← Ch.372 | Ch.374 → |
"Thực sự là đáng tiếc, không có cách nào thò một chân vào tham gia rồi". Tư Mã Tiếu mặt đầy tiếc nuối rồi lại nhét thêm 1 miêng bánh vào mồm, hôn nhiên không quan tâm mẩu bánh vụn đang rơi khắp trên người, mồm vừa ngồm ngoàm vừa nói:" Này, ngươi có thể hiểu được nổi thống khổ của ta sao? Những người này đều đánh nhau rồi, được đánh như vậy mới thích, trong khi đó ta lại tốn thời gian ỏ đây cùng với mấy lão già này. Trời ạ, vì sao việc này lại khó khăn như vây T.T".
Thu Chi Quân không thèm để ý tới hắn, tự nhủ với chính mình:" Nhất phòng Nhị phòng đều đồng ý giao quyền lợi ra rồi, mấy vị trưởng lão cũng cho rằng, trong lúc thời cuộc rung chuyển này Tư Mã gia cần phải có một vị gia chủ xuất sắc để ứng biến với tình hình phức tạp ngay trước mắt."
Trên mặt Tư Mã Tiên lộ ra vẻ vui mừng, cảm thấy hưng phấn đứng dậy, vỗ tay vào nhau "Cuối cùng cũng biết được một tin tức tốt."
Cái khuôn mặt cười cợt kia bỗng nhiên trở nên lợi hại. Nụ cười toét ra nơi khóe miệng trở nên sắc bén như đao: "Kế hoạch chúng ta chuẩn bị có thể bắt đầu thực thi rồi."
Thu Chi Quân không nói gì
Đôi khi, hắn cảm thấy tiểu sư đệ này thực sự là ma quỷ à.
Trên tay mình chính là liêm đao dính đầy máu, hắn gật đầu:"Thời cơ tới rồi".
Vậy để cho nó trảm đầy máu đi.
An Đức Lệ Na không có nhiều sự lựa chọn, chòm sao Sư Tử và chòm sao Orion cũng chưa cho viện quân tới, hiện tại chòm sao Tiên Nữ như là vườn không nhà trống không ai phòng thủ. Cao Nguyên binh đoàn của phụ thân đang gặp phiền phức, vừa có một trận kinh biến do những kẻ phản bội gây ra, mà kẻ âm thầm ở đằng sau giật dây chỉ đạo chính là người của Quang Minh Võ Hội. Lần binh biến này làm cho binh đoàn tổn thất rất nhiều, binh đoàn không thể quay về mà phải ổn định cục diện trước mắt.
An Đức Lệ Na bỗng nhớ tới vị "chủ nhân" thần bí kia của mình, nếu hắn đang ở đây nàng sẽ không cần phải lo lắng về vấn đề an toàn. Không chỉ riêng chuyện an toàn mà hầu như nàng không cần phải lo lắng bất kỳ chuyện gì. Chỉ cần nghe theo sự chỉ đạo của hắn là được.
Trên đời này còn có người lợi hại hơn so với hắn sao?
An Đức Lệ Na cảm thấy không tìm ra ai.
Thế nhưng hiện tại, nàng biết rõ chính mình cần phải chống đỡ được với tình thế trước mắt, bất kể là sử dụng phương pháp nào.
Vừa vào tới cửa, nhìn thấy ba người, An Đức Lệ Na nhìn không chút do dự liền hành lễ cảm ơn:" Cảm ơn 3 vị đã ra tay giúp đỡ, An Đức Lệ Na vô cùng biết ơn".
Hạc cũng khẽ khom người hành lễ đáp lại: "Ngài khách khí rồi."
Với loại sự tình như thế này, Hạc rất tự giác ôm việc vào mình. (Để 2 thằng đầu đất cắm tóc kia mà đi đáp lễ người ta, trong lúc vô ý lại phun ra một câu nào đó làm cho người ta hiểu nhầm thì........)
Lúc này An Đức Lệ Na mới cẩn thận quan sát 3 người trước mắt này, không khỏi thấy có chút chói lòa. Ba người này khí chất mỗi người đều không giống nhau, mỗi người đều có đặc điểm riêng. Toàn thân Hạc là một bộ hắc y khí chất tao nhã làm cho người khác thấy sự nho nhã ở các văn sinh nên có cảm giác vô cùng thân thiết dễ gần. Lăng Húc mặc áo bào trắng như tuyết ánh mắt sắc bén, anh khí bức người. Đường Thiên thì tướng mạo rất bình thường, nhìn qua thấy hết sức bình thường đang hiếu kỳ với mọi thứ xung quanh, hết nhìn đông lại ngó tây.
Nếu chỉ đơn giản như vậy không không có gì đáng nói, nhưng tuyệt đối làm người khác ngạc nhiên chính là ở trên người của họ treo đầy ngân bảo bình, nhìn qua cổ quái không biết diễn tả như thế nào cho đúng.
An Đức Lệ Na lắc đầu thở dài: "Nếu như không có ba vị, thương minh này của ta chắc là đã phải đóng cửa rồi."
"Các ngươi đã đắc tội với Quang Minh võ hội sao?" Đường Thiên hiếu kỳ hỏi.
"Đúng vậy, chúng ta đã tuyên chiến với Quang Minh Võ Hội ". An Đức Lệ Na không giấu diễm chút nào sau đó đem những sự việc xảy ra trong thời gian gần đây lần lượt kể ra.
Đường Thiên nổi giận hầm hầm: "Quang Minh võ hội này thật không ra gì!"
"Một thương xiên chết." Lăng Húc lạnh giọng nói.
Hạc từ chối cho ý kiến, đầu óc của hắn so với 2 thằng đầu đất cắm tóc kia thì nhanh nhạy hơn rất nhiều, hắn cũng không đánh giá điều gì, mỉm cười nói:"Chúng ta không nghĩ rằng sẽ gặp phải điều này. Mục đích chủ yếu của chúng ta lần này là muốn đem chút rác trên người xử lý cho gọn"
An Đức Lệ Na vội vàng nói: "Không thành vấn đề!"
Nàng xoay người phân phó vài câu, một lát sau, một người phục vụ nâng khay cùng một vị lão giả đi tới trước mặt ba người.
"Có chút tâm ý của bổn thành, không tính là lòng thành mong 3 vị không nên từ chối"
Khi mở khăn che ra, một đống tinh thạch trong suốt hiện ra trước mặt 3 người, năng lượng nồng nặc ba động trong nháy mắt tràn ngập khắp đại sảnh.
"Tinh thạch bát giai!" Ba người không khỏi có chút thất kinh.
Giá của bát giai tinh thạch rất cao. Các thương hội bình thương không bán ra bao giờ. Mỗi một khỏa thất giai tinh thạch có giá 50 vạn tinh tê, mà bát giai tinh thạch giá phải tăng đến 200 vạn tinh thạch một khỏa.
Bát giai tinh thạch ở trong khay có tới 30 khỏa giá cả tương đương với 6000 vạn tinh tệ.
"Tâm ý của ngài chúng ta xin nhận, nhưng mà bát giai tinh thạch này quá sức trân quý. Chúng ta chỉ là tiện tay giải quyết thôi, các vị không cần quá coi trọng." Giọng nói của Hạc chân thành mà trong ngữ khí thể hiện sự kiên quyết làm cho An Đức Lệ na cảm thấy có chút bất ngờ.
An Đức Lệ Na suy nghĩ một chút, thành khẩn nói:"30 khỏa bát giai tinh thạch này đối với ta mà nói không đáng là bao nhiêu. 3 vị giúp là đã giúp ta giải quyết 1 mối nguy, tránh cho ta tổn thất nhiều, chuyện này đáng giá hơn 6000 vạn tinh tệ nhiều lần. Ta không biết làm thế nào để báo đáp các vị, nếu lần này ta thất bại thì những tài sản này không còn thuộc về ta nữa. Nếu ta thành công thì 6000 vạn tinh tệ này có đáng là gì! Mời 3 vị quý khách nhất định phải nhận lấy!"
An Đức Lệ Na đứng dậy, thần sắc trang trọng hướng ba người hành lễ.
Hạc thấy An Đức Lệ Na nói như thế, cũng không kiên trì hơn nữa, Lăng Húc hoàn toàn không quan tâm.
"Vậy cứ nhận đi". Mặt mũi Đường Thiên tươi roi rói đem bát giai tinh thạch nhét vào trong túi mình.
Hạc lấy ra một thi thể của tinh hồn thú:" Chúng ta muốn biết, các người có mua thi thể tinh hồn thú này hay không?"
Lão giả vừa đi tới thấy thi thể tinh hồn thú trong tay Hạc, buột miệng nói ra: "Năng lượng thú!"
"Năng lượng thú?" Đường Thiên cùng Lăng Húc bị cái tên lạ lùng này làm cho ngạc nhiên.
Vẻ mặt Hạc khiếp sợ: "Đây là năng lượng thú ư?"
"Mau mau mau! Nhanh đi xách tủ lạnh tới đây! Năng lượng thú sao có thể để các ngươi làm hỏng được chứ?" Lão giả vừa quát mắng gia nhân đi lấy tủ lạnh, đồng thời bực mình nói.
Đường Thiên và Lăng Húc soạt phát ngoái nhìn, chằm chằm mà nhìn vào Hạc.
Hạc giải thích:"Ta cũng chỉ là biết qua sách vở mà thôi. Năng lượng thú là một loại tinh hồn thú đặc biệt, nó vốn là loại thú hình thành ở nơi năng lượng phi thường nồng nặc, thân thể nó rất giống như năng lượng thuần túy, công dụng có rất nhiều, nhưng ta chỉ biết có như vậy thôi."
Một lát sau, xuất hiện một lão phu nhân có làn da rám nắng mặc tạp dề vội vã chạy tới.
Người chưa tới nhưng giọng nói của lão phu nhân đã ầm ầm vang tới:"Có người bắt được năng lượng thú sao? Ở đâu? Ở đâu?"
Lão phu nhân vừa vào đến cửa đã bị hấp dẫn bởi thi thể của năng lượng thú ở trong tủ lạnh, bước lên một bước, kích động vô cùng:" Năng lượng thú! Quả nhiên là năng lượng thú!"
"Ha ha, tử bà tử, ngươi cũng tới rồi!" Lão giả cười nói.
"Nói lời thừa!" Lão phu nhân liếc ngang ánh mắt:" Năng lượng thú ở đây tât nhiên là lão thái bà ta sao không thể không tới? Lão khọm ngươi mau tránh ra để ta xem nào! Tốt, phi thường tốt, tuổi đạt chuẩn! Tấm da này hoàn toàn có thể làm nhuyễn giáp, ngoài ra cũng có thể làm giày"
Lão phu nhân cảm thấy rất thỏa mãn và vuốt ve tấm da năng lượng thú, năng lượng nhàn nhạt ba động trên tấm da làm bà ta cảm thấy thoải mái không thôi.
"Vu phu nhân, bà thấy thế nào?"
Một âm thanh cắt đứt suy nghĩ của bà, Vu phu nhân có chút tức giận mà ngẩng đầu nhìn lên, tức thì giật nảy mình: "Chủ thượng thứ tội!"
Chủ thượng? Trong mắt Hạc hiện lên một tia dị sắc, ở bất kỳ chòm sao nào, 2 chữ này nói lên điều gì ai cũng biết. Chỉ có người đứng đầu chòm sao mới được mọi người gọi như vậy.
"Không cần để ý." An Đức Lệ Na mỉm cười nói: "Xem các ngươi cẩn thận xem xét tập trung như vậy chắc là các ngươi đã có câu trả lời."
Tinh thần của lão phu nhân rung lên:"Chủ thượng, tấm da của con năng lượng thú này hoàn toàn có thể chế tạo nhuyễn giáp, phần còn lại hoàn toàn đủ để làm đôi giày."
Trên mặt An Đức Lệ Na hiện lên vẻ đôi chút vui mừng, mọi người trong sảnh phòng đều lộ ra vẻ vui mừng.
Nàng quay sang hỏi tới 3 người Đường Thiên:" không biết 3 vị định bán năng lượng thú này giá bao nhiêu?
Đường Thiên cùng Lăng Húc thức thời mà ngậm miệng, lúc này việc mặc cả dành cho kẻ khéo ăn nói như nói như Hạc.
Hạc nói:" Chúng ta không có hiểu biết với những thứ này, nhưng ta tin quý hội sẽ không cho chúng ta một cái giá thiệt thòi"
An Đức Lệ na nhìn về phía lão giả, lão giả không cần nghĩ ngợi nói:" phẩm chất của năng lượng thú này rất tốt, tính theo giá cả thị trường vào khoảng 500 vạn tinh tệ "
Lý sư phụ là người phụ trách tai mắt trong thương minh, là người tinh thông giá cả thị trường.
Một nghìn năm trăm vạn tinh tệ!
Điều này làm cho 3 người choáng váng không thôi, ngay đến người bình tĩnh như Hạc cũng không kiềm chế được mà há to miệng(Đường Thiên lúc này mắt hiện đồng vàng nước chảy quanh mồm). Ngay cả Lăng Húc đang mệt mỏi lắm rồi mà khi nghe thấy điều này cũng thấy toàn bộ mệt mỏi biến mất, trong nháy mắt không còn chút tăm hơi (SỨC MẠNH ĐỒNG TIỀN LÀ ĐÂY)
Một cái ngân bảo bình chứa được hơn 100 xác năng lượng thú, 1 ngân bình là 1500 vạn tinh tệ, trên người mình mang tới 13 cái ngân bảo bình, cứu mạng với tiền đè chết người. Đếm trên bàn tay không đủ rồi, không đủ để đếm rồi.
An Đức Lệ Na vội vàng nói: "Vật tư này chúng ta đang cần gấp, chúng ta đồng ý mua với giá 3000 vạn tinh tệ."
Hạc lập tức phản ứng lại, xua tay nói:" 1500 vạn là được rồi"
Hắn biết là An Đức Lệ Na muốn bằng cách này để cảm ơn họ, nhưng mà bọn hắn không thích chiếm tiện nghi của người khác.
Hắn thấy An Đức Lệ Na đang muốn mở lời, chủ động hỏi:" các ngươi cần bao nhiêu xác năng lượng thú?"
Lời vừa nói ra đã làm cho An Đức Lệ Na há mồm ngơ ngác không biết nói gì. Lý sư phụ cùng với Vu phu nhân cũng há mồm trợn mắt nhìn 3 người.
"Các ngươi có bao nhiêu?" cũng may là còn có Lý sư phụ còn tỉnh táo, hắn cảm thấy giọng nói của mình có chút khô lại.
"Rất nhiều" Trong lòng Hạc có chút bồn chồn, hắn không nghĩ năng lượng thú lại có giá trị tới như vậy. Nghĩ tới số ngân bảo bình đang treo trên thân 3 người, đúng là coi tiền như cỏ rác mà. Hạc cảm thấy trong người nóng bừng bừng không thôi.
"Mười con?" Lý sư phụ liếm liếm môi.
"Có!"
3 người Đường Thiên không hẹn mà cùng gật đầu phối hợp rất nhịp nhàng.
Khuôn mặt đám người An Đức Lệ Na không ngăn được sự mừng rỡ điên cuồng.
Ôi mẹ ơi, sao tim mình đập nhanh thế này? Cổ họng Lý sư phụ khô khốc, hắn cẩn thận giơ 2 ngón tay ra run run như muốn khóc " 20 con"
"Có!" Ba người cùng nhau gật đầu
" Chẳng lẽ có tới 50 con?"giọng nói của Lý sư phụ run lên, Vu phu nhân cũng không tự chủ được bản thân mà nắm chặt lấy váy của mình, tay An Đức Lệ Na thì đang che trên bộ ngực phập phồng đầy đặn của mình.
"Có!" Ba người lại gật đầu.
Rầm.!.
Trong đại sảnh, đâu đó vang lên tiếng người đổ xuống vì xúc động. ^.^
"Lẽ... Lẽ nào các vị có tới một trăm con?" Lý sư phụ bắt đầu run rẩy rồi.
"Có!"
Vu phu nhân trực tiếp ngất xỉu luôn, báo hạ người hầu đi theo bà tất tả đi lấy khăn mát cứu tỉnh bà. An Đức Lệ Na còn đỡ hơn 1 chút, nàng nắm chặt 2 tay giữ lấy ngực đang phập phồng dồn dập như là giữ lấy trái tim đang muốn nhảy ra vậy.
Hạc hít sâu 1 hơi:" Năng lượng thú chúng ta có so với tưởng tượng của các vị còn nhiều hơn. Nhưng mà, các vị có thể cho ta hỏi trước 1 chuyện hay không?"
"Mời nói!" Lý sư phụ đè nén sự kích động, trấn định trả lời.
Ánh mắt An Đức Lệ Na cũng hướng về phía Hạc.
Hặc chỉ vào năng lượng thú, hỏi " vì sao mà nó lại giá trị tới 1500 vạn tinh tệ"
← Ch. 372 | Ch. 374 → |