← Ch.167 | Ch.169 → |
Cổ tay Trịnh Hạo Thiên vừa lật, một tấm phù lục tràn đầy lực lượng hắc ám đã xuất hiện trong lòng bàn tay.
"Đây là cái gi?" Môi Dư Uy Hoa khẽ run run, vội vàng hỏi.
Hắn không hề phát hiện ra, giọng nói của hắn đã hơi run rẩy, bới vì kích động quá độ mà ra.
Lúc này. Dư Uy Hoa và Lâm Đình trong lòng vừa kinh dị vừa chờ mong.
Kỳ thật, sau khi nhìn vẻ mặt của Trịnh Hạo Thiên, bọn họ đã ẩn ước đoán ra được một chút. Những loại khả nàng này thật sự quá mức rợn người, cho dù là bọn họ cũng không thể tin được.
Nếu như nói trước kia bọn họ còn là thanh niên, đi theo Dư Kiến Thăng học tập trong Đại Lâm thôn, tuyệt đối không thể biết đến luyện yêu võ giả. Nhưng sau này, khi đi theo Tôn Kiều Cảnh học nghệ, bọn họ bẳt đầu biết được nhiều bí mật hơn, hơn nữa cũng biết được rất nhiều quy tắc trong đó.
Một khi đã nuốt yêu đan, luyện hóa yêu lực và phách lực trong đó, thì vô luận yêu hóa biến thân có phẩm chất gì đều không thể thay đổi nữa.
Đó cũng là nổi đau vinh viễn của hơn bảy mươi phần trăm hạ phẩm luyện yêu võ giả trong Đại Linh giới.
Bất quá, bọn họ cũng từng nghe Tôn Kiều Cảnh nói, trên thế giới này, vẫn có một thứ có thể nghịch thiên cải mệnh.
Đó chính là hắc ám hệ - Tịnh Tẩy phù.
Nhưng cho dù là Tôn Kiều Cảnh cũng chỉ từng nghe nói qua về loại phù lục này mà thôi. Ngay cả mấy lão nhân bọn họ từ Đại Linh giới trở về còn chưa từng nhìn thấy, hà huống gì Trịnh Hạo Thiên.
Cười hắc hắc, Trịnh Hạo Thiên có chút đắc ý nói: "Uy Hoa, đây là ám hệ Tịnh Tẩy phù, có thể tẩy sạch lực lượng yêu đan trong cơ thể, ngươi mau sử dụng, sau khi tẩy sạch yêu lực, chúng ta lại thư lại... ?"
Hai mắt Dư Uy Hoa đã hoàn toàn phát sáng, hắn thấp giọng nói: "Tịnh tẩy phù, đây thật là Tịnh Tẩy phù?"
Trịnh Hạo Thiên tức giận nói: "Ta lừa ngươi làm gì?"
Dư Uy Hoa hít sâu một hơi, vẻ mừng rỡ như điên trong mắt dần dần rút đi, sau khi chần chừ một lúc, hắn lại nói: "Hay là chờ Lâm Đình luyện hóa yêu đan rồi chúng ta lại thương lượng."
Lâm Đình trừng mắt, nói: "Nói linh tinh. Uy Hoa, vận khí của ta tốt hơn ngươi nhiều, ngươi là hạ phẩm luyện yêu võ giả thì ta nhất định là trung phẩm trở lên, cho nên không cần dùng đến."
Dư Uy Hoa lắc đầu liên tục, nói: "Không được, bảo bối như vậy ta không thể độc hưởng. Hơn nữa ta rất thích tình trạng yêu hóa biến thân hiện tại, cho dù không có Tịnh Tẩy phù cũng không thành vấn để."
Lâm Đình giận dữ, nói: "Hạo Thiên, biến thân thành cuồng bạo hùng vương đi, đè hắn xuống."
Lúc này Dư Uy Hoa đã hoàn thành yêu hóa biến thân, cho dù chỉ là một hạ phẩm biến thân, nhưng cũng không phải là người Lâm Đình có thể chế phục được. Nếu hắn không chịu sử dụng tấm phù này. Lâm Đình khẳng định chẳng có cách nào, cho nên chỉ có thể trông cậy vào Trịnh Hạo Thiên.
Dư Uy Hoa vội vàng nhảy giật lại về phía sau, chuẩn bị xoay đầu bỏ chạy.
Sau khi yêu hóa biến thân, mặc dù lực lượng hắn không bằng cuồng bạo hùng vương, nhưng thân pháp lại rất linh hoạt, đặc biệt là sức bật cực tốt, có thể nhảy lên cao tới ba trượng.
Trịnh Hạo Thiên khẽ lắc lắc đầu, nhìn bộ đáng hai người cứ nhường nhịn lẫn nhau, trong lòng hắn cũng cảm thấy thật ấm áp.
Hai tên bạn tốt này, vô luận hoàn cảnh bên ngoài có biến hóa thế nào, bản tâm bọn họ vẫn không hề thay đổi.
Trịnh Hạo Thiên ho nhẹ một tiếng, nói: "Hai người các ngươi cũng coi thường ta quá rồi đấy."
Dư Uy Hoa cũng Lâm Đình hơi sửng sốt, không hẹn mà cũng hỏi: "Coi thường là coi thường thế nào?"
Trịnh Hạo Thiên thò tay vào trong người, dùng một tốc độ chậm đến cực đoan, rút ra một tấm Tịnh Tẩy phù nữa, phất phất trước mặt hai tên bạn thân, dương dương đắc ý nói: "Các ngươi nghĩ ta chỉ chuẩn bị một tấm Tịnh Tẩy phù sao, hắc hắc, tai tên ngốc."'
Dư Uy Hoa cũng Làm Đỉnh đưa mắt nhìn nhau, trong mắt không hẹn mà cũng tỏa ra quang mang tứ phía.
Tiếp đó, hai người lập tức nhào tới, đè Trịnh Hạo Thiên xuống, đồng thời bất đầu lục soát khắp người hắn.
Trịnh Hạo Thiên đại kinh thất sắc, kêu lên: "Các ngươi muốn làm gì?"
"Hỏi thừa, còn bao nhiêu Tịnh Tẩy phù, mau đem hết ra đây." Dư Uy Hoa hung tợn nói.
Trịnh Hạo Thiên xòe hai tay, ra vẻ bất đắc dĩ, tiếp đó mọc ra một tập phù lục, nói: "Các ngươi yên tâm, gì chứ cái thứ này muốn là có, các dùng thoải mái đi."
Nhìn ít nhất hơn mười tấm Tịnh Tẩy phù trước mắt, cảm thụ linh khí nồng đậm từ trên tấm phù lục phóng thích ra. Dư Uy Hoa và Lâm Đình không hẹn mà cũng hít một hơi lạnh.
Giờ bọn họ mới biết, thì ra tên bạn nổi khổ trước mắt này không chỉ có một lượng lớn đan được, yêu đan mà ngay cả loại bảo vật nghịch thiên cải mệnh như thế này cũng có nhiều vô số.
Dư Uy Hoa khẽ thở dài một tiếng, dùng cái móng hươu vỗ vỗ bả vai Trịnh Hạo Thiên, nói: "Hảo huynh đệ, ca ca ta đã sớm nói rồi, cả đời này đi theo ngươi kiếm cơm thôi." -
Miệng Trịnh Hạo Thiên méo xệch, dở khóc đỡ cười, cầm một tấm Tịnh Tẩy phù vỗ lên người Dư Uy Hoa, ngay lập tức, một ít quang điểm màu đen tỏa ra rồi dung nhập vào cơ thể hắn.
"Mau, mau vận công pháp phối hợp, nếu không thì lãng phí tấm Tịnh Tẩy phù này mắt."
Mặc dù tâm tình Dư Uy Hoa đang rất kích động, nhưng cũng biết, chính sự không thể trì hoàn.
Đây chính là Tịnh Tẩy phù, vô luận là Trịnh Hạo Thiên lấy được từ nơi nào, thì nó vẫn là chí bảo ngàn kim khó cầu. Hiện giờ Tịnh Tẩy phù đã tác động lên người hắn, nếu không kịp phối hợp, làm lãng phí mất một tấm Tịnh Tẩy phù thì thật đúng là có tội lớn.
Hắn vẫn không tin lời Trịnh Hạo Thiên nói. Nếu thứ này thật sự dễ kiếm như vậy, thì lúc nói về thứ này. Tôn Kiều Cảnh cũng không thở ngắn than dài như vậy.
Một cổ lực lượng kỳ dị cuồn cuộn tiến vào cơ thể, chỉ sau một lát, thân thể Dư Uy Hoa lại bất đầu run rẩy....
Khi thân thể hắn run rẩy không ngừng, một luồng sương mù kỳ dị lập tức từ trong cơ thể hắn tản mát ra bên ngoài.
Rắt nhanh, cả gian phòng đã ngập tràn một loại lực lượng kỳ dị, không ngừng phiêu lãng trong không trung.
Trịnh Hạo Thiên cảm thụ được cổ lực lượng này, hắn biết, đây là yêu lực và phách lực ẩn chứa trong yêu đan. Nó vốn đã hoàn toàn sát nhập vào cơ thể Dư Uy Hoa, nhưng lúc này đã bị hắn bức ngược ra ngoài.
Bỗng nhiên, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên hơi đổi, hắn cúi đầu nhìn xuống hông mình.
Nơi đó có một chiếc đai lưng cấp bậc bảo khí. Trên đai lưng giắt một ít vũ khí nhỏ. Những vũ khí này nhìn qua thì không có bất cứ sức sát thương nào, nhưng kỳ thật chúng đều là bảo vật cấp bậc linh khí.
Trong những món vũ khí, thứ Trịnh Hạo Thiên quen thuộc nhất không thể nghĩ ngờ chính là bảo khí thiền trượng rồi.
Cũng không biết cường giả luyện chế thanh thiền trượng này rốt cuộc đã phong ấn sinh mệnh hỗn phách cường hãn nào vào trong mà khi hóa hình, nó lại biến thành một con thương long khổng lồ.
Lúc này, một cổ ý niệm kỳ dị đột nhiên từ trong thiền trượng truyền ra.
Trịnh Hạo Thiên đã tế luyện thiền trượng, tâm ý tương thông với mình, vào thời điểm tác chiến, có thể thể hiện ra uy lực lớn nhất. Mà cổ ý niệm kỳ dị kia đúng là do hỗn phách con yêu thú thần bí trong thiền trượng kia phát ra.
Trịnh Hạo Thiên không chút do dự rút cây thiền trượng bên hông ra, nhẹ nhàng vung lên, lập tức khiến cho thanh binh khí này phục hồi nguyên hình.
Bất quá hắn cũng không hề ngừng lại, mà tiếp tục vung lên.
Cây thiền trượng của hắn giống như một cái máy hút bụi khổng lồ, hấp thu sạch sẽ đám sương mù màu đen từ trong cơ thể Dư Uy Hoa tiết ra.
Làm xong hết thảy, khí phách trong thiền trượng lại ra một tiếng long ngâm, có vẻ cực kỳ hài lòng, tiếp đó lại hóa thành một than thiền trượng tinh xảo, dắt vào bên hông Trịnh Hạo Thiên.
Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc nhìn cảnh tượng này diễn ra trước mắt. Hắn ẩn ước cảm thấy, bên trong thanh thần binh này hắn là còn ẩn chứa một chút bí mật, chẳng qua là hiện giờ hắn không biết thôi.
Dư Uy Hoa thở ra một hơi thật dài, chậm rãi đứng lên.
"Uy Hoa, ngươi thế nào rồi?" Lâm Đình quan tâm hỏi.
Dư Uy Hoa vặn vẹo sống lưng, vừa lòng gật đầu, nói: "Thứ này thật sự là thần hiệu, yêu lực và phách lực trong cơ thể ta đã hoàn toàn biến mất."
Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ, tuy đã sớm biết công hiệu đặc thù của Tịnh Tẩy phù, nhưng trước chính thức nghiệm chứng, trong lòng hắn vẫn còn có chút không yên.
Bất quá, lần này đã thành công, hắn tất nhiên vô cùng vui mừng.
"Uy Hoa, không nên chậm trễ nữa. Ngươi chọn lại một yêu đan khác đi." Trịnh Hạo Thiên hào khí tận trời nói: "Xác xuất cực phắn tuy rằng rất thấp, nhưng ta đã chuẩn bị đầy đủ yêu đan và Tịnh Tẩy phù. Ta muốn trước khi tiến vào Đại Linh giới, các ngươi đều có năng lực yêu hóa biến thân cực phẩm."
Dư Uy Hoa cũng Lâm Đình gật mạnh đầu, bọn họ biết, phần ân tình này của Trịnh Hạo Thiên, chỉ sợ dùng cả đời cũng trả không hết. Một khi đã như vậy, cứ đi theo hắn vĩnh viễn đi.
Lại lại lại....
Năm ngày sau, cũng trong căn phòng đó.
Một tiếng gầm thét phẫn nộ từ trong miệng Dư Uy Hoa phát ra, trong nháy mắt, hắn đã biến thành một con hắc hùng khổng lồ.
Lần này, hắn đã lựa chọn yêu đan của một con hùng vương, mà ngoài ý muốn chính là: trình độ biến thân của hắn rất thành công. Từ mức độ yêu hóa mà xem, không ngờ đã đạt tới hơn chín thành.
Đây chính là yêu hóa biến thân cực phẩm chân chính rồi. Cho dù là Lý Mậu Sương lúc trước cũng không thể đạt tới mức này.
Trịnh Hạo Thiên nhíu màu nói: "Kỳ quái. sao không phải là siêu phẩm yêu hóa biến thân trăm phần trăm chứ, Chúng ta thử lại."
Dư Uy Hoa vừa yêu hóa biến thân xong, nghe thấy Trịnh Hạo Thiên nói như vậy liền vội vàng giật tấm Tịnh Tẩy phù trong tay Trịnh Hạo Thiên. nói: "Hạo Thiên, đừng so sánh ta với cái loại quái vật như ngươi. Cực phẩm yêu hóa biến thân đã là Kết quả tốt nhất đối với người thường rồi. Chúng mất tới năm ngày, tiêu hao mấy trăm viên yêu đan, cũng từng đấy Tịnh Tẩy phù. Ngươi không đau lòng những ta tiếc lắm rồi."
Trịnh Hạo Thiên gãi gãi đầu, thầm nghĩ cũng đúng a.
Nếu như lúc này còn không vừa lòng nữa thì quả thật là hơi quá.
Kết quả là, vị cực phẩm luyện yêu võ giả đầu tiên bên người Trịnh Hạo Thiên đã ra đời.
Tiếp tục trải qua nữa năm khổ tu. Lâm Đình. Dư Kiến Thăng cũng Lâm Bảo Hoa đều lần lượt tấn thăng tới cảnh giới liệp vương. Tất nhiên đẳng sau kết quả này là vô số đan được rồi.
Mà Trịnh Hạo Thiên cũng đã chuẩn bị xong một lượng lớn yêu đan và Tịnh Tẩy phù.
Dù sao hai thứ đồ vật này đối với hắn mà nói, căn bản không đáng tiền.
Nữa năm sau, phụ tử Dư Kiến Thăng, thúc cháu Lâm Bảo Hoa, thậm chí là người cũng Trịnh Hạo Thiên đồng cam cộng khổ đối phó Đặng Thú - Nhạc Mãnh cũng thoát thai hoán cốt, trở thành cực phẩm luyện yêu võ già.
Tận năm cực phẩm luyện yêu võ giả, nếu để tiết lộ ra ngoài, cho là ở trong Đại Linh giới, nhất định cũng khiến cho người ta cực kỳ chú ý.
Bất quá, bọn họ làm công tác giữ bí mật vô cùng tốt, trừ những người này ra, chỉ có mấy người quan trọng trong Cừu gia biết mà thôi.
Cho dù là Tằng Cẩm Kha của võ quán, mặc dù biết bọn họ được Cừu gia trợ giúp, tấn chức trở thành luyện yêu võ giả, những lại không biết tình hình chỉ tiết của bọn họ.
Cứ như vậy tiếp tục trôi qua hai tháng, ngày Đại Linh giới chỉ môn mở ra cũng tới rồi.
← Ch. 167 | Ch. 169 → |