← Ch.680 | Ch.682 → |
Ma vương, đây chính là Thiên ma cường đại có thể so sánh với cường giả linh thể đó.
Hơn nữa, lực lượng mà ma vương có được cũng thiên bách kỳ quái. Giống như Mộng Yểm của Trịnh Hạo Thiên, đặc biệt am hiểu ảo thuật, có thể khiến người ta rơi vào ảo cảnh lúc nào không hay.
Nếu khi đối địch, lại có một cường giả cấp bậc ma vương trợ giúp, thì thực lực bản thân sẽ đột tăng tới một mức không thể tưởng tượng nổi.
Lúc này, sau khi nghe thấy lời Mộng Yểm, trong lòng mọi người đều chấn động.
Dư Uy Hoa cùng Lâm Đình đưa mắt nhìn nhau một cái, tiếp đó Lâm Đình trầm giọng nói: "Người chết vì tài, chim chết vì ăn. Nếu như có thể bắt được một tên tôi tớ cấp bậc ma vương ở nơi này, thì chúng ta có thể mạo hiểm nán lại nơi này một thời gian ngắn. Chỉ là...." Hắn thoáng nhìu máy, nói: "Thiên ma cường đại như vậy, làm sao có thể bắt được dễ dàng đây?"
"Đợi." Mộng Yểm dương dương đắc ý nói: "Hiện tại chỉ có ma đầu tới đây. Một khi ma vương hàng lâm, chúng ta sẽ động loạt xuất thủ bắt nó lại. Hắc hắc, chỉ cần bắt được ma vương, đồng thời giam cầm phong ấn nó, thì sau khi trở về, ta cam đoan các ngươi sẽ có ít nhất một con ma vương làm tôi tớ."
Trong mắt mọi người đều lóe lên vẻ mừng rỡ, tuy nơi này rất nguy hiểm, nhưng nếu thật sự bắt được một con ma vương làm tôi tớ, thì cho dù nơi này có nguy hiểm hơn nữa, bọn họ cũng cam tâm tình nguyện đợi.
"Khặc khặc..."
Từ ngoài kiếm hải không ngừng truyền đến tiếng cười quái dị của đám Thiên ma. Mà một số ma đầu thập giai đạt tới thập giai đỉnh phong bắt đầu không ngừng sai khiến Thiên ma cấp thấp xông tới.
Những con Thiên ma cấp thấp này tuy cũng có một chút trí tuệ, nhưng so với Thiên ma cao giai mà nói, đúng là kém xa cả chín ngàn tám vạn dặm. Sau khi bọn chúng ngửi thấy khí tức của cường giả đến từ phía trước, cả đám lập tức trở nên điên cuồng. Cho dù là đối mặt với kiếm hải tựa như cự lãng trùng thiên cũng chẳng hề sợ hãi, con trước ngã xuống thì con sau lại xuông lên, khí thế giống như thề không đánh tan kiếm hải không bỏ qua.
Đây chính là sự bi ai của Thiên ma cấp thấp. Ở trong Thiên ma giới, bọn chúng căn bản không có chút địa vị gì, trừ một số rất nhỏ may mắn tiến hóa thành cao giai ra, tuyệt đại đa số Thiên ma cấp thấp đều có vận mệnh bị thôn phệ hoặc là bị tiêu diệt. Bất quá, Thiên ma giới thật sự là một thế giới vô cùng cổ quái và thần bí. Thiên ma ở nơi này vô luận có chết đi bao nhiêu, cũng có số lượng ma đầu tương ứng sinh ra.
Bọn chúng sinh ra từ trong hư không, trưởng thành trong Thiên ma giới, cứ tuần hoàn sinh tử như thế, cuồn cuộn không ngừng.
Phạm vi bao phủ của mấy chục ức kiếm quang Cừu Hinh Dư khống chế càng lúc càng nhỏ lại, khiến người ta có một cảm giác khó mà kiên trì được trong thời gian dài.
Tiếng thiên ma gào khóc bên ngoài càng lúc càng gấp gáp, công kích của đám Thiên ma cấp thấp cũng càng lúc càng lăng lệ.
Cừu Hinh Dư nhẹ nhàng vỗ lên người một tấm Thánh Quang phù triện siêu phẩm thập giai. Tuy thứ này chỉ là thập giai, nhưng lại do Trịnh Hạo Thiên đích thân luyện chế, cho dù là linh lực cường giả linh thể cũng có thể bổ sung một chút.
Đám thiên ma bên ngoài công kích càng lúc càng mãnh liệt, tuy còn chưa tới mức xuyên thấu qua phong tỏa của kiếm hải, nhưng cũng khiến cho kiếm trận của nàng gánh chịu một áp lực cực lớn.
Đột nhiên, Mộng Yểm khịt khịt mũi một cái, nói: "Ma vương đến rồi. Mọi người cẩn thận. Cừu Hinh Dư, ngươi điều khiển kiếm trận, để lộ ra một cái khe hở, dụ ma vương xông vào.
Cừu Hinh Dư chậm rãi gật đầu một cái. Vạn Kiếm quyết dưới sự khống chế của nàng đã tạo thành một trận đồ hoàn mỹ, vô luận đám thiên ma bên ngoài có trùng kích thế nào cũng không thể lay động mảy may.
Vạn Kiếm quyết - mật thuật tuyệt truyền của Vạn Kiếm tông, chính là công pháp nhất đẳng trong thiên hạ, đặc biệt là sau khi tu luyện giả tấn chức tới cảnh giới linh thể, khả năng nắm giữ linh lực trong tay lại càng đạt tới cảnh giới tùy tâm sở dục.
Nhưng số lượng Thiên ma vây công lúc này thật sự là nhiều lắm. Bọn họ giống như đã lâm vào đại bản doanh của Thiên ma, vô luận có giết chết bao nhiêu Thiên ma, thì chỉ cần trong chốc lát, chúng đã khôi phục lại số lượng như cũ.
Mà lúc này, từ phương xa chợt truyền đến hai cỗ khí tức lăng lệ khổng lồ. Đám Thiên ma trước mặt mọi người vừa cảm nhận được hai cỗ khí tức này liền lập tức vội vàng lui xuống, cho dù là đám Thiên ma thập giai cường hãn nhất cũng không dám lỗ mãng.
"Khặc khặc, sinh linh, nơi này có mùi vị sinh linh. Rốt cuộc là chủng tộc ngu ngốc nào lại dám xông vào lãnh địa của chúng ta."
Hai bóng đen giống như u linh chợt hiện ra ở nơi này. Trên người bọn chúng đều tản mát ra khí tức khủng bố của cường giả ma vương.
Tuyệt đại đa số ma đầu trước khi tấn thăng thành ma vương đều không có hình thể cố định, mà may mắn trở thành ma vương thì có được thân thể thiên bách kỳ quái.
Đó là bởi vì, khi bọn chúng muốn tấn chức, thì nhất định phải thôn phệ linh hồn, tinh thần và ký ức của sinh linh cường đại.
Trong Đại Linh giới, chủng tộc có vô số, mà sinh linh đám ma vương thôn phệ được cũng mỗi lần mỗi khác, cho nên mới tạo thành nhiều hình thể bất đồng, màu sắc khác biệt như vậy.
Trong hai con ma vương này, chỉ có một con là có hình thể nhân loại, bất quá, trên đỉnh đầu nó lại là một đôi sừng hươu. Mà con còn lại lại có bộ dáng càng thêm cổ quái, không ngờ lại là một con ma vương giống như lợn rừng.
Bất quá, từ lực lượng và uy áp từ trên người bọn chúng tỏa ra, tuyệt đối không phải là loại ma vương vừa mới tiến giai bình thường.
Con ma vương trên đầu có sừng cười rít lên, tham lam nói: "Á Sắt, con mồi lần này để cho ta đi."
Con ma vương giống như lợn lòi kia lắc đầu quầy quậy, nói: "Khải Tư, thứ sinh linh này khống chế chính là kiếm quang, bất quá đã bị tổn hao rất nhiều, phỏng chừng là cường giả vừa mới tiến giai. Đây chính là địa bổ a, cho nên ta không thể nhường cho ngươi được."
Mấy người Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình. Hai con ma vương này mới chỉ dựa vào số lượng kiếm quang Cừu Hinh Dư thi triển đã nhìn thấu rất nhiều thứ. Nếu bọn chúng đã có kiến thức như vậy, thì thực lực nhất định sẽ không kém.
"Được rồi, vậy cứ quy củ cũ, ai giết được thì sẽ được linh hồn và lực lượng của nó." Khải Tư ảo não kêu lên.
"Được." Á Sắt vừa lên tiếng, toàn bộ thân hình đã hóa thành một đạo hắc quang, lao đi nhanh như chớp, xông vào trong kiếm trận.
Khải Tư nổi giận gầm lên một tiếng, sợ đồng bọn của mình tranh trước một bước. Nó phất tay một cái, hắc khí trên người bốc lên cuồn cuộn, trong tay đã có thêm một thanh trường thương khổng lồ, theo sát phía sau Á Sắt, nhảy vào trong kiếm trận.
Cừu Hinh Dư chỉ huy kiếm quang ầm ầm đánh tới, hung hãn đâm lên thân thể Á Sắt.
Nhưng lớp da heo trên người Á Sắt phảng phất như một loại bảo vật cứng rắn nhất trong thiên địa, vô luận kiếm quang có rực rỡ chói mắt ra sao, cũng không thể lưu lại trên người nó một vết thương.
Đến lúc này mọi người mới biết, chẳng trách Á Sắt lại liều lĩnh nhảy vào trong kiếm trận như vậy. Thì ra bộ da trên người hắn lại có lực lượng phòng ngự biến thái tới mức này.
Kiếm quang chợt lóe, quanh người Khải Tư phía sau chợt xuất hiện vô số tinh quang, tựa hồ muốn đâm hắn thành cục than tổ ong.
Khải Tư nổi giận gầm lên một tiếng, thanh trường thương hắc sắc trong tay léo sáng, trong nháy mắt đã ngưng tụ ra vô số hắc điểm, mỗi một điểm lại nghênh đón một đạo kiếm quang, song phương quấn chặt lấy nhau. Bất quá, chỉ trong chốc lát, những quang điểm màu đen đã chiếm cứ thượng phong, bức vô số kiếm quang quanh người lui trở về phía sau.
Hai ma vương liên thủ, không ngờ lại có thế như chẻ tre, đánh ra một thông đạo cực lớn trong kiếm hải, tựa hồ có thể xuyên qua kiếm hải, đi tới bên người Cừu Hinh Dư bất cứ lúc nào.
Nhưng Cừu Hinh Dư lại không loạn chút nào, khống chế kiếm quang tung hoành chống đỡ, làm ra vẻ kiệt lực chống cự, liên tiếp bại lui.
Hai con ma vương tâm cao khí ngạo, đối với bản thân có niềm tin cực kỳ kiên định và mãnh liệt. Có lẽ là bởi vì tham niệm trong lòng bọn chúng tác quái, cho nên chúng không có nửa điểm nghi ngờ.
Sau một khắc đồng hồ, bọn chúng dựa vào thực lực cường đại, cuối cùng cũng mạnh mẽ đả thông một thông đạo trong kiếm hải.
Chỉ là, khi bọn chúng nhìn thấy rõ mọi người bên trong kiếm hải, sắc mặt lại không hẹn mà cùng biến đổi.
Vạn Kiếm quyết một khi thi triển ra chính là một thế giới riêng. Trừ phi là đẳng giai thua kém quá xa, nếu không căn bản không thể nhìn thấu tình huống bên trong thế giới.
Cho nên, mãi đến khi bọn nó đục thủng cả nửa kiếm trận rồi mới phát giác ra, ở bên trong kiếm trận, không phải chỉ có một người duy nhất, mà có tới bốn người và một...
"Mộng Yểm, Mộng Yểm biến dị?" Khải Tư khàn giọng thốt lên. Hai mắt hắn lập tức sáng lên như sao.
"Khải Tư, Mộng Yểm là của ta." Á Sắt hừ hừ một tiếng, cũng vội vàng gào lên.
"Không, Mộng Yểm là của ta." Khải Tư không chút do dự nói: "Ta cảm ứng được khí tức bọn chúng rồi. Bọn chúng đều là cường giả linh thể vừa mới tiến giai. Ta chỉ cần một mình Mộng Yểm, còn lại bốn kẻ kia thuộc về ngươi.".
Á Sắt hơi do dự một chút, tựa hồ đang cân nhắc gì đó.
"Á Sắt, chỉ cần ngươi nhường ta lần này, ta nhất định sẽ bồi thường đầy đủ cho ngươi." Khải Tư hơi dừng lại một chút, nói: "Ta sẽ tìm cho ngươi thêm bốn linh giả nữa."
Á Sắt rốt cuộc cũng động lòng, nói: "Được, ngươi nhớ đó."
Sắc mặt mấy người Trịnh Hạo Thiên đều trầm xuống, hai tên này vậy mà cũng dám lếu láo như vậy trước mặt bọn hắn, đặc biệt là Mộng Yểm, sắc mặt lại càng phát xanh.
"Con heo kia giao cho các ngươi, còn tên Khải Tư này để ta xử lý." Mộng Yểm thét lên.
Dư Uy Hoa thét dài một tiếng, hắn đã sớm ngứa ngáy chân tay từ lâu rồi. Lúc này hóa thân thành kim cương xong, thân hình vừa động một cái đã đánh tới, Phiên Giang Đảo Hải côn trong tay vung cao, một đạo kim sắc quang mang từ trên trời giáng xuống.
Sắc mặt Á Sắt đại biết, nó rít lên một tiếng, trong miệng đột nhiên mọc ra hai cái răng nhanh, bắn ra một đạo hắc quang, hung hăng va chạm với Phiên Giang Đảo Hải côn.
"Uỳnh...."
Dư Uy Hoa lập tức bay ngược trở lại. Mà Á Sắt cũng chẳng khá gì hơn, thân thể của nó cũng nghiêng ngả, lộn nhào mấy vòng trong hư không mới ổn định lại được. Khi nó ngẩng đầu lên, thì trong mắt đã tràn ngạp vẻ kinh hãi.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, hắn đưa tay điểm một chỉ, mấy chục ức kiếm quang lập tức lao ra, đồng thời trong giây lát đã sát nhập toàn bộ vào trong kiếm trận.
Tuy kiếm quang của bọn hắn đã bị tổn thấy hơn phân nửa, nhưng khi hợp nhất lại vẫn tiếp cận tới con số trăm ức. Hơn nữa hai người bọn hắn một khi song kiếm hợp bích, uy lực phóng thích ra lại càng không phải tầm thường.
Từng đạo từng đạo kiếm quang mang theo lực lượng quang ám mãnh liệt và mềm mại như nước điên cuồng ép về phía Á Sắt. :
"Ba ba ba...."
Những tiếng oanh kích không ngừng vang lên quanh người Á Sắt, bất quá, khác với vừa rồi, bên trong kiếm quang, lại liên tiếp vang lên tiếng kêu gào thảm thiết của Á Sắt.
Lực lượng của song kiếm hợp bích, tuy không thể đâm thủng lớp da dày đến khó tin này, nhưng cũng khiến nó đau đớn không chịu nổi, không thể thừa nhận được nữa.
Á Sắt kiệt lực chống cự, đồng thời liều mạng gào lên: "Bọn chúng không phải nhân loại bình thường, Khải Tư, mau tới giúp ta."
← Ch. 680 | Ch. 682 → |