← Ch.191 | Ch.193 → |
"Những nội dung thần kỳ mà Trịnh Hạo Thiên đọc được trong bảo điển gia truyền đều là những thứ mà hắn chưa từng gặp bao giờ.
Cho đền tận khí biết được bí mật về đại Linh giới, hắn mới biết, những thứ đó đều là những vật đặc thù trong đại Linh giới.
Trong thiên địa, ngoại trừ nhân loại ra, còn có vô số yêu ma tinh quái.
Yêu là nói về những cường giả Yêu tộc tu luyện ra yêu đan.
Trong Yêu tộc, có chủng loại bay trên trời, chạy trên mặt đất cùng có, mà bơi trong nước cũng không ít. Chủng loại của bọn chúng phong phú, căn bản là không thể đếm nổi.
Ma chinh là chỉ Thiên ma. Địa ma cùng Nhân ma ba loại.
Thiên ma đến từ thiên ngoại thần bí, không ai hiểu rõ. Thực lực của bọn chúng cường đại vô cùng, thần thông đến quy thần cũng khó lường, ngay cả cường giả nhân loại mạnh mẽ nhất gặp phải cường giả đứng đầu trong Thiên ma cùng cực kỳ đau đầu.
Còn Địa ma chính là Ma tộc sinh sống trong đại Linh giới.
Bọn họ co thần thể gần giống với nhân loại, nhưng so với nhân loại thì cường đại hơn gấp trăm lần. Mỗi một tộc nhân ma tộc đều là một chiến sĩ cường đại. Bọn họ ở trong đại Linh giới cũng giống như nhân loại, tụ lập thành quốc gia, môn phái, là một chủng tộc cường hãn có thể đối kháng nhân loại.
Về phần Nhân ma, số lượng của bọn họ là ít nhất, nhưng mỗi một Nhân ma đều là một cao thủ cực kỳ khó dây vào.
Bởi vì Nhân ma chính là những cường giả nhân loại tu luyện công pháp ma đạo.
Luyện yêu võ giả kỳ thật chỉ là một cách gọi mà thôi. Thứ liệp vương nhân loại có thể luyện hóa, kỳ thật đâu chỉ có một cái yêu đan.
Yêu ma quỷ quái đều có thể ngưng kết ra nội đan, bọn họ cung có thể luyện hóa những nội đan, từ đó đạt được lực lượng cường đại không gì so sánh nổi.
Chỉ là nếu suy tính hơn thiệt, luyện hóa yêu đan chẳng những là dễ dàng nhất, mà còn là lựa chọn an toàn nhất.
Mỗi một liệp vương sau khi luyện hóa ma đan sẽ được gọi luyện ma vũ giả. Những người như vậy so với luyện yêu võ giả đồng giai đồng phẩm thì có thực lực mạnh hơn một bậc.
Bất quá, những người này tuy có được thực lực cường hãn hơn, nhưng lúc nào cũng phải chống đỡ ma công phản phệ. Nếu như bọn hắn để ma công phản phệ thành công, bọn họ đánh mất tỉnh táo, làm ra những chuyên mất hết cả nhân tính, khiến người ta giận sôi người. Loại luyện ma vũ giả bị ma công chiếm cứ tâm trí này rất khó khôi phục lại được bản tính ban đầu, từ đó về sau sẽ biến thành một thân thể nửa người nửa ma. Đó chính là Nhân ma mà mọi người sợ hãi không thôi.
Trừ những tộc này ra, trong đại Linh giới còn có tinh quái nhị tộc.
Tinh linh ngũ hành, tinh linh phong, tinh linh lôi điện, các loại tinh linh được gọi là tinh.
Mà những sinh mệnh được sinh ra từ đất gỗ đá, hoặc là các loại sinh mệnh thần kỳ còn lại được gọi chung là quái.
Trong tất cả yêu ma tinh quái, có hai mươi bốn chủng loại mạnh mẽ đại danh đỉnh đỉnh.
Tinh hoa do bọn chúng ngưng tụ thành được xưng là yêu ma tinh quái nhị thập tứ thánh. Mà Thiên bằng trong truyền thuyết đúng là một trong thập nhị tứ thành đại danh đỉnh đỉnh.
Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm một hồi lâu, rồi mới chậm rãi nói: "Thiên bằng yêu đan quá mức chân quý. Vạn Kiếm tông thật bỏ nở ban cho Lâm Đình sao?"
Văn Nhân Băng Oánh mỉm cười, nói, "Trịnh tiên sinh hiểu lầm rồi. Thiên bằng yêu đan mà Văn Nhân nói đến cũng không phải là Thiên bằng huyết thống thuần chủng, mà là yêu đan của yêu thú có huyết mạch của Thiên bằng sau khi chết lưu lại."
Lúc này Trịnh Hạo Thiên mới thoải mái, bất quá cho dù là như thế, phần lễ vật này giá trị cùng không phải là nhỏ. -
Có thể nói, vật ấy tuyệt đối không phải là thứ mấy người bọn hắn ở giai đoạn này có thể có được.
Hướng về phía Văn Nhân Băng Oánh, khom người một cái thật sâu. Trịnh Hạo Thiên nói, "Văn Nhân tiên tử, đa tạ."
Trên mặt Lâm Đình thoáng hiện lên một vẻ kinh ngạc không hiểu, bất quá sau khi thấy được biểu tình của Trịnh Hạo Thiên, hắn đương nhiên cũng đoán ra được vật kia trân quý đến mức nào.
Tiến lên phía trước một bước, hắn cũng hướng về phía Văn Nhân Băng Oánh mà khom người một cái thật sâu.
Văn Nhân Băng Oánh nhẹ nhàng đưa tay chặn lại, quay đầu về phía Cừu Hinh Dư, chậm rãi nói: "Cừu cô nương, nếu ngươi nguyện ý gia nhập bổn tông, bổn tông sẽ trực tiếp truyền tụ cho ngươi Vạn Kiếm quyết, hơn nửa còn đưa ngươi tới Phi Thiên phong tu hành." Nàng hơi dừng lại một chút rồi nói ra từng chữ một: "Ngươi có thể tùy ý tiến vào Phi Thiên phong bất cứ lúc nào, không có bất kỳ thời gian hạn chế."
Cao Thăng cùng Vương Nhất Nguyên đều đồng thời mà cùng kinh hô lên một tiếng, trong con ngươi toát ra vẻ hâm mộ cực độ, thậm chí so với lúc nghe được Lâm Đình có thể được ban cho Thiên bằng yêu đan còn kinh ngạc hơn.
Thần thái trong mắt Cừu Hinh Dư vẫn tĩnh lặng như nước, tuy rằng phụ mẫu nàng chưa bao giờ đàm luận về đại Linh giới cùng Vạn Kiếm tông ở trước mặt nàng.
Nhưng từ trong ngôn ngữ của phụ mẫu, Cừu Hinh Dư cùng biết một ít ảo điệu của Phi Thiên phong.
Có thể tiến vào Phi Thiên phong tu luyện, tuyệt đối là một chuyện đáng để tự hào, mà không hạn chế thời gian tu hành, chỉ có có thái thượng trưởng lão thanh danh chiến hạch trong môn mới có thể có đặc quyền như vậy.
Chần chừ một chút, Cừu Hinh Dư trầm giọng nói: "Văn Nhân tiên tử. Vạn Kiếm tông tại sao lại coi trọng tiểu nữ như vậy?"
"Bởi vì ngươi là cực phẩm linh khí sư, hơn nửa còn là cực phẩm linh khí sư duy nhất trong mấy vạn năm qua mà tiểu Linh giới sản sinh ra được." Văn Nhân Băng Oánh không hề che dấu vẻ thường thức cùng tán thường của mình chút nào: "Nếu như ngươi ở đại Linh giới tấn chức cực phẩm linh khí sư thì tuy chúng ta cũng sẽ bồi dưỡng, nhưng tuyệt đối không thể cho phép ngươi tùy ý ra vào Phi Thiên phong. Nhưng ngươi có thể ở trong tiểu Linh giới mà phân liệt ra chín khí xoáy, chỉ điều này đã nói lên ngươi có một tiềm lực khổng lồ không gì so sánh được. Bây giờ tiến vào đại Linh giới, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước cũng không biết chừng."
Cừu Hinh Dư sắc mặt khẽ biến, đôi mắt cũng chớp động không ngừng.
Nếu tiến thêm một bước nửa.
Nàng vốn đã là cực phẩm linh khí sư rồi, nếu tiến thêm một bước nửa....
Quay đầu lại, nàng nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên, trong lòng nổi lên niềm ao ước vô hận, chẳng lẽ mình cũng có cơ hội trở thành cực phẩm linh khí sư giống như hắn?
Văn Nhân Băng Oánh thấy động tác theo bản năng của Cừu Hinh Dư, không khỏi quay sang nhìn lại Trịnh Hạo Thiên một lần nửa. Nhưng khiến cho nàng cảm thấy kinh ngạc cùng tiếc nuối chính là, nàng vẫn không thể nào nhìn thấy nam tử trẻ tuổi này.
Tuy tu vi của bản thân hắn chẳng đáng đặt vào trong mắt Văn Nhân Băng Oánh nàng, nhưng chính là bởi vì như thế, nên càng lúc càng làm cho nàng cảm thấy tò mò.
Sau một lát, nàng thu hồi ánh mắt, nói: "Cừu cô nương. Ngạo Thiên Cung lần nầy tới đây, hắn là đặc biệt tới vì ngươi."
Cừu Hinh Dư khẽ ngây người. nói: "Văn Nhân tiên tử quá lo lắng rồi, công pháp tiểu nữ tu luyện thiên hướng âm nhu nhất mạch, so với dương cương nhất mạch của Ngạo Thiên Cung thì hoàn toàn đối lập."
Văn Nhân Băng Oánh chậm rãi lắc đầu, nói: "Thất Nguyên môn có bảy công pháp đỉnh giai, trong đó có một loại đặc biệt thích hợp với khí xoáy âm nhu. Theo bổn tọa được biết, trong thế hệ hiện nay, họ vẫn chưa tìm được truyền nhân thích hợp cho môn độc truyền tâm pháp này."
Mặc dù nàng không nói rõ ra, nhưng mọi người đều minh bạch ý tứ trong đó.
Than nhẹ một tiếng, Cừu Hinh Dư chẩm rãi nói: "Xem ra tiểu nữ đành phải có phụ ý tốt của nàng ta rồi."
Văn Nhân Băng Oánh vui mừng cười nói: "Cừu cô nương yên tâm. Vạn Kiếm tông chúng ta nhất định sẽ không để người phải chịu thiệt thòi, vô luận nàng ra điều kiện gì với ngươi, bổn tọa làm chủ, nhất định sẽ đáp ứng toàn bộ."
Cừu Hinh Dư hướng về phía nàng khom người một cái thật sâu. nói: "Đa tạ Văn Nhân tiên tử."
Nụ cười trên mặt Văn Nhân Băng Oánh càng lúc càng đậm, tiếp tục nói: "Các vị. đãi ngộ của các ngươi cũng giống nhau, vô luận các môn phái có đưa ra điều kiện mê người đến thế nào, bổn tọa đều đại biểu cho Vạn Kiếm tông hứa hẹn với các ngươi, nhất định sẽ đáp ứng toàn bộ, thậm chí còn nhiều hơn thế nửa."
Mọi người nhìn nhau. Trịnh Hạo Thiên lại một lần nửa nói, "Đa tạ Văn Nhân tiên tử."
Sau khi hắn nói cảm tạ. Nhạc Mãnh cùng mấy Dư Uy Hoa cũng cùng nhau khom người hành lễ.
Văn Nhân Băng Oánh trong lòng sách sách xưng kỳ, nàng tự nhiên có thể nhìn ra, thái đội của những người này đối với Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối là thật sự phát ra tự nội tâm, cái này đã không thể dùng từ tôn kính cùng phục tùng để miêu tả ta quan hệ giữa bọn họ nửa rồi, chính xác phải là ỷ lại.
Đúng vậy, chính là ỷ lại.
Bao gồm cả Lâm Đình bên trong, tất cả mọi người đều cảm giác ỳ lại đối với Trịnh Hạo Thiên.
Trong lòng càng lúc càng hồ nghi, rốt cuộc những người này có quan hệ thế nào.
Trịnh Hạo Thiên họ nhẹ một tiếng, nói: "Văn Nhân tiên tử, tại hạ nghe nói Vạn Kiếm tông có hơn một vạn ngọn phong."
"Không sai, Vạn Kiếm tông chúng ta chiếm diện tích mười vạn dặm, ngọn phong vạn tòa, liên miên bất tuyệt."
"Nếu như ta gia nhập Vạn Kiếm tông, không biết sẽ được phân phối đến ngọn phong nào?" Trịnh Hạo Thiên vẻ mặt nghiêm nghị nói.
Trên mặt Văn Nhân Băng Oánh rốt cuộc cũng lộ ra một tia do dự.
Mấy người này tố chất quá cao, đưa đến bất kỳ ngọn phong nào cũng đều là nhân tài kiệt xuất nhất.
Có thể nói, bất ký một ngọn phong nào cũng không chịu buông tha. Nhưng nhìn bộ dạng mấy người bọn họ, tựa hồ không muốn tách ra, cái này thật sự có chút khó xử rồi.
Trịnh Hạo Thiên tâm niệm thay đổi thật nhanh, hắn nhớ tới lời dặn dò của Cừu Đường Cổ trước khi tiến vào đại Linh giới.
Vạn ngọn phong kéo dài mười dặm kia tuy rằng tất cả đều thuộc Vạn Kiếm tông, nhưng giữa các phong cũng có cạnh tranh vô cùng khốc liệt.
Ngọn phong bình thường thì vì một trăm mười một tòa hạ phong mà phấn đấu, một trăm mười một tòa hạ phong thì lại vì mười một tòa trung phong mà cố gắng.
Trừ Phi Thiên phong địa vị cao cao tại thượng không phải thuộc về một nhà nào, mà thuộc về toàn bộ môn phái. Tất cả các ngọn phong còn lại của Vạn Kiếm tông đều giống như hơn vạn môn phái, vì lợi ích của bản thân mà phấn đấu.
Vài ngàn năm qua, đứng nói là hạ phong, cho dù là mười một tòa trung phong cũng thay đổi nhiều lần rồi.
Trừ một số ít ngọn phong có thể trưởng cửu bất suy, luôn luôn chiếm một vị trí nho nhỏ trong trung phong ra, tất cả các ngọn phong còn lại đều lên lên xuống xuống, có lên có xuống.
Cho nên, cho dù là ngọn phong đang có danh vọng cực thịnh cùng tận hết sức lực bồi dưỡng hậu bối.
Nếu bọn họ muốn cùng nhau gia nhập Bạch Thảo phong thì nhất định phải để ra ước định từ trước.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên lập tức trở nên ngưng trọng: "Văn Nhân tiên tử, mấy người tại ha đến từ một nơi, trước khi tiến vào đại Linh giới từng có một lời thề, thề quyết không bao giờ rời khỏi nhau, cho nên tại hạ hy vọng ngài có thể đáp ứng chúng ta, để chúng ta tùy ý lựa chọn một ngọn phong để gia nhập."
Đôi mi thanh tú của Văn Nhân Băng Oánh khẽ nhíu lại, nói: "Trịnh tiên sinh, mỗi một ngọn phong trong Vạn Kiếm tông thật ra đều là một cái sơn môn độc lập nho nhỏ. Nếu các ngươi tách ra gia nhập thì mỗi một sơn môn có thể toàn lực bồi dưỡng. Nhưng nếu là cùng nhau gia nhập vào sơn môn nào đó, thì mức độ bồi dưỡng chỉ sợ dễ yếu đi rất nhiều."
Trịnh Hạo Thiên bật cười, vấn đề này đối với người khác có lẽ rất khó giải quyết, nhưng hắn lại khác. Chỉ cần ngẫm lại thái độ của Vân Thải Điệp đối với hắn. Trịnh Hạo Thiên có nắm chắc tuyệt đối, chỉ cần hắn có thể không ngừng luyện chế ra siêu phẩm Sinh Mệnh phù cùng siêu phẩm Tịnh Tẩy phù, toàn bộ các loại tài nguyên tu luyện hắn có thể tự cung tự cấp."
"Văn Nhân tiên tử, mấy người chúng ta ý đã quyết, xin ngài hãy châm chước một chút." hắn khom người một cái thật sâu, dùng một ngữ khí rất thành khăn nói.
Văn Nhân Băng Oánh nghiêm túc nhìn hắn một hồi lâu, cuối cùng đành than nhẹ một tiếng, nói: "Thôi được hết thảy, cứ theo ý ngươi đi."
Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ, hắn lại dùng ngữ khí thành khăn lần thứ ba mà nói,
"Đa tạ tiên tử."
← Ch. 191 | Ch. 193 → |