Vay nóng Homecredit

Truyện:Chiến Thiên - Chương 865

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 865: Thiên kiếp
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Lazada


"Oanh, oanh, oanh.... ."

Trên bầu trời đột nhiên truyền đến những tiếng sấm kinh thiên động địa, phá tan cái thế giới hắc ám tĩnh lặng này.

Từng đạo từng đạo điện mang to lớn xé ngang bầu trời, tựa như có thể giáng xuống đầu con Thiên ma vương đang trùng sinh bất cứ lúc nào.

"Chuyện gì thế này?" Trịnh Hạo Thiên kinh hãi thì thào tự hỏi.

"Ngại quá, hình như ta hơi quá tay rồi."

Một giọng nói dè dặt vang lên bên cạnh hắn. Trịnh Hạo Thiên đột nhiên xoay người lại, hai mắt nhìn chằm chằm vào Mộng Yểm đang cười cợt nịnh bợ, lạnh lùng quát lên: "Ngươi rốt cuộc đang làm cái quỷ gì vậy?"

"Lực lượng hắc ám nơi này quá mạnh mẽ. Khi ta đang khôi phục Thiên ma vương thì đột nhiên có cảm ngộ, cho nên mới hấp thụ quá nhiều lực lượng." Mộng Yểm cũng biết tình huống hiện giờ nguy cấp, cho nên phi thường thành thật, nói: "Hiện tại, lực lượng mà con Thiên ma vương này hấp thụ đã vượt quá cực hạn, đột phá ma vương, đạt tới cảnh giới đại ma vương, cho nên.... ."

"Linh tinh." Trịnh Hạo Thiên cắt ngang lời nó không chút khách khí: "Tấn chức linh thể, hoặc là tấn chức tông sư đều khiến thiên địa xảy ra dị biến, nhưng ta vẫn chưa bao giờ nghe nói tới, tấn chức đại linh giả lại dẫn tới thiên kiếp."

Mặc dù thực lực đại linh giả cường đại hơn xa so với linh giả. Nhưng nếu nói loại đột phá mức độ này cũng có thể dẫn tới thiên lôi oanh kích thì đúng là quá mức kinh người rồi.

"Hắc hắc." Mộng Yểm cười bồi, nói: "Hạo Thiên, ta đã hấp thụ một ít ký ức tàn khuyết của Diệp Khả còn sót lại ở nơi này, cho nên đã biết một chút bí ẩn." Nó nhanh chóng nói: "Thực lực con Thiên ma vương này đã đạt tới cảnh giới linh giả chín sao đỉnh phong, cho nên khi đột phá mới dẫn tới thiên lôi oanh kích. Bất quá ngươi yên tâm, đây là một chuyện tốt, phi thường tốt. Là một chuyện mà đám linh giả chín sao khác có cầu cũng không cầu được."

"Ầm ầm.... ." Tiếng sấm đinh tai nhức óc lại vang lên. Hơn nữa, từ âm thanh mà xác định, khoảng cách hiện giờ đã gần hơn rất nhiều rồi.

"Hạo Thiên, chúng ta không nói chuyện này nữa, trước tiên giúp Thiên ma vương vượt qua thiên kiếp đã." Mộng Yểm vội vàng kêu lên. Trong thanh âm của nó đã tràn ngập một mùi vị vui mừng mãnh liệt.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên hơi đổi. Tuy trong lòng hắn vẫn còn rất nghi hoặc, nhưng lúc này cũng chẳng thể quan tâm được nhiều nữa.

Ít nhất, hắn cũng tin tưởng, Mộng Yểm tuyệt đối sẽ không hại hắn.

Than nhẹ một tiếng, Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng vung tay lên. Thiên Tru Không Tỏa đại trận cùng trăm ức kiếm hải ở phương xa lập tức sôi trào lên.

Được Phong Chi Tinh dẫn đầu tháo chạy, Thiên Tru Không Tỏa đại trận cũng không bị vụ tự bạo của ngụy pháp khí đỉnh phong làm tổn thương quá lớn. Cho nên sau khi nhận được mệnh lệnh của Trịnh Hạo Thiên, tòa đại trận này nhanh chóng quay trở về, đồng thời lập tức dung nhập vào trong khu vực hắc ám này.

Lực lượng hắc ám nơi này tuy cường đại, nhưng ở trong hạch tâm Thiên Tru Không Tỏa đại trận lại có một tấm Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện tọa trấn, cho nên lực lượng hắc ám nơi này chẳng những không thể khiến trận pháp suy yếu, mà ngược lại còn cung cấp càng nhiều năng lượng hơn cho nó.

Mà cùng lúc đó, trăm ức kiếm hải cũng cuồn cuộn tràn tới. Dưới sự suất lĩnh của một ức kiếm quang hắc ám, hình thành một đại trận kiếm hải trong khu vực hắc ám này.

"Ba...."

Một tia chớp khổng lồ từ trên trời giáng xuống. Gần như chỉ trong một khắc khi ánh sáng lóe lên trên bầu trời, nó đã xuyên thấu qua vô tận khoảng khách, đánh tới đỉnh đầu của Thiên ma vương rồi.

"Phá cho ta... !"

Trịnh Hạo Thiên khẽ quát một tiếng, trăm ức kiếm quang lập tức phát sáng lên. Cho dù là ở trong một vùng hắc ám tuyệt đối thế này, cũng chói mắt rực rỡ vô cùng.

Từng đạo từng đạo kiếm quang ngưng tụ lại với nhau, tạo thành một kiếm trận khổng lồ. Nếu như là đối địch với địch nhân sống, biến hóa của chúng đương nhiên hơi trì độn, rất khó phát huy hoàn toàn uy lực của kiếm trận ra.

Nhưng lúc này, đối thủ của nó lại không phải là sinh vật còn sống, mà là lôi điện từ trên thiên không đánh xuống.

Lấy cứng chọi cứng, lấy cường đỡ cường. Đây chính là cuộc đối đầu trực tiếp nhất của kiếm quang và lôi điện.

"Oanh...."

Sau một tiếng nổ đinh tai nhức óc, đạo lôi điện đầu tiên đã bị trăm ức kiếm hải ngăn chặn hoàn toàn. Nhưng khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh sợ chính là, chỉ dưới một kích này, số lượng kiếm quang trong trăm ức kiếm hải không ngờ đã biến mất một phần năm.

Thiên lôi oanh kích, hai mươi ức kiếm quang cứ như vậy hóa thành hư vô.

Tuy kiếm quang có thể chậm rãi khôi phục và kích phát ra, nhưng Trịnh Hạo Thiên vẫn bị uy lực của đạo thiên lôi vừa rồi dọa cho khiếp sợ.

Khi hắn tấn chức linh thể, cũng từng chống cự lại thiên lôi. Nhưng uy lực thiên lôi lúc đó so với thiên lôi bây giờ, quả thực có thể nói là ôn nhu như nước.

"Ầm ầm...."

Phảng phát như bởi vì đạo thiên lôi đầu tiên không thành công, nên lão thiên gia cũng phải nổi giận rồi.

Đạo thiên lôi thứ hai từ trên bầu trời lại thoáng hiện, không ngờ ngay cả cơ hội thở dốc cũng không cho, đã ầm ầm đánh xuống.

"Chắn."

Cùng tới hét lớn của Trịnh Hạo Thiên, năm ngàn đạo hắc ám chi kiếm lập tức ngưng tụ lại. Mà cùng tới đạo hắc ám cự kiếm hình thành, lực lượng hắc ám trong khu vực hắc ám này cũng điên cuồng sôi trào.

Hắc ám chi kiếm và hắc ám lĩnh vực hô ứng lẫn nhau, vào giờ khắc này đã phát huy uy lực tới cực hạn rồi.

"Oanh...."

Lại một tiếng nổ kinh thiên vang lên, uy lực của hắc ám chi kiếm do năm ngàn kiếm quang ngưng tụ không ngờ đã vượt qua cả trăm ức kiếm hải đại trận.

Sau khi kiếm quang cùng lôi điện đối đầu, lại có thể mạnh mẽ đánh tan lôi điện.

Trịnh Hạo Thiên vừa kinh ngạc vừa vui mừng. Hắn ngẩng đầu thét dài, bất quá trong lòng cũng có chút xấu hổ.

Nếu để cho một vị tiền bối Vạn Kiếm tông tu luyện trận pháp chi đạo tới đây, thì sau khi nhìn thấy cảnh tượng này, nhất định sẽ tức mà chết mất.

Trăm ức kiếm quang, đây chính là kiếm quang cực hạn của Vạn Kiếm quyết rồi.

Vậy mà uy lực trận pháp do từng đó kiếm quang tạo thành, lại không chịu nổi một kích. Có thể nói, Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối là kẻ kém cỏi nhất trong lịch đại siêu phẩm linh khí sư của Vạn Kiếm tông.

Nếu như không phải hắn có thiên phú không ai sánh kịp trên phương diện Ngưng Kiếm thuật, thì chỉ sợ Vạn Kiếm tông cũng không dám thừa nhận thân phận môn hạ của hắn nữa.

"Oanh..."

Đạo thứ ba, đạo thứ tư, đạo thứ năm...

Liên tiếp ba đạo lôi điên kinh thế từ trên trời giáng xuống. Hắc ám cự kiếm kia tuy cường đại, cộng thêm hắc ám lĩnh vực xung quanh cũng rất rộng lớn, nhưng chúng làm sao có thể chống cự lại lực lượng của toàn bộ thiên địa chứ.

Sau khi đạo lôi điện thứ năm giáng xuống, hắc ám cự kiếm từng lập vô số chiến công cuối cùng cũng vỡ tan, tiêu tán.

Không chỉ như vậy, toàn bộ trăm ức kiếm hải trên bầu trời trên cơ bản cũng chẳng còn bao nhiêu nữa. Chỉ còn lại chưa tới một vạn kiếm quang bình thường phiêu đãng hỗn độn trong hư không.

"Oanh...."

Đạo thiên lôi thứ sáu lại một lần nữa giáng xuống, mà khí tức trên người Thiên ma vương lại đang chấn động kịch liệt, tựa hồ đang ở trong thời điểm khó khăn nhất khi trùng kích cảnh giới Thiên ma vương.

Trịnh Hạo Thiên cắn răng một cái, phẫn nộ hét lên: "Đi cho ta.... ."

Lập tức, toàn bộ Thiên Tru Không Tỏa đại trận tỏa sáng, Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện đang ẩn nấp trong bộ vị trọng yếu nhất của trận pháp cũng từ trong một đám hắc vụ thoáng hiện ra.

Nó nhìn như chậm nhưng thực chất lại nhanh vô cùng, chỉ trong chớp mắt đã bay tới đỉnh đầu Thiên ma vương. Ở chính giữa phù triện chợt nứt ra, tựa như nó đang há ngoác miệng, đối đầu với lôi điện từ trên trời đánh xuống.

"Ba...."

Quả nhiên không ngoài dự kiến, lôi điện đã hung hăng đánh lên phù triện.

Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện khẽ rung lên, khí tức hắc sắc chấn động không ngừng, tựa như có thể nổ tung bất cứ lúc nào.

Năng lực lớn nhất của loại phù triện này chính là thôn phệ và chuyển hóa, nhưng nếu như lực lượng thôn phệ vượt qua khả năng cực hạn của nó, thì kết cục chờ đợi nó chỉ có hoàn toàn hủy diệt mà thôi.

"Hô...."

Phảng phất như cảm nhận được dị trạng của Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện, Phong Chi Tinh quát lớn một tiếng, mang theo toàn bộ Thiên Tru Không Tỏa đại trận nhào tới. Phong chi lực, hỏa chi lực, kim chi lực đồng loạt cuốn Thôn Phệ phù triện vào bên trong, tiếp đó hóa thành một chiếc ống tròn, bay về phía Trịnh Hạo Thiên.

Khẽ đưa tay chụp một cái, hắn đã cẩm chiếc ống tròn trong tay.

Cảm thụ lực lượng mãnh liệt mênh mông trong ống tròn, Trịnh Hạo Thiên trong lòng thầm than.

Tuy Thiên Tru Không Tỏa đại trận tạm thời không thể vận dụng nữa, nhưng trong lòng hắn biết rõ, lần này tuyệt đối là nhân họa đắc phúc. Một khi Thiên Tru Không Tỏa đại trận thôn phệ lực lượng thiên lôi xong, thì đòn sát thủ trong trận pháp lại sẽ có thêm một. Hơn nữa còn là lực lượng thiên lôi mà tất cả sinh linh đều phải sợ hãi.

"Oanh...." Đạo thiên lôi thứ bảy theo sát phía sau. Nhưng lúc này, đã không còn thứ gì có thể ngăn cản giữa thiên lôi và Thiên ma bương nữa rồi.

Trịnh Hạo Thiên cắn răng một cái, thân hình nhoáng lên một cái đã hóa thân thành một con kim cương cao lớn. Hai chân hắn vừa phát lực một cái đã nhảy vọt lên giữa không trung, vung cao tấm thép trong tay nghênh đón.

"Phành.... ."

Bên tai chợt vang lên vô tận thanh âm chung cổ tề minh. Hắn phảng phất như đã lọt vào một chiếc chuông khổng lồ, và có người ở ngoài chuông không ngừng đánh vào, khiến cho tinh thần của hắn bị chấn động kịch liệt.

Thất khiếu chảy máu, khiến cho diện mạo của hắn biến thành dữ tợn đáng sợ vô cùng.

Tuy hắn biết, uy thế thiên lôi nhất định là đạo sau mạnh hơn đạo trước, nhưng đạo thiên lôi thứ bảy này thật sự quá là cường đại rồi.

Nếu không phải trong tay hắn có tấm thép vô danh này, thì kim cương chi thân của hắn đúng là chẳng thể nào chống đỡ nổi.

"Được rồi, còn hai đạo thiên lôi nữa, cứ để cho Thiên ma vương tự mình chống cự thôi." Thanh âm Mộng Yểm vang lên rất đúng lúc: "Nhờ cơ duyên xảo hợp mà nó có thể tấn thăng tới cảnh giới này. Nhưng nếu ngay cả hai đạo thiên lôi cuối cùng nó cũng không thể chống cự nổi thì ta còn cần nó làm gì?"

Trịnh Hạo Thiên trong lòng rùng mình, rốt cuộc cũng bỏ đi ý niệm tiếp tục xuất thủ.

"Oanh...."

Đạo thiên lôi thứ tám giáng xuống. Mà Thiên ma vương đang đứng ở giữa trung tâm hắc ám lĩnh vực cũng ngẩng đầu lên. Nó tựa hồ đã cảm ứng được ý nghĩ của Mộng Yểm, giơ cao thanh loan đao còn chưa hoàn toàn thành hình trong tay, hung hăng chém về phía đạo thiên lôi mang theo một tia tử kim sắc.

"Ba...."

Ánh đao chớp động, không gian tan vỡ.

Một đao kia không ngờ có thể chém nát hư không, khí thế bá đạo tuyệt luân.

"Oanh...."

Lôi điện khổng lồ hàng lâm, mà một đao kia cũng có một khí thế không gì so sánh nổi, dùng một tốc độ không cách nào hình dung được chém tới.

Không gian trước mặt tựa hồ rung lên bần bật. Đạo thiên lôi mang theo uy năng vô hận kia thậm chí ngay cả thân thể Thiên ma vương cũng không thể chạm tới, đã phai nhạt đi, đồng thời tiêu tán vô tung vô ảnh.

Trịnh Hạo Thiên trợn tròn mắt, mặc dù là tận mắt nhìn thấy, nhưng hắn vẫn có chút không dám tin tưởng.

Một đao kia của Thiên ma vương, không ngờ lại sắc bén đến thế.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-974)