Vay nóng Tima

Truyện:Chúa Tể Chi Vương - Chương 0726

Chúa Tể Chi Vương
Trọn bộ 1585 chương
Chương 0726: Trùng Kích Vương Giả (hạ)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1585)

Siêu sale Lazada


Triệu Phong cũng không có vọng động, hắn như ngừng thở, cẩn thận xem xét hoàn cảnh xung quanh đại thủ.

Khí tức phụ cận đại thụ che trời này, quả thực rất bất thường.

Trong phạm vi trăm trượng, nhìn không thấy bất kỳ một trùng thú nào, hoàn toàn yên tĩnh và tràn đầy áp lực.

Triệu Phong đột nhiên cảm thấy toàn thân rét lạnh, giống như bị một luồng khí tức nguy hiểm nào đó nhìn chằm chằm vào.

Xì...

Giữa cành lá sum xuê của đại thủ, đột nhiên nhảy ra một cái bóng cực lớn, kèm theo đó là một trận cương phong và mùi máu tanh.

Trái tim Triệu Phong đập mạnh một cái, mắt trái lập tức nhìn thấy một đầu cự mãng đốm xanh, dài đến bảy tám trượng, màu sắc và khí tức của nó, cùng với rừng cây xung quanh, hòa làm một thể.

Đầu cự mãng đốm xanh kia, hai mắt đỏ tươi, lưỡi rắn thè ra, miệng lớn dính đầy máu, con mắt mở trừng so với thùng nước còn lớn hơn.

Kèm theo một trận cuồng phong cát bay, răng nanh mà cái miệng máu của cự mãng đốm xanh, trong khoảnh khắc đã lao đến trước mặt Triệu Phong.

Nhanh quá.

Triệu Phong quả thực bị hù dọa cho phát hoảng, dưới tình thế cấp bách, Phong Lôi trên người chấn động, vội vàng né lui.

Thế nhưng, như vậy còn chưa đủ để tránh thoát sự truy kích tiếp đó của cự mãng đốm xanh.

Ô... ô... ô... n... g!

Bên ngoài thân thể Triệu Phong, nổi lên một tầng lân văn lam sắc tinh mỹ tỉ mỉ mà tinh tế, giống như Long Lân bao trùm khắp toàn thân vậy.

- Cút!

Triệu Phong vận chuyển huyết mạch khí lực của "Huyền Băng Lân tộc", trong lòng bàn tay xuất hiện hai thành trường thương Băng Lam, đâm thẳng về phía cái miệng rộng như bồn máu của cự mãng đốm xanh.

Phốc phốc...

Hai đầu thương đâm vào trong cái miệng máu của cự mãng đốm xanh, chỉ tiến vào được chừng nửa tấc, mà Triệu Phong lại bị một luồng cự lực cuồng bạo, đẩy lui mấy trượng có dư.

Rẹt...

Phong Lôi quang dực sau lưng Triệu Phong mơ hồ rung động, cấp tốc bay lui sau, mượn nhờ những cây cối phụ cận để trốn tránh.

Đồng thời.

Thần Linh Nhãn của hắn, cũng không khỏi dò xét cự mãng đốm xanh kia.

- Khá lắm, e rằng đầu cự mãng đốm xanh này không phải là loại dã thú thông thường, nó đã có đủ linh trí, có thể thu nạp tinh hoa thiên địa, thậm chí được xếp vào hàng ngũ Yêu Linh.

Triệu Phong hít một hơi khí lạnh.

Trong Mộng cảnh Thái Cổ, hoàn cảnh mạnh mẽ cỡ nào chứ? Sinh linh có thể thu nạp tinh hoa thiên địa, đồng thời bước vào cấp bậc tu hành, há đám sinh linh trong không gian thực tế có thể so sánh được?

Phải biết rằng.

Khí tức ở nơi này, thậm chí còn có tác dụng khiến Chân Chủ Cấp lột xác. Còn nước sống, huyết nhục dã thú, có thể xúc tiến sự phát triển lớn lao đối với thể chất của Đại Đan Nguyên Cảnh.

Trong thoáng chốc giao phong ngắn ngủi vừa rồi, thực lực của đầu cự mãng đốm xanh, có thể thấy được đôi chút.

- Lực lượng của nó rất cường đại, khí huyết lại hùng hậu. Trong hoàn Mộng cảnh Thái Cổ này, thực lực của ta lại bị hạn chế...

Ánh mắt Triệu Phong lóe lên.

Nếu như chính diện đối chiến ở nơi này, Triệu Phong quả thật không phải là đối thủ của nó.

Xì... Xì...

Trên cái miệng lớn dính máu của cự mãng đốm xanh, đã ngưng kết một tầng băng sương, không ngừng phát ra tiếng rít, ánh mắt lạnh lùng cừu thị nhìn Triệu Phong chăm chú.

- Còn may là đầu cự mãng đốm xanh này cũng không biết bí thuật chiến kỹ nào.

Triệu Phong khẽ thở phào một hơi.

Thân hình của hắn, lại lui xa thêm một khoảng, trong tay xuất hiện một thanh cổ cung.

Triệu Phong vừa mới chuẩn bị phát động Tỏa Thiên Cung.

Đúng lúc này, trên bầu trời chợt truyền đến một tiếng rít bén nhọn.

Triệu Phong chỉ cảm thấy một luồng khí tức Yêu Linh Thái Cổ khổng lồ, lao thẳng mà đến, còn có một tia cảm giác rất quen thuộc.

Vụt...

Kình phong khí lãng quay cuồng, một đầu Yêu điểu Thái Cổ dài đến năm sáu xích, nhào thẳng xuống, mục tiêu của nó là một trái cây màu đỏ đã chín trên cây đại thụ.

Xì...

Cự mãng đốm xanh rít lên giận dữ, thân rắn ngẩng lên, mặc kệ Triệu Phong, nhanh chóng đánh về phía đầu Yêu điểu Thái Cổ.

- Không ngờ lại là đầu Yêu điểu này.

Trên mặt Triệu Phong chợt lộ vẻ dị sắc.

Trước đây, khi hắn vừa mới bắt đầu đi thăm dò trong Mộng cảnh Thái Cổ, đã từng gặp phải đầu Yêu điểu Thái Cổ này.

Lúc đó, Triệu Phong đã bị đầu Yêu điểu Thái Cổ này dọa cho phát hoảng.

Bởi vì lúc đó, hắn chỉ mới có thể miễn cưỡng đi lại bên trong Mộng cảnh Thái Cổ mà thôi.

Không thể so với bây giờ, khí lực huyết mạch của Triệu Phong, thậm chí độ lớn mạnh của linh hồn, mạnh hơn lúc trước không biết bao nhiêu lần.

Hơn nữa, sau khi dung nhập huyết mạch Huyền Băng Lân tộc, Triệu Phong đã tạm thời suy giảm được lực bài xích và áp chế bên trong Mộng cảnh Thái Cổ.

Nói thì chậm, diễn biến thì lại nhanh.

Trước khi đầu cự mãng đốm xanh lao đến, Yêu điểu Thái Cổ đã thành công ngậm một quả trái cây màu đỏ trong mồm, sau đó nhanh chóng nuốt vào.

Xì... Xì...

Lúc này, cự mãng đốm xanh đã lao thẳng về phía trước, cành lá rung động lắc lư không ngừng.

Trong mắt đầu Yêu điểu Thái Cổ kia, chợt hiện lên một tia xảo trá, cánh chim vỗ mạnh, lập tức bay lên đỉnh đại thụ.

Chính diện vật lộn, quả thật nó không phải là đối thủ của cự mãng đốm xanh.

Thế nhưng giữa không trung, luận tính linh hoạt và cơ động, nó lại hơn xa cự mãng đốm xanh.

Cứ như vậy.

Cự mãng đốm xanh bắt đầu trườn lên đại thụ, triển khai du đấu với Yêu điểu Thái Cổ.

Chỉnh thể mà nói, cự mãng đốm xanh rơi vào hoàn cảnh xấu, chỉ có thể bị động phòng thủ.

Yêu điểu Thái Cổ ngược lại tiến thối tự nhiên.

Chẳng qua, nó muốn ăn vụng thêm một trái nữa thì lại khó khăn vô cùng.

Vừa rồi có thể thành công, chẳng qua là do cự mãng đốm xanh đã bị Triệu Phong kiềm chế, hâp dẫn sự chú ý.

- Cơ hội tốt.

Triệu Phong nhìn thấy cự mãng đốm xanh quấn trên đại thụ, thì ánh mắt đột nhiên sáng ngời.

Trên người hắn chập chờn Phong Lôi, tốc độ tăng mạnh, chỉ vài cái búng người, đã hạ xuống trên một cành cây của đại thụ che trời.

- Chạy nhanh.

Thân hình của Triệu Phong, chạy sát theo sau cự mãng đốm xanh, nhanh chóng hái xuống hai trái, một trái nửa xanh nửa chín, còn một trái thì hoàn toàn chín hồng.

Nếu như đoán không sai, loại trái cây này, ở bên trong Mộng cảnh Thái Cổ, cũng có thể miễn cưỡng tiến vào cấp bậc "Linh quả".

Dị động của Triệu Phong, lập tức khiến cự mãng đốm xanh và Yêu điểu Thái Cổ chú ý.

Cự mãng đốm xanh giận dữ, thân rắn mãnh liệt quét về phía Triệu Phong ở đằng sau.

Triệu Phong thu hồi hai linh quả, ngoài thân nổi lên một tầng lân văn màu lam lấp lánh, thậm chí còn hiển hiện ra một cái băng giáp u lam.

Bởi vậy, hắn đã có hai tầng phòng hộ.

Phành...

Triệu Phong tận lực trốn tránh, nhưng sau lưng vẫn bị cự mãng đốm xanh quét trúng, thân thể chấn động, bay thẳng ra ngoài.

- Hắc hắc.

Triệu Phong mượn lực bay ngược ra gần mười trượng, bên ngoài băng giáp u lam, hiện ra một tia vết rạn nho nhỏ, cũng không đáng ngại.

Phải biết rằng, Triệu Phong có hai tầng phòng hộ cường đại, trong hiện thực, thậm chí còn có thể ngăn cản công kích toàn lực của Vương Giả đỉnh phong.

Ngược lại, phần đuôi thân hình cự mãng đốm xanh, lại ngưng kết một tầng băng sương, động tác cứng nhắc chậm chạp.

Vụt...

Triệu Phong cũng không quan tâm đến trận chiến của hai Yêu Linh, lập tức bay ra khỏi phạm vi rừng cây, chạy đến bãi cỏ ở gần đó.

Đúng lúc này.

Tại khoảng không phía sau, chợt truyền đến tiếng kêu gào bén nhọn của Yêu thú Thái Cổ, một luồng khí tức Yêu Linh Thái Cổ, lao thẳng tới Triệu Phong.

Con Yêu Linh Thái Cổ này, không ngờ lại đuổi theo Triệu Phong.

Có lẽ.

Nó cho rằng Triệu Phong dễ bắt nạt, nên muốn cướp đoạt linh quả của hắn.

- Hừ, lần tới ta sẽ chiếu cố tên súc sinh ngươi.

Triệu Phong hừ lạnh một tiếng.

Mục tiêu của hắn đã đạt được, cũng không muốn phát sinh thêm biến hóa.

Vụt...

Thân ảnh của Triệu Phong, đột nhiên biến mất tại chỗ.

Một khắc sau, Yêu điểu Thái Cổ mang theo một luồng kình phong gào thét, phi trảo bay tới, nhưng lại vồ vào khoảng không.

Yêu điểu Thái Cổ xoay người đứng tại chỗ, sửng sốt vô cùng.

Hiển nhiên, nó cũng không nghĩ ra, tại sao nhân loại vừa rồi lại đột nhiên biến mất trong hư không.

- Ha ha.

Triệu Phong khẽ cười một tiếng, nhìn qua hai trái cây trong tay.

Hai trái cây này, một hồng một xanh, phát ra một luồng khí tức nguyên thủy Thái Cổ, linh khí thiên địa mà nó tiết ra, khiến cho nguyên khí thiên địa ngoại giới, đều hỗn loạn run rẩy một trận.

Linh quả, phần lớn đều ẩn chứa tinh hoa của Thiên Địa Nhật Nguyệt.

Thế nhưng, linh quả trong Mộng cảnh Thái Cổ, khiến hoàn cảnh phát triển của nó, vượt xa không gian hiện thực, thậm chí còn cao cấp hơn Bán Thần Di Viên rất nhiều.

Để tránh cho khí tức tiết ra ngoài, ý niệm Triệu Phong khẽ động, một luồng sức mạnh to lớn vô hình của thiên địa, đem khí tức hai linh quả này phong bế lại.

Meo meo.

Tiểu Tặc Miêu ngồi trên bả vai hắn, nhìn hai linh quả này với vẻ mặt thèm thuồng.

Thần niệm của Triệu Phong quét qua, phát hiện Bán Thần ấu đồng đang bế quan trùng kích, xem như cũng bớt đi được một cái phiền phức.

Thấy vậy.

Hắn đen một linh quả màu xanh giao cho Tiểu Tặc Miêu.

Meo meo...

Tiểu Tặc Miêu một ngụm nuốt vào, một hồi sau, liền ợ to một cái, sau đó trở lại Cổ Thiết Giới Chỉ, bắt đầu ngủ say.

Triệu Phong tấm tắc kêu kỳ lạ, xem ra tinh khí thiên địa ẩn chứa trong trái cây màu xanh vừa rồi, cũng không thể coi thường được a.

Hắn quan sát một hồi, phát hiện Tiểu Tặc Miêu cũng không có bất kỳ phản ứng xấu nào.

Triệu Phong cũng không do dự, mở miệng ra, một hơi nuốt chửng trái cây màu đỏ.

Sau khi trái cây màu đỏ tiến vào cơ thể, cũng không lập tức bị tiêu hóa như trong tưởng tượng.

Trong hoàn cảnh Mộng cảnh Thái Cổ, dường như bất luận là huyết nhục hay trái cây, đều khó tiêu hóa hơn hiện thực rất nhiều.

Chẳng qua.

Điều này đối với Triệu Phong mà nói, cũng chỉ có lợi mà không có hại.

Lực lượng tinh khí ẩn chứa trong trái cây màu đỏ này, sẽ không phát ra một lần duy nhất, có thể từ từ hấp thu.

Vài nhịp hô hấp sau.

Từng sợi tinh khí thiên địa mạnh mẽ dày đặc như lông trâu, mang theo một luồng khí tức nguyên thủy Thái Cổ, bắt đầu chảy xuôi trong cơ thể Triệu Phong.

- Tinh khí thiên địa ẩn chứa bên trong linh quả này, quả nhiên chất lượng rất tốt.

Triệu Phong âm thầm líu lưỡi.

May mắn là khí lực sinh mệnh của hắn, vô cùng cường hoành, hơn nữa nhờ có huyết mạch Thái Cổ Vạn Tộc Bảng, lúc này hắn mới có thể hấp thu được tinh khí thiên địa ẩn chứa bên trong linh quả này.

Thời gian chậm rãi trôi qua.

Ngay trong ngày hôm đó, đan hạch trong cơ thể Triệu Phong đã kiên cố hóa như tinh thể, khí tức của hắn cũng bắt đầu khuếch trương.

- Hiệu quả của vài tia tinh khí bên trong linh quả này, dường như có thể so sánh với những linh quả hàng đầu ở ngoại giới a.

Trong lòng Triệu Phong mừng rỡ vô cùng.

Dưới sự hun đúc của khí tức linh quả trong Mộng cảnh Thái Cổ, huyết lực, khí lực, lục phủ ngũ tạng của Triệu Phong, đã đạt được sự thông suốt nhất định.

Chân nguyên ẩn chứa trong tinh hạch, không chỉ tăng trưởng mà khí tức còn tiến thêm một bước ngưng luyện.

Cùng lúc đó.

Dưới ý cảnh Vương Giả cường đại của Triệu Phong, nguyên khí thiên địa trong phạm vi mấy ngàn dặm xa xôi, giống như thủy triều, điên cuồng lao vọt tới chỗ hắn.

Điều đáng tiếc duy nhất chính là, hoàn cảnh trong hư không hải vụ này, nguyên khí thiên địa cực kỳ mỏng manh.

Chỉ có Vực Nội, mới thật sự là nơi thích hợp để sinh tồn và tu luyện.

Để tránh bị Tử Vong truy sát hoặc bản thân để lại đầu mối gì, Triệu Phong chắc chắn sẽ không dừng chân tại Vực Nội hoặc Hư Hải Linh điện nào.

Mười ngày sau...

Triệu Phong đã triệt để hấp thu tinh khí thiên địa ẩn chứa bên trong linh quả này, tài nguyên trân tài trong tay, cũng tiêu hao một lượng lớn.

Chẳng qua, may mắn là tinh hạch trong đan điền đã lợt mạnh đến một cấp độ mới.

Thoạt nhìn, tinh hạch chỉ lớn bằng trái táo, thể tích cũng không lớn, nhưng kỳ thực, bên trong còn có Động Thiên khác.

Thần niệm của Triệu Phong, rót vào trong đó, lập tức cảm giác được một cái không gian chân nguyên bành trướng mênh mông.

Bên trong tinh hạch này, chân nguyên màu đỏ như một hồ nước khổng lồ, số lượng cực lớn, có cảm giác bành trướng vô tận, phong phú không dùng hết.

- Hư Thần Cảnh này, vô cùng phù hợp với linh hồn và thiên địa, chân nguyên giống như hồ biển, dùng mãi không hết.

Không gian tinh hạch trong cơ thể Triệu Phong, chân nguyên bành trướng như hồ. Tựa như một phương thiên địa, có vô hạn nguyên khí thiên địa, liên tục vì hắn mà cung ứng.

Bắt đầu từ thời khắc này, tu vi chân nguyên của Triệu Phong, đã hoàn toàn đạt tới cấp độ Vương Giả Hư Thần Cảnh rồi.

Khí tức ý cảnh của hắn, chậm rãi lưu chuyển, quanh người được bao bọc trong một đoàn hư quang đỏ rực, giống như một đoàn Thần Minh chi quang, khí tức của hắn và thiên địa, liên tục giao hội không ngừng.

- Vương Giả Hư Thần Cảnh.

Khô Lâu đường chủ và Bán Thần ấu đồng, đều bị luồng khí tức Vương Giả câu thông thiên địa này kinh động.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1585)