← Ch.244 | Ch.246 → |
Hồn Khu, nằm rải rác giữa các tinh tọa là những khu vực đặc thù.Bởi vì nơi đây có tồn tại vô số mảnh vụn võ hồn cổ đại nên được gọi với cái tên là Hồn Khu. Hồn Khu không lệ thuộc vào bất cứ tinh tọa nào, chúng nằm rải rác giữa các tinh tọa, chỉ có thể thông qua tinh môn để nối với các tinh tọa hoặc tinh cầu.
Nếu như nói Thiên Lộ giống như một phiến hải dương rộng khôn cùng,thì tinh tọa sẽ giống như những đại lục, còn Hồn Khu là nhũng đảo đá nhỏ nằm rải rác giữa các tinh tọa,số lượng Hồn Khu không chỉ có một cái. Trừkhi hai cái Hồn Khu có tinh môn liên thông với nhau, nếu không thì khoảng cách giữa hai Hồn Khu gần như là không thể vượt qua.
Bởi có vô số mảnh vụn võ hồn cổ đại tồn tại nên nơi này chính là thiên đường của tinh hồn thú.Tinh hồn thú sinh sống ở đây so với tinh hồn thú phổ thông ở nơi khác thì cường đại hơn nhiều. Sau khi bọn chúng cắn nuốt mảnh vụn võ hồn cổ đại thường sẽ phát sinh biến dị. Những con tinh hồn thú cường đại thường hay xưng bá một phương, trở thành một nhân tố quan trọng cản trở bước chân của nhân loại. Có một số tinh hồn thú rất cường đại, ngay cả cường giả trên Thiên Lộ bảng cũng không dám trêu chọc vào.Chính vì như vậy, ngoại trừ một vài Hồn Khunhỏ ra, đại đa số Hồn Khu đều nằm trong diện những khu vực chưa được khai phá. Đại đa số nơi cư trú của nhân loại đều là những khu vực được khai phá ở gần tinh môn. Nhưng ngay cả như vậy, quá trình này vẫn phải trả giá bằng vô số sức lực và máu tươi.
Không ai biết được vì sao Hồn Khu lại có nhiều mảnh vụn võ hồn cổ đại như vậy.
Lẽ nào từ thời tiền sử đã có những huy hoàng mà chưa ai biết đến?
Không ai biết được, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng đến giá trị củaHồn Khu. Tinh môn của Hồn Khu hơn xa tinh môn của tinh cầu, vì vậy rất nhiều Hồn Khu đều trở thành trung tâm của một vài tinh tọa.
Hơn nữa, bên trong Hồn Khu, võ hồn có thể phát huy được uy lực lớn hơn, vì vậy nơi này cũng trở thành thiên đường của võ hồn.Cũng giống như các tinh cầu lâu năm,mảnh vụn võ hồn cổ đại được trải qua hàng tỉ năm tẩm bổ khiến Hồn Khu trở thành nơi phù hợp với võ hồn không đâu có thể sánh bằng.
Võ hồn bạch ngân của Đường Thiên bình thường nó chỉ bập bùng như một cây đuốc nhỏ, nhưng tại nơi này nó lại hừng hực thiêu đốt giống nhưmột đống lửa lớn.
Một đầu của đường hỏa tuyến thẳng tắp là ngọn lửa lớn màu bạc, còn đầu kia nối với Lôi Tuyết.
Võ hồn của Lôi Tuyết bập bùng giống như ánh lửa của ngọn nến phát ra quang mang màu lục yếu ớt được ngọn lửa bạc bao lấy. Võ hồn Lôi Tuyết yếu ớt thấy rõ, cho dù lúc này đang ở trong Hồn Khu nhưng võ hồn của nó vẫn nhỏ bé như vậy.
Hai người vừa tiếp xúc, võ hồn của Lôi Tuyết lập tức liên tục thu nhỏ lại, thẳng cho tới khi chỉ còn nhỏ tầm hạt đầu xanh mới dừng lại, đồng thờimàu của ngọn lửa cũng biến thành màu lục. Màu lục nói lên nó là võ hồn hànhmộc.
Thế nhưng cái này cũng quá nhỏ đi...
Đường Thiên hơi do dự một chút, rồi sau đó quyết đoán lấy từ trong ngân bảo bình ra một quả hồn hạch ngũ giai hành mộc rồi trực tiếp bóp nát. Một đám vụ khí màu lục từ trong hồn hạch bay ra rồi ngấm vào trong võ hồn của Lôi Tuyết.Lập tức ngọn lửamàu lục lớn cỡ hạt đậu xanh bùng lớn cho đến khi đạt kích cỡ một cái chậu rửa mặt.
Nhưng ngân diễm bao phủ bên ngoài nó tiếp tục thiêu đốt làm nó lại bịthu nhỏ lần thứ hai.
Tuy võ hồn của Lôi Tuyết sau khi trọng tân vẫn chỉ nhỏ như ánh nến. Nhưng lúc này võ hồn của Lôi Tuyết đã hoàn toàn khác trước, ánh nến lúc trước phảng phất như lúc nào cũng bị gió thổi tắt đã được thay thế bằng ngọn lửa xanh biếc và ngưng thực hơn.
Phía bên ngoài ngọn lửa xanh biếc kia có thêm một vài tia màu bạc. :
Quá trình rèn luyện hết sức chậm rãi.Tâm niệm Đường Thiên xoay chuyển, thu hồi lửa bạc lại.Lúc này hắn có thể cảm nhận được võ hồn của Lôi Tuyết đã đạt đến cực hạn. Nếu như vẫn cưỡng ép rèn luyện thì nó sẽbị tan rã hoàn toàn, vì Ngân Diễm của Đường Thiên là cấp bạch ngân, so với nó thì đẳng cấp cao hơn quá nhiều.
Cho dù chỉ bên ngoài ranh giới của nó có thêm vài tia màu bạc, nhưng cũng đủ để làm cho Lôi Tuyết có thêm một loại khí tức khó có thể diễn tả bằng lời. (DG: không diễn tả được thì đỡ phải dịch. Biên: đồng ý!)
Lúc trước Lôi Tuyết hình tán mà khí yếu, đó cũng là nguyên nhân khiến Binh có cảm giác là nó không thích hợp trở thành võ hồn của cơ quan võ giáp. Còn hiện tại, khí chất của Lôi Tuyết đã trầm ngưng hơn nhiều, tuy vẫn còn kém xa Hổ, nhưng đã không còn bộ dáng rời rạc lúc nào cũng cóthể tan vỡ như lúc trước nữa.
Đường Thiên có thể cảm nhận được từ trong Lôi Tuyết truyền đến một luồng ý niệm vô cùng mừng rỡ, hơn nữa dường như có thêm một thứ gì đó biến hóa mà hắn không biết được.
Đường Thiên cũng không khỏi hơi nhếch miệng cười.Trải qua quá trình liên tục kề vai chiến đấu, hắn đã coi Lôi Tuyết là đồng đội của mình, nó có thể mạnh hơn thì đương nhiên làm cho Đường Thiên vô cùng hài lòng.
Sau khi Lôi Tuyết đã cường hóa phải cần phải thích ứng lại một lần nữa, nhưng thời gian để thích ứng lần này cũng chỉ rất ngắn.Đường Thiên không quấy rầy Lôi Tuyết,quá rình rèn luyện vừa nãy cũng mang tới cho hắn một ít cảm ngộ. Hắn phát hiện ra, ở trong Hồn Khu rèn luyện võ hồn dường như sẽ dễ dàng hơn.Tâm niệm hắn khẽ động, lập tức lấy Liêm Huyết Miêu Nhận ra.
Găng tay hình vuốt mèo đầy lông lá, nếu như không nhìn kỹ thì không thể nào thấy trảo nhận ẩn dấu bên trong, phần rìa chỗ cong của trảo nhận có vết máu nhàn nhạt.
Nếu chỉ xét trên phương diện chất lượng thì Liêm Huyết Miêu Nhận trên tay hắn là bí bảo tinh thần có tố chất tối cao, so với Khổng Tước lam còntốt hơn. Khổng Tước Lam là trang bị, Liêm Huyết Miêu Nhận là bảo khí, vì thế cả hai thứ đều đứng ngang hàng, đồng thời cả hai cái đều là bí bảo cấp bạch ngân lên cũng ngang hàng với nhau.
Chỗ khác nhau chính là ở tinh tọa lệ thuộc.
Khổng Tước lam là bí bảo của Khổng Tước tọa, Khổng Tước tọa là một trong bốn mươi hai túc Nam Thiên.Còn Liêm Huyết Miêu Nhận thuộc về Thiên Miêu tọa, Thiên Miêu tọa là một trong mười chín châu của Bắc Thiên.
Đó cũng là chỗ Liêm Huyết Miêu Nhận tốt hơn, nhưng trong chiến đấuthực tế thì Khổng Tước lam lại dùng tốt hơn Liêm Huyết Miêu Nhận nhiều. Bởi vì võ hồn của Khổng Tước lam đã được Đường Thiên liên tục rèn luyện, sau đó đã lột xác, tiến vào cấp bậc bạch ngân giai. Vì thế Khổng Tước lam và tâm thần của Đường Thiên tương thông càng thêm khăng khít, nhờ vậy trong chiến đấu mới phát huy ra tác dụng cực lớn.
Ngược lại, Liêm Huyết Miêu Nhận vẫn chưađược Đường Thiên rèn luyện đủ.
Trong lần chiến đấu với Ngũ Sát đoàn lần trước, Liêm Huyết Miêu Nhận phát huy ra tác dụng cực lớn, Miêu Khấp Tà Âm đã giúp hắn phá vỡ HuyếtHỏa Phật của Kỳ Lân vương. Từ đó Đường Thiên mới phát hiện ra, lúc trước mình đã xem thường bảo khí này.Nếu đã được xưng là bảo khí, thì hầu hết đều là bí bảo tinh phẩm của những tinh tọa hệ liệt hết sức nổi danh.
Nếu như nơi này là nơi thích hợp để rèn luyện võ hồn, vậy không bằng nhân cơ hội này đem Liêm Huyết Miêu Nhận rèn luyện một phen.
Hồn diễm của Đường Thiên bắt đầu câu thông với võ hồn của Liêm Huyết Miêu Nhận.
Đường Thiên chỉ cảm thấy trước mắt như biến thành một mảng màuxám.Trong màu xám hư vô phía trước có một con mèo do lửa tạo thành đang lạnh lùng nhìn hắn.Thân thể của nó do ngân diễm nhàn nhạt cấu thành, hình dáng cũng mơ hồ, chỉ có cặp mắt mèo màumáu là rõ nét nhưng khiến Đường Thiên rung động cực lớn.
Đường Thiên ổn định lại tâm thần, dựa theo bí pháp của Quang Minh võ hội, thôi động ngân diễm võ hồn của mình.Lập tức một ngọn lửa bạc bay thẳng về phía huyết đồng miêu.
Huyết quang trong mắt con mèo kia chợt lóe lên rồi biến mất.Nó không hề né tránh, mà lẳng lặng đứng yên ở đó mặc cho ngân diễm võ hồn củaĐường Thiên bao vây lấy thân thể nó. Chẳng bao lâu địch ý trong đôi mắt nó cũng vơi đi không ít, nó khẽ kêu meo meo một tiếng,sau đó không ngờ lại nằm ườn lên mặt đất mặc cho ngân diễm bao phủ toàn bộ thân thể.
Ngân diễm bốc lên từ võ hồn của Đường Thiên cực kỳ tinh thuần và ngưng thực, bởi vậy từ phía xa xa nhìn lại trông giống như một ngọn hỏa diễm có hai tầng một nồng một nhạt vậy.
Bỗng nhiên, trong lòng Đường Thiên khẽ run lên.
Hắn cảm thấy ngân diễm võ hồn của mình đang trôi đi với tốc độ kinhngười. Đến khi hắn kịp phản ứng lại thì ngân diễm đã bị bé đi hơn phân nửa. Còn con hỏa miêu kia, lúc này toàn thân nó đang lấp lánh ánh hào quang ngân sắc.
Nó vẫn nằm yên tại đó phảng phất như đã ngủ say.
Đường Thiên ngừng câu thông với Liêm Huyết Miêu Nhận, sau đó cúi đầu nhìn Liêm Huyết Miêu Nhận trong tay.Lúc này trên thân Liêm Huyết Miêu Nhận đang lấp lóe ánh sáng bạc. Ánh sáng phản chiếu rõ ràng, vết máu trên trảo nhận lúc trước có màuhồng cũng biến thành màu đỏ sậm. Khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi chính là vết máu màu đỏsậm này không phải chỉ là vết máu chết nằm yên bất động mà nó bắt đầu chậm rãi lưu chuyển.
Xem ra uy lực của Liêm Huyết Miêu Nhận đã tăng lên không ít.
Nhưng Đường Thiên không hề cảm thấy cao hứng chút nào.
Võ hồn nhỏ đi làm trực giác của hắn giảm đi rõ rệt, điều này sẽ ảnh hưởng đến chiến lực của hắn.
Càng khiến Đường Thiên cảm thấy không xong chính là hắn không biết phải làm cách nào để bổ sung cho võ hồn.Hồn diễm của Đường Thiên bắtđầu thắp sáng trong trận chiến với Lục Đàn Tí Viên, lúc đó vốn nó lơ lửng ở hạ đan điền. Và sau lần ở khe năng lượngkia, luyện hồn khí liên tục rèn luyện rồi biến thành Luyện Hồn hỏa diễm, võ hồn của Đường Thiên lập tức đề thăng tới bạch ngân giai, và võ hồn cũng từ dưới hạ đan điền di động lên thượng đan điền.
Nhưng đối với võ hồn, thực ra hiểu biết của Đường Thiên gần như chẳng có gì. Nó hình thành thế nào? Làm cách nào để thăng lên bạch ngân giai? Tất cả những điều này hắn đều không biết.Về phần vận dụng, hắn cũng chỉ biết dùng hồn diễm để rèn luyện võ hồn bên trong bí bảo tinh thần mà thôi.Đối với giai đoạn hiện tại của Đường Thiên, Bạch ngân võ hồn đã vượt tu vi của hắn quá xa, bình thường gần như chẳng có chút tiêu hao nào vậy mà lúc này lại bị tiêu hao hơn một nửa!
Cái móng vuốt cùi bắp này!
Đường Thiên cảm thấy vô cùng đau đầu.Sớm biết sẽ gặp phải tình huống này chắc chắn hắn không rèn luyện Liêm Huyết Miêu Nhận này rồi. Trước đây bất kể là rèn luyện Khổng Tước Lam, hay mới vừa rồi rèn luyện Lôi Tuyết, cũng không hề xuất hiện tình huống như vậy.
Phải bổ xung cho võ hồn thế nào đây?Đối với điều này, Binh không hề để tâm tới,bởi trong mắt gã chuyện rèn luyện võ hồn là chuyện mai sau.
Sắc mặt Đường Thiên trở nên khó coi hẳn.Hắn có thể cảm nhận được rõ ràng khi võ hồn bị co rút lại thì chiến lực của hắn cũng bị giảm xuống một cách toàn diện.
Đáng chết!
Thời khắc quan trọng đang ở trước mắt vậy mà tự dưng lại vướng phải cái vận đen lớn như vậy!Và càng làm Đường Thiên cảm thấy phiền muộn chính là Binh không có mặt ở đây.
Bỗng nhiên một ý nghĩ nảy ra trong đầu hắn.Hắn nghĩ tới trong quá trình bổ xung võ hồn cho Lôi Tuyết có dùng tới hồn hạch, vậy muốn bổ xung cho võ hồn của mình, có thể dùng hồn hạch hay không?
Ý nghĩ này vừa xuất hiện đã làm tim Đường Thiên đập thình thịch, hắn thoáng do dự trong chốc lát rồi quyết định thử xem sao.
Hắn lấy từ trong ngân bảo bình ra một viên hồn hạch lục giai.Đây là một viên hồn hạch không có thuộc tính, Đường Thiên cũng biết võ hồn củamình không có thuộc tính.
Hắn khoanh chân ngồi xuống, một tay nắm hồn hạch.
Hắn cẩn thận dùng ý niệm khống chế hồn diễm của mình, rồi sau đó bóp nát hồn hạch trong tay.
Vụ khí hình thành khi bóp nát hồn hạch lục giai ngưng thực hơn ngũ giai rất nhiều.Hồn diễm của Đường Thiên đã sớm chuẩn bị tốt, lập tức hóa thành một bàn tay lửa ôm toàn bộ vụ khí vừa mới được sinh ra.
Thân thể Đường Thiên lập tức chấn động, một luồng ý niệm hung tànđột nhiên xộc vào trong đầu hắn.
Đường Thiên biết đó chính là ý niệm còn lưu lại của chủ nhân hồn hạch này.
Hồn diễm của Đường Thiên phảng phất như bị kích thích, hỏa diễm tăng vọt, trong nháy mắt đã đem cái hồn vụ mang theo ý niệm này cắn nuốt. Ngân diễm vô cùng bá đạo, chỉ trong một nhịp hô hấp, ý niệm còn lưu lại kia đã bị ngân diễm luyện hóa triệt để, ngay cả tiếng rên rĩ cũng không kịp phát ra đã hóa thành hư vô.
Mất đi sự khống chế của luồng ý niệm này, hồn vụ không còn bị trì trệ,lập tức tán nhập vào ngân diễm.
Ngân diễm tăng vọt, rõ ràng đã khôi phục một cách rõ rệt.
Trên mặt Đường Thiên Lộ ra vẻ vui mừng.Phương pháp này có tác dụng với mình, vậy chẳng phải mình đã tìm ra cách có thể nhanh chóng tăng cường võ hồn của mình hay sao?
Nghĩ là làm, Đường Thiên tiếp tục dùng phương pháp vừa nãy.Đồng thời Đường Thiên còn phát hiện ra ngân diễm cực kỳ bá đạo, ngay cả những hồn hạch có thuộc tính ngũ hành cũng bị nó thôn phệ sạch sẽ. Sau khi liên tục sử dụng sáu viên hồn hạch, võ hồn của hắn thậm chí còn cườngđại hơn trước chừng hai thành.
Lúc này hồn hạch trên người Đường Thiên cũng đã tiêu hao hết.
Đường Thiên đứng lên, trùng hợp là trước mặt hắn có một cái gương, vừa nhìn vào bỗng hắn ngẩn người ra.
Ở sâu bên trong đồng tử đen láy của thiếu niên trong gương đột nhiên xuất hiện một điểm sáng bạc nhỏ cỡ đầu kim tựa như một ngôi sao lấp lóe giữa đêm đen.Nhưng điểm ngân sắc lạnh thấu xương bất giác làm cho cái khuôn mặt đầy non nớt có thêm vài phần lạnh nhạt và tàn khốc.
← Ch. 244 | Ch. 246 → |