← Ch.0310 | Ch.0312 → |
Triệu Phong cũng không chút do dự, trực tiếp đáp ứng lời mời của Thiết Ma.
Ở Đại quốc Thiên Bồng, hiện tại hắn cơ bản đã không còn nơi sống yên ổn! Còn ở Thập Tam Quốc xa xôi, lại càng không có chỗ dung thân.
Hắn hiện tại, giống như là lục bình trôi nổi bất định, phiêu bạc bốn phương.
Từ sau khi Liên minh thịnh hội kết thúc, nhân sinh của Triệu Phong có thể nói là nằm xuống tận cùng đáy thung lũng. Tiến vào Đại quốc, bị các thế lực lớn không ngừng truy nã đuổi giết, có thể nói là thời kỳ thê thảm nhất của nhân sinh.
Mà Thiết Huyết Giáo đối với Triệu Phong lại vô cùng thưởng thức, có ân huệ và trợ giúp, cho dù nó có là thế lực Tà đạo đi chăng nữa, thì Triệu Phong cũng sẽ không kháng cự.
Trải qua nhiều mưa mưa gió gió như vậy, trong lòng hắn cũng không còn quá mức câu nệ chuyện phân biệt chính tà nữa.
Còn nữa, trong lòng Triệu Phong vẫn luôn có một loại nguyện vọng, đó chính là đợi đến lúc trong tay có đầy đủ thực lực và thế lực, sẽ quay lại Thập Tam Quốc, thay đổi kết cục của Tông môn và cố hương.
- Triệu Phong, trước kia ta thưởng thức ngươi, chủ yếu là bởi vì tài năng đặc thù cùng với huyết mạch nhãn đồng của ngươi! Nhưng bắt đầu từ lúc chia tay đến nay, ngươi đào hôn khỏi Hồng Hồ Thành, một trận chiến đại thắng trong Bảo tàng Thủy Nguyệt, hôm nay lại trước mặt phần đông cường giả của Hoàng thất mà khống chế Cầm Vương phi, lại toàn thân trở ra! Bổn tọa đối với tư chất, tiềm lực, đảm phách của ngươi đều đánh giá cực kỳ cao!
Khóe miệng của nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma khẽ nhếch lên, có chút ý vị cao thâm khó lường.
Tâm thần Triệu Phong khẽ rung lên. Không thể tưởng tượng được, hết thảy mọi hành động và thành tích của mình, cuối cùng cũng không tránh khỏi được tầm mắt của Thiết Huyết Giáo.
Đào hôn và khống chế Cầm Vương phi thì cũng thôi đi, bởi vì đều là những sự kiện vô cùng oanh động.
Nhưng mà chuyện Bảo tàng Thủy Nguyệt, thì lại xảy ra ở một phiến thủy vịnh vô cùng hẻo lánh, thời gian cũng không dài, không ngờ Thiết Huyết Giáo lại có thể lần ra được manh mối, nhanh như vậy điều tra ra được chân tướng, năng lực này tuyệt đối không thể xem nhẹ được!
- Lần này mời ngươi gia nhập Thiết Huyết Giáo, còn có một đại kỳ ngộ khác nữa, có lẽ ngươi có thể thử một chút xem sao!
Nam tử tóc đỏ máu nói tới đây thì tạm ngừng.
- Đại kỳ ngộ?
Triệu Phong đối với ba chữ này cực kỳ mẫn cảm.
Có thể xác định, kỳ ngộ giống như Bảo tàng Thủy Nguyệt vậy, ở trong mắt của Thiết Ma khẳng định không tính là một đại kỳ ngộ chân chính. Trong Thủy Nguyệt Tứ Bảo, có lẽ chỉ có Tam Hoa Bảo Liên mới có thể khiến hắn liếc mắt nhìn tới, nhưng chưa chắc đã khiến hắn phải quan tâm.
- Đó chính là Thánh Vực Chân Long Hội, thịnh hội quy mô lớn nhất toàn bộ Đại lục Thanh Hoa! Mỗi một gã thiên tài tham gia Chân Long Hội, đều mang theo khí vận thiên tài dẫn dắt toàn bộ Đại lục! Đến lúc đó, những thiên tài tham gia Chân Long Hội, đến từ khắp nơi trên Đại lục, mỗi một kẻ đều là thiên kiêu chi tử, kinh tài tuyệt diễm!
Thiết Ma nhanh chóng giảng giải.
Thánh Vực Chân Long Hội!
Thời điểm khi Triệu Phong còn ở Thập Tam Quốc, cũng đã từng mơ hồ đọc qua trong sách cổ, có giới thiệu sơ lược không quá rõ ràng về một ít thuật ngữ có liên quan đến Chân Long thiên tài này, lại không nghĩ tới ngọn nguồn của nó lại ở trong này.
Hoành Vân Thập Tam Quốc quá mức xa xôi hẻo lánh, rất nhiều tin tức vô cùng bế tắc, điều này thật sự cũng rất bình thường.
- Thánh Vực Chân Long Hội chính là đại sân khấu lớn của toàn bộ Đại lục! Đến lúc đó, tất cả ánh mắt của toàn đại lục đều sẽ nhìn về phía này. Đối với đại đa số các thiên tài mà nói, cho dù có thể được đứng trên đó triển khai thân thủ một lần thôi, cả đời cũng đã không uổng phí rồi. Chỉ tiếc, tuyệt đại đa số các thiên tài, ngay cả tư cách tham gia nó cũng đều không có!
Nam tử tóc đỏ máu không khỏi cảm khái nói.
Triệu Phong âm thầm líu lưỡi. Toàn bộ Đại lục, có tổng cộng bao nhiêu thiên tài đây?
Dựa theo sự so sánh của Cầm Vương phi, thì Tương Vân Quốc cố hương của Triệu Phong, cũng chỉ là một cái sơn thôn xa xôi hẻo lánh mà thôi!
Mà ở trong thôn, vẫn còn có trấn, có thành thị, có thủ đô...
Chỉ từ một cái thôn nhỏ, đã xuất hiện ra những thiên tài đỉnh cao như là Triệu Phong, Tân Vô Ngân, Bắc Mặc, Thương Vũ Nguyệt, Triệu Vũ Phi, Lâm Thông... như vậy toàn bộ Đại lục này, có bao nhiêu thiên tài giống như vậy, có bao nhiêu thiên tài còn lợi hại hơn những người này nữa?
Nghĩ đến đây, trong lòng Triệu Phong không khỏi hưng phấn, một cỗ nhiệt huyết đã ẩn tàng khá lâu trong cơ thể, lúc này đột nhiên bốc cháy lên ngùn ngụt.
Thiết Ma phát hiện ra biến hóa trong thần sắc Triệu Phong, mỉm cười nói:
- Tổ chức Thánh Vực Chân Long Hội, hội tụ đầy đủ những thiên tài thân mang khí vận, có tỷ lệ nhất định kết nối được với những truyền thừa ngoại vực. Ví dụ như Thiên Cơ Truyền Thừa, Thất Kiếm Truyền Thừa trong Tứ Đại Truyền Thừa Đại lục vậy! Đương nhiên, những đại truyền thừa như vậy thập phần hiếm có, đặc biệt là Thiên Cơ Truyền Thừa, cả vạn năm qua cũng chỉ xuất hiện qua có một lần mà thôi, cơ bản là tỷ lệ một phần trăm! Thông qua Thánh Vực Chân Long Hội, còn có khả năng kết nối với các loại truyền thừa to to nhỏ nhỏ khác tại "Vực ngoại"!
Triệu Phong nghe vậy cũng không khỏi giật mình. Thánh Vực Chân Long Hội này hấp dẫn ánh mắt của toàn bộ Đại lục, Thập Đại Tông Phái, các Đại quốc, đại Tông phái chỉ sợ cũng đều sẽ phái các thiên tài đi tham gia.
Nếu như có thể tham gia Thánh Vực Chân Long Hội này, như vậy có ý nghĩa có thể cùng với các thiên tài đến từ các nơi trên Đại lục giao phong nhau.
- Đến Thánh Vực Chân Long Hội này, có thể có cơ hội đối mặt với các thiên tài bên phía Hoành Vân Thập Tam Quốc hoặc là Cường quốc Thiết Long bên kia hay không?
Triệu Phong đột nhiên nảy sinh ra một ý niệm trong đầu.
Dựa theo suy nghĩ thường tình, khả năng xảy ra cũng không lớn lắm. Hoành Vân Thập Tam Quốc bên kia quá mức xa xôi, mà Cường quốc Thiết Long bên kia có lẽ còn có chút khả năng.
Nhưng mà suy đi nghĩ lại, hiện tại Hoành Vân Thập Tam Quốc có lẽ cũng đã được tính là một bộ phận của Cường quốc Thiết Long rồi, tình huống này cũng không biết chính xác được.
Triệu Phong thật cũng không biết, khi Thập Tam Quốc gặp phải đại nạn, Đại Trưởng lão có thể nghĩ tới việc an bày cho hắn rời đi, thì những cao nhân Trưởng lão của các Tông môn khác cũng có mối quan hệ nhân mạch nhất định.
- Phó Giáo chủ, chẳng lẽ ngài muốn cho ta đi tham gia Thánh Vực Chân Long Hội kia sao?
Triệu Phong cố kềm chế sự hưng phấn trong lòng mình.
Cùng với Chân Long thiên tài ở toàn bộ Đại lục giao phong, cũng có hy vọng có thể tỏa sáng khắp toàn bộ Đại lục, bước ra khỏi Đại lục này, tiến vào truyền thừa ngoại vực, đây tuyệt đối chính là một hồi đại kỳ ngộ trước giờ chưa từng có, đáng giá chờ mong và hưng phấn.
- Ha ha... Triệu Phong, ngươi có chút tự tin thái quá rồi! Quả thật, huyết mạch, tiềm lực, đảm phách... các loại phương diện của ngươi, đều hoàn mỹ không chút tỳ vết, nhưng mà lấy tiêu chuẩn hiện tại của ngươi, cho dù có tham gia Thánh Vực Chân Long Hội, cũng chỉ có thể xếp trong số một ngàn người mà thôi, như vậy đã là thành tích không tệ rồi! Nhưng mà nếu như ngươi không thể tiến vào một trăm hạng đầu tiên, đối với Thiết Huyết Giáo mà nói, cũng không có quá nhiều giá trị gì!
Khóe miệng nam tử tóc đỏ máu nhếch lên một tia chế giễu.
Triệu Phong thoáng rùng mình một chút, chẳng lẽ mình không có tư cách tham gia Thánh Vực Chân Long Hội hay sao?
- Ngươi trước kia đứng ở một cái sơn thôn nho nhỏ xa xôi, đã quá mức xem thường những thiên tài đỉnh cao trên Đại lục này rồi! Trong Thập Đại Tông Phái, một ít những Đệ tử Chân truyền, ở tuổi này của ngươi đã tấn chức Chân Linh Cảnh cũng không phải là chuyện gì quá mức ngạc nhiên! Mà một số ít những thiên tài chân chính biến thái trong đó, còn có khả năng tiến vào tầng thứ hai, Chân Huyền Cấp rồi! Sư tôn của bọn họ, đa phần đều là các Tôn gia Đan Nguyên Cảnh!
Những lời nói kế tiếp của Thiết Ma cũng khiến cho trong lòng Triệu Phong nhận lấy đả kích không nhỏ.
Những thiên tài cực mạnh trên Đại lục này, thiên phú thể chất... tuyệt đối siêu việt so với Hoành Vân Thập Tam Quốc cả một cấp bậc, có lẽ chỉ có Triệu Vũ Phi mới có thể so sánh được với bọn họ.
So sánh về tài nguyên, ngay cả Đại quốc Thiên Bồng cũng đã hơn xa Thập Tam Quốc cả mấy cấp bậc.
Mà Thập Đại Tông Phái, cấp bậc của bọn họ so với Thiết Huyết Giáo, Hoàng thất Thiên Bồng cũng đều cao hơn cả một bậc.
Thập Đại Tông Phái truyền thừa đã lâu, ngay cả Xích Nguyệt Ma Giáo cũng có thể tiêu diệt được!
Càng đáng sợ hơn chính là, một số ít những thiên kiêu chi tử này, còn là đệ tử của Đại năng Tôn giả nữa!
Thiên phú, tài nguyên, sư tôn, mức độ cạnh tranh... bọn họ bất luận là thiên sinh, hay là hoàn cảnh, toàn bộ đều vượt xa Triệu Phong!
Dưới loại tình huống như thế này, lòng tự tin cường đại của Triệu Phong rốt cuộc cũng đã phải thu liễm lại một chút.
- Tuy rằng ngươi ở thời điểm còn là Nửa bước Chân Linh Cảnh, đã có thể khiêu chiến với Chân Nhân Cấp, thậm chí còn có thể chiến thắng, nhưng mà ở trong Thánh Vực Chân Long Hội dĩ vãng, vượt cấp khiêu chiến vẫn thỉnh thoảng xuất hiện! Ví dụ như kỳ Thánh Vực Chân Long Hội mấy trăm năm trước, Kiếm Tôn Diệp Vô Tà, với tu vi Chân Nhân Cấp tiểu thành, đã có thể nhất cử chiến thắng được Chân Huyền Cấp đại thành, đoạt được Quán quân, thành tựu nên một thời đại vô cùng huy hoàng!
Khóe miệng Thiết Ma nhếch lên nụ cười nồng đậm.
Trên thực tế, với thực lực hiện nay của Triệu Phong, tham gia Thánh Vực Chân Long Hội khẳng định là không thành vấn đề, chẳng qua không thể đạt được thành tích quá tốt mà thôi.
Hắn đang cố tình đả kích Triệu Phong một chút, ma luyện tâm tính của Triệu Phong, cấp cho Triệu Phong áp lực cao hơn một chút.
- Thánh Vực Chân Long Hội vào nửa năm sau sẽ cử hành, Thiết Huyết Giáo cũng có không ít những tuyển thủ hạt giống. Nếu như trong thời gian nửa năm kế tiếp, ngươi có thể bước vào Chân Linh Cảnh, như vậy muốn tham gia Thánh Vực Chân Long Hội, cũng không phải là không thể!
Thiết Ma thản nhiên nói.
- Ta hiểu rồi!
Triệu Phong khẽ gật đầu.
Tình huống bình thường mà xét, với tu vi hiện tại của Triệu Phong, muốn trong thời gian nửa năm mà đột phá lên cấp bậc Chân Linh Cảnh, hy vọng cũng không quá lớn.
Nhưng mà đừng quên, cảnh giới tinh thần của Triệu Phong cực cao, trong cơ thể còn ẩn chứa Chân Linh Chi Nguyên của Thủy Nguyệt đại đạo nữa.
Thiết Ma có thể cảm giác được cảnh giới tinh thần của Triệu Phong, nhưng mà Thủy Nguyệt đại đạo đã sử dụng bí thuật lấy từ trong Thiên Cơ Truyền Thừa, phong tồn chuyển hóa Chân Linh Chi Nguyên, cho nên hắn cũng không có cách nào nhận ra được.
Theo như Thiết Ma suy tính, Triệu Phong trong thời gian nửa năm, chỉ có ba bốn thành cơ hội đột phá được Chân Linh Cảnh.
Trên thực tế, Triệu Phong tự nghĩ, khả năng của mình lại cực kỳ cao.
o0o
Kim Qua Huyết Long Kiệu ở trên không trung bay lượn, phi hành mấy ngàn dặm, bắt đầu ở trong một cái sơn cốc khổng lồ chậm rãi hạ xuống.
Kim Qua Huyết Long Kiệu này, về mặt bản chất cũng là dụng cụ có năng lực phi hành, bốn gã kiệu phu cũng chẳng có chút tác dụng nào cả, đi theo chỉ là xử lý các việc nhỏ vụn vặt thay Phó Giáo chủ mà thôi.
Cái sơn cốc này, toàn bộ đều được một loạt các loại Trận pháp khổng lồ phòng hộ, quy mô so với Hiểu Nguyệt Tông, lớn hơn không chỉ gấp mười lần.
Ở sâu bên trong sơn cốc, là một tòa cung điệu sâu thẳm rộng lớn, quy mô cực lớn, xây dựng gắn liền vào trong các huyệt động của tòa sơn cốc.
Nơi này chính là Tổng đà của Thiết Huyết Giáo, mặc dù không có kích thước như Vương đô vậy, nhưng mà lực phòng ngự lại vô cùng mạnh mẽ, tồn tại vững chắc.
- Bái kiến Phó Giáo chủ!
Kim Qua Huyết Long Kiệu vừa mới đáp xuống, toàn bộ các thành viên Thiết Huyết Giáo có mặt tại bên ngoài sơn cốc, dưới từ Thoát Phàm Cảnh, trên đến Chân Linh Cảnh, cũng đều nhất thời hành lễ.
Triệu Phong cùng với nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma từ trong Kim Qua Huyết Long Kiệu bước ra, nhất thời dẫn tới ánh mắt chú ý của vô số người.
- Tiểu tử này là ai, không ngờ lại có thể cùng Phó Giáo chủ ngồi chung Kim Qua Huyết Long Kiệu?
Phần đông các thành viên Thiết Huyết Giáo nhìn thấy cũng đều âm thầm giật mình.
o0o
Khoảng chừng thời gian nửa khắc sau.
Nam tử tóc đỏ máu Thiết Ma cùng với Triệu Phong tiến vào một tòa cung điện to lớn.
Thiết Ma lâm thời tổ chức một buổi hội nghị thành viên đơn giản, có mấy vị Hộ pháp, mấy vị Trưởng lão cao tầng của Thiết Huyết Giáo tham gia.
Trong đó có một vị lão giả cổ bào thần tình tràn đầy nếp nhăn, Triệu Phong cũng có quen biết, chính là vị Hộ pháp Thiết Huyết Giáo lúc khi hắn vừa mới tiến nhập Vương đô, đã lên tiếng nhắc nhở mình.
- Thiếu niên này, chính là kẻ đã bắt cóc Cầm Vương phi ở Vương đô, Triệu Phong!
Phó Giáo chủ Thiết Ma đơn giản giới thiệu một chút.
Cao tầng của Thiết Huyết Giáo, ai nấy tu vi đều là Chân Huyền Cấp trở lên, thậm chí còn có kẻ là Chân Huyền Cấp đỉnh phong nữa!
Trong đó có một vị Chấp pháp Trưởng lão, là một vị nữ nhân đầu bạc, tu vi cao tới Chân Chủ Cấp, quyền uy cực kỳ gần với Phó Giáo chủ Thiết Ma.
Trải qua giới thiệu sơ lược, Triệu Phong mới biết được một ít những cao tầng ở nơi này. Đương nhiên, thế lực của Thiết Huyết Giáo phân bố rộng rãi, có mặt ở đây cũng không phải là toàn bộ cao tầng của bọn họ, nhưng chỉ như vậy thôi, cũng đã đủ khiến cho Triệu Phong phải líu lưỡi rồi.
- Cho dù là tất cả các thế lực của Hoành Vân Thập Tam Quốc cùng với hai đại Cường quốc gộp lại cùng một chỗ, hơn phân nửa cũng không phải là đối thủ của Thiết Huyết Giáo!
Trong lòng Triệu Phong thầm nghĩ.
- Giáo chủ, ngài muốn phong cho hắn làm Đà chủ Phân đà à? Chức vụ này tuyệt đối bất phàm! Bình thường nhân tuyển cho chức vị Đà chủ, đều phải là cường giả Chân Huyền Cấp, hoặc là những cường giả Chân Nhân Cấp đỉnh phong thực lực lợi hại! Mà một vị thiếu niên tuổi trẻ, tu vi không đủ như thế này, nếu để cho hắn nắm trong tay thế cục một phương, chỉ sợ là có chút không được ổn thỏa!
Vị nữ nhân đầu bạc kia, cũng chính là Chấp pháp Trưởng lão, đưa ra nghi vấn.
Theo như Triệu Phong biết, Thiết Ma ở Thiết Huyết Giáo, mặc dù chỉ là Phó Giáo chủ, nhưng mà nếu nói về bản chất thì cơ bản không khác gì Giáo chủ chân chính bao nhiêu cả.
Giáo chủ Thiết Huyết Giáo sinh tử chưa rõ, lại có lời đồn rằng, đã lâm vào trong trạng thái ngủ say, không biết khi nào mới tỉnh lại. Tóm lại, Giáo chủ Thiết Huyết Giáo chân chính, bình thường có thể xem như là không hề tồn tại.
Vị nữ nhân Chấp pháp Trưởng lão này, tu vi cao tới Chân Chủ Cấp, tay nắm quyền chấp pháp toàn bộ Thiết Huyết Giáo, là người duy nhất trong số những người có mặt ở nơi này, mới dám lên tiếng chất vấn nghi ngờ quyết định của Phó Giáo chủ.
Những người còn lại cũng đều lên tiếng phụ họa.
Một vị Đà chủ, ở Thiết Huyết Giáo phân lượng tuyệt đối bất phàm, tọa trấn một phương. Nếu như đặt bên trong Hoàng thất, như vậy tương đương với một phương Vương hầu rồi.
- Ý ta đã quyết!
Phó Giáo chủ Thiết Ma vẻ mặt cứng rắn không thể nào lay chuyển được, thậm chí cũng không hề có một lời giải thích, có một loại ý tứ độc tài cường quyền mãnh liệt.
← Ch. 0310 | Ch. 0312 → |