Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 550

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 550: Cố hết khả năng
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Lazada


"Đinh đương...."

Tiếng kiếm quang va chạm liên tiếp vang lên.

Gần như ngay tại thời điểm Vô Tận Kiếm Hải song phương đâm sầm vào nhau, loại thanh âm thế này liền trở thành âm thanh duy nhất và cứ thế kéo dài cho tới tận lúc này.

Trong một khắc khi Quảng Hưng Lâm phóng thích ra kiếm hải, thậm chí còn có một khí thể ngập trời, tựa như những cơn sóng biển khổng lồ chân chính, trong nháy mắt đã hoàn toàn bao phủ, nhấn chìm kiếm hải của Trịnh Hạo Thiên.

Quảng Hưng Lâm nhìn thì có vẻ uy phong lẫm liệt, nhưng khổ thì chỉ có mình hắn mới biết.

Số lượng kiếm quang hắn khống chế tuy rất nhiều, so với đối phương phải lớn hơn gần sáu lần. Nhưng sau khi kiếm quang của hắn đụng độ với kiếm quang đối phương, chỉ trong chốc lát ngắn ngủi đã bị tồn thẩt gần vạn đạo kiếm quang rồi.

Đợt kiếm quang tấn công thứ nhất của song phương khó tránh khỏi phải đánh bừa. Đây là chiêu thăm dò mà tất cả các linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết đều thuộc nằm lòng.

Thông qua đợt thăm dò này, bọn họ có thể thu được rất nhiều tin tức như năng lực khống chế kiếm quang, mức độ thuần thục khi thi triển kiếm trận, .... Đương nhiên, điểm quan trọng nhất chính là thông qua chiêu thử nghiệm ban đầu, bọn họ có thể đánh giá chuẩn xác mức độ ngưng luyện của kiếm quang đối phương.

Kiếm quang hạch tâm tuy cường đại, nhưng không phải tất cả các linh khí sư đều có thể đưa hết kiếm quang vào khí xoáy đề tiến hành bồi dưỡng. Cho nên, rèn luyện kiếm quang bình thường, tận hết khả năng khiến chúng dần dần ngưng luyện hơn mới là điểm mả đám linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết chú ý nhất.

Địa vị Quảng Hưng Lâm trong toàn bộ Vạn Kiếm tông tuy không được cao cho lắm, nhưng dù sao cũng là một vị cường giả thập giai. Cho nên hắn sử dụng trăm phương ngàn kế và các loại thủ đoạn để ngưng luyện kiếm quang bình thường của mình. Cho đến hiện giờ, tuy mức độ ngưng luyện của đám kiếm quang vẫn chưa thể bằng kiếm quang của đệ tử hạch tâm thập giai trung phong, nhưng nếu so với linh khí sư thập giai hạ phong, thì cũng không hơn kém là bao.

Nhưng ngay trong khoảnh khắc khi kiếm hải của song phương đụng độ, hắn lại phải nhận tổn thất kiếm quang cực lớn.

Theo những tiếng đinh đương vang lên, kiếm quang của Quảng Hưng Lâm lao tới phảng phất như đụng phải tường đồng vách sắt, chẳng những không thể phá tan đối thủ mà ngược lại còn bị đánh cho đầu rơi máu chảy.

Kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên tuy chỉ vẻn vẹn bằng một phần sáu hắn, nhưng bên trong lại ẩn chứa lực lượng cường đại.

Khi hai loại kiếm quang đến từ hai linh khí sư bất đồng hung hăng oanh kích lẫn nhau. Hơn vạn kiếm quang tiên phong của Quảng Hưng Lâm không ngờ không chịu nổi loại đối kháng mãnh liệt này mà vỡ tan thành từng mảnh, chỉ có hơn trăm kiếm quang hạch tâm lẫn trong đó là phát ra những tiếng ong ong nho nhỏ, nhưng miễn cưỡng vẫn có thể trụ được.

Mà hơn vạn kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên lại thể hiện ra sự bền vững cường đại đến khó tin. Trong đợt xung kích đầu tiên, có một nửa kiếm quang bình yên vô sự, mà một nửa còn lại tuy ẩn ước có dấu hiệu tan vỡ, nhưng số kiếm quang này lại không tiếp tục tấn công, mà lập tức xoay tròn rồi vội vàng thối lui về phía sau. Đám kiếm quang trong kiếm trận phía sau cũng phối hợp rất ăn ý, lập tức tách ra tạo thành một lối đi, để kiếm quang bị tổn hại dễ dàng thoát ly tiền tuyến.

Trong kích đầu tiên giao phong. Quảng Hưng Lâm đã tồn thất gần vạn kiếm quang, trong khi kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên chỉ thương chứ không diệt. Một khi lui về phía sau, bồi dưỡng thêm một chút là có thể lập tức tái nhập chiến trường.

Cái này cũng giống như hai quân giao chiến. Một phương binh lính tử vong hết, phương còn lại thì binh lính chỉ bị thương nhẹ, chỉ cần thoáng điều trị qua một cái, là có thể một lần nữa trở lại chiến trường.

Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng. Phẩm chất kiếm quang của hắn quả nhiên không chỉ cao hơn đối phương một bậc, mà chính bởi vì kiếm quang cá thể cường đại như vậy, cho nên mới có thể tạo ra lực lượng cường hãn bậc này.

Vừa lật tay một cái, kiếm quang quanh người lập tức tăng vọt, không ngờ đã mạnh mẽ áp chế ngược lại kiếm quang của Quảng Hưng Lâm.

Ngoài quang cầu, thứ mà mọi người có thể nhìn thấy, chỉ là kiếm quang đang bay múa đầy trời.

Bất quá, kiếm quang song phương lại có một chút khác biệt. Đó là bởi vì bảo khí trường kiếm kích phát ra kiếm quang khác nhau, cho nên nhan sắc kiếm quang cũng có một chút khác biệt rất nhỏ.

Cho nên bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng, kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên lúc đầu bị kiếm quang của Quảng Hưng Lâm hoàn toàn bao vây. Nhưng chỉ sau một lát, kiếm quang của Trịnh Hạo Thiên đã bắt đầu phản kích, dần dần cướp đoạt lại không gian quanh người từng chút từng chút một, cuối cùng tạo thành một cục diện giằng co không ngừng.

Mấy người Truyện Cảnh Thụy vừa mừng vừa kinh ngạc. Trịnh Hạo Thiên, không ngờ hắn chỉ bằng vào năm ngàn vạn kiếm quang, đã có thể chống lại số lượng kiếm quang gấp sáu lần mà không rơi xuống hạ phong.

Mí mắt Quảng Hưng Lâm liên tục giật giật, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.

Trịnh Hạo Thiên, kiếm quang của hắn tại sao lại cường hãn như vậy chứ? Trách không được bách kiếm hợp nhất lại có thể dễ dàng đánh tan Kiên Thể đại thành của Đái Mai Lư.

Bởi vì mỗi đạo kiếm quang của hắn, thậm chí còn có thể so sánh với kiếm quang hạch tâm của Quảng Hưng Lâm rồi.

Hai quân giao chiến, số lượng binh lính mặc dù rất quan trọng, nhưng tố chất cá nhân binh lính cũng rất trọng yếu. Giờ khắc này, nếu không phải số lượng kiếm quang của Quảng Hưng Lâm đông gấp sáu lần Trịnh Hạo Thiên, thỉ e rằng hắn đã lập tức buông bỏ, nhận thua rồi.

Ngoài ra, khiến Quảng Hưng Lâm càng lúc càng thấy hoảng sợ chính là, khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên cường đại thì thôi, nhưng thần niệm hắn làm sao lại cũng cường đại như vậy chứ?

Trịnh Hạo Thiên không phải thần, hắn chẳng qua chỉ là một tu luyện giả mà thôi, làm sao lại có thể làm tới bước này.

Nhưng bên trong khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên, lại cất dấu Mộng Yểm - sinh vật lấy lực lượng tinh thần mà nổi danh thiên hạ. Hơn nữa con Mộng Yểm này lại là một đại gia hỏa biến dị. Thực lực cường hãn của nó tuyệt đối không nên hoài nghi. Nếu chỉ nói riêng về lực lượng tinh thần, bên trong tu luyện giả đồng bậc, không có bất cứ sinh vật nào có thể sánh vai với nó.

Mà Trịnh Hạo Thiên chính là đang dựa vào lực lượng tinh thần của nó, đồng thời đem lực lượng quang ám của mình dung nhập vào trong kiếm hải, cho nên mới có thể làm ra chuyện kỳ diệu đến thế. Nếu không, chỉ bằng và sức mạnh một mình hắn, thì tuyệt đối không thể khiến mỗi đạo kiếm quang đều có cảm giác sống động, như có thêm sinh mạng được.

"Đi...."

Khuôn mặt Quảng Hưng Lâm chợt đỏ ửng. Dựa vào thế giới kiếm hải che dấu, hắn đột nhiên đánh một quyền nặng nề lên ngực mình, rồi phun ra một ngụm máu đỏ tươi.

Đây là tinh huyết, tinh hoa chỉ huyết ẩn chứa trong cơ thể một vị linh khí sư thập giai.

Sau khi chính thức thể nghiệm thực lực của Trịnh Hạo Thiên. Quảng Hưng Lâm lập tức biết, nếu còn muốn đánh bại đối phương, thì nhất định phải trả một cái giá lớn.

Trong lòng hắn dâng lên một nỗi bi ai.

Đường Phẩm phong đã cố gắng mấy chục năm qua, vậy mà trong lần đại bỉ này, vẫn phải ôm hận mà về.

Nhưng một khi mình liều mạng, chắc chân sẽ hao tồn rất nhiều nguyên khí, thực lực đại giảm, hơn nữa Phạm Uẩn Ngụy đã tử vong, cho dù hôm nay có đánh thắng, thì chỉ bằng vào một mình Đái Mai Lư, cũng quyết không thể chiến thắng trong vòng đấu loại sắp tới được.

Có thể nói, mười năm khổ tâm tu luyện đã hoàn toàn tan biến trong chốc lát. Hơn nữa sau khi Phạm Uẩn Ngụy mắt mạng, đại bỉ mươi năm tiếp theo, Đường Phẩm phong cũng chẳng lấy đâu ra được ba vị cường giả thập giai nữa. Hy vọng tấn chức hạ phong lại càng thêm xa vời.

Bất quá, càng như thế, ánh mắt hắn nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên lại càng trở nên hung lệ.

Nếu mình không chiếm được, thì bất luận thế nào cũng không để đối phương chiếm được.

Vừa nghĩ đến đây, hắn lại phun ra một ngụm tiên huyết nữa.

Đám tinh huyết này phảng phất như có được linh tính, nhanh chóng tràn ra khắp mọi nơi trong thế giới kiếm hải của hắn, chỉ trong chốc lát, chúng đã hóa thành những sợi tơ máu rất nhỏ, như có như không, xâu chuỗi tất cả kiếm quang lại với nhau.

Đây chính là tuyệt kỹ liều mạng trong Vạn Kiếm quyết. Một khi thi triển, đủ khiến cho uy lực toàn bộ kiếm trận tăng lên gấp mấy lần. Nhưng cái giá phải trả cũng là rất nặng nề. Tuy không đến mức khiến đẳng giai bản thân tụt xuống, nhưng cũng khiến nguyên khí đại thương, không có mấy năm tĩnh dưỡng tuyệt đối khó mà khôi phục được.

Đương nhiên, trả một cái giá thảm trọng như vậy, uy lực kiếm trận đương nhiên cũng cực kỳ kinh khủng.

Từng điểm từng điểm huyết sắc tràn ngập trong kiếm trận, không ngờ lại khiến cho cả kiếm trận có thêm một tia khí tức túc sát hung lệ.

"Tê tê tê...."

Những thanh âm kỳ dị không ngưng vang lên trong hư không. Trong lần đối đầu kế tiếp, Trịnh Hạo Thiên kinh ngạc phát hiện, mỗi một đạo kiếm quang của đối phương tựa hồ đã kiên cố hơn rất nhiều. Mặc cho kiếm quang hạch tâm của hắn có tấn công mãnh liệt thế nào, cũng có thể dễ dàng chống đỡ.

Một khi tố chất binh lính song phương đã ngang nhau, thì phe có số lượng áp đảo đương nhiên sẽ chiếm ưu thế.

Kiếm quang tựa như cự lãng trùng thiên lại ầm ầm tràn tới, tựa hồ muốn nhấn chìm Trịnh Hạo Thiên vào bóng tối.

Hai mắt Quảng Hưng Lâm đỏ sậm. Sư đệ đồng môn chết thảm, cố gắng bao nhiêu năm qua như nước chảy về đông, đả kích lần này đã khiến tâm tính hắn hoàn toàn sụp đổ mất rồi.

Lúc này, tâm cảnh của hắn đã lâm vào trong cảnh giới nửa điên cuồng, ánh mắt khi nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên giống như nhìn cừu nhân không đội trời chung vậy.

Cho dù có liều mạng khiến bản thân trọng thương, cho dù phải mạo hiểm đắc tội với Bạch Thảo phong, hắn cũng quyết không cho Trịnh Hạo Thiên được dễ chịu. -

Bạch Thảo phong muốn tấn chức hạ phong trước mặt hắn tuyệt đối không thể!

Lại phun ra mấy ngụm máu tươi, ngay cả trong đám kiếm quang dày đặc kia cũng bắt đầu ẩn ước mang theo một tia huyết sắc nhàn nhạt.

Trong hai trăm triệu tám ngàn vạn kiếm quang, lại có thể nhìn ra một tia huyết sắc trong đó, vậy rốt cuộc là cần bao nhiêu tinh huyết mới có thể khiến uy lực kiếm quang tăng lên tới mức này.

Trịnh Hạo Thiên vững vàng chống đỡ, năm ngàn vạn kiếm quang không ngừng vờn xung quanh người.

Hắn có thể cảm ứng rõ ràng túc sát chi khí mãnh liệt giống như thực chất cùng một cỗ khí tức kiên định trùng thiên đang từ phía đối diện truyền tới.

Thập giai cường giả, đây mới thực sự là khí phách của thập giai cường giả.

Dưới loại khí thế này, không ngờ hắn lại có một cảm giác khó chống đỡ. Năm ngàn vạn kiếm quang đang vận hành như nước chảy mây trôi cuối cùng cũng bắt đầu có thương tổn và trì trệ.

Thở ra một hơi thật dài, hai mắt Trịnh Hạo Thiên chợt lóe lên tinh quang, khí tức trên người bỗng nhiên bành trướng kịch liệt.

"Ức vạn kiếm quang, xuất "

"Chắn khí linh lực, ngưng...."

"Quang ám thế giới, hiện...."

Trong nháy mắt, quanh người Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa hiện lên vô số quang điểm lấp lãnh. Những quang điểm này vừa xuất hiện liền lập tức biến thành năm ngàn vạn kiếm quang mới.

Chúng dễ dàng sát nhập vào trong năm ngàn vạn kiếm quang ban đầu, 100 triệu kiếm quang này lập tức hợp thành một kiếm trận quang ám hoàn mỹ mới.

Mà gần như cùng lúc đó, chân khí linh lực của Trịnh Hạo Thiên cũng tuôn ra, lưu chuyển cuồn cuộn bên trong kiếm trận, khiến cho cả kiếm trận tỏa ra một vầng hào quang kỳ dị mà tràn đầy mị lực.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-974)