Vay nóng Tima

Truyện:Chiến Thiên - Chương 221

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 221: Khôi phục khí phách
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Shopee


Liên tiếp mấy ngày đã qua. Trịnh Hạo Thiên vẫn không hề rời khỏi thạch thất nửa bước.

Hắn tự giam mình trong phòng, không ngừng luyện tập Vạn Kiếm quyết. Môn tuyệt học này thật sự quá bác đại tinh thâm, cho dù có nghiên cứu cả đời cùng không hết.

Tuy lúc này Trịnh Hạo Thiên đã có thể phóng ra một trăm đạo kiếm quang, nhưng trên phương diện khống chế vẫn có thể đề cao lên một bước dài.

Lúc này, một trăm đạo kiếm quang liên tục bay lượn bên trong thạch thất, đồng thời tập hợp với nhau thành vô số hình dạng khác nhau ở giữa hư không.

Lúc tan lúc hợp, thiên biến vạn hóa, vô cùng vô tận.

Lúc này Trịnh Hạo Thiên đã có một lòng tự tinh mãnh liệt.

Nếu như gặp lại Cảnh Hồng Xuyên, cho dù hắn không lấy thế đè người, chỉ bằng bảy bảy bốn mươi chín đạo kiếm quang cũng có thể phóng tay đánh một trận, đồng thời nhất định không rơi xuống thế hạ phong.

Dù sao cực hạn khống chế của Trịnh Hạo Thiên lên tới một trăm đạo. Vô luận là mức độ linh lực hùng hậu hay là trình độ nắm giữ kiếm quang trong tay, không phải một Cảnh Hồng Xuyên cực hạn bốn mươi chín đạo kiếm quang có thể so sánh được.

Đây chính là khác biệt lớn nhất giữa các linh khí sư phẩm chất bất đồng.

Cao giai linh khí sư đi đối mặt với thấp giai linh khí sư. ưu thế chiếm sẵn thật quá lớn.

Bỗng nhiên một giọng nói mạnh mẽ mà trầm ổn từ ngoài cửa truyền tới.

"Trịnh sư đệ, ngu huynh tới chơi, chẳng biết có rảnh không?"

Trịnh Hạo Thiên khẽ búng ngón tay, kiếm quang đang bay đầy trời lập tức biến mất không thấy tâm hơi.

Vừa cất bước lên đã quỷ dị đi tới trước cửa, đồng thời chậm rãi đấy cửa thạch thất ra. Vừa mở cừa đã thấy Cao Thăng đang mỉm cười đứng bên ngoài.

Hắn sử dụng chân khí. ép âm thanh thành một tia, quả thật có thể xuyên qua cửa đá, bất quá hắn khống chế cực kỳ chuẩn xác, cho nền đạo thanh âm này chỉ xuyên thấu qua cánh cửa đá thạch thất Trịnh Hạo Thiên, còn mấy người Dư Uy Hoa và Cừu Hinh Dư lại không hề chịu nửa điểm ảnh hưởng.

Trịnh Hạo Thiên mời hắn vào trong phòng, nói: "Cao sư huynh, ngươi tới nhanh như vậy, chẳng lẽ có tin tức gì tốt cho tiểu đệ sao?"

Cao Thăng cười ha ha, nói: "Ta biết là không gạt được sư đệ mà."

Hắn lấy túi không gian ra, lấy ra chồng phù lục, nói: "Sư đệ, đây là số Phong Ma phù ngu huynh thu thập được trong mấy ngày hôm nay. Tuy đều là nhị giai, nhưng phẩm chất cũng không tệ. ít nhất cũng là thượng phẩm Phong Ma phù. ' Ngươi nhận lấy đi."

Trịnh Hạo Thiên nhận lấy rồi lật xem qua, trên mặt lập tức lộ ra vẻ vui mừng.

Chỗ Phong Ma phù này quả thật không ít, không ngờ có tới hơn một trăm tấm. Tuy Cao Thăng từng nói. Vạn Kiếm tông mỗi ngày có thể chế tạo ra rất nhiều Phong Ma phù các giai, nhưng Trịnh Hạo Thiên bản thân cũng là ngọc phù sư nên hiểu được, muốn kiếm được nhiều thượng phẩm và cực phẩm Phong Ma phù như vậy tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng.

Dù sao những ngọc phù sư khác cũng không thể biến thái như Trịnh Hạo Thiên hắn, có thể dễ dàng luyện chế ra siêu phẩm phù lục.

Cao Thăng lại tiếp tục lấy ra một chồng phù lục trắng và Huyết Mặc Trấp, nói: "Đây là số phù triện trắng nhất giai và nhị giai mà ngu huynh chuẩn bị cho ngươi. Sư đệ ngươi xem có vừa ý hay không?"

Chồng phù lục trắng này thật sự là rất nhiều. ít nhất cũng phải hơn một ngàn tấm.

Trịnh Hạo Thiên khóe miệng khẽ giật giật, thầm nghĩ trong lòng, vị Cao sư huynh này coi mình thành cái máy in phù rồi.

Cao Thăng mỉm cười và tay vẫn tiếp tục lấy ra một khối ngọc bài, nói: "Sư đệ, ta biết mấy thứ này không thể bằng được Sinh Mệnh phù và Linh Quang phù của ngươi, cho nên ngu huynh muốn bù lại bằng linh thạch, ngươi hãy nhận lấy đi." Hắn dừng lại một chút, trên mặt hiện lên vẻ nghiêm túc: "Tuy chỗ linh thạch này không nhiều lắm, nhưng đó cũng là một phần tâm ý của ngu huynh."

Trịnh Hạo Thiên hơi nhíu mày, trực tiếp đẩy khối ngọc bài trở lại, nói: "Cao sư huynh sao lại nói như vậy. Mấy người bọn tiểu đệ sau khi tới đại Linh giới vẫn là do ngươi chiếu cố, đó chỉ là một chút chuyện vặt thôi, có thể đổi được chỗ Phong Ma phù và phù lục trắng thế này, tiểu đệ đã cảm thấy hài lòng lắm rồi. Nếu còn nhận lấy linh thạch nửa, thì quá tham lam rồi. Ha ha, sư huynh chắc không cho rằng giao tình giữa hai huynh đệ chúng ta lại không bằng chỗ linh thạch này chứ."

Cao Thăng khẽ ngây người, đưa mắt nhìn hắn một cái thật sâu, nói: "Được, một khi đã vậy, ngu huynh cùng không khách khí nửa." Hắn lập tức quyết đoán, thu lại ngọc bài, trịnh trọng nói: "Sư đệ, sau này ngươi có việc gì, chỉ cần nói một tiếng, ngu huynh nhất định sẽ tìm cách giúp ngươi. Nếu ngu huynh không đủ thực lực thì nhất định mời Văn Nhân sư tỷ ra mặt. Trong Vạn Kiếm tông này, tuyệt đối sẽ không để ngươi chịu thiệt...."

Một khắc đồng hồ sau. Trịnh Hạo Thiên mặt mày vui vẻ tiễn Cao Thăng ra ngoài.

Nói thật, bất kể Cao Thăng có chuẩn bị cho hắn bao nhiêu linh thạch. Trịnh Hạo Thiên cũng không bao giờ để vào mắt.

Đối với hắn mà nói, căn bản là không cần bao nhiêu linh thạch cả. Bởi vì chỉ cần hắn muốn, là có thể luyện chế liên tục không ngừng nghỉ bốn loại phù triện, mà giá trị của chúng đều rất đắt. Bán ra ngoài hay bán cho Vạn Bảo Hiên, tuyệt đối đều thu được rất nhiều linh thạch.

Trên thực tế, hắn vẫn đặt quan hệ với Phượng Sồ phong cao hơn linh thạch nhiều.

Hắn muốn dùng phù lục của mình để chói chặt Phượng Sồ phong vào bên cạnh mình.

Có lẽ một ngọc phù sư nhị giai quang minh hệ còn chưa đủ tu cách để bọn họ phải coi trọng. Nhưng hắn tin tưởng, tiềm lực cường đại mà mình thể hiện ra ngoài, tuyệt đối khiến cho bọn họ phải động tâm.

Thu tất cả phù triện trắng vào túi không gian. Trịnh Hạo Thiên thuận tay lấy ra một lượng lớn Phân Giải phù.

Những phù lục này đều được hắn luyện chế từ lần trước, tính là để dùng phối hợp với Phong Ma phù.

Bởi vì đây là chuẩn bị cho mình, cho nên lúc luyện chế hắn không hề động tay động chân một chút nào, thành ra tất cả đều có là siêu phẩm Phân Giải phù.

Hắn lấy ra một tấm Phân Giải phù và một tấm Phong Ma phù, đồng thời ép chặt chúng lại với nhau.

Trong nháy mắt, hai tấm phù lục lập tức toát ra một lượng lớn sương trắng, giống hệt như lúc dán Phân Giải phù vào yêu đan vậy. Bất quá hiện giờ thì sương trắng lại càng mãnh liệt hơn, so với với yêu đan phải nồng đậm hơn gấp mấy lần.

Phách lực, một lượng lớn phách lực bị phân giải trong nháy mắt, đồng thời hóa thành năng lượng tinh túy nhất.

Trịnh Hạo Thiên vỗ nhẹ lên hông, một con thương long thật lớn lập tức lắc đầu quẫy đuôi xuất hiện trong thạch thất.

Nếu là ở không gian trống trải, con thương long này có thể hóa thành một con thương long khổng lồ, thanh thế kinh nhân.

Nhưng lúc này không gian chỉ là một căn thạch thất nhỏ, cho nên nó cũng chỉ có thể chịu khó biến nhỏ đi một chút. Bất quá, sau khi thương long xuất hiện, nó lập tức phát hiện ra khối sương trắng do phách lực bị phân giải mà thành.

Không cần đợi Trịnh Hạo Thiên ra lệnh, chỉ dựa vào bản năng, nó cũng biết thứ này rất tốt cho nó.

Thân thể thương long uốn lượn một vòng, ngoác cái mồm như chậu máu, một ngụm nuốt luôn hai tấm phù lục vào trong bụng.

Lần trước khi nuốt yêu đan, thương long do bảo khí biến thành phải mất một hồi lâu mới có thể tiêu hóa sạch sẽ phách lực. Nhưng lúc này lại hoàn toàn bất đồng, chỉ trong thời gian mấy hơi thở, tất cả phách lực đã bị thương long hấp thu sạch sẽ. Nó chép chép miệng vài cái, trong con ngươi không ngờ lại toát ra một tia linh động, có vẻ giống như vẫn chưa thỏa mãn vậy.

Biểu hiện lúc này của thương long khiến Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc không thôi.

Bảo khí tuy có khí phách nhưng là loại khí phách không có thần trí, giống như một con rối vậy. Tuy có lực lượng cường đại, nhưng trừ phi có người khống chế, nếu không thì không thể nào phát huy ra bất cứ tác dụng gì. Cho dù là bảo khí tự động phòng hộ cũng phải có một số điều kiện nhất định mới có thể kích hoạt tác dụng tự động bảo vệ chủ nhân.

Cho nên tuy uy lực của bảo khí và linh khí chênh lệch nhau rất lớn, nhưng ở một phương diện nào đó, chúng cùng không khác nhau là mấy.

Nhưng vừa rồi, rõ ràng trong mắt con thương long đã lóe lên một tia linh quang, trong tia linh quang đó tựa hồ còn đang nuôi dưỡng một tia trí tuệ.

Tuy Trịnh Hạo Thiên không thể lý giải vì sao mình lại có loại cảm giác như vậy, nhưng hắn tin tưởng, phân đoán của mình nhất định không thể sai lầm.

Trầm ngâm trong chốc lát. Trịnh Hạo Thiên lại vung tay lên, không ngừng dán Phong Ma phù và Phân Giải phù lại với nhau, rồi không chút keo kiệt, lần lượt ném từng cặp phù triện ra ngoài.

Thương long gầm lên một tiếng tràn đầy hưng phấn, nó há miệng, khẽ hút một cái, tất cả phù triện đã bị nó nuốt chửng vào trong bụng.

Sau nửa canh giờ, mấy trăm tấm Phong Ma phù Cao Thăng mang tới đã hết sạch, còn thân thể thương long dường như cũng không hề suy yếu nửa, mà trở nên ngưng thực hơn.

Tuy những phách lực này đẳng giai không cao, nhưng số lượng lại rất nhiều, cũng đủ để cho thương lòng chữa trị thương tổn, một lần nửa khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.

Thân thể to lớn của nó linh hoạt bay lượn trong thạch thất một vòng, thân thiết vẫy đuôi với Trịnh Hạo Thiên một cái, rồi mới hóa thành một đạo quang mang, biến trở lại thành một cái thiền trượng.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, hắn vươn tay vôc lên cây thiền trượng một cái, khí xoáy trong nào vực bắt đầu điên cuồng chuyển động, phóng ra một trăm đạo linh lực tiến vào trong thiền trượng.

Trong nháy mắt, một trăm đạo linh quang trên thiền trượng bổng rung lên mãnh liệt, sau đó tách ra trở thành một trăm đạo kiếm quang, bay lượn xung quanh thân thể hắn.

Vạn Kiếm quyết có một câu nói, chỉ cần là thần binh từ linh khí trở nên là có thể truyền vào linh lực, kích phát linh khí chi quang đồng thời tiền hành khống chế.

Trịnh Hạo Thiên điều khiến một trăm đạo kiếm quang do bảo khí chi quang hóa thành bay lượn trong không trung trong chốc lát, sau đó hắn quát khẽ một tiếng, một trăm đạo kiếm quang kia lập tức biến mất không thấy đâu nửa.

Khi khống chế bảo khí chi quang. Trịnh Hạo Thiên cảm giác rất rõ ràng, một trăm đạo kiếm quang vừa rồi ấn chứa uy lực lớn hơn kiếm quang do linh khí sư chi quang hóa thành rất nhiều. Mỗi một đạo kiếm quang đều ẩn chứa lực lượng khủng bố và tốc độ phi hành chóng mắt, không phải linh khí kiếm quang có thể so sánh được.

Nhưng cái gì cùng có cái giá của nó, khi điều khiến bảo khí chi quang, tốc độ tiêu hao linh lực của hắn cùng tăng lên gấp đôi. Chỉ ngán ngùi trong chốc lát đã tiêu tốn của hắn hơn một thành linh lực.

Loại thần binh lợi hại bậc này, phải là nhân vật cấp bậc như Văn Nhân Băng Oánh mới có thể thao túng tự nhiên.

Không thì như người có đẳng giai như Cao Thăng mới có thể miễn cưỡng sử dụng, tuyệt đối không phải thứ là linh khí sư nhị giai có thể khống chế....


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-974)