Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 344

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 344: Ma Lâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Shopee


Dõi theo về phía xa xa, ở phương mà tầm mắt có thể thấy được, đột nhiên xuất hiện màu xanh biếc khổng lồ. Từ trên trời cao nhìn xuống, thậm chí có một loại khoái cảm thưởng thức cảnh đẹp.

Độn Thiên Chu lập tức chậm lại, Trịnh Hạo Thiên ngưng mắt nhìn về bốn phía.

Lúc này, hắn chẳng những không có ý tứ giấu diếm hành tung. Ngược lại còn hết sức phô trương thanh thế, làm cho sinh vật phương xa có thể chú ý tới tồn tại của hắn.

Vương Vũ đưa ra mục tiêu tương đối mơ hồ.

Phía tây ngàn dặm.

Những lời này nói thì đơn giản, nhưng mà lấy thôn đó làm tâm, chỉ cần có chút lệch lạc, thì đi hết ngàn dặm không biết chạy tới địa phương nào.

Bất quá, chuyện này cũng không thể trách Vương Vũ được. Bởi vì hắn hỏi cũng chỉ là một số tộc nhân bình thường, những người này sao biết được chuyện của vương tộc. Có thể biết được phương vị đại khái cũng là tương đối rất giỏi rồi.

Người biết phương vị chính xác, đoán chừng cũng chính là Thạch Bá cùng tên viên nhân lục giai chết thảm kia.

Bản thân Trịnh Hạo Thiên chính là ngọc phù sư quang ám, nhưng hắn cũng không có bản lãnh làm người chết sống lại, càng không thể nào từ thi thể bọn chúng biết được phương vi cụ thể.

Cho nên, điều duy nhất hắn có thể làm lúc này, chính là biến ảo thân hình, cố hết sức biến thành hình dạng Thạch Bá Kim Cương vương tộc kia, nghênh ngang xuất hiện ở bầu trời, đợi cá tự mắc câu.

Hắn một đường phi hành, khi tới gần mảnh rừng tương đối rậm rạp nơi này, phía dưới có một gã viên nhân chuyển động.

Trịnh Hạo Thiên mừng thầm trong lòng, mặc dù hắn cũng không tin mình vừa ra tay đã tìm được. Nhưng mà viên nhân này không thể nghi ngờ chính là mục tiêu đầu tiên mà hắn gặp được.

Độn Thiên Chu chợt tăng nhanh, lấy tốc độ không gì sánh kịp bay đến bên cạnh viên nhân.

Con viên nhân này sợ hết hồn, vội vàng kêu lên: "Vương tộc đại nhân tôn kính, tiểu nhân Mại Cáp Khắc, bái kiến đại nhân."

Trịnh Hạo Thiên lạnh lùng phát ra một đạo thanh âm, ngay cả bản thân hắn cũng không biết đại biểu ý tứ gì. Bất quá, trong lòng hắn cũng thầm vui mừng.

Căn cứ trong thư tịch ghi lại, Yêu Ma Tinh Quái Nhị Thập Tứ Thánh bao gồm nhân loại trong đó, thật ra đều có ngôn ngữ của chủng tộc mình. Bất quá phàm là thực lực đến cảnh giới cường đại nào đó, bọn họ sẽ học được toàn bộ ngôn ngữ thông dụng của Đai Linh giới.

Loại ngôn ngữ này Trịnh Hạo Thiên cũng không xa lạ gì, hắn ở trên Đại Linh giới đã từng học qua, hơn nữa nắm giữ còn có chút lưu loát.

Lúc Kim Cương vương tộc Thạch Bá nộ hống, cũng sử dụng ngôn ngữ thông dụng này. Mà Trịnh Hạo Thiên vốn lo lắng trong lòng, những viên nhân này sẽ không biết ngôn ngữ thông dụng, hoặc là thấy mặt liền dùng tiếng viên nhân để tiến hành giao tiếp. Như vậy Trịnh Hạo Thiên cũng phải trợn tròn mắt, cho dù hắn biến ảo giống gấp trăm lần cũng không dùng thân phận này được.

Bất quá, thời khắc viên nhân này mở miệng, lòng hắn rốt cuộc hoàn toàn buông lỏng lại.

Mại Cáp Khắc len lén nhìn sắc mặt không chút thay đổi của Trịnh Hạo Thiên, lòng càng thấp thỏm, hắn cực kỳ cẩn thận nói: "Đại nhân tôn kính, ngài cũng là tìm đến Ma Thạch sao.."

Chân mày Trịnh Hạo Thiên hơi động một chút, lòng hắn mừng rỡ, biết mình mèo mù vớ cá rán, rất có thể đã đoán đúng phương hướng, tìm được chánh chủ rồi.

Tâm niệm khẽ chuyển, hắn đứng thẳng người lên quát lớn: "Các ngươi ra khỏi thôn lâu như vậy, sao còn chưa tìm được..."

Mại Cáp Khắc kinh sợ nói: "Đại nhân tha lỗi, thật sự là Thạch Bá đại nhân chỉ cho tiểu nhân một phương vị mơ hồ, tiểu nhân luôn một mực cẩn thận tìm kiếm, mấy ngày qua cũng không dám chậm trễ chút nào..."

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên lập tức trở nên cổ quái, hắn nhẹ giọng nói: "Ngươi không biết ta...?"

Mại Cáp Khắc vội vàng nói: "Tiểu nhân chưa từng gặp qua đại nhân..." Hắn dừng một chút, sợ làm Trịnh Hạo Thiên tức giận, liền vội nói tiếp: "Nếu tiểu nhân đã có vinh dự bái kiến đại nhân, tuyệt đối sẽ không bao giờ quên ngài..."

Trịnh Hạo Thiên nhất thời hoàn toàn yên lặng.

Diện mạo này là hắn hoàn toàn dựa vào Kim Cương vương tộc Thạch Bá mà biến thành, trong mắt hắn, bộ dáng này không có bất kỳ khắc nhau với Thạch Bá kia.

Nhưng không nghĩ tới, Mại Cáp Khắc cư nhiên tưởng hắn là người khác.

Hắn thở dài một tiếng, xem ra trong phương diện này mình quả thật không có thiên phú, nếu như ngày sau có cơ hội, nhất định phải học tập nhiều hơn một chút kiến thức về phương diện này.

"Hừ, ta mặc kệ là ngươi có quen biết ta hay không, ta chỉ muốn biết, đã tìm được chưa?"

Trịnh Hạo Thiên tức giận hừ một tiếng, trong cổ họng gầm lên một tiếng.

Đây là hắn dựa theo biểu tình lúc trước của Thạch Bá, những Kim Cương vương tộc này mặc dù có thực lực cường đại, nhưng mà phương diện tính tình trời sinh táo bạo, đặc biệt càng như thế đối với tộc nhân bình thường.

Quả nhiên, Mại Cáp Khắc căn bản không dám có bất kỳ chất vấn, hắn vội vàng nói: "Căn cứ theo chỉ điểm của Thạch Bá đại nhân, lũ tiểu nhân đã tìm được rôi, nhưng mà..."

Thấy bộ dạng do dự của hắn, Trịnh Hạo Thiên thật có chút nỏi giận.

"Ngươi đang cố kỵ cái gì, nói..."

"Vâng, đại nhân, chúng tiểu nhân không dám đi lấy ạ." Mại Cáp Khắc bị hắn làm giật mình, nói chuyện ngược lại lưu loát rất nhiều: "Ở trên Ma Thạch, có một lực lượng cường đại uy hiếp, một khi tiểu nhân nhích tới gần sẽ tay chân vô lực, đừng nói là lấy, cho dù thấy Ma Thạch cũng bị ngất đị..."

Trịnh Hạo Thiên chớp chớp hai mắt, trong lòng hắn lấy làm kỳ, đây là Ma Thạch gì, mà lại có lực lượng thần kỳ như thế. Mại Cáp Khắc chần chờ một chút, nói: "Đại nhân, theo ý kiến tiểu nhân, chỉ có tộc nhân niên ấu chưa tu luyện qua bí pháp trong tộc, mới có thể mang Ma Thạch từ trong phong ấn ra.."

Trịnh Hạo Thiên hừ lạnh nói: "Sao ngươi xác định được..."

Mại Cáp Khắc không dám giấu diếm, nói: "Tiểu nhân đã tu luyện bí pháp đến đệ tứ giai, nhưng nhích tới gần Ma Thạch mười trượng liền không cách nào cử động nữa. Về phần mấy người đồng bạn của tiểu nhân cũng đã thử qua. Tu luyện đẳng cấp càng thấp ngược lại càng tới gần hơn. Hơn nữa, tiểu nhân còn nhìn thấy, một số dã thú bình thường cũng có thể dễ dàng tới gần Ma Thạch mà không chút ảnh hưởng, cho nên...."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, bây giờ hắn đã hiểu trước sau mọi thứ.

Khối Ma Thạch này khẳng định có lực lượng cường đại thần bí, loại lực lượng này chỉ ảnh hưởng đến chân khí, linh lực hoặc là yêu lực trên người tu luyện giả.

Tu vi bản thân càng cao, thì chịu ảnh hưởng càng lớn.

Thạch Bá nhất định biết được chuyện này, cho nên hắn căn bản không dám tới gần, mà phái những tộc nhân cấp bậc thấp đến đây lấy Ma Thạch.

Nhưng mà Ma Thạch này còn cường đại hơn tưởng tượng của Thạch Bá nhiều, chỉ cần là tộc nhân tu luyện ra yêu lực, cũng như trước không cách nào tới gần.

Bất quá cũng may là như vậy, nếu không những viên nhân này sao có thể dừng lại ở đây, sợ là đã sớm chạy đến một nơi yên tĩnh rồi.

Trầm ngâm một chút, Trịnh Hạo Thiên nói: "Mang ta đến đó xem một chút..."

Mại Cáp Khắc nghe vậy liền mừng rỡ, trong cảm nhận của hắn, cường giả vương tộc là cao nhất, không có gì không làm được. Đã có cường giả vương tộc ở đây, hơn nữa nguyện ý tiếp nhận chuyện này, thì bọn họ sẽ không bị ảnh hưởng gì nữa.

Hắn cung kính khom người, sao đó xoay người rời đi.

Từ đầu đến cười, hắn cũng không hoài nghi thân phận Trịnh Hạo Thiên.

Chuyện này không chỉ bởi vì diệu dụng của khối tròn, mà cũng bởi vì Kim Cương nhất tộc rất lãnh khốc làm cho Mại Cáp Khắc căn bản không dám có chút ý niệm trong đầu.

Phải biết rằng, hoài nghi thân phận Kim Cương vương tộc, đó là tội danh khinh nhờn lớn nhất, mà nếu thật sự như vậy, thì tộc nhân trong tộc Mại Cáp Khắc sẽ gặp phải tai họa ngập đầu rồi.

Cho nên, đừng nói là Mại Cáp Khắc không nhìn ra sơ hở gì, cho dù có chút hoài nghi, nhưng không tuyệt đối nắm chắc, thì hắn cũng không dám để lộ ra, càng không dám làm trái lời Trịnh Hạo Thiên.

Một người một vượn trước sau bước đi, rất nhanh liền tới bên trong khu rừng.

Tâm tình Trịnh Hạo Thiên khẽ động, nói: "Các ngươi có thể tìm được Ma Thạch trong địa phương này, coi như cũng không dễ dàng..."

Mại Cáp Khắc nhe được cường giả vương tộc khen ngợi, trong lòng một trận kích động, vội vàng nói: "Đại nhân, mảnh rừng rậm này là mảnh rừng nổi tiếng nhất trong phương viên nơi này, tất cả tộc nhân chúng ta đều không dám xâm nhập vào, tu vi càng cao lại càng sợ hãi, không dám tới gần. Chúng ta cũng không biết do nguyên nhân gì, cho đến khi Thạch Bá đại nhân tới mới biết, thì ra đây là do Ma Thạch giở trở quỷ..."

Đôi mắt Trịnh Hạo Thiên ngưng lại, trong lòng biến chuyển vạn lần.

Mảnh rừng rậm này đã tồn tại mấy trăm năm, nhưng mà trong mấy trăm năm này, cư nhiên chưa từng có cường giả nào chú ý tới....

Hắn trong lòng khó hiểu, nhưng mà khi nghĩ tới Đại Lâm thôn cùng Hùng Lang sơn, nhất thời liền thoải mái lại.

Dị thường ở nơi này đối với người trong Kim Cương nhất tộc ở phụ cận là một đại sự, nhưng mà đối với Kim Cương vương tộc cao cao tại thượng mà nói, đó chỉ là một chuyện nhỏ không đáng kể mà thôi.

Đừng nói là mấy trăm năm, chỉ sợ là ngàn năm, nếu mà không có cơ duyên gì, thì cũng rất khó có cường giả chân chính chú ý.

Đại Linh giới quá lớn, Tiểu Linh giới cũng không thua kém.

Không có ai có thể thăm dò được tất cả mọi bí ẩn, cho nên dù là thần tiên chân chính trong truyền thuyết cũng tuyệt không có khả năng.

Dưới hướng dẫn của Mại Cáp Khắc, hai người không ngừng đi về phía trước. Mặc dù Trịnh Hạo Thiên hết sức kỳ quái vì sao Mại Cáp Khắc không phi hanh, nhưng hắn vẫn mạnh mẽ đè nén lòng hiếu kỳ này xuống.

Nếu tên viên nhân này làm như vậy, khẳng định là có đạo lý riêng. Nếu mà hỏi nhiều, thì càng lòi ra sơ hở.

Sau một hồi, cước bộ Mại Cáp Khắc trở nên chậm lại, hắn thật cẩn thận liếc nhìn Trịnh Hạo Thiên một cái, nói: "Đại nhân cẩn thận, đây chính là khu vực đó. Ở bên trong khu vực này, tốt nhất là không nên dùng chân khí, cũng không nên dùng bất kỳ linh khí, càng không thể phi hành...."

Trịnh Hạo Thiên rùng mình, không nghĩ tới cấm kỵ ở đây lại nhiều như thế.

Bất quá càng như thế hắn càng tò mò với Ma Thạch này.

Mại Cáp Khắc vừa sải bước lên, thân thể của hắn liền run rẩy một chút, tựa hồ gặp phải chuyện gì đó làm hắn sợ hãi. Ước chừng một lúc sau, hắn mới tiếp tục đi thẳng về phía trước.

Trịnh Hạo Thiên ngưng thần tĩnh khí, giống như trước sải bước ra.

Khi chân hắn bước qua mảnh đất này, không gian tựa hồ cũng không có bất kỳ khác nhau với địa phương khác, thân thể của hắn đồng dạng run rẩy một chút.

Hắn đã cảm ứng được, một cỗ mãnh liệt, cơ hồ không cách nào hình dung nổi, khí tức cùng hung cực ác đột ngột từ trên trời giáng xuống, trói buộc chặt chẽ thân thể hắn.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-974)