← Ch.324 | Ch.326 → |
Mười ngày sau, Trịnh Hạo Thiên lần nữa đi tới chi nhánh Vạn Bảo Hiên, lần này, Vân Thải Diệp dĩ nhiên đã sớm ở trong phòng chờ lâu.
Trên mặt nàng là một nụ cười hưng phấn, đôi mắt không chút che dấu có một tia chờ mong.
Nếu mà đơn thuần là thương nhân bình thường, thì vẻ mặt nàng lúc này hiển nhiên không hợp cách. Nhưng mà Trịnh Hạo Thiên là người hợp tác, bộ dạng nàng biểu hiện sẽ làm cho Trịnh Hạo Thiên sinh ra hảo cảm với nàng.
"Trịnh công tử, lần này ngài đến, hẳn là mang tin tức tốt cho ta..." Vân Thải Diệp cười híp mắt nói.
Chín ngày trước, Hoắc Khánh Cương trên Bạch Thảo Phong đột nhiên đi tới chi nhánh Vạn Bảo Hiên, mua lấy hai ngàn Không Bạch phù triện tứ giai và lục giai cùng mực nước tương ứng.
Gặp được Trịnh Hạo Thiên, Vân Thải Diệp liền không nói hai lời mà vào vấn đề chính.
Trịnh Hạo Thiên cần phù triện tứ giai tự nhiên không có gì lạ, nhưng mà phù triện lục giai, thì đủ làm người khác quá mức kinh ngạc rồi.
Bất quá Vân Thải Diệp biết, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không phải người thối tha, nếu hắn trữ phù triện lục giải có số lượng khổng lồ, thì chắc chắn sẽ không muốn chất đống bọn nó trong túi không gian.
Chẳng qua là, một linh khí sư tứ giai, lại có thể chế tạo ra phù triện lục giai sao?
Cái nghi vấn này, phải thấy mới có thể cởi bỏ.
Trịnh Hạo Thiên khẽ mỉm cười, hắn móc ra một trăm cái phù triện, chỉnh tề đặt ở trên bàn.
"Vân chưởng quỹ, đây là Trịnh mỗ trong mười ngày luyện thành, không biết trừ đi số tiền những vật phẩm thiếu quý phòng, thì có thể còn lại bao nhiêu linh bảo điểm sổ?"
Vân Thải Diệp cười khanh khách, nói: "Công tử cứ đùa, để Thải Diệp kiểm tra một chút."
Nàng cầm một tấm phù triện lên mở ra, vừa nhìn vào tròng mắt nhất thời sáng lên.
Tịnh Tẩy phù triện hệ Hắc Ám.
Trịnh Hạo Thiên lựa chọn luyện chế phù triện này cũng không ngoài ý liệu nàng, bởi vì giá bán phù triện này rõ ràng cao nhất.
Bất quá, đối với Vân Thải Diệp mà nói, giống như trước hy vọng Trịnh Hạo Thiên mỗi lần đều dùng Tịnh Tẩy phù triện hệ Hắc Ám giao dịch với nàng.
Bởi vì loại Tịnh Tẩy phù triện này, là đồ tốt mà có tiền chưa chắc mua được.
Lấy ra dụng cụ Thủy Tinh Cầu tốt nhất, chiếu xạ một chút về phía phù triện, khi Vân Thải Diệp thấy được dòng chữ hiện ra trên đó, trên mặt lập tức lộ ra nụ cười mê người.
"Lục giai, cư nhiên là Tịnh Tẩy phù triện Ám hệ lục giai." Đôi mắt Vân Thải Diệp lưu chuyển thần quang, tựa hồ kìm lòng không được nói: "Trịnh công tử, thì ra ngài thật sự là thiên tài ngọc phù sư trăm năm khó gặp mà."
Trịnh Hạo Thiên khẽ mỉm cười, làm một ngọc phù sư mặc dù không đạt được truyền thừa của một môn phái cụ thể, nhưng hắn cũng biết trong ngọc phù sư có một truyền thuyết tương đối rộng rãi.
Mỗi một cấp ngọc phù sư cũng chỉ có thể luyện chế ra phù triện đẳng cấp phù hợp với hắn, hoặc là thấp hơn hắn. Đây là bởi vì lúc luyện chế ra phù triện, bên trong mỗi người đều có dẫn lực bất đồng.
Cho nên, muốn luyện chế phù triện vượt cấp, cơ hồ là một việc không có khả năng hoàn thành.
Nhưng mà có một số thiên tài linh khí sư, lúc bọn họ luyện chế phù triện, không chỉ có thể luyện chế ra phù triện đồng cấp, mà thậm chí còn có thể luyện chế phù triện cao hơn một cấp, thậm chí hai cấp.
Nhân vật như vậy được gọi là thiên tài ngọc phù sư trăm năm khó gặp.
Hơi có vẻ lúng túng, Trịnh Hạo Thiên gật đầu một cái nói: "Vân chưỡng quỷ quá khen, tiểu đệ gần đây nhận được một cây linh bút tốt, cho nên mới có thể miễn cưỡng luyện chế ra phù triện lục giai, hơn nữa...." Hắn dừng một chút, sắc mặt khẽ biến thành màu đỏ, nói: "Hơn nữa tiểu đệ trong quá trình luyện chế, tỷ số hao tổn thật sự không nhỏ."
Vân Thải Diệp mỉm cười, nói: "Tỷ suất thành công một phần mười mặc dù không lớn, nhưng mà cũng phải nhìn xem luyện chế ra phù triện đến mức nào. Tịnh Tẩy phù triện lục giai hệ Hắc Ám, hắc hắc, đừng nói là thành công một phần mười, cho dù một phầm trăm cũng là hoàn toàn đáng giá..."
Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, nhưng lòng cũng không cho là đúng.
Kỳ thật hắn đã khiêm tốn một chút, bởi vì tỷ lệ luyện chế phù triện thành công của hắn cũng không phải một phần mười mà gần như là trăm phần trăm.
Nhưng chuyện này tuyệt đối không thể để cho người thứ hai biết. :
Nếu để cho người khác biết được, hắn luyện chế phù triện vượt cấp cư nhiên có thể đạt tỷ lệ thành công trăm phần trăm, thì thật sự quá mức thái quá, nghe lạnh cả người.
Trong lòng Vân Thải Diệp làm ra một cái tính toán, nói: "Trịnh công tử, những phù triện này Thải Diệp có thể làm chủ, mỗi tấm mua với giá sáu trăm bốn mươi linh bảo điểm sổ, hơn nữa một tấm đều trợ cấp cho ngài thêm một ngàn linh thạch, không biết ý của ngài như thể nào?"
Trịnh Hạo Thiên liền giật mình, nói: "Vân chưỡng quỷ tựa hồ đã quên, Trịnh mỗ ở quý hiên thiếu rất nhiều tài liệu..."
Vân Thải Diệp tươi cười chân thành, nói: "Trịnh công tử tựa hồ cũng quên, Thải Diệp từng nói qua, chỉ cần Trịnh công tử nguyện ý luyện chế phù triện ra bán cho Vạn Bảo Hiên chúng ta, thì tài liệu luyện chế của ngài cũng do Vạn Bảo Hiên chúng ta bao trọn..."
Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc nhìn nàng, không nghĩ tới nữ tử đang cười híp mắt này lại ngay hiện tại triển lộ ra bộ mặt quyết đoán của mình.
Phải biết rằng, vật liệu của phù triện lục giai cùng nhất giai cũng không giống nhau, giá của một ngàn tài liệu lục giai cũng rất kinh người, Trịnh Hạo Thiên trầm tư chốc lát, rồi lắc đầu nói: "Hảo ý của Vân chưởng quỹ tiểu đệ hiểu rõ, nhưng mà thực không dám giấu, trong tay tiểu đệ vẫn giữ mấy tấm phù triện, mà cũng không bán ra toàn bộ. Cho nên..."
Vân Thải Diệp vội vàng nói: "Trịnh công tử, đây là chuyện thường tình, Thải Diệp tuyệt đối không có bất kỳ câu oán hận...." Nàng dừng một chút, nói tiếp: "Thật ra Thải Diệp còn có một đề nghị, không biết Trịnh công tử có cảm thấy hứng thú hay không..."
"Vân chưỡng quỷ xin cứ nói..." Trịnh Hạo Thiên trầm giọng.
"Không biết Trịnh công tử có nguyện ý làm khách tịch ngọc phù sư cho Vạn Bảo Hiên trong chúng ta hay không..." Vân Thải Diệp chân tâm thành ý nói: "Một khi ngài làm khách tịch ngọc phù sư cho chúng ta, thì ngày sau vô luận là ngài cần bảo nhiêu tài liệu, cũng tùy thời do Vạn Bảo Hiên cung cấp miễn phí toàn bộ. Mà ngài chỉ cần bán một nửa số phù triện luyện chế thành công cho Vạn Bảo Hiên là đủ rồi."
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên hơi động, nhưng ngay sau đó liền dập tắt ý nghĩ này.
Tỷ lệ luyện chế thành công phù triện của hắn thật sự quá cao.
Nếu thật sự phải bán đi một nửa, thì quả là...
Chỉ cần hắn ngẫm lại, liền có chút dựng tóc gáy.
Nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên đầu tiên vui mừng, sau đó lại lộ ra vẻ do dự, Vân Thải Diệp vội vàng bảo đảm nói: "Chúng ta có thể hứa hẹn với ngài, tuyệt đối sẽ thu mua với giá ưu đãi lớn. Nếu mà ngài còn có yêu cầu gì không hài lòng, chúng ta cũng có thể hiệp nghị giải quyết."
Trịnh Hạo Thiên thở dài một tiếng, nói: "Vân quản sự, ta cũng không muốn lừa dối cô, nhưng trước mắt ta thật không thể đáp ứng...."
Trên mặt Vân Thải Diệp không khỏi lộ ra một tia thất vọng, thần thái trong mắt tựa hồ vào giờ khắc này cũng có chút phai nhạt.
Trịnh Hạo Thiên thầm than trong lòng, bất quá đúng như hắn nói, hắn không muốn lừa gạt Vân Thải Diệp.
Nếu mà hắn đáp úng, thì tuyệt đối sẽ bán một nửa phù triện luyện chế thành công đi. Khi đó bí mật hắn luyện chế phù triện có thể đạt tỷ lệ trăm phần trăm chẳng khác nào hoàn toàn bộc lộ.
Nếu đổi là một người xa lạ, hắn dĩ nhiên không ngại nói dối, nhưng mà đối mặt với Vân Thải Diệp hợp tác gần ba năm, hắn lại không muốn lật kèo.
Vân Thải Diệp dù sao cũng là nhân vật từng trải, chỉ trong nháy mắt đã điều chỉnh tâm tình, nói: "Nếu Trịnh công tử có điều khó nói, Vân Thải Diệp cũng không miễn cưỡng nữa."
"Chỉ hy vọng ngày sau công tử luyện chế phù triện chớ quên chỗ này có một vị nữ tử yếu đuối đáng thương đang chờ đợi ngài."
Trịnh Hạo Thiên sửng sốt một chút, dở khóc dở cười nói: "Vân quản sự yên tâm, tiểu đệ bảo đảm, ta lấy bao nhiêu Không Bạch phù triện từ chỗ này, tối thiểu cũng sẽ bán lại một phần mười nó..."
Vân Thải Diệp nhất thời mặt mày hớn hở, không còn chút u sầu nào.
Động tác nàng rất nhanh chóng, phân phó một tiếng nhỏ, đã có người mang những Tịnh Tẩy phù triện lục giai này ra ngoài.
Sau đó, nàng lấy ngọc bài ra, tiến hành giao tiếp cùng Trịnh Hạo Thiên.
Ngắn ngủi chỉ trong chốc lát, vô số linh thạch từ trong ngọc bài kia nhất thời tăng lên trên diện rộng, đạt tến số lượng mười vạn.
Mười vạn linh thạch, trong giây lát đã tới tay, điều này làm cho Trịnh Hạo Thiên có chút cảm khái không thôi.
Đều nói linh khi sư kiếm tiền dễ dàng hơn xa so với luyện yêu vũ gia, hơn nữa cũng không cần đi mạo hiểm tánh mạng, lúc này đúng là như thế.
Vân Thải Diệp lần nữa lấy ra một ngọc bài màu hoàng kim, nói: "Trịnh công tử, hai mươi ngày sau, mời ngài mang theo ngọc bài này tới đây, Thải Diệp sẽ đưa ngài tiến vào trong buổi đấu giá...." Nàng dừng một chút, lại nói: "Ngọc bội này không chỉ để giao dịch trong đó, mà còn có công hiệu giấu diếm thân phận, công tử phải thật cẩn thận, ngàn vạn lần đừng để thất lạc..."
Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu, hắn thận trọng thu ngọc bài vào.
Vân Thải Diệp do dự một chút, đưa tới một túi không gian, nói: "Đây là phần tâm ý do Thải Diệp chuẩn bị cho ngài, xin ngài nhận lấy..."
Trịnh Hạo Thiên liền giật mình, mở ra nhìn vào bên trong cư nhiên là mấy ngàn tấm Không Bạch phù triện lục giai và mực nước tương ứng.
Vân Thải Diệp nghiêm nghị nói: "Tất cả phù triện mà ngài luyện chế cũng không chắc sẽ xuất hiện ở trong buổi đấu giá, cho nên ngài không ngại mà luyện chế nhiều lên, nói không chừng trong buổi đấu giá có thể...."
Trịnh Hạo Thiên có chút hiểu được, nói: "Đa tạ chỉ điểm..."
Vân Thải Diệp khẽ lắc đầu, vẻ mặt nàng tương đối ngưng trọng, nói: "Công tử, Thải Diệp gần đây nhận được một tin tức, cũng không biết là chính xác hay không. Bất quá, nếu ngài có thì giờ rãnh, không ngại luyện chế Sinh Mệnh phù triện cùng Linh Quang phù triện tứ giai nhiều một chút. Có lẽ ba tháng sau, ngài sẽ nhận được...."
Tâm tình Trịnh Hạo Thiên run lên, có thể suy đoán từ hai loại phù triện này....
Hắn mơ hồ cảm thấy, nhất định có gì mà mình chưa biết, chẳng lẽ một số chuyện nguy hiểm sắp phát sinh sao.
Đúng vào lúc này, ngọc bài trên người hắn đột ngột động.
Trịnh Hạo Thiên lấy ngọc bài ra, nhìn lướt qua, cư nhiên là tin khẩn do Vương Vũ đưa tới, kêu hắn mau chạy về Bạch Thảo Phong. Sau khi cáo từ với Vân Thải Diệp, Trịnh Hạo Thiên đã quyết định, trong vòng hai mươi ngày kế tiếp, tuyệt đối không thể có chút buông lỏng....
← Ch. 324 | Ch. 326 → |