← Ch.677 | Ch.679 → |
Tiếng sấm sét lại nổ ầm ầm bên tai, nhưng toàn bộ tâm thần Trịnh Hạo Thiên lại hoàn toàn chìm đắm vào trong cuộc tranh phong giữa lực lượng quang minh và hắc ám, hoàn toàn mặc kệ tất cả những gì đang xảy ra bên ngoài.
Mà ở trước người hắn, Mộng Yểm cứ chốc chốc lại lóe lên một cái, miệng thì thào lẩm bẩm: " Ta chính là Mộng Yểm biến dị vĩ đại a. Vậy mà hôm nay lại phải làm bảo mẫu cho mấy tên này, đối phó đồng tộc, thật sự là xấu hổ mà."
Chỉ là, tuy nó lải nhải không ngừng, nhưng hai tay lại chẳng chậm chút nào.
Mỗi khi lực lượng quang minh trên thân thể ba người Dư Uy Hoa yếu đi, nó lại lập tức lấy một tấm phù triện trên mặt đất, đồng thời xé rách, vỗ lên lưng ba người bọn họ, khiến cho lực lượng quang minh quanh người bọn họ trường thịnh bất suy.
Phù triện do Trịnh Hạo Thiên luyện chế trên cơ bản đều là phù triện cực phẩm. Mà số lượng phù triện siêu phẩm cũng chẳng ít chút nào. Thời gian phát huy tác dụng của mỗi một tấm phù triện đều vượt xa phù triện do các linh khí sư quang minh khác luyện chế. Mà với một chồng phù triện dày cộm trên mặt đất kia, dùng để duy trì tiêu hao cho ba người, tuyệt đối là quá dư dả.
Trong khe nứt không gian, vô số Thiên ma kêu rít ngao ngao, nhưng không có một con nào dám liều mạng xông vào thế giới quang minh.
Bởi vì trước đó, cũng có một số con gan lớn, nhào về phía Trịnh Hạo Thiên. Bất quá, khi chúng vừa vặn tiếp cận thân thể hắn, chỉ thấy xèo một tiếng rồi biến mất không thấy tăm hơi.
Đó cũng không phải do Mộng Yểm và ma vương biến dị ra tay, mà là bọn nó bị lực lượng quang ám luân phiên lưu chuyển trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên nghiền nát.
Lúc này, Trịnh Hạo Thiên đã giống như một con quái thú khắp mình toàn gai, ngay cả Mộng Yểm cũng không dám tới gần, lại càng không cần nói đến những con Thiên ma bình thường.
Mộng Yểm lo lắng quan sát Trịnh Hạo Thiên, thấp giọng nói: "Cố lên, ngàn vạn lần phải cố gắng vượt qua. Ta cũng không muốn chết ở chỗ này đâu."
Nó ngẩng đầu, đột nhiên hé miệng, phát ra một tiếng rít chói tai.
Tất cả mọi thanh âm đến từ đám Thiên ma trong nháy mắt đều biến mất, thân thể bọn chúng run lên cầm cập, khi nhìn thấy biểu hiện quái dị của Mộng Yểm, đều kinh hãi khó hiểu.
Thiên ma bị nhân loại khống chế cũng không hiếm, nhưng Mộng Yểm không sợ lực lượng quang minh thì đúng là hiếm thấy.
Trịnh Hạo Thiên đương nhiên không biết những chuyện đang xảy ra bên ngoài. Lúc này, trong não vực của hắn đã tràn ngập lực lượng xung đột mãnh liệt.
Vô luận là lực lượng quang minh hay là lực lượng hắc ám đều cường đại đến khó tin.
Ngày thường chúng có thể dung hợp thành một thể, giống như một đôi huynh đệ đồng sinh đồng thể, tuy hai mà một.
Nhưng đúng lúc này, khi Trịnh Hạo Thiên sắp tiến giai linh thể, chúng lại cùng bạo phát, không ai chịu nhường ai. Chúng đều muốn chiếm được nhiều địa bàn hơn, chiếm cứ nhiều tài nguyên hơn, thậm chí còn muốn thống trị tất cả khí xoáy.
Đây chính là bản năng của lực lượng quang minh và lực lượng hắc ám. Chúng đã không chịu sự chỉ huy của Trịnh Hạo Thiên nữa, hoàn toàn dựa bản năng làm việc, tận hết khả năng khuếch trương cùng thôn phệ lãnh địa của đối phương.
Trên trán Trịnh Hạo Thiên đã ướt dẫm mồ hôi, khi tâm thần hắn bắt đầu ngao du, cảm nhận được lực lượng quang minh giống như mặt trời, lại cảm nhận được lực lượng hắc ám giống như hắc động.
Hai loại lực lượng này dung hợp, sẽ thành một thế giới hoàn chỉnh.
Nhưng từ trước tới nay, hiếm ai lại có thể vừa mới tiến giai linh thể, đã lĩnh ngộ được lực lượng ý chí hoàn chỉnh của một thế giới.
Loại áp lực này thật sự quá lớn, đã vượt ra khỏi cực hạn thân thể nhân loại có thể thừa nhận.
Qua bao nhiêu thế hệ, ở trên Phiêu Miễu đại lục, cho dù có là nhân vật kiệt xuất hơn nữa, cũng chỉ giống như Cừu Hinh Dư, lĩnh ngộ được một nửa lực lượng thế giới mà thôi.
Về phần một lần duy nhất, lĩnh ngộ được toàn bộ lực lượng thế giới, đừng nói không ai có được thiên phú khó tin như thế, cho dù có đáp ứng được điều kiện, cũng tuyệt đối không dám tùy ý làm bậy như vậy.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại khác, hắn không chỉ là quang ám song tu, hơn nữa còn là một luyện yêu võ giả siêu phẩm.
Khi tranh đấu trong não vực đã đến hồi gay cấn, chân khí trong đan điền lập tức bạo phát. Từng luồng từng luồng chân khí cường đại tương liên với bên ngoài, sản sinh uy lực cường đại bất khả tư nghị.
Trong đan điền, yêu phách ngư nhân, cuồng bạo hùng hương, đại bàng, cùng kim cương cùng ngẩng đầu gầm thét. Chúng dường như đang cực kỳ vui sướng, liều mạng hấp thụ lực lượng vô cùng vô tận đến từ ngoại giới.
Mà ngay cả yêu phách phượng hoàng - tồn tại vẫn luôn giống như một tòa núi cao, khiến người ta phải ngước nhìn, cũng đã động.
Nó ngẩng đầu, trong con ngươi lóe lên một tia hài lòng.
Phượng hoàng, là một chủng tộc cường đại đến cỡ nào chứ. Sự kiêu ngạo cũng xứng đôi với thực lực cường đại của chúng. Cho dù là một tàn phách phượng hoàng nho nhỏ cũng thế.
Trước khi Trịnh Hạo Thiên tấn chức cường giả linh thể, căn bản không thể nào khu động được tàn phách phượng hoàng.
Cho dù là thời khắc mấu chốt nhất, đem chiến ý kích phát tới cực điểm, cũng chỉ được một chút phượng hoàng chi hỏa trợ giúp mà thôi. Nhưng từ nay về sau, phượng hoàng tàn phách đã thật sự thừa nhận hắn, nguyện ý cung cấp lực lượng của mình cho hắn sử dụng.
Đây chính là sự kiêu ngạo của phượng hoàng.
Trong nháy mắt, thân thể của Trịnh Hạo Thiên đã thay đổi, hắn trở thành một cái hắc động khổng lồ, có thể hấp thu tất cả mọi lực lượng.
Quanh người hắn, vô luận là linh lực có ở khắp mọi nơi, hay là ma khí cường đại, đều bị hấp thụ điên cuồng. Khiến cho xung quanh thân thể hắn, thậm chí còn hình thành một cơn lốc xoáy nho nhỏ.
Lúc này, nếu có người chú ý tới, khẳng định sẽ phát hiện, trong cùng một thời gian, lực lượng mà Trịnh Hạo Thiên hấp thụ được đã vượt qua tổng số ba người Cừu Hinh Dư.
Ba cường giả thập giai tư chất siêu phẩm khi tấn chức, linh lực hấp thụ được công lại, không ngờ không bằng một người.
Nếu để việc này truyền ra ngoài, nhất định sẽ gây ra chấn động cực lớn, khiến cho danh vọng Trịnh Hạo Thiên một lần nữa tăng vọt.
"Uỳnh uỳnh uỳnh...."
Mấy tiếng nổ trong trung tâm lốc xoáy vang lên, tiếp đó, quanh thân thể Trịnh Hạo Thiên lại xuất hiện bốn luồng lốc xoáy nho nhỏ càng thêm chân thực. Những luồng lốc xoáy này sau khi chuyển động một hồi lâu, đột nhiên trở nên méo mó.
Bốn đạo quang điểm từ trong đan điển Trịnh Hạo Thiên bắn ra, lần lượt chui vào trong bốn luồng lốc xoáy.
Ngay sau đó, bốn luồng lốc xoáy đã biến đổi.
Bọn chúng lần lượt biến thành một con cự hùng đang ngửa mặt gầm hét, một con kim cương đang đấm ngực phát uy, một con đại bàng giương cánh muốn bay, và một ngư nhân đang đong đưa cái đuôi dài mà đứng.
Tứ đại yêu phách trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên, không ngờ vào lúc này đã dựa vào lực lượng khổng lồ bên ngoài cơ thể hắn, ngưng tụ thành hình rồi.
Một luyện yêu võ giả bình thường muốn biến yêu phách trong cơ thể ngưng tụ thành hình ngoài cơ thể, nhất định phải trải qua một thời gian ngắn tu luyện và củng cố. Nhưng đan điền của Trịnh Hạo Thiên lại khác hẳn bình thường, lượng lực lượng hấp nạp được lại càng không phải linh giả bình thường có thể so sánh, cho nên vào lúc này mới có thể một mạch vượt qua tất cả chướng ngại, nhất cử khiến yêu phách thành hình.
Hơn nữa, yêu phách mà Trịnh Hạo Thiên ngưng tụ được cũng không phải một con, mà là toàn bộ tứ đại yêu phách.
Những yêu phách này sau khi ngưng thành hình, xung quanh thân thể bọn chúng lại dập dờn lực lượng quang minh và hắc dung hợp.
Trong quá trình tấn chức linh thể, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng đem lực lượng chân khí và linh lực hoàn toàn dung hợp thành một, khiến cho trên người tứ đại yêu phách cũng ẩn chứa một loại lực lượng đáng sợ.
Tứ đại yêu phách hưng phấn nhảy nhót, bay lượn, phàm là những nơi chúng đi qua, đám Thiên ma bên trong khe nứt đều bỏ chạy trối chết, liều mạng muốn tránh xa bọn chúng.
Những yêu phách này đều có thực lực của cường giả linh thể, hơn nữa trên người bọn chúng có lực lượng quang minh và hắc ám mà đám Thiên ma e ngại nhất, cho nên vừa nhìn thấy bọn chúng, đám Thiên ma đương nhiên phải hốt hoảng, vội vàng bỏ chạy.
"A.."
Trịnh Hạo Thiên đột nhiên nổi giận gầm lên một tiếng, đan điền trong cơ thể kịch liệt chấn động, lực lượng mênh mông đồng loạt dâng lên, hoàn toàn áp chế lực lượng quang ám đang tranh đấu không ngừng.
Tựa hồ cảm nhận được lực lượng khủng bố có thể tiêu diệt mình hoàn toàn, lực lượng quang minh và hắc ám rốt cuộc cũng đình chỉ đấu đá, chúng lại một nữa bắt tay với nhau, bắt đầu phối hợp với đối phương.
Trịnh Hạo Thiên thở phào một hơi, hắn đã cảm ứng được, thế giới ban đầu bởi vì quang minh và hắc ám tranh đấu mà dần dần vỡ vụn cùng biến mất, đã bắt đầu ổn định trở lại.
Thế giới quang minh và hắc ám đều không phải là thế giới trọn vẹn, chỉ khi khiến chúng dung hợp thành một mới có thể hình thành một thế giới hoàn mỹ chân chính.
Mà vào giờ khắc này, khi bị lực lượng trong đan điền dùng uy nghiêm vô thượng áp chế, hai cái thế giới này rốt cuộc cũng bắt đầu, hơn nữa còn thành công dung thành một thể.
Thân hình Trịnh Hạo Thiên thoáng run lên, thần niệm vô biên vô tận của hắn đã tràn ra.
Hắn phát hiện, trong thân thể của mình, phảng phất đã đản sinh ra hai thế giới.
Ở một chỗ trong não vực, hơn trăm khí xoáy, mỗi một luồng đều trở nên cường đại vô cùng, hơn nữa thông đạo giữa khí xoáy lại càng tương dung hoàn mỹ, tạo thành một lĩnh vực hoàn toàn thuộc về khí xoáy.
Đây chính là thế giới khí xoáy của linh khí sư sau khi tấn chúc.
Mà ở trong đan điền của hắn, đồng dạng cũng tạo thành một thế giới cổ quái vạn phần.
Không gian bên trong thế giới này bị chia thành vô số ô vuông lớn nhỏ khác nhau, mà mỗi một cái ô vuông đều ẩn chứa một không gian cực lớn.
Trịnh Hạo Thiên ẩn ước cảm giác được, hắn đã gặp được loại kết cấu này trong một bản cổ tịch nào đó.
Tổ côn trùng, kết cấu này cực kỳ giống với tổ côn trùng sống theo quần thể.
Bất quá, sống ở trong này cũng không phải là đám sâu bọ yếu đuối.
Phượng hoàng đã chiếm cứ một ô vuông ở khu vực trung tâm. Khi nó tiến vào ô vuông này, trong ánh mắt không ngờ lại lộ ra một vẻ hài lòng và một tia sợ hãi.
Tựa hồ ngay cả phượng hoàng, đứng trước thế giới này cũng cảm nhận được áp lực cực lớn.
Vô luận là chân khí hay là linh lực vào giờ khắc này đều biến thành chân linh chi lực.
Loại lực lượng này cùng với linh lực ngoại giới càng lúc càng hòa hợp, khiến cho tinh thần ý niệm của hắn có thể dùng tốc độ và khoảng cách gấp trăm lần lúc trước để thăm dò thế giới xinh đẹp rực rỡ này.
Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài, hắn biết, mình cuối cùng cũng thành công rồi.
Hắn mở hai mắt ra, lập tức nhìn bốn ánh mắt cũng vui mừng không kém. Ngay cả Mộng Yểm cũng không thể che dấu được sự sung sướng.
Bởi vì Trịnh Hạo Thiên thuận lợi tiến giai, nó cũng được lợi ích không nhỏ, thuận lợi khiến thực lực bản thân tăng lên tới cảnh giới ma vương.
Nhưng mà, trong một khắc khi khí tức linh giả của mọi người ở đây tràn ra, trên thiên không đột nhiên xảy ra dị biến kinh người.
Một cái khe không gian chợt xuất hiện trước mặt mọi người, đồng thời bao vậy, mạnh mẽ hút mọi người trong....
← Ch. 677 | Ch. 679 → |