← Ch.520 | Ch.522 → |
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên lóe lên tinh quang. Hắn lặng lẽ cảm ứng dao động kỳ dị đang truyền đi trong không gian.
Hổ Vương Khiếu Thiên hống - Đây chính là môn công pháp âm ba cường đại mà Hổ Bá Thiên từng truyền lại cho hắn, không giữ lại một chút nào. Nhưng bởi vì chênh lệch đẳng giai, trình độ am hiểu về môn công pháp này lại khác nhau, cho nên tuy cùng là một môn chiến kỹ, nhưng khi hai người thi triển uy lực lại khác nhau một trời một vực.
Vừa rồi, Hổ Bá Thiên chỉ hống lên một tiếng, toàn bộ Thiên ma xung quanh người hắn lập tức bị đẩy lui. Uy lực khôn cùng, đủ để khiến người ta nhìn mà trợn mắt khó tin.
Bất quá, Hổ Bá Thiên cũng chỉ nộ hống một tiếng. Tiếp đó hắn liền nhắm hai mắt lại, trên người tỏa ra từng đám từng đám sương trắng, hiển nhiên là đã vận công tới cực hạn, đang kiệt lực khống chế chân khí trong cơ thể vận chuyển.
Nhưng đúng lúc này, trên bầu trời lại lóe lên một đạo quang mang. Một đạo hắc quang từ trong tia chớp nhảy ra, bổ nhào về phía Hổ Bá Thiên.
Đôi mắt của Trịnh Hạo Thiên co rụt lại, thân mình cũng khẽ run lên, nhưng cuối cùng vẫn mạnh mẽ kìm lại được. Trong chớp mắt vừa rồi, hắn đã nhìn thấy, đạo hắc mang kia mặc dù là một con Thiên ma thập giai cường đại, nhưng không phải là bán Ma vương trong tay tên ngư nhân tướng lĩnh kia.
Hắn đã từng gặp Hổ Bá Thiên, biết hán tử này hào khí can vân, là kẻ ý chí kiên định. Con Thiên ma thập giai này tuy cường đại, nhưng lại không phải loại biến dị, hắn là không thể lay động được ý chí của hắn.
Quả nhiên, khi con Thiên ma kia bổ nhào vào người Hổ Bá Thiên, lập tức hóa thành một đám hắc vụ, bao phủ toàn bộ thân thể hắn. Tuy từ ngoài nhìn vào không thấy được điều gì, nhưng Trịnh Hạo Thiên có Mộng Yểm lại biết. Lúc này Hổ Bá Thiên nhất định đang bị vô tận ảo giác tập kích. Con Thiên ma kia đang kiệt lực dụ dỗ hắn, chỉ cần tinh thần ý niệm của hắn có một chút sơ hở, thì Thiên ma nhất định sẽ thừa cơ xông vào, cuối cùng sẽ bị thôn phệ sạch linh hồn và lực lượng, trở thành một cái xác khô, thậm chí còn trở thành nhân ma khủng bố, cất chứa Thiên ma trong cơ thể..
Nhân ma như thế tuyệt đối là một cỗ máy điên cuồng. Trước khi nó bị cao thủ tru diệt, thường thường có thể mang tới thương vong rất lớn cho nhân loại.
Trên bầu trời, đám Thiên ma còn lại đều gầm rú, tràn đầy vẻ phẫn nộ. Nhưng nếu đã bị đồng bọn khác nhanh chân đoạt trước, chúng cũng không dám liều mạng nhào tới nữa.
Đây là điểm công bằng nhất của thiên địa pháp tắc. Trong hoàn cảnh đặc thù thể này, chỉ có Thiên ma tiếp xúc với tu luyện giả đầu tiên mới có thể mị hoặc và xâm nhập.
Mà tất cả Thiên ma còn lại không thể tiếp xúc đều sẽ bị thiên lôi uy hiếp, cho nên khi một con Thiên ma đã thành công chạm vào thân thể Hổ Bá Thiên, tất cả đám Thiên ma còn lại mặc dù không cam lòng, nhưng cũng chỉ có thể tạm thời ẩn nấp trong khe nứt mà thôi.
Chúng đang đợi cơ hội. Một khi con Thiên ma này mị hoặc thất bại, nó sẽ bị đánh văng ra ngoài. Và đó chính là cơ hội cho đám Thiên ma còn lại.
Loại tập kích mị hoặc này sẽ được tiến hành không ngừng. Cho đến khi đạo tâm Hổ Bá Thiên thất thủ, bị một con Thiên ma nào đó thôn phệ sạch linh hồn, hoặc là cho đến khi hắn tiến giai cường giả linh thể thành công, có lực lượng khổng lồ, chỉ cần lật tay một cái cũng có thể tiêu diệt tất cả đám thm này.
"Hống...."
Một tiếng gầm nhẹ chợt từ miệng Hổ Bá Thiên truyền ra. Đây là một thành âm phẫn nộ tới cực điểm.
Rất hiển nhiên, ảo ảnh do con Thiên ma kia chế tạo đã động chạm đến tâm cảnh Hổ Bá Thiên.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày. Hắn đang do dự, đang định ra tay cứu viện thì đã thấy, hắc vụ trên người Hổ Bá Thiên đột nhiên bị đánh văng ra ngoài.
Hắn lập tức an tâm trở lại. Không hổ là Hổ Bá Thiên đại ca, không ngờ vẫn có thể giày thoát khỏi ảo cảnh trong tình huống tâm cảnh dao động như vậy.
Ngay trong khoảnh khắc con Thiên ma bám trên người Hổ Bá Thiên bị đánh văng ra ngoài, trên bầu trời lại lóe lên mấy đạo hắc quang. Lúc này, không ngờ lại có mấy con Thiên ma cường đại tranh nhau nhào tới.
Cùng lúc đó, trên bầu trời nổ vang một tiếng. Một tia chớp to lớn xé rách hư không, hóa thành một đạo trường tiên bạch sắc xinh đẹp, hung hăng quất lên người con Thiên ma vừa thất bại.
Con Thiên ma rú lên tiếng bi thường, thân hình nó lắc lư vài cái rồi đột nhiên nhảy dựng lên, không ngờ vẫn còn sức nhảy vào trong một cái khe nứt không gian giữa không trung.
Khóe mắt Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên. Con Thiên ma thập giai này thật sự cường hàn.
Bị thiên lôi oanh kích mãnh liệt như vậy mà vẫn có thể thoát thân. Tuy nó đã bị thương không nhẹ, nhưng ít nhất cũng bảo toàn được tính mạng.
"Hống hống hống..."
Tâm tình kích động của Hổ Bá Thiên vẫn không ngưng lại. Hắn không ngừng rống giận. Cùng với tiếng gào thét, khí tức quanh người hắn đột nhiên trở nên cường đại lên, hơn nữa còn không ngừng tăng vọt.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng cả kinh. Hắn ẩn ước cảm giác được, có lẽ bởi vì con Thiên ma kia kích thích, cho nên ngược lại giúp Hổ Bá Thiên kích phát tiềm lực bản thân, khiến cho chân khí của hắn không ngừng tăng lên, thậm chí còn đã tiếp cận tới cực hạn, sát với cảnh giới linh thể rồi.
Mấy con Thiên ma rời khỏi khe nứt không gian, đã bổ nhào tới bên người Hổ Bả Thiên, nhưng khí tức quanh người hắn lúc này lại mãnh liệt như lửa, vạn tà bất xâm. Cho nên chúng chỉ dám vây quanh thân thể Hổ Bá Thiên mà đánh loạn thôi, căn bản không dám bất chấp tất cả nhào tới.
"Hống...."
Tiếng hống đinh tai nhức óc cùng lôi điện nồ vang trên bầu trời hô ứng lẫn nhau, phảng phất như đã thành lập một mối liên hệ thần bí nào đó trong cõi u mình.
Hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng lên. Tuy hắn không phải là cường giả linh thể, nhưng từ góc độ nào đó mà nói, hắn đã có kinh nghiệm trùng kích cảnh giới linh thể một lần rồi. Cho nên hắn biết, Hổ Bá Thiên đã thành công câu thông với linh lực thiên địa, chỉ cần tích lũy của hắn đủ, thì chính là một bước lên trời, linh thể đại thành rồi.
Nhưng đúng vào lúc này, một cỗ khí tức âm trầm quỷ dị đột nhiên tràn ngập tứ phía.
Tuy lúc này, thiểm điển Lôi Minh, thiên địa linh lực đã nồng đậm tới mức không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn không thế nào ngăn cản cỗ khí tức âm tà này khuếch tán ra xung quanh.
Đám Thiên ma thập giai vốn đang vờn quanh Hổ Bá Thiên vừa cảm ứng được cỗ khí tức này, cả người lập tức cứng đơ, không dám có một chút nhúc nhích nào nữa.
Chúng giống như gặp phải lão tổ tông của mình, biến thành những con cừu non ngoan ngoãn, hoàn toàn vô hại vậy.
Tiếp đó, ở phương xa, một đạo hắc quang chợt phóng lên.
Đây là một khối hắc khí nồng đậm chẳng thua kém gì Mộng Yểm. Nó vừa xuất hiện đã nhanh chóng ngưng tụ thành một nhân hình cao lớn, lực lượng hắc ám ẩn chứa bên trong hắc khí cũng tinh khiết tới cực điểm.
Ma vương...
Đây chính là Thiên ma cường đại trong truyền thuyết, tồn tại có thể so sánh với cường giả linh thể.
Phảng phất như bị con Ma vương xuất hiện bất thình lình này hấp dẫn, trên bầu trời chợt vang lên một tiếng sấm, một tia chớp khủng bố đột nhiên xuất hiện, hung hăng giảng xuống ngươi Ma vương.
Nhưng đạo điện quang khủng bố đủ để khiến Thiên ma thập giai bình thường hồn phi phách tán, lại không thể oanh nát thân thể Ma vương. Khi tia chớp kia biến mất, trên thân thể nó chỉ có một lổ hổng lớn một chút mà thôi.
Bất quá, từ trong cái lổ hổng đó tràn ra cũng không phải là máu đỏ tươi, mà là một tầng sương mù hắc sắc. Hơn nữa, chỉ sau khi tầng sương mù này xuất hiện chốc lát, vết thương trên người nó đã tự động khép lại.
Thân thể của nó và Thiên ma phổ thông khác hẳn nhau, không phải lôi điện trình độ này có thể đánh tan được.
Hai mắt Hổ Bá Thiên không biết đã mở ra từ lúc nào. Mặc dù ý chí của hắn kiên định vô cùng, nhưng lúc này cũng nhịn không được mà có một cảm giác tuyệt vọng trong lòng.
Nhân lực của hắn phi phàm, đương nhiên có thể nhận ra, con Thiên ma này cường đại hơn xa Thiên ma bình thường, chính là một con Ma vương cường đại vô cùng.
Chỉ khi cường giả thập giai đỉnh phong trùng kích cảnh giới linh thể, thiên địa dị biến xảy ra cũng rất hữu hạn, khé nứt không gian do điện quang tạo ra cũng không quá lớn.
Nhiều nhất cũng chỉ đủ để Thiên ma thập giai đỉnh phong đi qua, rất ít khi nghe tới lại có Ma vương xuất hiện trong tính huống như vậy.
Vận khí của hắn, không ngờ lại xui xẻo như vậy...
Bất quá, Hổ Bá Thiên dù sao cũng chẳng phải ngươi thường, oán hận trong lòng hắn chỉ thoáng hiện lên rồi biến mất.
Ma vương thì sao chứ? Chỉ cần hắn có thể tấn thăng đến cảnh giới linh thể, thì cho dù Ma vương đích thân tới, hắn cũng chẳng sợ hãi chút nào.
Hít một hơi thật sâu, chân khí trong cơ thể sôi trào, cùng thiên địa linh lực đang xoay chuyển cuồn cuộn càng lúc càng tương thông với nhau.
Phía sau Ma vương đột nhiên vang lên một tiếng huýt kỳ dị. Ngay khi thanh âm này vang lên, hai mắt Ma vương lập tức bắt đầu xoáy tròn, đồng thời lao thắng về phía Hổ Bá Thiên.
Tiếng huýt kia không ngờ lại là lực lượng âm ba có thể khống chế Ma vương.
Đây chính là Ma vương - một tồn tại ngang hàng với cường giả linh thể đó. Có thể đứng sau lưng khống chế nó, thì phải có thực lực cường hãn đến thế nào đây.
Ẩn ước, hắn đã nghĩ ra nguyên nhân tại sao con Ma vương này lại xuất hiện ở nơi đây rồi.
Tuy hắn biết, kẻ đang ẩn nấp và tập kích kia tuyệt đối không phải là cường giả linh thể, mà chỉ là một quân cờ do cường giả linh thể phái tới. Nhưng có thể xuất ra tồn tại cấp bậc Ma vương, ngươi đứng sau lưng nhất định là đại năng một phương.
Lúc này, điều khiến hắn cảm thấy khó hiểu chính là, rốt cuộc là người nào, vì sao lại hao tổn tâm ám hại mình như thế?
Ầm ấm....
Sấm chớp không ngừng nổ vang, con Ma vương vẫn vẫn vững vàng bước tới, chậm rãi tới gần Hổ Bá Thiên.
Động tác của nó tuy thong thả, nhưng lại mang theo một cỗ uy áp không thế nào hình dung được. Dưới loại uy áp này, tất cả Thiên ma thập giai đều phủ phục lui về phía sau. Sau khi rời xa khỏi một phạm vi nhất định, cả đám mới vội vàng trốn vào trong khe nứt không gian.
Tuy trong đó có một số con bị lỏi điện trên bầu trời đánh trọng thương, nhưng cuối cùng vẫn bỏ trốn thành công.
Sau khi khí tức Ma vương xuất hiện ở nơi này, tất cả đám Thiên ma phổ thông làm sao dám tranh thịt trước miệng hồ chứ.
Nhưng ngay khi Ma vương sắp bước vào bán kính ba mười trượng trước ngươi Hổ Bá Thiên, một đạo thân ảnh lại từ bên hông lao tới như một tia chớp, đồng thời chặn nó lại không chút do dự.
Ma vương gầm lên một tiếng nóng này, trực tiếp phách xuống một chưởng.
Một chưởng mang theo kinh phong gió rít, mạnh mẽ vô song.
Tuy Ma vương không phải là chủng tộc xưng hùng về lực lượng cường đại, nhưng cảnh giới tương đương với cường giả linh thể lại cho nó tiền vốn tùy ý tiêu xài....
← Ch. 520 | Ch. 522 → |