Vay nóng Homecredit

Truyện:Chiến Thiên - Chương 714

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 714: Bại lộ
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Lazada


Lỗ đại sư được công nhận là thủ tịch luyện khí đại sư của Vạn Kiếm tông, vì thế sau khi hắn nhìn thấy một chút huyền ảo trong bộ áo giáp, nhất thời hiểu ra nhận định lúc trước của mình là sai lầm rồi.

Bộ áo giáp Trịnh Hạo Thiên mang tới tuyệt đối không phải là tinh phẩm bình thường vớ vẩn gì đó mà chính là tinh phẩm trong tinh phẩm, cho dù hắn muốn luyện chế ra bộ áo giáp như vậy chỉ sợ cũng phải tốn không ít thời gian, tinh lực cùng vật tư.

Do dự một chút, hắn trầm giọng nói: "Vào đi."

Ở cửa lớn, Mộc đầu khôi lỗi mang theo áo giáp xoay ngươi đi về phía trong, phía sau nó, trên mặt Trịnh Hạo Thiên nở một nụ cười.

Quả nhiên không ngoài sự liệu, sau khi xuất ra bộ áo giáp cực phẩm, Lỗ đại sư lập tức cho hắn đi vào.

Vị Đại linh giả Nghiêm Cảnh Nhất này không phải nói xạo gạt người, áo giáp hắn đưa ra đúng là bảo vật đứng đầu, mà cũng chỉ có đỉnh cấp đại sư luyện khí mới có thể qua thủ đoạn bí mật nào đó, phát hiện ra giá trị thực của bộ áo giáp.

Sau một lát, bọn họ đã vào bên trong nội viện.

Lỗ đại sư ngồi ngay ngắn trên một bãi cỏ, thấy Mộc đầu khôi lỗi lập tức vươn tay ra, nhất thời bộ áo giáp bay lên, rơi vào trên tay hắn.

Khóe miệng Trịnh Hạo Thiên hơi co quắp, trong lòng hắn thầm buồn cười, vị Lỗ đại sư này không ngờ có biểu hiện vội vã như vậy, xem ra bộ áo giáp này mang lại cho hắn chấn động không nhỏ.

Nhưng mà, Trịnh Hạo Thien cũng tuyệt không ngờ tới, bộ áo giáp này mang tới chấn động cho Lỗ đại sư không chỉ một chút, mà là vô cùng chấn động.

Qua gương đồng quan sát, Lỗ đại sư gần như chỉ nhìn thấy chút da lông bên ngoài thôi, nhưng cho dù là thế, hắn cũng sơ bộ nhìn ra chỗ bất phàm của bộ giáp, nhưng hắn vẫn tự tin bản thân có thể luyện chế ra một bộ giáp có đẳng cấp ngang hàng.

Tuy nhiên khi bộ áo giáp thực sự rơi vào trong tay hắn, đồng thời trải qua kiểm tra cẩn thận một phen, sắc mặt hắn rút cuộc thay đổi.

Nhiều năm kinh nghiệm trong luyện khí khiến hắn đưa ra một phán đoán khiến người ta tiêu tan niềm tin, nhưng lại là phán đoán không thể phủ nhận.

Thủ đoạn luyện chế bộ chiến giáp này đã vượt ra khỏi cực hạn hắn có thể đạt tới, nếu hắn thực sự muốn luyện chế ra một bộ giáp như vậy trừ phi liên thủ cùng một vị cường giả có tu vi đại linh giả trở lên, đồng thời tổn hao vô số thời gian cùng tài liệu thử nghiệm, hơn nữa tỷ lệ thất bại khi thử nghiệm vào khoảng tám chín phần.

Chậm rãi nhắm hai mắt, miệng hắn khẽ lẩm bẩm, dường như đang nghiên cứu cái gì.

Trịnh Hạo Thiên ở bên cạnh lặng lẽ chờ đợi, không có chút ý tứ muốn thúc giục, bởi vì hắn tin tưởng, chỉ cần Lỗ đại sư có hứng thú với bộ giáp này, như vậy nhất định sẽ chủ động giúp vì hắn.

Rút cuộc, Lỗ đại sư thở dài một hơi, nói: "Ngươi nói không sai, thứ này thực sự là tinh phẩm hiếm thấy trong thiên hạ."

Trịnh Hạo Thiên cung kính đáp: "Vâng."

Hắn thầm nghĩ trong lòng, ngay cả Nghiêm Cảnh Nhất cũng tiếc xuất ra trao đổi, tự nhiên bộ chiến giáp này là tinh phẩm hiếm thấy.

Lỗ đại sư trầm ngâm cả nửa ngày, nói: "Danh giáp trong thiên hạ tuy rằng không ít, nhưng lão phu đều đã từng nghe qua, vậy mà khiến lão phu không thể giải thích được là, đối với bộ áo giáp hoàn toàn có tư cách trở thành danh giáp này, lão phu hoàn toàn không biết chút gì." Hắn dừng một chút, trong mắt bắn ra hai đạo tinh quang, chằm chằm nhìn Trịnh Hạo Thiên, nói: "Chẳng lẽ là bảo vật một vị đại sư nào mới luyện chế?"

Trịnh Hạo Thiên giơ ngón tay cái lên, tán thán: "Ngài quả thực là mắt thần như điện, kiện hộ giáp này đích thực chưa bao giờ xuất hiện trong mắt thế nhân."

Nghiêm Cảnh Nhất đã từng nói qua, kiện thần binh hộ giáp này sau khi luyện chế thành công vẫn bị hắn cất giấu.

Đã như vậy tự nhiên không có ai biết sự tồn tại của chúng.

Lỗ đại sư chậm rãi gật đầu, ánh mắt phức tạp nhìn hắn, nói: "Trên Phiêu Miểu đại lục, người có loại cảnh giới chú tạo này chỉ sợ không vượt quá năm, ngươi được một vị trong đó ưu ái cũng coi như cơ duyên may mắn vô cùng."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm giật mình, tuy rằng hắn biết vật của Nghiêm Cảnh Nhất đưa ra không phải tầm thường nhưng không ngờ Lỗ đại sư đánh giá nó cao như vậy.

Năm vị tông sư luyện khí xếp hạng trong top năm đại lục, đó là vinh dự to lớn cỡ nào a.

Ánh mắt Lỗ đại sư rơi vào trên chiến giáp, nói: "Ngươi tìm ta, là có chuyện gì vậy?"

Trịnh Hạo Thiên vội vã nói: "Vãn bối có được kiện áo giáp này cũng là do duyên cơ xảo hợp, thế nhưng trong chiến giáp vãn bối phát hiện một ấn ký kỳ quái, chẳng hay là có công dụng gì?"

"Cái này à..." Lỗ đại sư bật cười nói: "Đây là một ấn ký vị đại sư kia lưu lại sau khi chú tạo mà thôi." Hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên, nói: "Một khi có người sử dụng áo giáp, như vậy ấn ký này sẽ mượn chân linh lực của chủ nhân truyền một vài tin tức đặc thù ra ngoài. Nếu như vị đại sư luyện chế ra bộ áo giáp này ở trong một phạm vi nhất định, sẽ có cảm ứng sau đó tìm được vị trí người đã sử dụng bộ áo giáp."

Trịnh Hạo Thiên nhất thời nhíu mày, nói: "Lỗ đại sư, ngài có thể giúp ta tiêu trừ cái ấn ký này không?"

"Ngươi muốn ta tiêu trừ nó?" Lỗ đại sư giật mình, sắc mặt nhất thời trở nên ngưng trọng, nói: "Trịnh Hạo Thiên, ngươi thành thật trả lời ta, có phải ngươi đã sử dụng thủ đoạn lén lút nào đó để lấy bộ áo giáp này tới tay? Hừ vị đại sư có thể chú tạo ra bộ giáp này chắc chắn là kẻ rất có bối cảnh, ngươi không nên dễ dàng đắc tội."

Trịnh Hạo Thiên liên tục lắc đầu, nói: "Ngài yên tâm, cách thức vãn bối thu được bộ chiến giáp này tuyệt đối không có vấn đề gì, là chính vị đại sư kia tận tay đưa cho."

Lỗ đại sư nhìn hắn thật sâu vài lần, sắc mặt lúc này mới dịu lại, nói: "Như vậy là tốt rồi, cũng được, để lão phu giúp ngươi xóa nó đi a."

Vẻ mặt bên ngoài hắn không chút thay đổi nhưng trong lòng lại mừng rỡ vô cùng.

Diệt trừ cái ấn ký này đối với hắn mà nói cũng không khó khăn gì, nhưng mà trong quá trình này hắn có thể quang minh chính đại nghiên cứu bộ chiến giáp, đối với một vị luyện khí đại sư như hắn tuyệt đối mang lại trợ giúp lớn.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng đại hỉ, cổ tay hắn vừa lộn, không ngờ lấy ra hai kiện áo giáp khác.

Hắn điềm nhiên nói: "Lỗ đại sư, ở đây ta còn hai kiện."

Con mắt Lỗ đại sư lần thứ hai trợn tròn, hắn giật mình nhìn ba kiện áo giáp tuy rằng rất khác nhau nhưng đều thuộc loại có đẳng cấp cao nhất, trong lòng chợt hiện ra một tia linh quang.

Hắn chỉ tay vào Trịnh Hạo Thiên, ngón tay hơi run, nói: "Ngươi, ngươi! Không ngờ lại là ngươi..."

Trịnh Hạo Thiên khó hiểu gãi đầu, hắn thế nào cũng không rõ, Lỗ đại sư tại sao đột nhiên lại có vẻ thất thố như vậy.

Ho nhẹ một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nói: "Lỗ đại sư, ngài..."

Lỗ đại sư xốc lại tinh thần, nghiêm nghị nói: "Trong u cốc của Vạn Bảo hiên, kẻ giao dịch với Nghiêm Cảnh Nhất có phải là ngươi hay không?"

Trịnh Hạo Thiên trừng mắt líu lưỡi nhìn hắn, nói: "Ngài làm sao lại biết?"

Tuy rằng hắn không tin tưởng vào việc, có thể vĩnh viễn giấu giếm chuyện này, thế nhưng nhanh như vậy đã có người nhận ra đúng là ngoài dự liệu của hắn.

Chẳng lẽ tin tức trong giới linh giả linh thông như vậy sao?

Lỗ đại sư hừ lạnh một tiếng, nói: "Lão phu ở hiện trường ngay lúc đó, ngươi nói xem, lão phu tại sao lại biết được?"

Trịnh Hạo Thiên nhất thời hiểu ra, thì ra Lỗ đại sư cũng tham gia hội giao dịch này, đồng thời tận mắt nhìn thấy toàn bộ quá trình.

Tuy rằng lão nhân gia hắn không nhận ra lai lịch ba kiện chiến giáp nhưng lại biết trong hội giao dịch Nghiêm Cảnh Nhất xuất ra ba bộ chiến giáp. Một bộ chiến giáp tinh phẩm có thể không khiến hắn liên tưởng đến việc này, nhưng mà sau khi Trịnh Hạo Thiên lấy ra ba bộ chiến giáp, hắn không đoán được chuyện gì xảy ra mới là ngu ngốc.

Trịnh Hạo Thiên xấu hổ cười: "Vãn bối không biết ngài ở đó, chậm trễ tiếp đón, xin ngài thứ lỗi."

"Hừ." Lỗ đại sư phất tay, nói: "Bị thân phận bài của Vạn Bảo Hiên che khuất, ngoại trừ kẻ có ngoại hình cùng công pháp đặc thù, còn lại không nhận ra nhau cũng là lẽ thường, lão phu sao lại trách ngươi."

Nói đến đây, ánh mắt Lỗ đại sư dạo qua người hắn một vòng, hắn do dự một lát lại nói: "Trịnh Hạo Thiên, lão phu cũng muốn hỏi ngươi một vấn đề."

Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm phát lạnh, thái độ của Lỗ đại sư thay đổi quá mức đột ngột, không ngờ khiến hắn có chút lo sợ.

"Mời ngài nói."

"Lão phu muốn hỏi một câu." Lỗ đại sư bỗng nhiên có chút tươi cười rất ôn hòa, nói: "Trong hội giao dịch, thứ ngươi đưa ra trao đổi rút cuộc là vật gì?"

Nếu có người nhìn thấy biểu tình của Lỗ đại sư lúc này, tuyệt đối sẽ kinh hô, nhảy dựng lên.

Phải biết rằng vị lão nhân này trong Vạn Kiếm tông có thân phận đặc thù, Vạn Kiếm tông phải trả một cái giá lớn cùng hao tổn nhiều công sức mới có thể mời vị luyện khí tông sư này về.

Trong toàn bộ tông phái, cho dù gặp chưởng giáo chân nhân cùng Vân Thái Thượng trưởng lão, hắn cũng chưa từng lộ ra vẻ mặt ôn hòa thậm chí gần như lấy lòng như vậy.

Trịnh Hạo Thiên chần chờ một chút, nhưng lập tức thầm ra quyết định trong lòng nói: "Vật vãn bối lấy ra, chính là cái này."

Cổ tay hắn vừa lộn, khỏa Mặc Tinh Thạch cuối cùng xuất hiện trên lòng bàn tay.

Lỗ đại sư ánh mắt nhất thời sáng rực lên, ngay cả hô hấp của hắn cũng gấp gáp lên vài phần.

Tuy rằng hắn cũng không biết lai lịch vật này, thế nhưng đã từng nhìn thấy cảnh hai vị đại linh giả Nghiêm Cảnh Nhất và Tịch Tiếu Nhân không tiếc mọi giá mà tranh đoạt lấy vật này, vì thế hắn biết rõ, vật này tuyệt đối là vô giá, hơn nữa quan trọng nhất là, Nghiêm Cảnh Nhất - vị luyện khí đại sư đẳng cấp còn cao hơn hắn đã từng nói qua, một khi hắn thu được vật này có thể khiến cảnh giới trên con đường luyện khí của hắn tiến thêm một bậc.

Bảo vật có thể khiến Nghiêm Cảnh Nhất đánh giá như vậy, cũng là một gã luyện khí sư hàng đầu, Lỗ đại sư tự nhiên càng không muốn bỏ lỡ.

Thần niệm đảo qua Mặc Tinh Thạch, đồng thời tiến vào bên trong, hắn lập tức cảm ứng được một đoàn hỏa diễm nhỏ bé nhưng ẩn chứa uy năng khổng lồ có thể hủy thiên diệt địa.

Trong đầu không ngừng hiện ra các loại ghi chép trong sách cổ, sắc mặt Lỗ đại sư ngày càng ngưng trọng.

Hồi lâu sau, hắn thở dài một hơi, dùng ánh mắt không thể tin nổi nhìn Trịnh Hạo Thiên, dần dà hắn mở miệng nói: "Thật không ngờ, trong cuộc đời của lão phu có thể nhìn thấy phượng hoàng chi hỏa, thực sự không uổng sống kiếp này."

Trịnh Hạo Thiên giật mình, kinh ngạc nỏi: "Ngài có thể nhận ra?"

Lỗ đại sư cười khẽ, nói: "Lão phu cả đời làm bạn với hỏa lò, ngay cả thứ hỏa chưa từng gặp qua cũng đều nghe qua một hai loại... hơn nữa có thể khiến hai vị đại linh giả không cố kỵ thân phận, thậm chí muốn ép bán sợ là cũng chỉ có phượng hoàng chi hỏa."

Trịnh Hạo Thiên nhẹ gật đầu, vị Lỗ đại sư này kiến thức quả nhiên xứng với danh hiệu đệ nhất Vạn Kiếm tông.

Hắn ha ha cười, đột nhiên nói: "Lỗ đại sư, nếu ngài thích viên Mặc Tinh Thạch cuối cùng này, vậy ngài cứ giữ lấy đi."


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-974)