← Ch.563 | Ch.565 → |
Trên bầu trời, trên đỉnh Phi Thiên phong nguy nga lơ lửng trên không trung đột ngột tỏa ra hai cỗ lực lượng khổng lồ.
Khi hai cỗ lực lượng này bùng nổ được vài giây, thì cả bầu trời lúc này giống như chịu một lực lượng cường đại đánh tới, khiến cho thiên địa linh lực kịch liệt rung chuyển.
Trong nội tâm Trịnh Hạo Thiên kinh hãi, hắn lẳng lặng cảm ứng cỗ lực lượng cường đại này, thần thái trong mắt dần trở nên cổ quái.
Nếu như bát giai linh khí sư bình thường thì chín phần mười là không biết trên đỉnh Phi Thiên rốt cuộc đã xảy ra điều gì. Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại là nhân vật bậc nào chứ, hắn thoáng cảm ứng một cái lập tức liền hiểu rõ.
Lúc này, trên đỉnh Phi Thiên, có tới hai cường giả thập giai đỉnh phong đột phá cực hạn, đang tấn chức lên cấp độ cao hơn.
Cường giả linh thể.... .
Nói cách khác, lúc này trên đỉnh Phi Thiên sắp đản sinh ra hai vị cường giả linh thể. Nhưng mà, cũng chính vì thế cho nên Trịnh Hạo Thiên mới cảm thấy kinh ngạc như thế.
Lúc thập giai cường giả đỉnh phong tấn chức, thường thường đều tìm đến những địa phương vắng vẻ. Lúc bọn họ tấn chức, đều cố gắng tránh gặp cường giả cùng giai hoặc cường giả cao giai hơn. Cho nên dưới tình huống bình thường, tuyệt đối sẽ không xuất hiện điều này.
Tấn chức linh thể, chắc chắn sẽ khiến thiên địa linh lực biến đổi, từ đó sinh ra năng lượng cường đại xé rách không gian, câu thông tới Thiên Ma giới trong truyền thuyết.
Lúc đó sẽ có vô số Thiên Ma hàng lâm, chúng sẽ tìm trăm phương nghìn kế mê hoặc cường giả đang tấn chức, hơn nữa còn muốn thôn phệ linh hồn cùng lực lượng của bọn họ. Nếu như xuất hiện Thiên Ma biến dị cường đại, thậm chí có thể chiếm lấy thân xác của tu luyện giả để sinh tồn.
Mà sự mạnh yếu của Thiên Ma cùng sự biến đổi thiên địa có quan hệ trực tiếp tới thực lực của tu luyện giả ở trong khu vực đó.
Nếu như chỉ là thập giai cường giả đỉnh phong, như vậy tuyệt đối sẽ không xuất hiện Thiên Ma cấp bậc Ma vương. Nhưng nếu là cường giả linh thể ở trong thì tám chín phần mười sẽ xuất hiện Thiên Ma cấp bậc Ma vương. Hơn nữa những ma vương này sẽ chủ động công kích cường giả linh thể, cuối cùng thường thì cường giả tấn chức cùng cường giả tấn chức sẽ có kết cục bi thảm là đồng thời bị tiêu diệt.
Cho nên, khi cảm nhận được lực lượng kỳ dị trên bầu trời, Trịnh Hạo Thiên nghĩ mãi không ra, những thái thượng trưởng lão liệu thần kinh có vấn đề hay không. Vậy mà lại dám cho phép thập giai cường giả đỉnh phong tấn chức linh thể ở một nơi tập trung cường giả như Phi Thiên thượng phong. Hơn nữa là hai người chứ không phải một người, chẳng lẽ bọn họ không sợ sẽ khiến cho thiên địa linh lực đại biến, dẫn với vô số Ma vương cường đại hay sao?
"Bắt đầu rồi, hắc hắc... Không thể tưởng được lần này có hai vị anh kiệt thừa cơ hội này tấn chức linh thể, thật sự là phúc khí của bổn môn a". Truyện Cảnh Thụy vuốt chòm râu dài, vẻ mặt vui mừng cất lời.
Bạch Thảo phong đã trở thành một trong những hạ phong, lão nhân gia đương nhiên hi vọng bổn môn càng ngày càng lớn mạnh rồi.
Trong nội tâm Trịnh Hạo Thiên khẽ động, nói: "Sư tổ, trên Phi Thiên phong có người tấn chức linh thể sao?'
"Không sai". Truyện Cảnh Thụy chậm rãi, nói: "Trên Phi Thiên phong là nơi có linh lực nồng đậm nhất, mà cứ sau đại bỉ mười năm một lần, tông môn đều phân phối lại thiên địa linh lực. Lúc này, mười một tòa trung phong, một trăm mười một tòa hạ phong đều cung cấp linh lực cho chủ phong tạo nên một lượng linh lực khổng lồ, khiến cho thiên địa linh lực trong nháy mắt thăng lên đến mức cao nhất, đây cũng là thời cơ tốt nhất để thập giai cường giả đỉnh phong tấn chức linh thể".
Truyện Cảnh Thụy hâm mộ nhìn lên bầu trời, nói: "Hạo Thiên, chỉ cần mười năm sau các ngươi có thể tấn cấp tới thập giai đỉnh phong, như vậy cũng có cơ hội tiến vào thánh địa chủ phong, mượn cơ hội này trùng kích vào linh thể chi cảnh". Lão dừng lại một chút rồi nói: "Đáng tiếc là, quy củ từ xưa cho tới nay, chỉ có đệ tử chân truyền tư chất cực phẩm mới có thể tại chủ phong trùng kích linh thể chi cảnh, còn chúng ta thì không có bất kỳ cơ hội nào".
Trong lời nói của lão tràn đầy nuối tiếc, hơn nữa rõ ràng có một chút không cam lòng.
Lông mày Trịnh Hạo Thiên cau lại, nói: "Sư thúc, tấn chức linh thể chi cảnh, chính là một sự việc rất quan trọng. Sẽ dẫn tới xé rách không gian, đưa tới vô tận Thiên Ma, nếu có cương giả linh thể ở bên trong thì thậm chí sẽ dẫn tới một số lượng Ma vương khổng lồ. Chẳng lẽ tông môn không sợ Ma vương tàn sát bừa bãi, tạo nên sự tàn phá khủng khiếp hay sao?"
Mấy người Truyện Cảnh Thụy đầu tiên là khẽ giật mình, sau đó tất cả đều lộ ra nụ cười cổ quái.
Truyện Cảnh Thụy ho nhẹ một tiếng: "Hạo Thiên, đó là do chúng thái thượng trưởng lão tính toán an bài, bọn họ không sợ Thiên Ma tới, chỉ sợ Ma vương phát hiện ra điều cổ quái mà không dám tới".
Trong nội tâm Trịnh Hạo Thiên cảm thấy quái lạ, đang đinh hỏi tiếp thì chợt nghe trên bầu trời vang lên vô số âm thanh sấm sét đinh tai nhức óc.
Từ bốn phương tám hướng không hiểu tại sao xuất hiện mây đen cùng sương mù dày đặc, cùng hòa lẫn với những vụ khí trên Phi Thiên phong, khiến cho tầng mây càng trở nên đậm đặc khiến cho người ta sợ hãi.
Ở trong mây đen, phát ra những tia chớp khổng lồ, chúng như là những cành cây chĩa ra, ẩn hiện trong sương mù dày đặc.
Thiểm điện lôi minh, thiên lôi gầm rú, cả Vạn Kiếm Tông giống như chìm vào ngày tận thế.
Trịnh Hạo Thiên lần đầu tiên trông thấy cảnh tượng như vậy không nhịn được mà hít vào một hơi lạnh, cho dù là Truyện Cảnh Thụy cũng phải cẩn thận đề phong. Dù rằng trước kia bọn họ đã từng trải qua cảnh tượng như vậy, nhưng mà bất luận kẻ nào trong hoàn cảnh này, chỉ sợ rằng không thể thờ ơ.
"Ầm! Ầm! Ầm!。。"
Những tiếng nổ ầm ầm vang lên, hư không bị những tia chớp khổng lồ xé rách, lộ ra từng đạo từng đạo không gian u ám, tràn đầy lực lực quỷ dị, không thể tưởng tượng nổi.
Từ trong những không gian này lại tràn lực lượng hắc ám mãnh liệt, mang theo vẻ tà ác không gì sánh nổi.
Theo lý mà nói, dưới tình huống thiên địa linh lực biến đổi, sẽ có một lượng lớn thập giai cường giả đỉnh phong thân bất do kỷ muốn thử tấn chức cường giả linh thể. Nhưng mà, trên tất cả các phong của Vạn Kiếm Tông, dường như bị một loại lực lượng thần kỳ vây lấy ngăn cách, khiến cho tâm thần cường giả đỉnh phong đao động, không dám thử tiến giai.
Lông mày của Trịnh Hạo Thiên nhíu chặt, đã có hai lần kinh nghiệm nhưng hắn nhận ra lúc này thiên địa biến đổi có chỗ bất đồng.
Lúc này xảy ra biến cố, từ trong không gian bị xé rách kia truyền tới khí tức cường đại, vượt xa trước kia hắn từng gặp, cho dù là bán Ma vương hắn đã từng bắt cũng không sánh kịp.
Không hỏi cũng biết, từ trong một khe hở lớn dần hiện ra, tuyệt đối là Ma vương chân chính. Hơn nữa, thậm chí hắn có thể mơ hồ nghe thấy từ trong đó truyền ra những tiếng cười quỷ dị. Trong tiếng cười dường như ẩn cháa lực lượng làm chấn động lòng người, chỉ là Vạn Kiếm Tông dù sao cũng là Vạn Kiếm Tông, trong môn tất nhiên sẽ có thủ đoạn phòng hộ, đem lực lượng quỷ dị trong tiếng cười áp chế tới mức thấp nhất, ngay cả người thường cũng không bị ảnh hưởng.
Tâm niệm biến đổi thật nhanh. Bỗng nhiên một ý nghĩ vô cùng đáng sợ xuất hiện trong đầu Trịnh Hạo Thiên, hắn hoảng sợ nói: "Sư tổ, chẳng lẽ chưởng giáo chân nhân muốn bọn họ bắt giữ Ma vương..."
Truyện Cảnh Thụy gật mạnh đầu, nói: "Không sai, Ma vương chính là vương giả trong Thiên Ma, nếu cùng thú phách cường đại kết hợp, không thể nghi ngờ chính là khí linh đỉnh lô tốt nhất trên đời, hơn nữa tác dụng của Ma vương còn nhiều vô số, bất luận cường giả linh thể nào cũng không chê ít".
Khóe miệng của Trịnh Hạo Thiên hơi giật giật, trong lòng cảm khái không thôi.
Hắn cuối cùng cũng hiểu rõ Vạn Kiếm Tông có nội tình hùng hậu tới mức nào, và lực lượng của môn phái cường đại tới cảnh giới nào.
Những người khác thấy Ma vương đều tránh xa không kịp, vậy mà trong mắt thái thượng trưởng lão của Vạn Kiếm Tông lại không đáng là gì, họ bố trí mai phục Ma vương, muốn bắt chúng để luyện chế thần binh.
Điều này, chính là sự chênh lệch. Sự chênh lệch của một tu luyện giả bình thường và một cường giả chính thức.
Cái này không chỉ là sự chênh lệch về mặt thực lực, mà còn về sự tự tin, ý chí, thậm chí cảnh giới tư tưởng cũng cao hơn rất nhiều.
Trịnh Hạo Thiên ngẩng đầu nhìn trời, trong đôi mắt dần toát lên sự kiên định: Sẽ có một ngày ta cũng liệp sát Ma vương, mà không còn là bị động chống đỡ sự xâm nhập của Ma vương.
"Ầm..." Một tiếng nổ lớn vang lên, trên bầu trời bắn ra những luồng quang mang màu đen cường đại, những quang mang này vừa bay ra khỏi những khe hở, lập tức ngưng tụ thành bản thể Ma vương trông giống như pho tượng thần linh.
Nhưng Ma vương không phải là những gà mờ như bán Ma vương, bán Ma vương chỉ có lực lượng của Ma vương mà mất đi những năng lực cùng thiên phú khác.
Những pho tượng này là Ma vương cường đại hàng thật giá thật.
Sau khi bọn chúng xuất hiện, linh lực trong thiên địa dường như càng mãnh liệt. Bỗng nhiên một tia chớp giáng xuống, hung hắn đánh lên thân thể một Ma vương, nhưng Ma vương này lại không hề sợ hãi, ngược lại còn vui vẻ vô cùng. Nó khoát tay, một hắc quang nồng đậm bùng lên ngút trời va chạm với tia chớp, triệt tiêu hoàn toàn cỗ lực lượng cường đại của thiên địa.
"Thần binh chi quang.." Trịnh Hạo Thiên kinh hô một tiếng. Thiên ma cũng có thể sử dụng Thần Binh chi quang, điều này hoàn toàn phá vỡ hiểu biết của hắn.
Nhưng mà tiếp đó hắn lại cảm thấy thoải mái hơn, trước mặt hắn không phải là Thiên Ma bình thường, mà chính là Ma vương có trí tuệ không kém loài người.
Chúng nó có thể sử dụng thần binh, đương nhiên không phải là chuyện gì kỳ lạ.
Những Ma vương gào thét, từ trong miệng chúng phát ra những tiếng cười 'khặc khặc' quái dị.
Chân khí trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên lưu chuyển, hai lỗ tai hơi nhích lên, lực lượng của tai sói kích phát, xuyên thấu lực lượng phong tỏa, thu những tiếng cười quỷ dị kia vào tai. Trong lòng hắn lập tức trở nên nôn nóng, giống như muốn xông lên bầu trời đứng cạnh những Ma vương kia, cùng chúng ngửa mặt lên trời mà cười. -
Trong tiếng cười kia tràn ngập sự hấp dẫn cường đại không cách nào tưởng tượng.
Nhưng mà, chỉ tròng nháy mắt, chân khí cùng linh lực trong cơ thể hắn vận hành nhanh hơn. Lực lượng của đan điền, quang ám chi lực trong não vực trong nháy mắt tràn ngập khiến cho lòng hắn bình tĩnh lại.
Hắn thở ra một hơi, lúc này nhìn thấy những Ma vương này hung dữ lao về phía chủ phong, phảng phất như quỷ đói ba ngày ba đêm gặp được một bàn mỹ vị, không thể kìm được sự hấp dẫn mà lao tới giành giật món ăn.
Nhưng mà, khi chúng vọt tới chủ phong, nơi đó đột ngột phát sáng, một cỗ lực lượng quang minh tinh khiết bỗng nhiên bạo liệt, đẩy chúng ra.
Phản ứng của những Ma vương khác hẳn nhau, có lạnh lùng gào rít, có kích động, dường như muốn lao tới một lần nữa. Nhưng cũng có phần kinh hãi, chúng do dự một chút sau đó thì bay về phía bầu trời, mục tiêu của chúng là những khe hở bị những tia chớp mở ra.
Nhưng đúng lúc này, một thanh âm vang dội chợt vang vọng khắp thiên địa: "Đã đến đây còn muốn đi sao?"
← Ch. 563 | Ch. 565 → |