Vay nóng Tinvay

Truyện:Chiến Thiên - Chương 889

Chiến Thiên
Trọn bộ 974 chương
Chương 889: Vô Biên Chi Hải
0.00
(0 votes)


Chương (1-974)

Siêu sale Shopee


Một vầng trăng tròn sáng lạn, giống như một chiếc đĩa bạc tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt, chiếu xuống mặt biển rộng lớn vô biên. Trong biển rộng, chớp động những gợn sóng bạc trắng, lấp lánh tựa như mang theo vô số chiếc vảy cá. Trên bờ cát cũng đột nhiên sáng lên, vô số bọt nước tựa như vô số cánh hoa bồ công anh, tràn lên, thấm ước đẫm cả bờ cát vàng mênh mông.

Trịnh Hạo Thiên nhìn cả vùng biển rộng lớn mênh mông bát ngát, phảng phất như không có điểm giới hạn, trong lòng không hiểu sao lại đột nhiên dâng lên một cảm giác hào hùng không cách nào hình dung được.

Tuy trước kia hắn cũng từng thấy qua đại hải, nhưng cũng chưa bao giờ lại có cảm xúc mênh mông như thế này.

Thở ra một hơi thật dài, hắn phóng thích thần niệm của mình ra ngoài. Chỉ sau chốc lát, hắn đã biết, trong phạm vi mười trượng quanh đây, không hề có một sinh vật cường đại nào tồn tại.

Vô Biên Chi Hải, đây chính là Vô Biên Chi Hải được miêu tả trong ngọc thạch.

Vô Biên Chi Hải được xưng là một trong thập đại cấm địa của chiến trường linh giả, là nơi ngư nhân bộ tộc sinh sống. Bất quá, số lượng các chủng tộc khác tiến vào Vô Biên Chi Hải thí luyện cũng có không ít.

Bởi vì trong vùng đại hải này, tuy tràn ngập nguy cơ, nhưng cũng ẩn chứa vô tận tài phú, không gì so sánh nổi.

Ở trong đại hải, có vô số kỳ trân dị bảo sinh trưởng, tồn tại. Số lượng so với ở trên lục địa thì hơn xa. Không chỉ như vậy, các loại khoáng vật quý hiếm và bảo tàng ở trong đại hải cũng có không ít. Nếu như vận khí tốt một chút, thì chỉ một lần trúng quả thôi cũng đủ giúp một vị cường giả linh thể sở hữu một kiện ngụy pháp khí hạ phẩm rồi.

Dù sao, ở trong Vô Biên Chi Hải này, chỉ cần không chết thì thu hoạch tuyệt đối sẽ cực kỳ phong phú. Cái loại vùng đất cằn cỗi như Tử Vong Sa Mạc còn xa mới bằng được. Đặc biệt là đối với đám tán tu linh giả trong các tộc mà nói, lực hấp dẫn của nơi này lại càng gia tăng gấp mấy lần.

Vùng biển này lấy Vô Biên làm tên, cho nên diện tích của nó tuyệt đối là số một trong thập đại cấm địa. Xác xuất đụng phải linh giả dị tộc so với Tử Vong Sa Mạc thì thấp hơn nhiều lắm. Nhưng đồng dạng, tài nguyên trong đại hải phong phú, diễn sinh ra vô số các loại hải quái. Cho nên mức độ nguy hiểm cũng không thua kém gì các cấm địa nổi tiếng khác.

Trong lòng nhớ lại tất cả những tư liệu có liên quan tới Vô Biên Chi Hải một lượt, Trịnh Hạo Thiên cất bước, cứ như vậy tiến vào trong nước biển.

Ngay trong một khắc khi thân thể hắn hoàn toàn bị nước biển nhấn chìm, biến hóa thần kỳ lập tức xảy ra.

Hai nhân hắn chập lại với nhau, lóe lên một đạo quang mang thần kỳ. Bên trong ánh quang mang chớp động, hai chân hắn dần dần dung hợp lại, rồi biến thành một cái đuôi cá thật lớn. Mà gần như cùng lúc đó, trên người hắn cũng mọc ra vô số vảy cả, hợp thành một bộ chiến giáp cường đại mà thực dụng.

Cổ tay vung lên, Huyết Quang kích linh thể lập tức lóe lên, xuất hiện.

Bất quá, Huyết Quang kích linh thể cũng không phải tồn tại độc lập nữa, mà xuất hiện với tư cách là thần binh trong tay Trịnh Hạo Thiên.

Lúc này, nếu như có người đứng từ xa nhìn lại, thì chỉ có thể nhìn thấy một vị linh giả ngư nhân, cầm một kiện thần binh cường đại toàn thân tỏa ra huyết quang, ngao du trong đại hải.

Ngư nhân yêu hóa biến thân, đây chính là lá bài tẩy mà Trịnh Hạo Thiên cất giấu.

Khi ở trên lục địa, bởi vì lực lượng của ngư nhân bị hạn chế rất lớn, cho nên trừ khi vận dụng tam mục thần công ra, hắn chưa bao giờ dùng loại hình thái biến thân này xuất hiện trước mắt người khác.

Chỉ là, hiện giờ đã tiến vào trong đại hải rồi, cho nên hắn đương nhiên sẽ không giấu diếm nữa.

Cái đuôi thật lớn khẽ quẫy một cái, thân thể hắn đã lao vụt đi như một mũi tên rời cung.

Khi hóa thân thành ngư nhân, Trịnh Hạo Thiên lập tức có một loại cảm ứng, liên hệ vi diệu nào đó với nước biển xung quanh. Hắn giống như đã hóa thành một giọt nước trong đại hải, có thể tự do tự tại ngao du khắp cả hải dương này.

Loại cảm giác này, cũng giống như Huyết Quang kích linh thể không ngừng di chuyển trong hư không, so với hòa tan thành một thể với thiên không cũng chẳng kém là bao.

Trong lòng hắn thầm cảm thán. Ngư nhân bộ tộc quả nhiên là sủng nhi của nước. Một khi tác chiến dưới đáy biển, bất luận chủng tộc nào cũng không thể sánh vai với bọn hắn.

Phảng phất như tìm được một món đồ chơi mới, cái đuôi của Trịnh Hạo Thiên quẫy càng lúc càng mạnh, mà tốc độ của hắn cũng nhanh chóng tăng lên, dùng một tốc độ không thua gì hành tẩu trên đất bằng, hướng về phía biển sâu mà lao đi.

"Phù...."

Cũng không biết đã trải qua bao lâu, tốc độ Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng chậm lại. .

Bởi vì hắn cảm ứng được, ở phía trước đột nhiên xuất hiện một cỗ khí tức cường đại mà tràn ngập hung lệ. Mà càng khiến hắn kinh ngạc là ở chỗ, cỗ khí tức này đang nhanh chóng lao về phía hắn.

Hai mắt Trịnh Hạo Thiên thoáng sáng ngời. Chiến đấu hắn từng trải qua không ít, kinh nhiệm cũng cực kỳ phong phú. Nhưng nếu là giao thủ với kẻ khác dưới đáy biển, thì đây vẫn là lần đầu. Cho nên lúc này tuy không có thất kinh, nhưng cũng không nhịn được mà có chút hưng phấn.

Trầm ngâm một chút, cổ tay khẽ rung lên, Hải Vương thuẫn cùng Thủy Quang tráo lập tức xuất hiện.

Thủy Quang tráo hóa thành một đạo quang mang bạch sắc, dán chặt lên phía trên lân giáp, tạo thành một tấm màng phòng hộ mới. Mà Hải Vương thuẫn lại không ngừng du động, vờn quanh thân thể của hắn. Giống như một tên hộ vệ trung thành, luôn luôn bảo hộ hắn vậy.

Kỳ thật, năng lực phòng hộ của Hải Vương thuẫn hiện giờ, đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, thì có cũng được mà không có cũng chẳng sao. Nhưng bởi vì tấm thuẫn bài này là một trong những dấu hiệu đặc biệt nhất của ngư nhân bộ tộc. Cho nên, nếu Trịnh Hạo Thiên muốn ngụy trang thành ngư nhân bộ tộc, thì đương nhiên phải đem ra khoe rồi.

Xa xa, một cái bóng đen khổng lồ đang dần dần tiếp cận.

Khi tới gần Trịnh Hạo Thiên, cái bóng đen này tựa hồ cũng cảm nhận được sự cường đại của đối phương, cho nên bắt đầu dè dặt, cẩn thận hơn nhiều.

Tinh mang trong hai mắt chợt lóe lên, Trịnh Hạo Thiên đã nhanh chóng phát hiện, cái bóng đen xa xa kia không ngờ lại là một con hổ sa khổng lồ. (hổ sa = cá mập hổ)

Trái tim hắn lập tức thả lỏng. Hổ sa chính là một loại quái thường thấy nhất trong Vô Biên Chi Hải. Loại quái thú này tuy có lực lượng cường đại, nhưng trí tuệ lại không thể nào so sánh với các chủng tộc thông minh như nhân loại và ngư nhân được. Nếu như là nhân loại bình thường gặp nó dưới đáy biển, có lẽ còn có chút phiền phức, nhưng giờ phút này, hắn đã hóa thân thành ngư nhân rồi, cho nên chẳng cần phải kiêng kỵ gì nữa.

Phảng phất như cảm ứng được biểu hiện khinh thường của Trịnh Hạo Thiên, hổ sa há ngoác cái miệng đỏ lòm, để lộ ra hai hàm răng sắc nhọn, chớp động quang mang lạnh lẽo.

Rồi đột nhiên, thân thể nó chấn động, bắn vụt về phía này giống như một quả đạn pháo.

Ngay cả là trong nước biển, tốc độ của nó vẫn nhanh như chớp. Loại năng lực gia tốc trong nháy mắt này, so với biến thân ngư nhân của Trịnh Hạo Thiên không ngờ còn nhanh hơn một bậc.

Trong lòng thoáng rùng mình, nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng vui mừng không thôi. Cái đuôi của hắn nhẹ nhàng phát lực, thân thể trong nước biển lập tức vẽ lên một đường cong tuyệt mĩ, nhẹ nhàng tránh được đòn công kích của hổ sa. Đồng thời, Huyết Quang kích trong tay hắn cũng lóe lên, giống như một con linh xà đâm vào bụng hổ sa. Hổ sa tuy cường đại, nhưng cái bụng vẫn là điểm yếu của nó. Nếu như bị lợi khí đâm thủng thì nhất định sẽ bị trọng thương.

Nhưng con hổ sa này khẽ vặn mình một cái, không ngờ đã dùng một tốc độ và sự linh hoạt không hề cân xứng với thân hình khổng lồ mà tránh thoát một kích của Huyết Quang kích linh thể.

Đầu nó đột nhiên quay ngoắt lại, một đạo thủy tiễn đã từ trong miệng bắn ra.

Đạo thủy tiễn này nhanh mà hữu lực. Ngay trong một khắc khi bắn ra, ngay cả toàn bộ đại hải cũng giống như bị xuyên thấu.

Trịnh Hạo Thiên hừ lạnh một tiếng, tâm niệm vừa động, Thủy Quang tráo bao trùm phía trên lân giáp lập tức bành trướng lên. Giống như quả bóng bay được thổi đầy không khí mà bành trướng lên.

"Ba...."

Thủy tiễn hung hăng đâm vào Thủy Quang tráo. Một tiếng vang kỳ dị từ trong nước biển truyền ra.

Bất quá Thủy Quang tráo không hổ là chấn tộc chi bảo của ngư nhân bộ tộc. Tuy Thủy Quang tráo trong tay Trịnh Hạo Thiên chỉ là loại bán thành phẩm, nhưng năng lực phòng hộ cũng rất cao rồi.

Đạo thủy tiễn kia vừa đánh trúng Thủy Quang tráo một cái liền bị hóa giải hoàn toàn, biến thành một phẩn tử trong nước biển, không thể tạo thành uy hiếp gì với Trịnh Hạo Thiên nữa.

Trên mặt lộ ra một nụ cười nhàn nhạt, ngư nhân bộ tộc đúng là vương giả trong nước.

Lợi thế của bọn họ ở trong biển khơi thật sự là quá lớn, vô luận là đối phó với chủng tộc nào, hay là đối phó với hải quái cũng như nhau cả.

Hổ sa trợn tròn tròng mắt. Nó khẽ vặn mình, một lần nữa vọt tới. Bất quá, lần này nó đã há miệng, sử dụng hàm răng rắc bén, chớp động một tia quang mang đỏ thẫm, tựa hồ muốn cắn nát Thủy Quang tráo kia.

Thân hình Trịnh Hạo Thiên nhoáng lên một cái, bàn tay khẽ phát lực, đã giơ cao Hải Vương thuẫn trong tay, xông thẳng về phía hổ sa.

Động tác của song phương đều nhanh như chớp, chỉ trong nháy mắt đã đụng vào nhau.

Từng vòng từng vòng gợn sóng khổng lồ lập tức khuếch tán ra ngoài. Mà Trịnh Hạo Thiên trốn tránh phía sau Hải Vương thuẫn cũng bị đánh bay ngược về phía sau.

Ngư nhân bộ tộc từ trước tới nay vẫn không phải là chủng tộc sở trường về lực lượng. Trịnh Hạo Thiên bị hổ sa trực tiếp đánh bay cũng là điều bình thường. Bất quá, hổ sa nhìn như đã chiếm thượng phong cũng không thừa thắng xông lên, mà cứ ở nguyên tại chỗ. Thân hình khổng lồ điên cuồng giãy dụa, run rẩy, tựa hồ đang phải chịu thống khổ tới cực điểm.

Xa xa, đuôi cá khẽ quẫy một cái, thân hình Trịnh Hạo Thiên đã ổn định trở lại.

Nhìn động tác đã dần dần trở nên cứng ngắc và yếu ớt của hổ sa, trên mặt hắn nở một nụ cười trào phúng.

Quái thú vẫn là quái thú. Trí tuệ của chúng làm sao có thể so sánh với sinh mệnh có trí tuệ đỉnh cao chứ.

Trong nháy mắt khi song phương va chạm, biến thân ngư nhân của Trịnh Hạo Thiên tuy bị đánh bay ra ngoài, nhưng hắn đã nhân cơ hội đó để ném Huyết Quang kích ra ngoài.

Mục tiêu mà Huyết Quang kích nhắm tới vẫn là phần bụng của hổ sa như trước. Con hổ sa này linh hoạt tránh né, nhưng khiến nó không thể ngờ được chính là, Huyết Quang kích không ngờ lại đột nhiên chuyển hướng, chui thẳng vào trong cái miệng khổng lồ của nó.

Huyết Quang kích chính là hung khí đương thới, nếu đã chui vào được cơ thể hổ sa thì đương nhiên sẽ không khách khí.

Nó đánh phá tứ tung trong cơ thể hổ sa, nghiền nát tất cả nội tạng, đồng thời điên cuồng hấp thu tinh huyết của nó.

Lực lượng sinh mệnh của hổ sa tuy có thể nói là ương ngạnh, nhưng dưới sự tàn phá của Huyết Quang kích linh thể, nó căn bản không thể kiên trì nổi. Chỉ sau chốc lát, thân thể to lớn của nó đã nhanh chóng khô quắt đi, tất cả khí tức sinh mệnh đều biến mất.

"Ba...."

Trên thi thể hổ sa đột nhiên xuất hiện một cái lỗ lớn, Huyết Quang kích đã từ trong bay ra.

Bất quá, từ trong cái lỗ thủng này cũng không có máu tươi chảy ra. Bởi vì tất cả máu trong cơ thể hổ sa đã bị Huyết Quang kích hút sạch rồi.

Trịnh Hạo Thiên xoay chuyển ánh mắt, liếc mắt qua thân thể hổ sa một cái, tiếc nuối lắc lắc đầu. Cái đuôi nhẹ nhàng phát lực, tiến vào sâu trong biển cả.

Mà thân hình của hổ sa cũng chìm xuống đáy biển, chỉ nửa ngày sau đã biến thành một bộ xương khô khốc, trắng hếu.... .


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-974)