← Ch.1282 | Ch.1284 → |
- Sau khi Lưu Kim Cổ Thần đánh bại Bạo Viên, lại tiếp tục khiêu chiến Băng Nguyên Cổ Thần!
- Băng Nguyên Cổ Thần trong Cổ Thần Thất giai của Linh Tộc cũng là tồn tại vô cùng cường đại! Mà Lưu Kim Cổ Thần này, ta cũng chỉ mới lần đầu nghe nói tới a!
- ...
Đám người quan chiến xung quanh bị hành động của Lưu Kim Cổ Thần khiến cho triệt để chấn kinh.
Ngay cả Băng Nguyên Cổ Thần đang căn dặn Triệu Phong, cũng nhất thời sửng sốt một trận. Hắn thậm chí còn hoài nghi, chính mình có phải đã nghe lầm rồi không? Lại có người trực tiếp khiêu chiến hắn! Hơn nữa kẻ khiêu chiến này, mới trước đây còn đại chiến một trận với Bạo Viên, Chân Thần Lục giai Đỉnh phong nữa. Cho dù đối phương muốn đánh một trận với hắn, ít nhất cũng phải nghỉ ngơi một chút, dùng trạng thái toàn thịnh xuất chiến mới đúng.
- Xem ra Liệt Kim Tộc cho rằng mình có hai cường giả Cổ Thần, đã nắm chắc phần thắng trong tay, không ngờ lại trực tiếp khiêu chiến ta như vậy!
Trong lòng Băng Nguyên Cổ Thần thầm suy đoán. Chuyện này đối với hắn mà nói có lẽ chính là một cái cơ hội. Bất quá, Băng Nguyên Cổ Thần còn phải xin phép cao tầng Linh Tộc mới được.
- Ngươi lên đi!
Mặc dù cao tầng Linh Tộc cũng cảm giác có chút không thích hợp, nhưng cũng chỉ có thể để cho Băng Nguyên Cổ Thần xuất chiến. Dù sao, đối phương chính là khiêu chiến cường giả mạnh nhất của Linh Tộc, nếu bên phía Linh Tộc không ứng chiến, chẳng phải sẽ bị cả Tử Linh Vực chế giễu hay sao? Hơn nữa Trưởng lão Linh Tộc cũng đang suy đoán, Liệt Kim Tộc có thể là muốn để cho Lưu Kim Cổ Thần khiến cho Băng Nguyên Cổ Thần bị tiêu hao cùng thương tổn. Sau đó Kim Nộ Cổ Thần mới lên sân khấu, trực tiếp đánh bại Băng Nguyên Cổ Thần, đạt được thắng lợi sau cùng.
- Bọn chúng có hai cường giả Cổ Thần, bất luận thế nào, Băng Nguyên Cổ Thần cũng cần phải lần lượt đối mặt cả hai người!
Ngũ Trưởng lão Linh Tộc cảm thán một câu.
Phốc!
Thân hình Băng Nguyên Cổ Thần phóng lên, xuất hiện trên chiến đài.
- Ta còn tưởng ngươi không dám lên đây nữa chứ!
Lưu Kim Cổ Thần lạnh giọng cười nói, sâu bên trong nhãn mâu toát ra một tia thần sắc hưng phấn.
- Một khi ta đã lên đây, liền sẽ lập tức tiễn ngươi xuống dưới!
Thần sắc Băng Nguyên Cổ Thần lãnh ngạo, nhàn nhạt nói. Theo như hắn thấy, thực lực của Lưu Kim Cổ Thần khẳng định là không bằng hắn, huống hồ trước đây Lưu Kim Cổ Thần lại vừa mới đánh một trận với Bạo Viên nữa.
- Vậy hãy để ta nhìn một chút xem, ngươi có tư cách này hay không?
Lưu Kim Cổ Thần hét lớn một tiếng, khí thế toàn thân tăng mạnh. Một tầng hỏa diễm ám kim sắc lan tràn ra toàn thân, biến hắn thành một tôn Hỏa Diễm Chiến Thần.
- Ngươi sẽ thấy ngay thôi!
Ánh mắt Băng Nguyên Cổ Thần lóe lên, chậm rãi thôi động huyết mạch Linh Tộc, nguyên khí thiên địa nhất thời hóa thành băng tinh vụ thủy. Giờ phút này, Băng Nguyên Cổ Thần phảng phất như đã hòa làm một thể cùng nguyên khí thiên địa, mọi cử động của hắn đều có thể phát ra uy năng lớn lao.
Vù vù vù!
Thủ chưởng Băng Nguyên Cổ Thần vung lên, vô số thủy tinh băng mang ngưng tụ lại, hóa thành một đầu trường long thủy tinh, đánh thẳng về phía Lưu Kim Cổ Thần.
- Kim Quang Thánh Thể!
Lưu Kim Cổ Thần thôi động thể phách đặc thù. Trên thân hình ám kim sắc hiện lên vô số quang văn hỏa diễm chói mắt. Một cỗ thể phách trọng áp cực nóng khuếch tán ra bốn phía xung quanh.
Đinh đinh! Bành!
Lưu Kim Cổ Thần dùng thể phách cường đại mạnh mẽ đón đỡ một kích của Băng Nguyên Cổ Thần. Nhưng thân thể của hắn cũng bị đánh lui về phía sau mấy bước, trên thể phách ám kim sắc cũng lưu lại rất nhiều vết chém.
- Ngươi cũng không có gì đặc biệt!
Cặp mắt Băng Nguyên Cổ Thần lóe lên bạch quang, chậm rãi vận chuyển lực lượng huyết mạch trong cơ thể. Trên toàn bộ khiêu chiến đài nhất thời phủ đầy toái mang băng tinh rậm rạp chằng chịt. Một cỗ uy áp thiên địa trầm trọng bao phủ trên người Lưu Kim Cổ Thần. Lưu Kim Cổ Thần lập tức có cảm giác thiên địa phảng phất như đứng ở mặt đối lập với hắn, một cỗ cảm giác nguy cơ chậm rãi kéo tới.
- Thật mạnh! Thực lực của Băng Nguyên Cổ Thần đã đạt tới loại trình độ này! Lưu Kim Cổ Thần hẳn là chống đỡ không được bao lâu a!
- Bất quá, Băng Nguyên Cổ Thần muốn đánh bại Lưu Kim Cổ Thần, cũng không dễ dàng như vậy! Kế tiếp hắn còn phải đối mặt với Kim Nộ Cổ Thần nữa...
- ...
Đại đa số mọi người tỉ mỉ quan sát chiến đấu, không nhịn được, bắt đầu bình luận.
- Kim Nộ Cổ Thần, ngươi biết vì sao Lưu Kim Cổ Thần lại bỗng nhiên trở nên lợi hại như vậy không?
Thiên Tiệm Chân Thần không nhịn được, hỏi. Ba mươi năm trước, Lưu Kim Cổ Thần vẫn còn là Lưu Kim Chân Thần, chỉ là một thành viên bình thường trong đám Chân Thần Liệt Kim Tộc mà thôi. Thậm chí ngay cả một vài Cổ Thần Thất giai trong Liệt Kim Tộc cũng đều không biết tới hắn.
- Trong ba mươi năm này, Lưu Kim Chân Thần vẫn luôn ra ngoài du lịch, liên tục tôi luyện chính mình, nỗ lực trùng kích Thần vị Cổ Thần, đại phát quang mang tại Liệt Kim Tộc. Mà vận khí của hắn rất tốt, trong lúc vô tình đã phát hiện ra một chỗ di tích...
Kim Nộ Cổ Thần truyền âm cho Thiên Tiệm Chân Thần.
- Lẽ nào chính là nhờ chỗ di tích kia?
Sắc mặt Thiên Tiệm Chân Thần lộ ra thần sắc hưng phấn.
- Đúng là như vậy! Về phần đó là chỗ di tích nào, hắn đã gặp được chỗ tốt gì, cũng chỉ có các cao tầng Liệt Kim Tộc mới biết được mà thôi!
Những gì Kim Nộ Cổ Thần biết cũng không nhiều lắm. Nhưng mà chỗ di tích kia hiển nhiên là rất bất phàm, có thể khiến cho Lưu Kim Cổ Thần từ một gã đệ tử bình thường nhảy lên trở thành Cổ Thần Thất giai đỉnh cao của Liệt Kim Tộc. Hơn nữa lúc Lưu Kim Cổ Thần trở về, đúng lúc là thời điểm Liệt Kim Tộc phát sinh tranh chấp Linh mạch Thiên Tinh Hỏa với Linh Tộc. Cho nên Liệt Kim Tộc mới chủ động đề nghị đổ chiến, đồng thời phong tỏa toàn bộ các tin tức có quan hệ đến Lưu Kim Cổ Thần, để cho hắn trở thành vương bài bí ẩn mà xuất chiến. Chỉ có một vài đệ tử tham gia đổ chiến, từ một chút chi tiết mà nhìn ra được, Lưu Kim Cổ Thần mới là vương bài của lần đổ chiến này.
- Bất quá xem ra, dường như Lưu Kim Cổ Thần cũng không phải là đối thủ của Băng Nguyên Cổ Thần a!
Thiên Tiệm Chân Thần mỉm cười nói. Theo như hắn nghĩ, Lưu Kim Cổ Thần cũng không phải lợi hại bao nhiêu, chỉ bất quá vừa vặn xuất hiện tại thời điểm Liệt Kim Tộc cần, mới được cao tầng Liệt Kim Tộc coi trọng như vậy.
- Ha ha... Lưu Kim Cổ Thần chỉ đang vui đùa một chút với Băng Nguyên Cổ Thần mà thôi! Thực lực chân chính của hắn tuyệt đối viễn siêu Băng Nguyên Cổ Thần!
Kim Nộ Cổ Thần tùy ý mỉm cười một tiếng, sau đó thấp giọng truyền âm. Trước khi hai tộc đổ chiến bắt đầu, dưới sự an bài của cao tầng Liệt Kim Tộc, hắn đã từng luận bàn một trận với Lưu Kim Cổ Thần, cho nên hắn thập phần hiểu rõ thực lực của Lưu Kim Cổ Thần.
- Thật sao?
Vẻ mặt Thiên Tiệm Chân Thần không thể tin nổi.
Nhưng ngay vào lúc này, trên chiến đài, một cỗ lực lượng thể phách kinh thiên động phách xen lẫn hỏa diễm ám kim sắc cực nóng bá đạo chợt bộc phát ra.
Vù vù vù!
Quang diễm ám kim sắc cùng toái mang băng tinh điên cuồng đan xen cùng một chỗ. Cuối cùng, lực lượng do Băng Nguyên Cổ Thần thôi động huyết mạch ngưng tụ ra, đã bị Lưu Kim Cổ Thần hoàn toàn đánh tan.
- Thực lực của ngươi...
Thần sắc Băng Nguyên Cổ Thần đột nhiên trầm xuống. Lúc này, lực lượng mà Lưu Kim Cổ Thần bộc phát ra đã hoàn toàn không thua kém gì hắn.
- Đây là chuyện gì? Thực lực Lưu Kim Cổ Thần làm sao lại mạnh như vậy?
- Hóa ra Lưu Kim Cổ Thần vẫn luôn ẩn tàng thực lực! Hắn mới là vương bài chân chính của Liệt Kim Tộc! Lần này sợ rằng Linh Tộc phải thảm bại rồi!
- ...
Từng đợt thanh âm kinh ngạc, cảm thán không ngừng quanh quẩn bên tai đám người Linh Tộc. Đám đệ tử Linh Tộc đứng lặng tại chỗ, sắc mặt phẫn nộ cùng không cam lòng, nhưng cuối cùng cũng không thể làm gì được.
Sắc mặt đám cao tầng Linh Tộc cũng cực kỳ khó coi. Từ tình huống hiện tại mà xem, bọn họ muốn có được một thành Linh mạch Thiên Tinh Hỏa cũng thập phần khó khăn.
- Ngươi không phải là nói, muốn đuổi ta xuống chiến đài sao?
Ánh mắt Lưu Kim Cổ Thần ngoan lệ, giọng điệu bức người.
- Bớt sàm ngôn đi!
Sắc mặt Băng Nguyên Cổ Thần thâm trầm. Trong tay hắn nhất thời xuất hiện một thanh trường kiếm băng tinh. Một cỗ hàn ý vô hình từ trên thanh kiếm mạnh mẽ bùng phát ra.
- Băng Tinh Thiên Trảm!
Băng Nguyên Cổ Thần giơ cao thanh trường kiếm trong tay. Một cỗ Thần lực Băng Hàn nồng đậm từ trong đó bùng phát ra. Giờ phút này, Băng Nguyên Cổ Thần không giữ lại chút nào, xuất ra Thần khí Thượng phẩm, đồng thời cũng thi triển tuyệt kỹ của mình.
Hưu!
Một đạo băng tinh kiếm trảm to lớn khôn cùng quán nhập chiến đài, đâm thẳng về phía Lưu Kim Cổ Thần. Sắc mặt Lưu Kim Cổ Thần ngưng đọng. Kiếm trảm kia còn chưa hàng lâm, lồng ngực của hắn đã cảm thụ được một cỗ băng hàn đau đớn.
Bá!
Trong tay hắn chợt xuất hiện một thanh thạch phủ ám hoàng sắc phong cách cổ xưa. Khoảnh khắc thanh thạch phủ kia xuất hiện, thiên địa hư không mơ hồ chấn động một trận. Một cỗ khí tức trầm trọng phong cách cổ xưa đột nhiên lan tỏa ra. Lưu Kim Cổ Thần huy động cự phủ trong tay, phóng lên cao, bổ ra mấy đạo viêm trảm kim sắc khí thế bàng bạc.
Oanh! Phanh! Oành!
Mấy đạo viêm trảm kia của Lưu Kim Cổ Thần nhanh chóng đanh tan mấy đạo băng tinh kiếm trảm vừa đánh tới kia, đồng thời cũng liên tục nghiền ép về phía Băng Nguyên Cổ Thần.
- Không ngờ lại có thể chặn được!
Trong lòng Băng Nguyên Cổ Thần có chút kinh ngạc. Thời điểm Lưu Kim Cổ Thần tiếp cận mình, hắn đã cảm giác được phẩm chất của Thần khí Thượng phẩm trong tay đối phương còn hơi cao hơn một bậc so với Thần khí trong tay hắn.
- Băng Tinh Nghịch Thiên Thức!
Băng Nguyên Cổ Thần một lần nữa thi triển ra kiếm kỹ cường đại, giao phong kịch liệt với Lưu Kim Cổ Thần.
Nhưng những kẻ quan chiến xung quanh đã nhìn ra, thực lực của Băng Nguyên Cổ Thần hơi kém hơn Lưu Kim Cổ Thần một bậc. Nếu không có gì ngoài suy đoán, trận chiến này, hẳn là Lưu Kim Cổ Thần sẽ chiến thắng. Cho dù Băng Nguyên Cổ Thần còn có những thủ đoạn khác, thế cục có thể thủ hòa, như vậy hắn cũng không còn khả năng ứng phó với địch nhân kế tiếp, cuối cùng Linh Tộc cũng sẽ thua trận!
Oanh!
Đúng lúc này, trên chiến đài, Lưu Kim Cổ Thần chợt chém mạnh ra một đạo phủ ảnh kim sắc uy năng rung trời.
- Tinh Linh Hóa Thủy!
Đối mặt với một kích cường hãn như vậy, Băng Nguyên Cổ Thần chỉ có thể thôi động bí pháp đặc thù của Linh Tộc. Trên thân thể băng tinh thông thấu của hắn bỗng nhiên hiện lên một tầng thủy văn liên y.
Hưu xuy!
Đạo phủ quang kim sắc kia trực tiếp đánh trúng lên người Băng Nguyên Cổ Thần, mở ra một đạo vết chém thật lớn. Thời điểm đạo phủ trảm kia biến mất, đạo vết rách thật lớn trên thân thể Băng Nguyên Cổ Thần cũng đã lập tức khép lại.
Phốc!
Sau khi dựa vào môn bí pháp này đón đỡ được một kích uy năng khủng bố kia, Băng Nguyên Cổ Thần trực tiếp phun ra một ngụm tiên huyết, lập tức thi triển phản kích.
Vù vù vù!
Mấy đạo hàn mang băng tinh khủng bố mạnh mẽ bắn ra.
Lưu Kim Cổ Thần vừa mới thi triển tuyệt chiêu, không còn dư lực để phản ứng lại, liền bị công kích của Băng Nguyên Cổ Thần đánh trúng. Nhưng thương thế của hắn vẫn ít hơn Băng Nguyên Cổ Thần rất nhiều.
- Không ngờ lại chặn được!
Lưu Kim Cổ Thần cũng có chút kinh ngạc. Huyết mạch Linh Tộc dù sao cũng có cấp bậc cao hơn huyết mạch Thái Cổ của Liệt Kim Tộc. Đặc tính của loại huyết mạch đặc thù này có thể giúp chủ nhân miễn dịch một lần thương tổn trí mạng.
- Đã như vậy, liền sử dụng chiêu này đánh bại ngươi a!
Trên mặt Lưu Kim Cổ Thần nhất thời xuất hiện một tia thần sắc điên cuồng. Chỉ thấy một cỗ kim mang rực rỡ từ trong cơ thể Lưu Kim Cổ Thần lan tỏa ra, gia nhập vào thanh thạch phủ ám hoàng sắc trong tay hắn.
Hô!
Uy năng của đạo kim diễm đang thiêu đốt trên thanh thạch phủ kia bỗng nhiên tăng vọt lên, một cỗ Hủy Diệt Áo Nghĩa phá hủy tất cả đột nhiên mạnh mẽ bùng phát ra.
- Lực lượng Hủy Diệt Áo Nghĩa!
Thân hình Băng Nguyên Cổ Thần run lên, trong mắt xuất hiện thần sắc kinh hoàng. Bản thân Lưu Kim Cổ Thần đã thập phần cường đại, lúc này đột nhiên thi triển ra một cỗ lực lượng cường hãn khác, cả hai cái kết hợp lại với nhau, uy năng phát ra ít nhất là gấp đôi một búa vừa rồi. Hiện tại bản thân Băng Nguyên Cổ Thần đã bị trọng thương, huyết mạch suy yếu, căn bản không thể thi triển ra huyết mạch bí pháp lần thứ hai nữa.
- Băng Tinh Nghịch Thiên Thức!
Băng Nguyên Cổ Thần thiêu đốt Thần lực cùng huyết mạch còn thừa lại, đem toàn bộ uy lực ngưng tụ lên trên một chiêu công kích cuối cùng. Nhưng chiêu thức của hắn vừa mới đánh ra, đã bị Lưu Kim Cổ Thần triệt tể phá tan. Một cỗ dư uy ẩn chứa lực lượng Hủy Diệt liền bao phủ trên người Băng Nguyên Cổ Thần.
Hưu!
Một đạo kim quang bắn tới, một búa của Lưu Kim Cổ Thần đã đánh văng Băng Nguyên Cổ Thần ra khỏi chiến đài. Chiến đấu kết thúc, Băng Nguyên Cổ Thần chiến bại!
- Băng Nguyên Cổ Thần thua!
Sắc mặt Long Nguyên Chân Thần biến thành trắng bệch. Ánh mắt đám đệ tử tham chiến còn lại của Linh Tộc cũng trở nên cực kỳ ảm đạm. Băng Nguyên Cổ Thần đã chiến bại, mà Kim Nộ Cổ Thần của Liệt Kim Tộc vẫn còn chưa xuất thủ. Trận đổ chiến này, bọn chúng đã triệt để thất bại. Một cỗ cảm giác tuyệt vọng lo lắng bao phủ trên đỉnh đầu đám người Linh Tộc.
- Liệt Kim Tộc chiến thắng!
Hồi lâu sau, lão giả khô diện của Sinh Mệnh Thánh Địa lớn tiếng tuyên bố.
Nhưng không đợi những người khác ở xung quanh chiến đài nói ra những ý nghĩ trong lòng mình, thanh âm bá đạo nghiêm nghị của Lưu Kim Cổ Thần lại một lần nữa vang lên.
- Đây chính là cường giả mạnh nhất mà Linh Tộc phái tới sao? Cũng không gì hơn cái này! Chỉ bằng một mình ta đã có thể quét ngang tất cả đám người còn lại các ngươi!
Lưu Kim Cổ Thần đứng ngạo nghễ trên chiến đài, thần sắc kiêu căng, ngôn ngữ cực kỳ cuồng vọng, ánh mắt khinh thường đảo qua những thành viên tham chiến còn lại của Linh Tộc.
← Ch. 1282 | Ch. 1284 → |