← Ch.1240 | Ch.1242 → |
- Ngươi biết nàng ta?
Dư trưởng lão sắc mặt biến đối, kinh dị nhìn Triệu Phong đầy sự nghi ngờ.
Linh tộc là một trong tứ đại ngũ tinh thế lực ở Tử Linh Vực, một số thiên kiêu hàng đầu hắn cũng biết.
Triệu Vũ Phi của Linh tộc cũng nằm trong số đó, là một vị vô cùng giỏi giang, dưới một người trên vạn người, là niềm hy vọng của tương lai Linh tộc.
- Không thể nào, tiểu tử này chắc chắn không thể biết Triệu Vũ Phi.
Dư trưởng lão phủ định trong đầu.
Triệu Phong đến tử Cổ Lũng Vực, huyết mạch bình thường, sao có thể có quan hệ gì với Triệu Vũ Phi của Tử Linh Vực?
Dư trưởng lão càng tin Triệu Phong là một người ngưỡng mộ Triệu Vũ Phi, coi nàng là nữ thần trong mộng, chỉ là muốn gặp nữ thần của mình mà thôi.
- Triệu Vũ Phi, Linh tộc.
Hàn Ngưng Nhi hơi khựng người, khẽ lẩm nhẩm.
Nàng biết đây chính là người Triệu Phong muốn tìm, không ngờ đối phương còn là người của Linh tộc, thế lực ngũ tinh.
Chẳng trách đối phương lại khiến Triệu Phong để tâm đến vậy, từ xa nghìn dặm tới đây.
- Có cách nào để ta gặp hoặc liên lạc được với nàng ấy không?
Triệu Phong hỏi.
Triệu Phong đoán vị Dư trưởng lão này chẳng có cách nào giúp mình.
Vì thế Triệu Phong mới hỏi vội như vậy, nếu Dư trưởng lão không biết thì hắn sẽ đi tìm cách khác ngay.
- Cái này...
Dư trưởng lão nhíu mày trầm mặc.
Linh tộc là ngũ tinh thế lực, mà Sinh Nguyên Tông lại nằm trong phạm vi thống trị của Linh tộc.
Hắn chẳng qua là một trưởng lão bình tường của Sinh Nguyên Tông, thật không có cách nào để Triệu Phong gặp Triệu Vũ Phi.
- Nếu ta không giải quyết được việc của tên tiểu tử này thì chắc chắn hắn sẽ ăn vạ ở đây không chịu đi.
Dư trưởng lão nghĩ bụng.
Hàn Ngưng Nhi rõ ràng có ý với Triệu Phong, nếu Triệu Phong ở lại đây thì hai người rất dễ đến với nhau.
Dù sao hai người cùng tới Tử Linh Vực, trong thời gian đó đã xảy ra rất nhiều chuyện, mà Hàn Ngưng Nhi còn là hậu duệ của Sinh Mệnh Chi mâu, dung mạo khí chất đều không có gì để chê.
- Du tiền bối, ngài giúp hắn đi.
Hàn Ngưng Nhi đứng bên cạnh nói nhỏ.
- Ta có thể dùng quan hệ để cho ngươi vào Linh tộc, nhưng chỉ với thân phận tạp dịch đệ tử...
Mãi lâu sau, Dư trưởng lão lên tiếng.
Tạp dịch đệ tử trong một thế lực chính là người quét dọn, làm việc vặt, bình thường căn bản không thể tiếp xúc được với những nhân vật quan trọng trong Linh tộc.
Trên tạp dịch đệ tử là ngoại tộc đệ tử, trở thành ngoại tộc đệ tử mới thật sự có thể coi là người của Linh tộc, được Linh tộc bảo vệ.
Nhưng Linh tộc là ngũ tinh thế lực, Dư trưởng lão dù có quan hệ rộng thế nào cũng không thể để một người thân phận không rõ ràng trở thành ngoại tộc đệ tử được.
- Tiểu huynh đệ, ta thấy thực lực và thiên phú của ngươi rất tốt, cho dù chỉ là tạp dịch đệ tử, nhưng nếu làm tốt thì không bao lâu sẽ được thăng cấp thành ngoại tộc đệ tử.
Dư trưởng lão biết thân phận tạp dịch đệ tử là rất thấp kém nên vội nói.
- Tạp dịch đệ tử.
Triệu Phong nhíu mày trầm tư.
Trước tiên, trở thành tạp dịch đệ tử thì căn bản không thể gặp được Triệu Vũ Phi.
Nhưng Dư trưởng lão nói đúng, nếu làm tốt thì sẽ có cơ hội trở thành ngoại tộc đệ tử.
- Nếu ngươi đồng ý, có thể chọn cách đợi tám mươi năm nữa Linh tộc sẽ chiêu mộ đệ tử, với khả năng của ngươi có lẽ sẽ vào dễ dàng thôi.
Dư trưởng lão nói.
Điều này dù hắn không nói thì Triệu Phong cũng dò hỏi được.
Tám mươi năm với một tu sĩ mà nói thì không lâu, thậm chí Chân Thần bế quan một lần cũng đã vài trăm năm rồi.
- Triệu công tử, chi bằng ngươi cứ tạm ở lại đây, đợi tám mươi năm nữa rồi tới Linh tộc...
Lúc này Hàn Ngưng Nhi khuyên Triệu Phong ở lại.
Thân phận tạp dịch đệ tử quá tấp, bất cứ thế lực nào cũng chẳng bận tâm đến sống chết của một tạp dịch.
Hơn nữa Triệu Phong ưu tú như vậy, bảo hắn làm việc vặt thì Hàn Ngưng Nhi có chút không nỡ.
- Vậy phiền Du tiền bối rồi. Ta muốn tới Linh tộc.
Suy nghĩ một lúc, Triệu Phong nói.
Tám mươi năm, Triệu Phong không đợi được.
Hắn cũng rất khó vào Linh tộc bằng con đường khác.
Ánh mắt Hàn Ngưng Nhi tối lại, Triệu Phong lại không ngại làm tạp dịch để được vào Linh tộc gặp Triệu Vũ Phi.
- Được, ngươi đợi một thời gian, ta sẽ sắp xếp cho ngươi vào Linh tộc.
Dư trưởng lão mừng rỡ.
Hắn nghĩ Triệu Phong chính là người ngưỡng mộ Triệu Vũ Phi, muốn tìm mọi cách để gặp nàng một lần.
Việc này thì Dư trưởng lão không quản được, giờ chỉ muốn nhanh chóng tiễn Triệu Phong đi để Hàn Ngưng Nhi quên hắn đi.
Dư trưởng lão sau khi sắp xếp chỗ ở cho Triệu Phong và Hàn Ngưng Nhi thì rời đi.
Sau khi về chỗ ở, Triệu Phong lại theo thói quen vào trong Thời Không Chi Bào tu luyện.
Trước mặt Triệu Phong lơ lửng rất nhiều viên tinh thể ngũ sắc.
Năng lượng áo nghĩa tinh thuần thuộc về Ngũ Hành lan toả quanh người Triệu Phong.
Ngũ Hành áo nghĩa của Triệu Phong hiện nay đã có hai loại đạt tới đệ tứ trùng, khi ba loại còn lại đến tứ trùng thì Ngũ Hành thần lực của hắn sẽ tăng lên vài phần.
Sau một thời gian, tinh thể ngũ sắc trước mặt Triệu Phong tối lại, biến thành tinh thể bình thường.
Soạt!
Triệu Phong lại lấy ra ba quả dây leo, bên trong chúng chứa năng lượng ý cảnh có thể giúp Triệu Phong nâng cao ý cảnh, ngưng tụ linh hồn.
Vì Triệu Phong tu luyện công pháp nên mặt thể chất của hắn đều rất cường đại.
Nhưng về linh hồn ý chí thì hắn mới chỉ dừng lại ở tam giai Chân Thần, rất khó tiến bộ, khiến cho uy năng của đồng thuật không theo kịp.
Nhưng chỉ cần đột phá Chân Thần, có được Thần Vị, đạt tới tầng thứ Thần Vị nào linh hồn ý chí sẽ có đột biến đạt tới tầng thứ đó.
Một hôm, Triệu Phong và Hàn Ngưng Nhi gặp nhau..
Không lâu sau, Triệu Phong đã rời khỏi Sinh Nguyên Tông tới Linh tộc.
Trên đường tới Tử Linh Vực hai người đã đồng cam cộng khổ, cũng trở thành bằng hữu không có gì không nói được. Lần này tạm biệt Triệu Phong cũng có vài phần lưu luyến.
- Nàng ta là gì của ngươi? Đáng để ngươi làm nhiều việc vậy không?
Hàn Ngưng Nhi tò mò hỏi.
- Ta đã từng hứa sẽ tìm nàng ấy.
Mãi lâu sau, Triệu Phong mới đáp.
Còn về câu hỏi đầu tiên, Triệu Phong cũng không biết nên trả lời thế nào.
- Chúc ngươi sớm gặp được nàng ấy.
Hàn Ngưng Nhi cười nói.
Triệu Phong gật đầu, cùng Hàn Ngưng Nhi dạo bước trong Sinh Nguyên Tông.
Sinh Nguyên Tông là thế lực tứ tinh đỉnh phong ở Tử Linh Vực, ở đây có y sư là chính, địa vị đặc thù.
Nếu không phải vì Triệu Vũ Phi thì Triệu Phong cũng không ngại ở đây tiềm tâm tu luyện, phát triển dần dần.
Vài ngày sau Dư trưởng lão tới tìm Triệu Phong.
- Có thể xuất phát rồi.
Dư trưởng lão cười nói.
Sau khi từ biệt Hàn Ngưng Nhi, Triệu Phong liền được Dư trưởng lão dẫn tới Linh tộc.
Khi Triệu Phong rời khỏi Sinh Nguyên Tông thì gần đó có một thanh y nam tử mặt trắng như ngọc, ôn văn nho nhã. Người này chính là phân thân Triệu Hồi của Triệu Phong. Triệu Phong định để Triệu Hồi ở lại Sinh Nguyên Tông tu hành Y đạo.
Mặt khác Triệu Phong cũng cảm thấy Dư trưởng lão có vấn đề.
Hàn Ngưng Nhi có Sinh Mệnh Chi Mâu, nhưng từ khi Hàn Ngưng Nhi tới, Sinh Nguyên Tông không hề có bất cứ động tĩnh gì. Từ đó có thể thấy Dư trưởng lão không hề báo lên trên về việc này.
Vì thế Triệu Phong để Triệu Hồi ở lại, đợi khi Sinh Nguyên Tông chiêu mộ đệ tử thì trà trộn vào.
Linh tộc là một trong tứ đại ngũ tinh thế lực của Tử Linh Vực, thống trị một phần tư lãnh địa Tử Linh Vực, thế lực của nó đương nhiên không thể ở khu vực ngoại vi Tử Linh Vực.
Được Dư trưởng lão dẫn đường, mấy người Triệu Phong đều dùng truyền tống trận tứ tinh rưỡi, tứ tinh đỉnh phong để truyền tống.
Nửa năm sau Triệu Phong đã tới Linh tộc.
Đập vào mắt là vô số những ngọn núi thuỷ tinh đa sắc màu. Đặc biệt nhất là trên những ngọn núi thuỷ tinh đó có núi xanh, nước biếc, cây cổ thơm ngát, giống như tiên cảnh bằng thuỷ tinh vậy.
- Thiên địa nguyên khí thật nồng đậm.
Còn chưa vào Linh tộc, con mắt trái của Triệu Phong đã phát hiện ở trung tâm Linh tộc có thiên địa nguyên khí tinh thuần.
Triệu Phong đoán phía dưới lãnh địa của Linh tộc ít ra cũng phải có một dòng thượng phẩm thần tinh mạch.
Đương nhiên phạm vi thượng phẩm thần tinh mạch chắc chắn ở khu trung tâm Linh tộc, chỉ những đệ tử hạch tâm và cao tầng mới được sử dụng.
Sau khi kiểm tra một lượt, Triệu Phong liền thuận lợi vào trong Linh tộc.
Sau khi nhận vật phẩm cần có của tạp dịch đệ tử, Triệu Phong đã trở thành tạp dịch đệ tử trong ngũ tinh thế lực Linh tộc.
- Trong Linh tộc, chỉ cần ngươi không đắc tội đệ tử hạch tâm là được...
Trưởng lão Sinh Nguyên Tông dăn dò Triệu Phong xong, liền rời đi.
Nếu Triệu Phong vô tình đắc tội đệ tử hạch tâm thì người giới thiệu là hắn cũng sẽ gặp xui xẻo.
Khu vực Thiên Hà Cốc bên ngoài Linh tộc.
Triệu Phong mặc trang phục của tạp dịch đệ tử, tới gần một tòa cung điện tinh thể.
- Ta là tạp dịch đệ tử mới đến, Triệu Phong. Xin Lưu chấp sự giao nhiệm vụ.
Triệu Phong nói.
Trở thành tạp dịch đệ tử thì chỉ có làm việc mà thôi.
- Ngươi tới khu linh dược ở phía tây bắc trông coi linh dược ở mảnh đất thứ tư.
Mãi lâu sau từ bên trong vọng ra một tiếng nói.
Trong số vật phẩm Triệu Phong nhận có bản đồ của khu vực ngoại vi Linh tộc.
Rất nhanh Triệu Phong đã tới mảnh đất thứ tư khu Linh Dược. Dược tài trồng ở đây đều để cung cấp cho Huyền Quang Cảnh.
- Ủa, tiểu tử kia là mới đúng không?
Triệu Phong xuất hiện, khiến các tạp dịch khác đều chú ý tới.
Không ít người bắt đầu lắc đầu thở dài, nhìn Triệu Phong có chút thương hại.
Đúng lúc đó trên mảnh đất thứ nhất khu linh dược, một nam tử mày rậm bước ra.
- Hì hì, Bành Trác ra rồi.
- Ai bảo hắn là người mới, huống hồ thủ đoạn của Bành Trác cũng không thể coi là thô bạo.
Một số tạp dịch gần đấy bàn tán.
- Tiểu tử, ngươi mới tới đúng không? Từ sau công việc của ta ở đây sẽ do ngươi phụ trách.
Bành Trác tới trước mặt Triệu Phong, thân thể hắn cao lớn, hơn Triệu Phong hai cái đầu.
- Ta làm việc cho ngươi, Lưu chấp sự sẽ không nói gì?
Triệu Phong tò mò hỏi.
- Ha ha, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ là được. Lão nhân gia đâu có quản rốt cuộc là ai hoàn thành.
Bành Trác cười ha hà, nhìn xuống Triệu Phong.
- Ồ, thì ra là bảo người khác hoàn thành nhiệm vụ cho cũng được.
Triệu Phong gật gù.
- Mảnh đất này của ta giao cho ngươi, coi sóc cẩn thận cho ta.
Triệu Phong nói rồi quay lại phía nhà cách đó không xa.
Đó chính là nơi ở của các tạp dịch.
- Tiểu tử, ngươi vừa nói gì?
Bành Trác phẫn nộ quát lên, khí tức bạo liệt bùng phtá.
Mới đến đúng là mới đến, không biết trời cao đất dày, phải dùng thu đoạn thu phục hắn mới được.
- Thôi xong, kẻ mới đến không biết sự lợi hại của Bành Trác, dám cãi lại hắn.
- Hề hề, giáo huấn một trận là hắn ngoan ngoãn thôi.
Một số tạp dịch gần đó chuẩn bị xem kịch hay.
← Ch. 1240 | Ch. 1242 → |