← Ch.337 | Ch.339 → |
Lực lượng bên trong não vực chỉ còn đọng lại một đoàn nho nhỏ, dưới lực lượng quang minh chiếu rọi, tựa hồ tùy thời đều có thể như tuyết bị hòa tan đi.
Nhưng trên thực tế, bất luận là Trịnh Hạo Thiên thúc dục Quang Minh Thánh Linh pháp quyết như thế nào cũng không thể hoàn toàn tan rã nó.
Mặc dù hắn có thể khẳng định, một ít điểm tàn phách nhân ma bám lên đó đã bị lực lượng quang minh chiếu rọi tan thành mây khói. Nhưng mà đoàn lực lượng hắc ám này vẫn ương ngạnh chống đỡ lại sự ăn mòn của lực lượng quang minh, hơn nữa còn tạo thành một mảnh địa bàn của riêng mình.
Cẩn thận cảm ứng tất cả mọi thứ, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phát hiện, đoàn lực lượng này mặc dù nhìn như nhỏ yếu, nhưng mà bản chất nó lại vô cùng cường đại, ít nhất cao hơn linh lực của mình rất nhiều.
Nói cách khác, dù nó xa xa không bằng Chủng Tử Ấn Ký quang minh, nhưng mà muốn diệt được nó, cũng là xa xa khó làm được.
Chuyện này càng khiến Trịnh Hạo Thiên động tâm hơn, đôi mắt hắn sáng lên.
Cho dù năng lượng đoàn lực lượng hắc ám này đạt đến trình độ nào, nhưng mà dưới tình huống này, chỉ cần để cho lực lượng quang minh cùng hắc ám không ngừng tiến hành tẩy rửa và luyện hóa nó, thì vận mệnh bị tan rã và thôn phệ không cách nào tránh khỏi.
Đồng dạng, nếu như có một ngày Trịnh Hạo Thiên luyện hóa được đoàn lực lượng này, thì hắn nhất định có thể đạt được chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.
Tàn phách nhân ma mặc dù làm cho hắn kinh sợ rất nhiều, nhưng mà sau khi nguy cơ trôi qua, thì hắn cũng không chút bối rối nào.
Hút đoàn lực lượng hắc ám này vào bên trong khí xoáy tụ, để cho Chủng Tử Ấn Ký quang minh cùng hắc ám không ngừng trùng kích vào đó, dùng thế nước chảy đá mòn, thiết bổng mài thành châm, chậm rãi luyện hóa nó.
Tinh thần dần dần từ trong khí xoáy tụ thu trở lại, ánh mắt Trịnh Hạo Thiên quăng lên trên bát tròn.
Hồi tưởng đến các phương pháp điều khiển bát tròn này, linh lực trong cơ thể lần nữa mãnh liệt lên. Lực lượng hắc ám tinh túy nhất giống như trước cuồn cuộn đổ vào bên trong bát tròn. Có điều lần này cũng không gặp bất kỳ nguy cơ nào rình rập nữa.
Chỉ sau một lát, khối linh khí này, hoàn toàn bị Trịnh Hạo Thiên luyện hóa. -
Cầm lấy bát tròn đặt lên cơ thể nhẹ phách vào, vật này lập tức trốn vào bên trong thân thể, hơn nữa còn ẩn náo trong khí xoáy tụ ở não vực, hô ứng cùng Chủng Tử Ấn Ký hắc ám.
Ma khí đúng là ma khí, có lẽ ở trong uy năng không cách nào hơn được thần binh nhân loại, nhưng mà trong phương diện quỷ dị khó lường, thì vượt qua rất xa.
Tâm niệm Trịnh Hạo Thiên vừa động, bề ngoài thân thể lập tức hiện ra một tầng sương màu đen, tầng sương này đến nhanh, mà đi còn nhanh hơn.
Chỉ trong chớp mắt đã biến mất hầu như không còn tung tích.
Bất quá, khi đám sương biến mất, diện mục cùng vóc người Trịnh Hạo Thiên đã sinh ra biến hóa rất lớn.
Đứng ở chỗ này, đâu còn là Trịnh Hạo Thiên, mà là một nam tử có vóc người cùng diện mục rất giống Vương Vũ.
Sử dụng ý niệm linh lực cảm ứng một chút, Trịnh Hạo Thiên hài lòng gật đầu một cái, bát tròn này ngụy trang quả nhiên ảo diệu vô cùng, làm người ta khó có thể tin được.
Đương nhiên, biến hóa lúc này của Trịnh Hạo Thiên cũng không phải mười phần giống với Vương Vũ, nếu để cho bọn họ cùng sáng vai đứng chung một chỗ, thì cũng có thể phân biệt ra.
Nhưng đây là do Trịnh Hạo Thiên không quá quen thuộc với Vương Vũ, hơn nữa, chuyện này cùng với chuyện Trịnh Hạo Thiên không hoàn toàn nắm giữ diệu dụng của bát tròn cũng có quan hệ rất lớn.
Nếu để cho hắn nghiên cứu cùng tập luyện thêm một thời gian, thì hắn có tự tin cường đại rằng, nhất định có thể càng biến hóa giống hơn.
Đương nhiên, cho dù bát tròn biến hóa như thế nào, cũng chỉ có thể biến hóa bề ngoài. Còn vũ kỹ hai người tu luyện cùng khí tức bản thân đều không thể nào thay đổi.
Nếu mà có linh khí nào có thể ngay cả điểm này cũng thay đổi được, thi thật sự là quá mức nghịch thiên rồi.
Trên người Trịnh Hạo Thiên lần nữa dâng lên trận trận sương đen, diện mạo cùng vóc người hắn bắt đầu không ngừng biến ảo.
Sau mấy lần biến hóa, Trịnh Hạo Thiên càng thuần phục vận dụng bát tròn này.
Hắn mơ hồ cảm thấy, chỉ có lực lượng hắc ám thuần túy mới thúc dục được linh khí này, nó nhất định có lai lịch rất lớn. Có lẽ nó ở trong Ma giới, cũng là đại danh đỉnh đỉnh không biết chừng.
Trịnh Hạo Thiên thích thú luyện tập biến hóa, hơn nữa còn biến hóa giống như Dư Uy Hoa cùng Lâm Đình nữa.
Chuyện này cũng vì ba người bọn hắn có quan hệ hết sức quen thuộc, hơn nữa yêu hóa biến thân còn cùng loại và công pháp tu luyện cũng giống nhau.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí có một cảm giác, nếu như hắn biến thành Dư Uy Hoa, hơn nữa còn yêu hóa biến thân, lấy Kim Cương Bạt Sơn quyết hiển lộ vũ lực, thì cho dù là phụ thân hắn Dư Kiến Thăng cũng chưa hẳn có thể dễ dàng phân biệt được.
Đùa giỡn một canh giờ, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc thu liễm tinh thần lại, bắt đầu chuyên chú tu luyện Vạn Kiếm quyết.
Lần này sắp đi tới Tiểu Linh giới Kim Cương nhất tộc, Trịnh Hạo Thiên đương nhiên không dám chậm trễ tu luyện. Vạn Kiếm quyết có thể nói là chỗ dựa lớn nhất của hắn trước mắt, tự nhiên là phải tu luyện đến trình độ cường đại nhất.
Cứ như vậy nháy mắt thời gian hai tháng đã trôi qua như nước chảy.
Ở trong hai tháng này, Trịnh Hạo Thiên bất luận là chân khí cùng linh lực, đều đột nhiên tiến bộ rất nhanh.
Có lẽ bởi vì tàn phách nhân ma ảnh hưởng, có lẽ bởi vì sắp lao vào chiến trường, cho nên tinh lực hắn hoàn toàn vùi vào trong tu luyện, không một chút phân tâm.
Hiện tại, Trịnh Hạo Thiên đã mở ra tất cả thông đạo câu thông khí xoáy tụ, hơn nữa còn luyện tới trình độ vạn đạo kiếm quang.
Một vạn đạo kiếm quang....
Đây là cảnh giới tối cao mà tu luyện giả tứ giai mơ ước. bất quá, chân chính làm cho Trịnh Hạo Thiên đắc ý, chính là kiếm quang hạch tâm mà hắn bồi dưỡng.
Trong Vạn Kiếm quyết, muốn luyện chế kiếm quang hạch tâm cũng không phải một chuyện dễ dàng.
Trước tiên, nhất định phải tìm được một kiện thần binh bổn mạng, sau đó trùng kích linh lực mình vào đó, rồi tiếp tục hấp thu thần binh chi quang tiến vào bên trong khí xoáy tụ tiến hành bồi dưỡng.
Bồi dưỡng thời gian cần dài, những kiếm quang hạch tâm này có uy năng lại càng lớn. Nếu mà sử dụng toàn bộ kiếm quang hạch tâm tạo thành kiếm trận giao chiến với người chỉ dùng kiếm quang tạo thành kiếm trận, thì uy lực hai người như trời với đất rồi.
Lấy ít đánh nhiều, khiêu chiến vượt cấp, tuyệt không phải việc không có khả năng. Bất quá, linh khí sư bình thường tu luyện Vạn Kiếm quyết, cũng không dùng toàn bộ thời gian để bồi dưỡng kiếm quang hạch tâm được.
Bởi vì kiếm quang hạch tâm nhất định phải tiến hành bồi dưỡng trong khí xoáy tụ, mà trong quá trình này, lại tương đối tiêu hao tinh thần cùng thời gian tu luyện giả, kiếm quang hạch tâm càng nhiều, thì tốc độ tu luyện bọn họ càng chậm.
Cái giá phải trả rất lớn cho nên đối với linh khí sư cao giai mà nói, cơ hồ là không thể chịu được trình độ này.
Hơn nữa, tu luyện kiếm quang hạch tâm cũng tạo thương tổn khổng lồ đối với thần binh bổn mạng. Mỗi kích của một đạo kiếm quang hạch tâm chẳng khác nào là nghiền ép một phần lực lượng thần binh, nếu mà nghiền ép quá nhiều, thì linh khí sẽ trở nên ảm đạm, mà bảo khí cũng lâm vào tình trạng ngủ say.
Muốn không suy giảm thần binh thì phải cô đọng kiếm quang hạch tâm lại, như vậy càng cần rất nhiều thời gian.
Nhưng mà, tất cả trở ngại đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, đều hoàn toàn không thành vấn đề.
Kiếm quang hạch tâm mà hắn cô đọng đều bồi dưỡng bên trong khí xoáy tụ, dưới vòng tròn xoay chuyển không ngừng của lực lượng quang minh và hắc ám, chẳng khác nào tự động rèn luyện cho những kiếm quang hạch tâm này.
Hơn nữa, loại thủ đoạn này tự nhiên tốt hơn nhiều những bí pháp mà linh khí sư cố ý sử dụng để bồi dưỡng.
Lực lượng quang cùng ám kết hợp nhau sinh ra hiệu quả cường đại, cư nhiên có thể có thể vượt qua tuyệt đại đa số thần công bí tịch.
Bên trong khí xoáy tụ, một vạn con tiểu long không ngừng tẩy rửa dưới lực lượng quang ám, dần dần trở nên cường đại hơn.
Mà cây bảo khí thiền trượng chứa năng lượng vạn đạo kiếm quang cũng không chịu bất kỳ tổn thương nào.
Thiếu đi Trang Mạt Mạt một cái động không đáy ở đó, Trịnh Hạo Thiên cũng chuẩn bí phách lực đầy đủ tràn trề. Phách lực bên trong Ôn Dưỡng Hồ cung cấp cho Thương Long Thiện Trượng đã là dư dả rồi.
Tuy nói Thương Long Thiện Trượng bởi vì Trịnh Hạo Thiên cô động kiếm quang hạch tâm mà có chút tổn thất phách lực, nhưng mà so với sự bổ sung mà nó nhận được, thì tổn thất đó như một cọng lông trên chín tấm da trâu, không đáng giá nhắc đến.
Bên trong Ôn Dưỡng Hồ, phách lực Thương Long Thiện Trượng ổn định lại từ từ, tựa hồ còn xa mới đạt tới cực hạn của nó.
Chuyện này làm cho Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ như điên, hắn khẩn trương muốn nhìn thử, Thương Long Thiện Trượng cuối cùng sẽ tiến hóa đến bực nào.
Trừ vạn đạo kiếm quang ra, Trịnh Hạo Thiên còn có kiếm kỹ ngộ ra từ trên Thần Ky tiễn.
Loại kiếm kỹ này khi ngưng tụ mấy trăm con tiểu long rồi bạo liệt trong nháy mắt, cho dù là cường giả thất giai gặp phải cũng chỉ có thể chạy trối chết.
Đây chính là chỗ dựa lớn nhất khi hắn tiến vào Tiểu Linh giới Kim Cương.
Trải qua hai tháng tu luyện, hiện tại Trịnh Hạo Thiên đã có thể ngưng tụ hợp nhất từ số lượng ba trăm con tiểu long gia tăng đến năm trăm con. Mặc dù chỉ tăng thêm hai trăm, nhưng mà uy năng bạo liệt đã lớn hơn lúc đầu gấp mấy lần.
Cho dù không trải qua thực chiến kiểm nghiệm, nhưng Trịnh Hạo Thiên có thể cảm nhận được khi năm trăm con tiểu long này ngưng tụ lại sẽ sinh ra khí tức khủng bố hủy thiên diệt địa đến mức nào.
Có lẽ bởi vì tu luyện kiếm thuật bạo phát, làm cho Trịnh Hạo Thiên cũng có đột phá mới trong nắm giữ kiếm thuật. Hiện tại hắn đủ khả năng ngưng tụ kiếm quang không còn từng đôi hợp lại, mà là ba đạo kiếm quang cùng hợp với nhau.
Mặc dù chưa có thể chân chính dung hợp hoàn toàn ba đạo kiếm quang, nhưng ít nhất đã được hai đạo, sắp được đạo thứ ba đã gần như rất giỏi rồi.
Nhìn khắp Vạn Kiếm Tông, đừng nói là linh khí sư tứ giai, cho dù là linh khí sư thất giai, cũng không có bao nhiêu người làm được chuyện này.
Đương nhiên, trong thời gian chuẩn bị, trừ rèn luyện vũ kỹ ra, Trịnh Hạo Thiên còn khắc tạo ra mấy ngàn tấm phù triện cấp bậc bất đồng.
Mặc dù số lượng phù triện tứ giai là nhiều nhất, nhưng phù triện thất giai cũng không ít.
Đặc biệt là phù triện hỗ trợ công kích thất giai hệ Hắc Ám, đã được hắn luyện chế ra mấy trăm tấm rồi.
Sau khi chuẩn bị toàn bộ tất cả xong, kỳ hạn hai tháng rốt cuộc trong sự sợ hãi cùng chờ đợi của mọi người đã đến....
← Ch. 337 | Ch. 339 → |