu ngầm tự thành một cái hệ thống, lấy ao nước suối Nhân Ngư làm trung tâm, sản xuất ra không dưới một trăm loại trân phẩm tửu nhưỡng khác nhau.
- Đây là, hầm rượu Bán Thần hay sao?
Triệu Phong hít sâu một hơi, chế trụ sự hưng phấn trong lòng.
← Ch. 0647 | Ch. 0649 → |