Vay nóng Homecredit

Truyện:Chiến Thiên - Chương 246

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 246: Chiến giáp
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Shopee


Tiếng kêu thê lương, phảng phất như không thuộc về nhân gian từ trong miệng Hàn Thế Hùng phát ra.

Cho dù là tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn vẫn không thể nào tin nổi hai mắt của mình nữa.

Chẳng trách, khi đối diện với nhiều tam giai tu luyện giả như vậy. Trịnh Hạo Thiên vẫn không hề có ỷ định bỏ chạy, Thì ra sát thủ giản chân chính của hắn không phải là bảo khí hóa hình, mà là một trăm con thương long kia.

Hách Khuynh Thụ mắt thấy sắp tiếp cận được Trịnh Hạo Thiên, nhưng đúng lúc này, trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện mười chín con thương long, chúng há ngoác cái miệng đỏ lòm như chậu máu. giống như đang vừa nhìn thấy một bữa tiệc thịnh soạn, chỉ cần chờ đối phương chui đầu vàolưới.

Đây mới là thủ đoạn phòng ngự tối hậu của Trịnh Hạo Thiên. Đối mặt với địch nhân gần thân thể. tuyệt đối một kích tất sát.

Mười chín con thương long súc thế chờ phát động từ lâu, vào giờ khắc này lập tức bộc phát ra uy năng cường đại nhất. Chúng ồ ạt xông ra, đánh cho linh khí chi quang trên người Hách Khuynh Thụ rung lên không ngừng, cứ như vậy chẳng mấy chốc là có thể nuốt hắn vào trong bụng.

Trong mắt vị trung niên nam tử lóe lên một vẻ liều mạng. Hắn chợt hét lớn một tiếng, khí tức toàn thân trong nháy mắt bành trướng kịch liệt.

Mà cùng lúc đó, trên người hắn không ngờ cũng hiện ra một lớp khải giáp màu đen. Bộ khôi giáp này chỉ trong tích tắc đã bao phủ toàn thân hắn, kín không một kẽ hỡ.

Lực lượng mười chín con thương long cường đại vô cùng, chúng cắn xé, phá tan linh khí chi quang trên người Hách Khuynh Thụ không chút lưu tình, rồi tiếp tục oanh kích lên bộ khải giáp.

Nhưng bộ khôi giáp ngược lại cũng liên tục lóe lên quang mang màu đen, mạnh mẽ chống đỡ thành công tất cả lực lượng công kích của thương long.

Trịnh Hạo Thiên thầm hô trong lòng không hay, hai chân hắn phát lực, lập tức lui lại phía sau như bay.

Nếu hắn có mười chín con thương long cuối cùng làm sát thủ giản, thì Hách Khuynh Thụ cũng có bí mật không muốn người khác biết.

Thì ra, hắn không phải là tam giai luyện yêu võ giả, mà là một vị tứ giai luyện yêu võ giả.

Luyện yêu võ giả từ tam giai trở xuống, nếu dụng độ phải linh khí sư am hiểu Vạn Kiếm quyết, trên cơ bản chỉ có thể nhượng bộ lui binh mà thôi.

Bởi vì yêu hóa biến thân của bọn họ tuy cường hãn, nhưng trừ phi giống như cực phẩm luyện yêu võ giả, mức độ yêu hóa cao đến chín thành, nếu không căn bản không thể nào đối địch được với linh khí sư. :

Dùng lực lượng thân thể đơn thuần ngạnh kháng kiếm quang của linh khí sư, đây chính là sức mạnh độc bá của luyện yêu võ giả cực phẩm. Cho dù thượng phẩm luyện vêu võ giả cũng không thể nào làm được chuyện này.

Nhưng khi lực lượng luyện yêu võ giả đạt tới tứ giai, lực lượng thân thể bọn họ sẽ có biến hóa về chất.

Nếu có nguồn tài chính đầy đủ, bọn họ có thể sử dụng thiên tài địa bảo để chế tạo chiến giáp, đồng thời sử dụng chân khí, luyện hóa nó, đưa vào trong cơ thể.

Loại chiến giáp này mặc dù có cái chất lượng tốt, có cái chất lượng xấu, nhưng chỉ cần có chiến giáp thì luyện yêu võ giả đã có vốn liếng đối đầu với kiếm quang rồi.

Cho đến tận lúc đó, sức chiến đấu của luyện yêu võ giả mới chân chính đột biến, đồng thời dần dần thu hẹp khoảng cách với linh khí sư.

Lúc này, thứ hiện ra trên người Hách Khuynh Thụ chính là một bộ chiến giáp.

Vô số tiếng đinh đang chói tai từ trên người hắn vang lên, mười chín con thương long hung hăng oanh kích lên chiến giáp nhưng vẫn không thể nào đột phá được lớp phòng ngự, ngược lại còn khiến hắn mượn lực trùng kích, tăng tốc đuổi theo Trịnh Hạo Thiên.

Trịnh Hạo Thiên không chút do dự đưa tay vỗ lên người, vô số tinh quang chớp động trở nên đầy ắp.

Những con thương long vốn sắp tán loạn nhận được lực lượng mới bổ sung, lập tức ngâm dài một tiếng, rồi cùng lao về một phía, hội tụ với nhau.

"Đừng để hắn kết thành kiếm trận...." Hàn Thế Hùng lạnh lùng quát.

Hắn là tam giai linh khí sư, số lượng kiếm quang so với một trăm con thương long của Trịnh Hạo Thiên đâu chỉ gấp hai lần. Nhưng thứ hắn sử dụng lại là linh khí chi quang, tuy có thể chống đỡ bảo khí thương long của Trịnh Hạo Thiên, nhưng không thể nào vây khốn được. Tám mươi mốt con thương long trong nháy mắt lao đi, hắn cũng bó tay không có cách nào.

Trong mắt Hách Khuynh Thụ lóe lên hung mang, hắn đương nhiên biết một trăm con thương long một khi kết thành kiếm trận, sẽ đáng sợ đến cỡ nào.

Phải biết rằng, chúng không phải là kiếm quang linh khí, mà mà bảo khí hóa hình. Tuy Trịnh Hạo Thiên thực lực có hạn, không thể khiến mỗi một con thương long phát huy sức mạnh chân chính, nhưng uy thế của chúng vẫn không nhỏ chút nào.

Quát lớn một tiếng, hắn quyết định bò mặc đám thương long đang điên cuồng oanh kích lên thân thể mà liều mạng lao về phía Trịnh Hạo Thiên.

Chỉ cần có thể giết chết Trịnh Hạo Thiên, những con thương long kia sẽ tự biến mất.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng trầm xuống, cước bộ bất loạn, vẫn lướt như bay về phía sau. Nhưng đúng lúc này, phía sau đột nhiên lại xuất hiện hơn mấy chục đạo kiếm quang lao về phía hắn.

Đối diện với cuộc chiến giữa Trịnh Hạo Thiên và Hách Khuynh Thụ. Hàn Thế Hùng, tất cả đám luyện yêu võ giả còn lại đều cố gắng tránh thật xa không đám tới gần. Người duy nhất có thể ra tay tập kích lúc này, cũng chỉ có Cảnh Hồng Xuyên thôi.

Bốn mươi đạo kiếm quang của hắn tắn công Trịnh Hạo Thiên nhanh như chớp, khí thế lăng lệ tàn nhẫn, tựa hồ như chỉ muốn bầm hắn thành vạn đoạn.

Tức giận hừ một tiếng. Trịnh Hạo Thiên khẽ phất tay, mười con thương long lập tức bay về phía sau, vừa va chạm liền lập tức đánh tan bốn mươi chín đạo kiếm của đối phương.

Linh khí và bảo khí căn bản không cùng một đẳng cấp.

Đẳng giai Hàn Thế Hùng cao hơn Trịnh Hạo Thiên, mà phải dùng đến kiếm trận do hơn ba trăm đạo kiếm quang kết thành, mới có thể chống đỡ tám mươi mốt con thương long. Bốn mươi chín đạo kiếm quang của Cảnh Hồng Xuyên kết trận còn không xong, làm sao chịu nổi một kích.

Nhưng chỉ cần một tích tắc trì hoãn như vậy. Hách Khuynh Thụ cuối cùng cũng nắm được một tia cơ hội.

Hai cánh trên lưng hắn rung lên, thân hình trong nháy mắt không ngờ trở nên mơ hồ, tiếp đó trực tiếp đột phá mười chín con thương long đang phong tỏa, áp sát Thân thể Trịnh Hạo Thiên.

Trong tích tắc, tất cả lông tóc trên người Trịnh Hạo Thiên đều dựng đứng hết cả lên.

Nếu linh khí sư để cho luyện yêu võ giả áp sát thân thể, kết quả chỉ có một, đó chính là bị đánh chết tươi.

Uy lực Vạn Kiếm quyết và bảo khí hóa hình tuy mạnh mẽ vô cùng, nhưng không thể nào tiêu diệt một tứ giai luyện yêu võ giả trong tích tắc được.

Chân khí trong cơ thể lập tức cuồn cuộn dâng lên, da thịt bên ngoài Trịnh Hạo Thiên đã xảy ra biến hóa cực kỳ vi diệu.

Trong lúc sinh tử trước mắt, hắn cũng chẳng thể che dấu được nữa.

Có thể chống cự luyện yêu võ giả ở cự ly gần cũng chỉ có luyện yêu võ giả thôi. Khí tức cuồng bạo hùng vương tàn nhẫn từ trong cơ thể hắn dần dần trở nên sôi trào.

Chỉ là, đúng lúc đó. Hách Khuynh Thụ đột nhiên lại há miệng, phun ra một mùi hương thoang thoảng, thậm chí còn pha lẫn một chút ngòn ngọt.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên khẽ run lên. Tất cả động tác lập tức cứng lại.

Một hơi thở này phảng phất như có lực lượng thần kỳ, có thể khiến cho tất cả hoạt động của con người trở nên chậm chạp.

Nhưng sau khi nhìn thấy Hách Khuynh Thụ phun ra hơi thở này, đám người Hàn Thế Hùng không những không vui mừng mà ngược lại còn cả kinh, sắc mặt đại biến.

Trịnh Hạo Thiên không biết nhưng bọn họ lại rất minh bạch, một chiêu vừa rồi thật ra là chiêu sát thủ được chuẩn bị cho con yêu thú kia. Vì để chắc chắn thành công, đồng thời không hấp dẫn sự chú ý của những người khác. Hàn Lũy Nguyên và các cường giả của Bá Vương phong đã tính toánrất lâu. cuối cùng chuẩn bị món chí bảo, đồng thời giúp bọn hắn che dấu tu vi, đưa vào tầng hai Luyện Yêu động. Nhưng thật không ngờ tới? chiêu sát thủ cuối cùng lại bị Hách Khuynh Thụ dùng mất rồi, thế này thì bọn họ làm sao có thể ăn nói với Hàn Lũy Nguyên đây.

Ý nghĩ này vừa mới lóe lên thì Hách Khuynh Thụ đã tung ra một chưởng, chém mạnh vào gáy Trịnh Hạo Thiên.

Thân thể Trịnh Hạo Thiên khẽ lảo đảo vài cái rồi lập tức mềm oặt, ngã lăn ra đất. một trăm con thương long trên không trung cũng lập tức ầm ầm tan rã.

Hách Khuynh Thụ một kích đắc thủ liền thở phào một hơi. Khí tức quanh thân thể thu liễm lại. Chiến giáp cũng rút vào trong cơ thể.

Nơi này dù sao cũng là tầng thứ hai? có thể dễ dàng bỏ qua cho lực lượng tam giai tồn tại. nhưng đó cũng là cực hạn. Khí tức tứ giai của hắn đột nhiên bùng nổ trong thời gian ngắn còn có thể giấu diếm được, nhưng nếu kéo dài thì chắc chắn sẽ kinh động đến thủ vệ tầng hai, khi đó hành tung của bọn hắn sẽ không thể che dấu được nữa.

Hàn Thế Hùng nổi giận quát một tiếng, hơn ba trăm đạo kiếm quang mạnh mẽ lao xuống, chém vào đầu Trịnh Hạo Thiên đang hôn mê bất tỉnh.

Hách Khuynh Thụ vội vàng vươn tay ra. ôm lấy Trịnh Hạo Thiên. Hai chiếc cánh chỉ trên lực hắn lóe lên. vừa vặn né được vô số kiếm quang.

Hàn Thế Hùng giận dữ kêu lên: "Hách sư huynh. vừa rồi ngươi tự tiện sử dụng Mê Thiên đàn hương, bây giờ lại không cho ta giết hắn. thế là ý gì hà? Chẳng lẽ ngươi không sợ lửa giận của đại sư huynh ư?"

Thân thể đám người Cảnh Hồng Xuyên đều khẽ run lên. Hiển nhiên là cực kỳ sợ hãi.

Hách Khuynh Thụ trầm giọng nói: "Hàn sư đệ bớt giận đại sư huynh tuyệt đối sẽ không quở trách chúng ta."

Hàn Thế Hùng ngây người nghi hoặc nhìn hắn, nói: "Làm sao ngươi biết?"

"Bởi vì chúng ta có hắn trong tay." Hách Khuynh Thụ chỉ vào Trịnh Hạo Thiên trong tay, nói: "Chỉ cần giao hắn cho đại sư huynh, ngươi nghĩ đại sư huynh sẽ có phản ứng gì?"

"Hắn..." Hàn Thế Hùng trầm ngâm một hồi lâu, cuối cùng hai mắt chợt sáng lên.

Hách Khuynh Thụ tranh thủ rèn sắt khi còn nóng: "Chúng ta vẫn cho rằng hắn là cực phẩm linh khí sư, nhưng ai ngờ tới, hắn lại là siêu phẩm linh khí sư chứ. Mặc kệ trước kia hắn đã là siêu phẩm hay là mới tấn chức trở thành siêu phẩm, chuyện này nhất định có thể khiến cho toàn bộ đại lục chấn động. Con yêu thú kia tuy quan trọng, nhưng bất kể thế nào cũng không so sanh được với hắn."

Hàn Thế Hùng khẽ gật đầu. Siêu phẩm linh khí sư, hơn nữa còn là một vị quang minh hệ ngọc phù sư hiếm thấy, nếu nói về giá trị. đương nhiên phải hơn xa con yêu thú kia.

Hách Khuynh Thụ đột nhiên thấp giọng nói: "Hàn sư đệ. có một chuyện ta muốn thương lượng với ngươi một chút." Hắn bước nhanh tới. nói nhỏ vài câu với Hàn Thế Hùng.

Trên mặt Hàn Thế Hùng lộ ra một tia do dự không yên. tựa hồ khó có thể quyết định.

Đám người Cảnh Hồng Xuyên đưa mắt nhìn nhau, không rõ hai người bọn họ đang làm trò quỷgì

Hách Khuynh Thụ xòe hai tay, nói: "Để nghị thì ta đã đưa ra. còn quyết định là ở ngươi."

Hàn Thế Hùng trầm ngâm một hồi lâu, cuối cùng thở dài một hơi, nói: "Được rồi. chúng ta... động thủ."

Vừa nói đứt lời. trên người hắn đã phóng ra hơn ba trăm đạo kiếm quang. Những đạo kiếm quang này bắn nhanh như chớp, chỉ trong chớp mắt đã tấn công tới trước mặt đám người Cảnh Hồng Xuyên.

Đám người Cảnh Hồng Xuyên có nằm mơ cũng không nghĩ tới. Hàn Thế Hùng đột nhiên lại hạ thủ với bọn họ. Trừ Cảnh Hồng Xuyên khống chế kiếm quang, có thể chống cự một chút ra. những người còn lại đều bị kiếm quang cắt đứt cổ trong nháy mắt.

Nhưng kiếm quang của Cảnh Hồng Xuyên cũng chẳng thể chống đỡ được bao lâu. chỉ sau vài hơi thở, kiếm quang đã trở nên tán loạn.

Hàn Thế Hùng xuất thủ không chút lưu tình, một đạo kiếm quang bắn ra, đâm thủng ngực, rồi ghim chặt Cảnh Hồng Xuyên lên mặt đất.

Cảnh Hồng Xuyên trợn tròn mắt, nhìn Hàn Thế Hùng với ánh mắt không thể tin nổi.. tựa hồ như đang hỏi hắn. vì sao lại bất ngờ hạ độc thủ....


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-974)