← Ch.1108 | Ch.1110 → |
Phần đầu Thần Thi, trong một tòa cung điện bạch kim, ý thức Tân Vô Ngân khẽ động:
- Cuối cùng cũng đã tới!
Thần sắc Tân Vô Ngân có chút bất đắc dĩ, thở dài một tiếng.
Vụt vụt vụt...
Trong tòa cung điện bạch kim to lớn khổng lồ này hiện lên rất nhiều quang tuyến bạch kim sắc thật nhỏ, lưu thông đến toàn bộ các địa phương trong phần đầu Thần Thi.
Sau một khắc, những cường giả đang tìm kiếm kỳ ngộ bên trong các tòa kiến trúc nào đó, hoặc là còn đang kiên trì trên Quang lộ, toàn bộ đều bị một cỗ lực lượng cường ngạnh, trực tiếp truyền tống đến khu vực bên ngoài phần đầu Thần Thi. o0o
- Chuyện gì xảy ra?
Sắc mặt Luân Hồi Thánh Vương lộ vẻ nghi hoặc.
Mới vừa rồi hắn còn đang ở trong gian thư phòng kia cảm ngộ lực lượng ý cảnh trong một bức tranh sơn thủy, sau một khắc, hắn đã ly khai chỗ đó.
- Ta như thế nào lại đi ra?
Một gã Thánh Vương Dị tộc phẫn nộ quát lớn.
Hắn vừa mới tiến nhập một gian điện các bạch ngân, chuẩn bị lấy đi một kiện bảo vật trong đó, lại bỗng nhiên bị truyền tống đi ra.
- Quá không công bằng! Ta vừa mới thông qua đầu Quang lộ kia!
Một gã Thánh Chủ Đại Thành nhân loại không cam lòng nói. o0o
Trong phế tích tinh thể...
Rất nhiều Thánh Chủ nhân loại, Dị tộc ở bốn phía phóng vọt về phía Triệu Phong, ý đồ muốn cướp đoạt giọt Thần huyết kia.
- Hừ!
Triệu Phong hừ lạnh một tiếng. Chỉ có những địch nhân này, hắn chỉ cần phóng xuất ra Vân Tằm Tiên Điệp hay là Vạn Tượng Thánh Chủ, liền đủ có thể chống cự rồi. Một ít Thánh Chủ Huyền Quang Tiểu Thành, Triệu Phong chỉ cần một chiêu linh hồn huyễn thuật phạm vi rộng, liền có thể trực tiếp giải quyết!
- Hửm? Phụ cận dường như bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều cường giả!
Thần sắc Triệu Phong đột nhiên thay đổi.
Thần Linh Nhãn của hắn đột nhiên quan sát được phụ cận cách đó không xa xuất hiện rất nhiều bóng người. Chỉ là cường giả Thánh Vương cũng đã có ba người, trong đó còn có một người quen nữa.
- Tình huống không ổn!
Sắc mặt Triệu Phong hơi trầm xuống.
Những cường giả kia, cơ hồ cũng là trong khoảnh khắc đã bị truyền tống đến phụ cận nơi đây.
Triệu Phong rốt cuộc phát hiện ra một cỗ nguy cơ thật lớn, giống như muốn hàng lâm.
- Tránh ra, Tiểu tặc miêu!
Triệu Phong trực tiếp quát lên.
Lúc này, trong lỗ tinh thể nhỏ kia, cự ly cách giọt Thần huyết phía dưới kia, hầu như chỉ có khoảng cách một tầng giấy mỏng nữa mà thôi.
Triệu Phong đem ngón trỏ tay phải đặt vào bên trong huyệt động tinh thể, vận chuyển lực lượng, trực tiếp hấp thu giọt Thần huyết kia.
Đồng thời, Triệu Phong vận chuyển huyết mạch Băng Thủy cùng Băng Hoàng Thương, tụ tập lực lượng đến trên tay phải.
- Lấy!
Khoảng cách gần như vậy, Triệu Phong dùng lực lượng mạnh nhất, rút ra giọt tinh huyết của Thần Thi kia.
Ô... ô... ô... n... g!
Mấy đạo tia máu tử kim sắc tiến nhập trong ngón trỏ của Triệu Phong.
Triệu Phong cảm giác, ngón trỏ của mình giống như muốn nổ tung vậy. Đồng thời cỗ năng lượng cường đại kia, bắt đầu hướng về phía bàn tay, cánh tay của mình lan tràn lên.
- Băng Hoàng Phong Ấn!
Triệu Phong vận chuyển huyết mạch Băng Thủy, thôi động Băng Hoàng Ấn, đem kinh mạch, huyết nhục bên trong ngón trỏ của mình triệt để đóng băng lại. Trong ngón trỏ, cỗ lực lượng huyết mạch bạo động kia hơi chút hòa hoãn xuống.
Nhưng mà Triệu Phong lại lập tức bắt đầu rút ra thêm lực lượng trong Thần huyết.
Mỗi khi lấy thêm được một thành lực lượng huyết mạch, Triệu Phong sẽ thôi động huyết mạch Băng Thủy cùng Băng Hoàng Thương, tiến thêm một bước băng hóa phong ấn.
Triệu Phong dự định chính là, đem tất cả Thần huyết đều rút ra, trước đóng băng lại bên trong ngón trở tay phải này, sau này trở về từ từ tính tiếp.
- Nhanh lên!
- Triệu Phong đang rút ra lực lượng giọt Thần huyết kia!
- ...
Gần mười gã Thánh Chủ nhanh chóng chạy tới trước mặt Triệu Phong.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu cầm chủy thủ hắc sắc, hóa thành một đạo ngân mang xám đen, lẩn trốn vào hư không. Sau một khắc, nó đã vọt tới trong đám người Thánh Chủ kia.
Xuy!
Một đạo hư tuyến ám ngân sắc, nương theo một tia phong nhận thê hàn u ám, ở trong hư không lóe lên rồi biến mất.
- A!
Một gã Thánh Chủ Tiểu Thành, Thần lực quang toàn trong cơ thể trực tiếp bị chém thành hai mảnh. Đồng thời linh hồn của hắn cũng bị đâm bị thương trí mạng.
Phù phù!
Sau khi một gã Thánh Chủ bỗng nhiên ngã xuống đất, đám Thánh Chủ còn lại nhất thời giật mình tỉnh giấc.
Nhưng đã quá muộn! Lại là một đạo phong mang ám ngân sắc ở trong đám người xẹt qua. Một gã Thánh Chủ vô thanh vô tức ngã xuống.
- Meo meo!
Tiểu tặc miêu quay trở lại bên cạnh Triệu Phong, vẻ mặt đắc ý nhìn về phía những Thánh Chủ khác.
- Triệu Phong, người gặp có phần!
- Đừng hòng nuốt Thần huyết một mình!
Lúc này, hai gã Thánh Vương nhân loại ở phụ cận đã chạy tới. Một người trong đó đúng là Bích Quang Thánh Vương!
Hai người bọn họ mới vừa ở trong phần đầu Thần Thi tìm kiếm kỳ ngộ, lại vô duyên vô cớ bị truyền tống ra ngoài, trong lòng tức giận đến cực điểm.
Nhưng sau khi bọn chúng đi tới nơi này, liền phát hiện ra một giọt tinh huyết của Thần Thi, hai người làm sao chịu bỏ qua kỳ ngộ như vậy?
Nhưng mà lúc này, Triệu Phong đã đứng lên!
Ngón trỏ tay phải của hắn triệt để trở thành màu tử kim, phiếm động một cỗ khí tức huyết mạch kinh người. Mặt khác, ngoài mặt ngón tay trỏ của Triệu Phong còn bao phủ một tầng băng màng nhàn nhạt. Ngoài mặt băng màng không ngừng xuất hiện vết rách, nhưng lại lập tức khép lại.
- Tiểu tặc miêu, đi!
Triệu Phong mỉm cười, nói.
Tay trái vung lên, Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu trong một tầng ngân ảnh không u, chậm rãi biến mất.
- Khốn kiếp! Thần huyết đã bị hắn lấy đi!
Bích Quang Thánh Vương cực kỳ tức giận, hét lớn một tiếng.
Hắn cách Triệu Phong quá xa, căn bản không kịp ngăn cản Triệu Phong sử dụng Mê Không Giới bỏ chạy. o0o
Vụt...
Bộ vị bên cạnh lối vào Thần Thi, thân ảnh Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu trong một tầng ngân ảnh không u, chậm rãi hiện lên.
- A!
Triệu Phong kêu lên một tiếng đau đớn, lập tức vận chuyển huyết mạch Băng Thủy, không ngừng tiến nhập trong ngón trỏ, phong ấn cỗ lực lượng huyết mạch kia.
- Tạm thời cứ như vậy đi!
Một hồi lâu sau, Triệu Phong thở phào nhẹ nhõm, lộ ra một tia vui mừng.
Giọt Thần huyết kia đã bị Triệu Phong hấp thu hoàn toàn.
Hiện tại Triệu Phong chỉ có thể đem lực lượng dư thừa của giọt Thần huyết này đóng băng lại, đợi đến lúc cần thiết, liền trực tiếp tiến hành rút ra là được.
Nếu như có biện pháp khác đem giọt Thần huyết này tách ra, vậy thì càng tốt hơn!
Nhưng mà, hiện tại Triệu Phong cũng không có thời gian lo lắng cái này.
- Trước rời khỏi Thần Thi đã!
Trong lòng Triệu Phong đã có dự định.
Ở trong Thần Thi, Triệu Phong đã thu được đủ nhiều bảo vật. Quan trọng nhất chính là, Triệu Phong có một loại cảm giác cực kỳ bất an! Hình như đang có đại sự gì sắp sửa phát sinh vậy! Mặt khác, Tiểu tặc miêu cũng bói toán được có chuyện không tốt sắp sửa xảy ra.
Nhưng ngay tại lúc này, trong Mê Không Giới, chợt xuất hiện tình huống ngoài ý muốn.
Ý niệm Triệu Phong trong nháy mắt tiến nhập Mê Không Giới.
- Làm sao vậy, Cổ Thần Ấn?
Triệu Phong quát lớn một tiếng.
Lúc này, Cổ Thần Ấn đang phiêu phù ở giữa không trung Mê Không Giới, không ngừng lay động kịch liệt. Tế văn thanh sắc trên thân thể nó phát ra quang trạch tinh oánh lấp lánh.
Ầm!
Một cỗ khí tức Thần lực kinh khủng từ trong thân thể nó khuếch tán ra, đem không gian phụ cận phá hư cho rối tinh rối mù.
- Không thể tiến hành câu thông! Cứ tiếp tục như vậy, Cổ Thần Ấn có thể sẽ phá hủy Mê Không Giới mất!
Triệu Phong có chút phiền não. Thần khí của hắn làm sao lại xuất hiện loại biến cố này?
Ô... ô... ô... n... g!
Triệu Phong vận chuyển Tả Mâu, tập trung vào Cổ Thần Ấn.
Sau một khắc, quanh thân Cổ Thần Ấn liền xuất hiện một trận thủy văn không gian rung động.
Vụt...
Cổ Thần Ấn bị hút vào Không gian Tả Mâu!
Sau khi tiến nhập Không gian Tả Mâu, Cổ Thần Ấn bị triệt để áp chế, rốt cuộc đình chỉ run rẩy. Quang mang trên thân thể nó cũng từ từ ảm đạm xuống.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Lúc này, Triệu Phong mới phát giác được có chút không thích hợp.
Đã trở thành chủ nhân của kiện Thần khí này, Triệu Phong cảm giác được, Cổ Thần Ấn là bởi vì thứ gì đó, mới phát sinh ra biến cố như vậy.
Đúng lúc này, một cỗ tinh thần linh thức vô cùng cường hãn chợt từ phía trên đảo quét xuống.
Triệu Phong cảm giác được thời điểm cỗ linh thức này đảo qua thân thể hắn, toàn bộ những bí mật trên người của hắn, trong nháy mắt liền bộc lộ ra hết.
- Là Thần thức!
Tâm thần Triệu Phong chấn động.
Đã từng cùng Bán Thần giao tiếp qua nhiều lần, Triệu Phong có thể phát giác ra được bản chất của cỗ linh thức cường đại kia.
Nhưng mà cỗ Thần thức này cấp cho Triệu Phong một loại cảm giác, càng cao hơn Thần thức của Bán Thần một bậc, tiết lộ ra một cỗ khí tức tôn quý không thể đối nghịch.
Đồng thời, Triệu Phong còn cảm giác, cỗ Thần thức này đã đánh xuống một cái tiêu ký tại trên người chính mình.
Cùng thời khắc này, toàn bộ cường giả bên trong không gian Thần Thi hầu như đều phát hiện ra cỗ Thần thức cường hãn này.
Một chút Thánh Vương ý chí linh hồn hơi chút mạnh mẽ cũng phát hiện ra, linh hồn của chính mình đã bị cỗ Thần thức này đánh xuống một cái tiêu ký. o0o
Một chỗ nào đó trong Thần Thi...
Bán Thần U Long cùng Bán Thần Long Hoàng đang giằng co cùng một chỗ. Trên thân thể hai người đều có một chút thương thế nhỏ.
- Đây là... U Long, so với Thần thức của ngươi còn mạnh hơn a!
Ánh mắt Bán Thần Long Hoàng đột nhiên trầm xuống.
- Làm sao có thể? Đại Lục Vực làm sao lại cất giấu cường giả khủng bố như vậy?
Thần sắc Bán Thần U Long cũng chấn động.
Bán Thần U Long am hiểu Linh Hồn hệ, nhưng mà Thần thức của hắn so ra lại còn kém xa cỗ Thần thức vừa rồi kia. o0o
Rầm rầm!
Tầng đất đá bên trên Thần Thi kịch liệt lay động, một cỗ khí tức Thần lực khủng bố độc tôn thiên hạ hàng lâm xuống.
Tầng đất đá cứng rắn tự động hướng về phía hai bên đè ép qua, mở ra một con đường rộng rãi.
- Haizzz... Ta đã đến chậm! Vô Ngân đại nhân đã bắt đầu tiếp thu lực lượng!
Nam tử Hắc Kim Long Giáp thở dài một tiếng.
- Bất quá, không ngờ Vô Ngân đại nhân lại đem thứ kia giao cho người khác!
Sắc mặt nam tử Hắc Kim Long Giáp cũng có chút kinh dị.
Ở trong tay hắn, đang phiêu phù một khối sắt màu đen không trọn vẹn, mặt trên còn mang theo một ít tế văn thanh trạch nhàn nhạt.
Nam tử Hắc Kim Long Giáp thu hồi khối sắt màu đen lại.
- Như vậy cũng tốt! Ta chỉ phụ trách lấy đi thứ kia, Vô Ngân đại nhân thì cứ giao cho những đại nhân khác a!
Nam tử Hắc Kim Long Giáp mỉm cười nói.
Rất nhanh, gã nam tử thân mặc Hắc Kim Long Giáp kia đã hàng lâm bên trên Thần Thi.
- Mọi người, ai cũng không được phép rời đi!
Nam tử Hắc Kim Long Giáp bỗng nhiên quát lớn một tiếng.
Ông! Ầm!
Một cỗ năng lượng tinh thần khổng lồ nhất thời khuếch tán xuống Thần Thi phía dưới.
Trong Thần Thi, toàn bộ cường giả hai Đại Vương triều, phương diện tinh thần đều vang lên cỗ thanh âm uy nghiêm bá đạo này.
- Cường giả phương nào?
Sắc mặt Bán Thần Khô Tức thoáng trầm xuống.
Gã cường giả thần bí kia, vậy mà lại có thực lực như thế! Đem một câu nói này, truyền vào phương diện linh hồn tất cả mọi người ở đây.
- Đi cũng vô dụng a! Đã bị hắn đánh xuống tiêu ký rồi!
Bán Thần Linh Hư của Thiên Huyền Cung trực tiếp nói.
Chủ nhân của đạo Thần thức này, so với Bán Thần Long Hoàng tuyệt đối còn mạnh hơn rất nhiều! Hắn cũng không muốn đắc tội một nhân vật như vậy.
Giờ phút này, toàn bộ cường giả trong Thần Thi đều đứng lặng tại chỗ, nhìn lên đạo thân ảnh lấp lánh Thần quang phía trên kia. o0o
- Chuyện gì xảy ra?
Tâm thần Nam Cung Thánh chấn động không gì sánh được.
- Cẩn thận, Nam Cung Thánh! Đó là Chân Thần!
Trong cơ thể Nam Cung Thánh, thanh âm Tà Thần Ý niệm thể vang lên.
- Chân Thần?
Toàn thân Nam Cung Thánh chấn động, ánh mắt gắt gao nhìn chằm chằm phía trên.
Bằng vào cấu tạo không gian của Đại Lục Vực, căn bản không đủ để chịu tải Thần lực của Chân Thần! Bởi vậy, sau khi chứng đạo Thần vị, cường giả Chân Thần đều sẽ ly khai nơi này.
Cho nên, tông phái Tứ tinh trong Đại Lục Vực cũng không phải là Tứ tinh chân chính, mà chỉ là tông môn Ngụy Tứ tinh mà thôi! Thế lực Tứ tinh chân chính nhất định phải có Chân Thần tọa trấn.
Thế nhưng, Chân Thần từ Thần vực Man Hoang phủ xuống lại bất đồng. Thực lực chân chính của bọn họ căn bản không thể đo lường! Phía sau khẳng định có thế lực dị thường cường đại, có thủ đoạn đặc thù nào đó, để cho cường giả Thiên Giai Thần Vị sau khi áp chế thực lực nhất định, thích ứng những không gian đê đẳng khác, mới có thể hàng lâm xuống.
Tà Thần Ý niệm thể đem một ít tình huống hắn biết được, nói cho Nam Cung Thánh.
- Cho nên, ngàn vạn lần không thể đắc tội vị Chân Thần này!
Tà Thần Ý niệm thể lòng đầy kính nể, một lần nữa cường điệu với Nam Cung Thánh. o0o
- Lão phu là Thái thượng Trưởng lão Thái Hoàng Điện, các hạ là người nào?
Từ bộ vị trong ngực Thần Thi, Bán Thần Long Hoàng cao giọng nói.
Thực lực đối phương cường đại, khiến cho Bán Thần Long Hoàng vạn phần khiếp sợ. Mặc dù thân là cường giả mạnh nhất Vương triều Đại Càn, hắn cũng không dám khinh thường.
- Mọi người, mở Không gian Trữ vật của các ngươi ra, để cho bản tọa kiểm tra một phen!
Nam tử Hắc Kim Long Giáp không thèm để ý tới lời nói của Bán Thần Long Hoàng, thản nhiên nói, giống như hạ đạt mệnh lệnh thẩm phán vậy.
Toàn bộ cường giả trong Thần Thi, thể xác và tinh thần bỗng nhiên chấn động.
Vốn dĩ, bọn chúng đối với vị cường giả bỗng nhiên hàng lâm này, vẫn luôn duy trì một tia kính sợ trong lòng. Nhưng mà, vị cường giả này lại muốn kiểm tra Không gian Trữ vật của bọn họ! Điều này làm cho mọi người trong Thần Thi đều dâng lên một tia địch ý với hắn.
Vụt...
Nam tử Hắc Kim Long Giáp vung tay lên, bốn cây Trận kỳ tử sắc trong suốt bay thẳng ra.
Hưu hưu hưu hưu!
Bốn cây Trận kỳ phân biệt bay về bốn phía Thần Thi, cắm xuống mặt đất, hình thành một đạo kết giới tử sắc u quang khổng lồ, đem tất cả mọi người trong Thần Thi giam lại trong đó.
- Thứ Thần khí!
Đồng tử Bán Thần U Long đột nhiên co rút..
Đối phương tùy ý xuất thủ, chính là bốn kiện Thứ Thần khí, đây rốt cuộc là Thần thánh phương nào?
Hơn nữa đối phương nói những lời như thế, hành vi càng kiêu ngạo bá đạo như vậy! Lẽ nào hắn dự định dùng lực lượng một người, chống lại cả hai Đại Vương triều sao?
← Ch. 1108 | Ch. 1110 → |