← Ch.0199 | Ch.0201 → |
Sau khi chiến đấu chấm dứt, Triệu Phong gần như là không thể di động nổi nữa. Cơ thể toàn thân cứng ngắc, chân lực trong cơ thể trống rỗng.
- Công kích so với phòng ngự, tiêu hao lớn hơn nhiều. Huống chi tu vi của Bắc Mặc đã đạt tới Thoát Phàm Tứ trọng cực hạn, chân lực so với ta còn hùng hậu hơn.
Sắc mặt Triệu Phong ngưng trọng.
Một trận chiến này, tuyệt đối là trận chiến thảm liệt nhất của hắn của hắn từ khi tiến vào Hiểu Nguyệt Tông cho tới nay.
Trong các trận chiến đấu luận bàn trước kia, còn chưa có người nào có thể đánh ngang tay với hắn cả.
- Không hỗ là Bắc Mặc, thiên tài hậu bối mới nổi cường đại nhất Hiểu Nguyệt Tông hiện tại.
Trong lòng Triệu Phong thầm than.
Nếu như lại tiếp tục kéo dài, chân lực của hắn hao hết, xem ra chỉ có cách nhận thua mà thôi.
Đương nhiên, từ đầu tới cuối, Triệu Phong cũng không hề sử dụng đến lực lượng huyết mạch, hơn nữa vận dụng đối với Điện Chi Truyền Thừa cũng vô cùng hữu hạn.
Nếu như hắn sử dụng lực lượng huyết mạch, như vậy thắng bại không cần phải nói tới nữa.
Nhưng mà Triệu Phong thà rằng thua cũng sẽ không làm như vậy!
Đánh thành ngang tay, chính là đối sách tốt nhất mà trước đó Triệu Phong đã tính toán kỹ, xem như là một loại lựa chọn ít thu hút ánh mắt nhất.
Nhưng không nghĩ tới, Bắc Mặc so với trong tưởng tượng của hắn còn đáng sợ hơn nhiều, chỉ cần có một chút sơ xẩy, hắn cũng có thể thất bại!
- Triệu sư điệt!
Lý Phó Đường chủ khẽ mỉm cười, từ xa đi tới.
Ánh mắt hắn lão luyện, có thể nhìn ra được chân lực của Triệu Phong cơ bản đã tiêu hao hết.
- Lý Đường chủ!
Triệu Phong mỉm cười chào hỏi. Vị Lý Phó Đường chủ này có quan hệ không tệ với Trương lão, Quan lão. Lúc hắn vừa mới tiến vào Nội môn, xem như ít nhiều có chiếu cố cho hắn.
- Triệu sư điệt, Phong Lôi Chưởng mà ngươi tu luyện, dường như đã được cải thiện rồi phải không?
Lý Phó Đường chủ tò mò nói.
Phong Lôi Chưởng do Triệu Phong thi triển ra, rõ ràng so với công pháp nguyên bản thì tinh tế thuần hậu hơn một chút, mà uy lực cũng lớn hơn nhiều.
- Đúng vậy! Phong Lôi Chưởng đã được ta cải thiện, ở sáu tầng đầu tiên căn bản là không có bất cứ nguy hiểm nào cả.
Triệu Phong cũng không có giấu diếm.
- Như vậy cũng có nghĩa là tu luyện đến cảnh giới cao nhất, vẫn sẽ có nguy hiểm?
Lý Phó Đường chủ có chút thất vọng.
Tới cấp bậc của hắn, trừ phi Phong Lôi Chưởng có thể tu luyện đến tầng thứ sáu cao nhất, mới có thể chân chính khiến cho hắn động tâm.
Triệu Phong trầm ngâm nói:
- Dù sao cảnh giới cao nhất vẫn có tỷ lệ nhất định dẫn hạ lôi đình trên cửu tiêu, có thể trong khoảnh khắc oanh sát tồn tại dưới Chân Linh Cảnh. Chân Linh Cảnh bình thường cũng phải né tránh vài phần. Uy lực cường đại như vậy, không có khả năng không có bất kỳ phiêu lưu mạo hiểm gì!
Lý Phó Đường chủ nghe vậy, cũng khẽ gật đầu.
Uy lực biến thái như vậy, tính phiêu lưu quả thật không thể tránh khỏi được.
Chỗ dụ hoặc lớn nhất của Phong Lôi Chưởng chính là ở chỗ này. Cho dù là cường giả Bán Bộ Chân Linh Cảnh cũng đều phải động tâm.
Kỳ thật còn có một chút Triệu Phong không có nói ra!
Phong Lôi Chưởng sau khi trải qua hắn hoàn thiện thêm một bước, ngoại trừ sáu tầng ban đầu, còn gia tăng thêm tầng thứ bảy nữa.
Sáu tầng sau khi đã hoàn thiện, mặc dù không thể dẫn động lôi đình cửu tiêu, nhưng lại có thể câu thông lực lượng lôi đình trong thiên địa, khiến cho uy lực tăng vọt. Mặc dù uy lực không thể so sánh với lôi đình cửu tiêu chân chính, nhưng tính nguy hiểm cũng giảm xuống thấp nhất.
Mà Phong Lôi Chưởng tầng thứ bảy mới sáng tạo ra kia, chính là một loại phương pháp vận dụng đối với Điện Chi Áo Nghĩa, một khi thành công, liền có thể tùy ý chưởng khống lực lượng lôi đình, đối kháng với cường giả Chân Linh Cảnh cũng không phải là hy vọng xa vời.
Nhưng mà đến hiện tại, Phong Lôi Chưởng tầng thứ bảy mới sáng tạo vẫn còn đang trong giai đoạn hình thành trong tư tưởng Triệu Phong, vẫn chưa chính thức tạo thành hệ thống.
- Đúng rồi! Lý Đường chủ, ta còn có một chuyện muốn nhờ ngài hỗ trợ!
Triệu Phong đột nhiên nghĩ đến một chuyện.
- Triệu sư điệt có chuyện gì cần làm?
Lý Phó Đường chủ cực kỳ khách khí, một phen dẫn Triệu Phong đi vào trong Trung Xu Điện, cẩn thận hỏi han. Những đệ tử bình thường căn bản là không có được đãi ngộ này.
- Chủ yếu là có hai chuyện. Chuyện thứ nhất, ta muốn tuyên bố một Nhiệm vụ Tông môn!
Triệu Phong lấy ra giấy bút, viết xuống tên một ít loại vật liệu.
Những vật liệu này, đều là những thứ còn thiếu để tu bổ Âm Ảnh Phi Phong.
Mặc dù bản thân Triệu Phong cũng có thể đi sưu tập vật liệu, nhưng mà hiện tại hắn tài lực hùng hậu, loại hoạt động lãng phí thời gian và nhân lực như thế này, hoàn toàn có thể nhờ người khác làm thay.
Trong Tông môn, rất nhiều nhân vật cao tầng mỗi khi muốn tìm kiếm một ít vật phẩm, vật liệu nào đó, cũng đều sẽ tuyên bố nhiệm vụ, hoặc là phái đệ tử của mình đi chạy việc.
Mà Triệu Phong thì lựa chọn phương thức tuyên bố nhiệm vụ.
Lý Phó Đường chủ cầm lấy danh sách, liếc mắt một cái, động dung nói:
- Giá trị của những vật liệu này, cũng không phải là con số nhỏ đâu!
- Ta biết! Dự tính ít nhất cũng phải mấy chục vạn Nguyên tinh thạch thứ phẩm!
Triệu Phong quả thật không thèm để ý.
Những Nguyên tinh thạch hạ phẩm mà Tông môn bồi thường cho hắn ước chừng tám ngàn khối, tương đương với tám mươi vạn Nguyên tinh thạch thứ phẩm.
Ở tầng cấp đệ tử trong Tông môn, chủ yếu lưu thông Nguyên tinh thạch thứ phẩm.
Một ít nhân vật cao tầng, mới có thể sử dụng Nguyên tinh thạch hạ phẩm, một khối tương đương với một trăm Nguyên tinh thạch thứ phẩm.
- Được! Một khi ngươi đã không thiếu Nguyên tinh thạch, vậy nhiệm vụ này, ta có thể giúp ngươi tuyên bố!
Lý Phó Đường chủ dứt khoát nói.
Tuyên bố nhiệm vụ, Triệu Phong cần phải tiêu hao một ít Nguyên tinh thạch và điểm cống hiến, đây chính là tiền thuê trả cho người hoàn thành nhiệm vụ. Chẳng ai muốn đi tiếp nhận một nhiệm vụ không có bất cứ thu hoạch nào cả.
Kế tiếp, Triệu Phong đề cập chuyện thứ hai, hắn muốn về nhà một chuyến.
- Thời gian nửa tháng?
Cặp mày Lý Phó Đường chủ khẽ nhíu lại. Thời gian này dường như hơi lâu.
Đại đa số các tông phái, quản thúc đệ tử tương đối nghiêm khắc. Đệ tử bình thường một năm có thể xin về nhà hai, ba ngày đã không tệ lắm rồi, nhưng nửa tháng thì lại có chút dài.
- Đệ tử tính như thế này, sẽ tiếp nhận một nhiệm vụ Tông môn nào đó ở phụ cận quận Quảng Lăng, sau đó thuận tiện ghé về nhà một chuyến.
Triệu Phong đã sớm nghĩ ra phương pháp.
Muốn xin về nhà nửa tháng, thời gian quả thật có chút lâu.
Nhưng mà nếu như lấy danh nghĩa tiếp nhận nhiệm vụ đi ra ngoài, thời gian hạn chế sẽ khác đi.
- Quận Quảng Lăng? Phụ cận nơi này quả thật cũng có một nhiệm vụ, nhưng mà cấp bậc hơi cao, đạt tới cấp năm!
Lý Phó Đường chủ hơi trưng cầu ý Triệu Phong.
Nhiệm vụ cấp năm, bình thường cần phải có cấp bậc Ngũ trọng thiên Thoát Phàm Cảnh ra tay.
Triệu Phong nhìn một chút tình hg môn ngoại cảnh nào đó. ình cụ thể cùng với yêu cầu của nhiệm vụ, chính là đi tới một khu vực sâu bên trong Hoành Vân Thiên Lâm tìm hiểu tung tích của một thế lực Tôn
Chương 200: Cường đại chưa từng có (2)
Cái gọi là ngoại cảnh, chính là chỉ khu vực không thuộc lãnh thổ của bổn quốc.
Cái phạm vi này, nếu như mở rộng thêm một chút nữa, thậm chí có thể không phải là thế lực thuộc Liên minh Thập Tam Tông nữa.
Dù sao lãnh thổ đại lục cũng quá lớn, vẻ vẹn Bắc Đại lục thôi, thế lực tông phái đã có đến hơn ngàn vạn rồi, ai biết được là thế lực Tông môn ngoại cảnh nào chạy tới đây chứ?
Yêu cầu của nhiệm vụ là tìm hiểu lai lịch của thế lực Tông môn này, đánh giá chiến lực, tốt nhất có thể thăm dò được ý đồ của bọn họ.
- Không thành vấn đề! Tìm hiểu tình báo chính là sở trường của ta!
Triệu Phong tự tin chắc chắc, tiếp nhận nhiệm vụ.
Có được mắt trái thần bí, hắn chính là trinh sát trời sinh ưu tú nhất.
Huống chi, hiện tại Triệu Phong đã tìm được một kiện bảo vật Truyền thừa, Âm Ảnh Phi Phong!
Âm Ảnh Phi Phong có thể ẩn nấp khí tức, thậm chí là ẩn thân, càng thích hợp để tìm hiểu tình báo.
Sau khi tiếp nhận nhiệm vụ, Triệu Phong cáo từ Lý Phó Đường chủ, sau đó đi tới phủ đệ Trưởng lão, tìm Đại Trưởng lão.
o0o
Đại Trưởng lão và Dương Kiền cũng đều có mặt ở đây.
Cách đó không lâu, Dương Kiền vừa mới báo cáo lại cho Đại Trưởng lão nghe những gì Triệu Phong đã nhờ hắn chuyển lời.
- Triệu Phong, mục tiêu mà ta giao cho ngươi, đã hoàn thành hay chưa?
Đại Trưởng lão cười dài, nói.
- Đã hoàn thành rồi!
Triệu Phong một phen đem quá trình mình khiêu chiến Đệ tử Chân truyền đại khái nói qua một lần.
Nghe vậy, Dương Kiền liền giật mình động dung.
Không ngờ chỉ mới một lúc không lâu như vậy, mà Triệu Phong đã khiêu chiến xong ba gã Đệ tử chân truyền, thiếu chút nữa là quét ngang luôn đệ tử môn hạ của Vân Hải Chân Nhân!
- Triệu Phong, có phải ngươi có cừu oán gì với Vân Hải Chân Nhân không?
Đại Trưởng lão hơi chút kinh ngạc.
- Bẩm sư tôn, quả thật có một chút ân oán!
Triệu Phong một phen đem những chuyện quan hệ tới Quảng Quân Hầu Từ Nhiên đơn giản nói qua một lượt.
Việc này, cũng không tính là đại bí mật gì.
Triệu Phong đã sớm muốn nói lại cho Đại Trưởng lão biết chuyện này, như vậy có thể dễ dàng che chở cho Quảng Quân Hầu ở ngoài Tông môn.
- Hóa ra là như vậy! Việc này năm đó, vi sư cũng thoáng có nghe qua! Khi đó Vân Hải Chân Nhân tuổi trẻ khí thịnh, đại triển phong mang, đã đắc tội không ít người. Nhưng mà vi sư hy vọng ngươi phải lấy đại cục Tông môn làm trọng, không nên đem cừu hận và mâu thuẫn gia tăng đến mức không thể cứu vãn nổi!
Đại Trưởng lão trịnh trọng nói.
- Sư tôn yên tâm, ta cũng không phải là tới đây tầm thù! Mục tiêu của đệ tử chỉ có một, chính là siêu việt Vân Hải Chân Nhân, đánh bại hắn, giúp lão sư Từ Nhiên xả một hồi tức khí. Chỉ vẻn vẹn như vậy mà thôi.
Triệu Phong trực tiếp nói rõ mục tiêu của chính mình.
Đại Trưởng lão trầm ngâm nói:
- Nếu chỉ vẻn vẹn là như vậy, vi sư tự nhiên sẽ không phản đối!
Trong lòng ông ta thậm chí còn có chút vui mừng. Gã đệ tử mà mình mới thu nhận này, rất trọng ân tình! Điểm này khiến ông ta rất thưởng thức.
Nếu Triệu Phong thật sự có thể trưởng thành đến mức độ đó, ông ta cao hứng còn không kịp nữa.
- Đệ tử lo lắng chính là, Vân Hải Chân Nhân có thể nào sẽ không để mặc cho đệ tử trưởng thành, càng rất có thể sẽ liên lụy đến lão sư Từ Nhiên cùng với những người khác?
Triệu Phong cũng nói ra sự lo lắng của chính mình.
- Ngươi yên tâm! Có vi sư ở đây, Vân Hải Chân Nhân còn không dám trực tiếp xuống tay với ngươi hoặc là những người bên cạnh ngươi! Đây vốn chính là cấm kỵ của Tông môn!
Trong mắt Đại Trưởng lão chợt lóe tinh quang.
- Chẳng qua, sự cạnh tranh giữa các hậu bối, vi sư cũng sẽ không nhúng tay vào!
Đại Trưởng lão bổ sung, nói.
Triệu Phong gật đầu. Đây chính là vấn đề nguyên tắc. Nhân vật cấp bậc Trưởng lão, sẽ không dễ dàng nhúng tay vào ân oán của hậu bối.
Cũng giống như ngày hôm nay vậy, Triệu Phong khiêu chiến ba đệ tử môn hạ của Vân Hải Chân Nhân, thiếu chút nữa quét ngang đám môn hạ này, nhưng Vân Hải Chân Nhân tuyệt đối không thể nào ra tay can thiệp được, cũng chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay trong lòng mà thôi.
Có sự cam đoan của Đại Trưởng lão, Vân Hải Chân Nhân căn bản không thể nào xuống tay với Triệu Phong cùng với những người bên cạnh hắn được.
Nếu nói như vậy, Triệu Phong căn bản không còn bất cứ ưu lo nào nữa.
- Mục tiêu của Vân Hải Chân Nhân chính là lợi dụng Bắc Mặc để mà chế hành ta! Nhưng mà hắn làm sao ngờ được, luận thực lực chân chính, Bắc Mặc vốn không phải là đối thủ của ta!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
Hắn không đánh bại Bắc Mặc chính là có ý này, về sau sẽ xem Bắc Mặc như đá mài dao, lấy chiến nuôi chiến!
Đồng thời trong quá trình Triệu Phong trưởng thành, Bắc Mặc cũng sẽ nhanh chóng trưởng thành theo.
Hơn nữa cả hai người cũng đều có được truyền thừa trong Phù Loan Điện.
Hòn đá mài dao tốt như vậy, có năng lực đạt tới mục đích chế hành ngược lại Vân Hải Chân Nhân, như thế nào có thể không cần chứ?
Trước khi rời đi, Đại Trưởng lão còn nhắc nhở:
- Nửa tháng sau, Tiểu hội Tam tông sẽ bắt đầu, ngươi cần phải trở về đúng hạn!
Hiện tại Triệu Phong đã bài danh trong ba hạng đầu Đệ tử Chân truyền, cùng Bắc Mặc song song đứng thứ hai, tham gia Tiểu hội Tam tông, căn bản không có bất cứ trở lực nào nữa.
o0o
Cáo biệt Đại Trưởng lão, Triệu Phong quay trở về chỗ ở của chính mình, sửa sang một chút vật phẩm, đặt vào trong trữ vật thủ trạc của mình.
Ngày hôm sau, Triệu Phong một mình một người rời khỏi Hiểu Nguyệt Tông.
Trước khi rời Tông môn, hắn phát hiện Dương Thanh Sơn và Nam Cung Phàm cũng lần lượt đột phá Thoát Phàm Cảnh, đi tới Trung Xu Đường báo cáo, sắp sửa trở thành Đệ tử nội môn.
Triệu Phong âm thầm gật đầu. Trở thành Đệ tử nội môn, đồng nghĩa với trở thành đối tượng trọng điểm bồi dưỡng của Tông môn, không còn là một con chuột qua đường tùy tiện có thể bóp chết nữa.
o0o
Mấy ngày sau khi Triệu Phong rời đi...
Cao tầng Hiểu Nguyệt Tông, Tông chủ cùng với các vị Trưởng lão lại tụ hội một lần.
- Lăng Nguyệt Tông lại phát thiệp mời đến đây. Lần này Tiểu hội Tam tông, mỗi một Tông môn chỉ có ba danh ngạch tham gia mà thôi!
Cặp mày Hiểu Nguyệt Tông chủ khẽ nhướng lên, nói.
- Trước giờ đều có bốn đến năm người, năm nay không ngờ lại ít như vậy!
Vân Hải Chân Nhân có chút kinh ngạc.
- Nghe nói lần này thực lực của các thiên tài Lăng Nguyệt Tông và Ngân Nguyệt Tông đều cực kỳ cường đại. Cả hai đại tông phái phân biệt đều có một người ở trong thí luyện đạt được truyền thừa!
Hiểu Nguyệt Tông chủ tiếp tục nói.
Sắc mặt mấy vị Trưởng lão nhất thời ngưng trọng lên.
Không ngờ Lăng Nguyệt Tông và Ngân Nguyệt Tông, cũng có đệ tử đạt được truyền thừa.
Trong dĩ vãng, ba tông phái này, trong thời gian trăm năm mới xuất hiện một hai đệ tử đạt được truyền thừa, hơn nữa truyền thừa mà bọn họ đạt được cũng không nhất định mạnh mẽ.
Mà lần này, cả ba tông phái cũng đều có một người đạt được truyền thừa, cạnh tranh không phải là lớn bình thường!
← Ch. 0199 | Ch. 0201 → |