← Ch.330 | Ch.332 → |
"Trầm Hương Mộc ba trăm năm, là một trong số trân phẩm không thể thiếu khi luyện chế đan dược thượng hạng..." Tả Cương Truyện hắng giọng kêu lên: "Bỏ qua dịp này sẽ không còn cơ hội nữa. Các vị bằng hữu, đặc biệt là luyện đan sư, cơ hội tốt nhất đang bày ra trước mặt các người, có thể có cơ duyên lấy nó hay không, còn phải xem sự quyết đoán của các người...."
Hắn dừng lại một chút, cao giọng nói: "Giá khởi điểm là năm linh bảo điểm sổ, bây giờ các vị có thể tăng giá..."
Trầm Hương Mộc mặc dù trân quý, nhưng linh bảo điểm sổ cũng không phải vật bình thường, muốn ở Vạn Bảo Hiên lấy được linh bảo điểm sổ tương đối gian nan, nên cũng không có ai muốn lãng phí.
Sau một lúc trầm mặc, rốt cuộc cũng có người kêu lên: "Sáu..."
"Bảy..."
"Tám...."
"...."
"Năm mươi hai linh bảo điểm sổ..."
Những tiếng báo giá liên tiếp từ miệng mọi người vang lên.
Mọi người ra giá đều rất cẩn thận, lúc đến năm mươi hai linh bảo điểm sổ, đã hầu như không còn người nào đấu tiếp.
Bây giờ, Trịnh Hạo Thiên mới chân chính hiểu được sự trân quý của linh bảo điểm sổ, Trầm Hương Mộc bảo vật như thế, mặc dù có chút hơi nhỏ, nhưng cũng chỉ bán ra được năm mươi hai linh bảo điểm sổ thôi.
Nhớ tới Tịnh Tẩy phù triện lục giai, một tấm đã có thể bán ra sáu trăm bốn mươi linh bảo điểm sổ, lòng Trịnh Hạo Thiên cũng một trận cảm khái.
Không biết vị đại hiền nào đã từng nói qua, tri thức cũng chính là lực lượng, dựa vào hoàn cảnh này, những lời đó cũng thật là có đạo lý.
"Năm mươi hai linh bảo điểm sổ, không còn ai tăng giá sao, vậy Trầm Hương Mộc sẽ thuộc về vị công tử này..."
Tả Cương Truyện tràn đầy kích động kêu lên, đánh thức Trịnh Hạo Thiên từ trong cảm khái dậy, hắn suy nghĩ một chút, lập tức nói: "Năm mươi ba linh bảo điểm sổ."
Đôi mắt Tả Cương Truyện lập tức tràn ngập vui mừng cực độ, nói: "Vị lão tiên sinh này ra giá năm mươi ba linh bảo điểm sổ, còn ai ra cao hơn hay không?"
Ánh mắt mọi người nhất thời nhìn về Trịnh Hạo Thiên, mặc dù không nhìn thấy là ai trong tầng sáng, nhưng trong lòng bọn họ đều thầm đoán, người này lãng phí nhiều như vậy để mua Trầm Hương Mộc, chẳng lẽ là luyện đan sư nổi tiếng của môn phái nào sao.
Song, bọn họ lại không biết, Trịnh Hạo Thiên cũng không phải mua Trầm Hương Mộc cho mình.
Vật này trợ giúp rất lớn với luyện đan sư, mà Vương Vũ chính là một luyện đan sư. Nếu lần này gặp phải, hắn tự nhiên cũng suy nghĩ cho người bên cạnh mình một chút.
Tên ra giá khi nãy trầm ngâm hồi lâu, rồi nói: "Năm mươi lăm linh bảo điểm sổ." Hắn xoay người lại, nói với Trịnh Hạo Thiên: "Nếu các hạ trả giá cao hơn năm mươi lăm linh bảo điểm sổ, thì tại hạ chịu thua."
Dưới tình huống đấu giá này, rất có thể gặp phải người cố ý nâng giá lên, mà cũng vì người nọ hoài nghi như vậy, nên mới phải nói như thế.
Trịnh Hạo Thiên khẽ mỉm cươi, hắn không chút do dự nói: "Năm mươi sáu linh bảo điểm sổ."
Thở dài một tiếng không cam lòng, người nọ không nói gì nữa.
Tả Cương Truyện lần nữa hỏi lại ba lần, nhưng thủy chung không người nào mở miệng đấu giá.
Bất quá, một đoạn Trầm Hương Mộc lớn bằng ngón cái đã có thể bán được trên năm mươi lăm linh bảo điểm sổ, cũng là chuyện tương đối vui mừng rồi. Cho nên trong lòng hắn cũng không có chút bất mãn nào.
Vỗ tay thật mạnh một cái, Tả Cương Truyện cao giọng nói: "Trầm Hương Mộc thuộc về vị lão tiên sinh này, mời lão tiên sinh sau khi đấu giá chấm dứt tiến hành trao đổi." Hắn vung tay lên, để khay ngọc lui xuống, lần nữa đổi một kiện vật phẩm khác.
Lần này đồ vật Vạn Bảo Hiên chuẩn bị đều là tinh phẩm, đấu giá càng lúc càng náo nhiệt dị thường. bất quá những đồ vật kế tiếp cũng không có nhiều lực hấp dẫn đối với Trịnh Hạo Thiên, cho nên hắn cũng chỉ khoanh tay đứng nhìn một bên.
Sau nửa canh giờ, Tả Cương Truyện đột nhiên cười nói: "Các vị, hiện tại bắt đầu đấu giá một vật phẩm, phỏng chừng sẽ làm rất nhiều người cảm thấy hứng thú."
Lời hắn nói lập tức hấp dẫn chú ý của mọi người, năng lực giao tiếp của người này tương đối cao, xuất khẩu thành thơ, lưu lại ấn tượng tốt trong tâm mọi người.
Ngay sau đó, một khay ngọc được mang lên, trên khay ngọc là một chồng phù triện.
Tả Cương Truyện lớn tiếng nói: "Các vị, chỗ này là mười chín tấm sinh mệnh phù triện thượng phẩm lục giai. Thượng phẩm lục giai đó, có thể làm cho một vị luyện yêu vũ giả lục giai trong nháy mắt khôi phục lại bảy thành chân khí." Đôi mắt hắn mơ hồ sáng lên, hiển nhiên là cực kỳ kích động: "Lão hủ không nói hẳn các vị cũng biết hai tháng sau sắp xảy ra chuyện gì, những phù triện này đối với luyện yêu vũ giả mà nói đều là bảo vật cứu mạng à..."
Hơn một ngàn người phía dưới, ít nhất có trên phân nửa vầng sáng bắt đầu lay động.
Điều này nói rõ tâm tình bọn họ rất kích động với vật này.
Kỳ thật, sinh mệnh phù triện thượng phẩm tuy trân quý, nhưng cũng không là vật có thể làm những cường giả lục giai này động dung nhất. Bất quá đúng như Tả Cương Truyện nói, hai tháng sau, tuyệt đại đa số nhân vật ở đây đều muốn động thân đi tới Tiểu Linh Giới Kim Cương.
Đây chính là hành động trả thù đại quy mô của nhân loại, cũng chỉ có môn hạ đệ tử của các đại phái có thực lực tốt nhất mới đi đến đó thí luyện.
Mà đối với bọn hắn mà nói, tiến vào Tiểu Linh giới của Kim Cương nhất tộc, trừ thần binh đan dược cần thiết ra, thì sinh mệnh phù triện trong nháy mắt có thể khôi phục chân khí cũng rất quan trọng.
"Giá khởi điểm tám mươi linh bảo điểm sổ, mời các vị ra giá."
Tả Cương Truyện vừa dứt lời, đã có người lớn tiếng quát: "Ba trăm chín mươi linh bảo điểm sổ."
"Bốn trăm."
"Bốn trăm mười."
"..."
"Năm trăm sáu mươi chín."
"Năm trăm bảy mươi."
Tâm tình Trịnh Hạo Thiên cả kinh, dựa theo lời nói của Vân Thải Diệp, ngay cả là sinh mệnh phù triện lục giai, Vạn Bảo Hiên cũng chỉ thu mua tối đa với giá sáu mươi bốn linh bảo điểm sổ, mà người bán lẻ có thể bán ra ba mươi linh bảo điểm sổ cũng đã tương đối khá rồi.
Nhưng mà hiện tại, trải qua đấu giá đã có người ra giá đến năm trăm bảy mươi, mà phù triện đó cũng vẫn là sinh mệnh phù triện lục giai ba mươi linh bảo điểm sổ. Hơn nữa có thể nhìn thấy, giá cả tựa hồ còn tăng lên không ít.
Hắn thầm than trong lòng, cũng biết thời cơ xuất thủ lần này thật sự quá tốt, nếu như không phải phần lớn tu luyện giả nhân loại sắp viễn chinh, thì bảo vật này cũng không thể nào có giá cao như thế.
"Bảy trăm tám mươi."
Khi có người ra đến giá này, liền không còn ai tiếp tục mở miệng.
Sinh mệnh phù triện mặc dù trân quý nhưng các đại môn phái ít nhiều cũng có chút hàng trữ, cho nên khi đến giá cao như vậy, tuyệt đại đa số mọi người đều lựa chọn buông bỏ.
"Tốt. Mười chín tấm phù triện này thuộc về vị công tử ra giá bảy trăm tám mươi linh bảo điểm sổ." Tả Cương Truyện lớn tiếng nói: "Xin chúc mừng vị công tử này."
Đột nhiên, có người trầm giọng nói: "Tả tiên sinh, nếu quý hiên bán ra sinh mệnh phù triện, hẳn cũng có linh quang phù triện phải không."
Tả Cương Truyện cười thần bí, nói: "Mời các vị nhìn vật phẩm đấu giá kế tiếp."
Hắn vung tay lên, một khay ngọc lớn phía trên đồng dạng là một chồng phù triện xuất hiện.
Tất cả mọi người đều mừng rỡ trong lòng, đặc biệt là một số linh khí sư, hai tay xoa bóp lại, nóng lòng muốn đấu giá.
Ánh mắt Tả Cương Truyện nhìn quanh một vòng, nụ cười chân thành nói: "Các vị, đây là mười tấm cực phẩm...." Hắn đột nhiên lên giọng, kéo dài ngữ điệu.
Tất cả linh khí sư đều rung động, linh quang phù triện cực phẩm sao?
Vận khí bọn họ thật sự quá tốt đi.
Nhưng mà, Tả Cương Truyện đột nhiên chuyển ngoặt, nói: "Sinh mệnh phù triện."
Trong đại sảnh nhất thời một mảnh hoàn toàn yên tĩnh, sau đó liền vài chục người kêu lên, bọn họ mắng to, nhưng vẫn có người hoan nghênh như trước.
Nhóm linh khí sự đương nhiên là vô cùng thất vọng, nhưng nhóm luyện yêu vũ giả lại vui mừng quá đỗi.
Một vòng đấu giá nữa lại vang lên, cuối cùng phù triện rơi vào tay một vị luyện yêu vũ giả, mà trong túi của Trịnh Hạo Thiên cũng có nhiều thêm bốn trăm linh bảo điểm sổ.
Tả Cương Truyện cười híp mắt vung tay lên, lần nữa có người dâng một chồng phù triện tới.
Lần này, tất cả mọi người đều ngậm chặc miệng, trong lòng suy đoán chẳng lẽ đây cũng là một chồng sinh mệnh phù triện, khi nào mà sinh mệnh phù triện đại danh đỉnh đỉnh lại biến thành sản xuất dây chuyền như vậy.
Hơn ngàn người ở chỗ này, chỉ có vài người tiến hành giao dịch trong vòng nhỏ mới mơ hồ đoán ra lai lịch đống phù triện này. Bất quá bọn họ cũng không gia nhập đấu giá, vì số lượng phù triện trên người bọn họ cũng không ít, đương nhiên không cần đổ máu vào giờ khắc này.
Nét mặt Tả Cương Truyện lộ ra một nụ cười hòa thuận, nói: "Các vị, đây là mười tám tấm linh quang phù triện lục giai thượng phẩm, không biết các vị linh khí sư có hứng thú với nó hay không."
Phía dưới nhất thời một mảnh xôn xao, đặc biệt là những linh khí sư nhìn vào phù triện đôi mắt liền phát sáng.
Bất quá trong lòng những người này cũng thầm nói, chẳng lẻ sau nhóm linh quang phù triện thượng phẩm này còn nhóm cực phẩm nữa sao?
Mặc dù rất nhiều người ôm nghi vấn này, nhưng mà cũng không có bất kỳ linh khí sư nào dễ dàng buông tha cho chồng linh quang phù triện lục giai thượng phẩm này.
Rất nhanh chồng linh quang phù triện này đã đấu giá xong, giá tiền thậm chí còn cao hơn một thành so với sinh mệnh phù triện.
Tả Cương Truyện "lão hồ ly" này lần nữa quảng cáo một chồng phù triện, vô số giọng mắng chửi nhất thời tràn ngập cả quảng trường.
Lúc này, tất cả mọi người đều đoán được, những phù triện này nhất định là linh quanh phù triện cực phẩm.
Ở trong những người này, Trịnh Hạo Thiên là người duy nhất vẫn cười vui vẻ.
Vạn Bảo Hiên quả nhiên đấu giá cực kỳ chuyên nghiệp, đấu giá từng nhóm nhỏ như vậy mới có thể chiếm lấy lợi ích lớn nhất, so với lúc đầu hắn tính đã muốn cao hơn rất nhiều
Quả nhiên, mặc dù tất cả mọi người phía dưới đều nghiến rắng nghiến lợi, nhưng mà lúc cạnh tranh, cũng không chút nhân nhượng, mùi hỏa khí bốc lên tràn ngập.
Sau một lát, những linh quang phù triện cực phẩm này cũng tim được tân chủ nhân của nó, bất quá người nọ phải trả giả rất cao, so với bình thời ước chừng phải cao hơn hai thành.
Sau khi tất cả chấm dứt, Tả Cương Truyện nghiêm sắc mặt, lấy khẩu khí vô cùng nghiêm nghị nói: "Các vị, vật phẩm hiện tại đấu giá, tuyệt đối có thể xưng là một trong tinh phẩm tốt nhất trong buổi đấu giá này." Hắn tiếc nuối nói: "Nếu như không phải còn một vật phẩm giá trị hơn chúng nó, thì có lẽ hai kiện vật phẩm này đã là tốt nhất rồi."
Mọi người mặc dù oán than hắn, nhưng vẫn bị lời của hắn làm cho hứng thú.
Tả Cương Truyện cao giọng quát: "Một tấm sinh mệnh phù triện lục giai siêu phẩm, một tấm linh quang phù triện lục giai siêu phẩm, giá khởi điểm một trăm hai mươi linh bảo điểm sổ...."
← Ch. 330 | Ch. 332 → |