← Ch.925 | Ch.927 → |
"Ầm...."
Từng tiếng nổ đinh tai nhức óc vang lên xung quanh thân thể Trịnh Hạo Thiên. Thiên địa linh lực vô cùng vô tận dũng mãnh tiến vào trong cơ thể hắn, không hề keo kiệt một chút nào.
Được cỗ linh lực này trùng kích, thân thể Trịnh Hạo Thiên lại được thối luyện thêm một bước.
Đến tận lúc này, thần binh luyện thể thuật của hắn mới xem như đại thành chân chính. Cái thân thể này đã dung hợp hoàn mỹ với Huyết Quang kích, không bao giờ phân cách nữa.
Mà cùng lúc đó, chân khí của hắn và khí xoáy trong não vực cũng đột biến về chất, lực lượng không chỉ tinh túy hơn đến mức khó tin mà ngay cả số lượng cũng gia tăng gấp mười lần rồi.
Gấp mười lần, toàn bộ lượng chân khí và linh lực của hắn sau khi trải qua thiên lôi oanh kích không ngờ đã gia tăng lên gấp mười lần.
Thở ra một hơi thật dài, cảm thụ biến hóa nghiêng trời lệch đất trong cơ thể, trong con người Trịnh Hạo Thiên chợt lóe lên một tia hào quang mang theo huyết sắc. Từ trên người hắn cũng dâng lên một cỗ sát khí lăng lệ mãnh liệt mênh mông.
Huyết Quang kích, kiện thần binh có một không hai này đã mang tới cho hắn lực lượng không gì so sánh nổi, nhưng đồng thời cũng mang tới cho hắn hung sát chi khí khó có thể tưởng tượng được.
Dùng kiện hung khí này để tu luyện thần binh luyện thể, đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, cũng không biết là phúc hay họa.
Bất quá, nếu dựa theo tình huống tu luyện sát lục chi đạo mà nói, Trịnh Hạo Thiên làm như vậy không thể nghi ngờ là lựa chọn con đường ngắn nhất rồi.
"Ba...."
Ấn ký chín ngôi sao trên mu bàn tay lại một lần nữa hiện ra. Bất quá lúc này, chúng đã không còn là vô kiên bất khả tồi nữa rồi, mà chợt nổ tung, hóa thành vô tận năng lượng dũng mãnh tiến vào trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên.
Bị cỗ lực lượng này trấn áp, chân khí linh lực bạo tăng đã dần dần bình ổn trở lại, khiến cho Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng có thể chân chính nắm giữ cỗ lực lượng khổng lồ này.
Chín sao, khi chưa đột phá chính là một chướng ngại lớn nhất. Nhưng một khi thuận lợi đột phá thì nó lại biến thành phụ trợ lớn nhất dành cho linh giả chín sao.
Sau khi lực lượng chín sao hoàn toàn sát nhập vào trong cơ thể Trịnh Hạo Thiên, khí tức trên người hắn rốt cuộc cũng bình ổn trở lại, cho dù là sát khí hung mãnh tới cực điểm cũng hoàn toàn biến mất rồi.
Đại linh giả, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng tấn thăng thành công, trở thành đại linh giả rồi.
Ở trên Phiêu Miểu đại lục, thậm chí là toàn bộ toàn bộ Đại Linh giới, tất cả các cường giả đều đang bàn tán chuyện Trịnh Hạo Thiên tấn chức linh giả chín sao chỉ trong vòng mười tám tháng.
Cho dù là Vân Phiêu Phiêu của Vạn Bảo Hiên và chưởng giáo chân nhân của Vạn Kiếm tông cũng từng thừa nhận, tốc độ tấn chức của Trịnh Hạo Thiên quả thực là thiên hạ vô song, nhưng chỉ có sau khi đột phá hạn, tấn chức đại linh giả thì mới có được tiềm lực trưởng thành và vốn liếng để ngạo thị thiên hạ.
Chỉ là, vô luận là cường giả nào cũng không thể nào nghĩ tới, chỉ sau mấy tháng ngắn ngủi, Trịnh Hạo Thiên không ngờ đã đột phá thành công, vượt qua cửa ải khó khăn nhất này.
Ở trên Phiêu Miểu đại lục, từ linh giả bước vào cảnh giới đại linh giả cũng không hiếm. Đám linh giả sau khi tấn chức bảy sao trong chiến trường, chỉ cần nguyện ý là có thể tấn chức ngay lập tức. Mà đối với linh giả tám sao, chuyện tấn chức địa linh giả gần như đã là ván đóng thuyền rồi.
Chỉ là, chín sao lại hoàn toàn bất đồng.
Bất cứ một môn phái nào, cho dù là siêu cấp đại môn phái, nếu có linh giả chín sao đột phá cảnh giới đại linh giả thì đều là chuyện chấn động vạn phần, thậm chí còn là đại sự có thể so sánh với chuyện chưởng giáo chân nhân tiếp nhiệm chức chưởng môn.
Chỉ là, từ trước tới nay, số người có thể trở thành linh giả chín sao kỳ thật cũng không ít, nhưng chân chính đột phá tới cảnh giới đại linh giả thì lại như lông phượng sừng lân, đã ít lại càng ít.
Hơn nữa, một vị linh giả chín sao tấn chức cũng không phải trong thời gian ngắn là có thể. Mất mấy chục năm, thậm chí là hơn trăm năm cũng có.
Chỉ là, Trịnh Hạo Thiên hiện giờ lại sáng tạo ra một kỷ lục mới, khiến cho kẻ theo đuổi sau này cũng phải cảm thấy tuyệt vọng.
Không tới một năm, hắn đã từ cảnh giới chín sao đột phá tới cảnh giới đại linh giả.
Đương nhiên, có thể làm được điều này cũng là nhờ cơ duyên xảo hợp.
Nếu không phải vị tông sư thần bí dưới đáy biển kia bày ra tình thế xảo diệu, nuôi dưỡng vô số Mẫu Chỉ ngư để đánh giết với Bột hải thất tộc, thì Trịnh Hạo Thiên cũng không thể nào chém giết bầy cá, đồng thời hấp thụ huyết dịch của Mẫu Chỉ ngư để nuôi dưỡng Huyết Quang kích, từ đó đoạt được công pháp thần binh luyện thể.
Đồng dạng, nếu không phải Trịnh Hạo Thiên cường hành đoạt lất Thông Thiên chi tâm, bị linh thể phân thân của vị tông sư kia vây khống trong nhà giam hỏa diễm, thì hắn cũng không thể nào hạ quyết định, quyết tâm tu luyện thần binh luyện thể.
Sau khi luyện thành thần binh luyện thể, thân thể đã có thực lực chín sao của Trịnh Hạo Thiên lại dung hợp với Huyết Quang kích linh thể vốn có thực lực đại linh giả.
Nếu như là dưới tình huống bình thường, chuyện này rất khó có khả năng thành công.
Nhưng cái nhà giam hỏa diễm của vị tông sư kia lại là trợ lực lớn nhất cho hắn. Liệt hỏa hừng hực giống như thủ đoạn thối luyện cuối cùng, khiến cho tất cả lực lượng tràn ra ngoài đều thu liễm vào bên trong, đồng thời đồng tâm hiệp lực đối kháng lực lượng ngoại lai.
Sau khi trải qua vô tận thống khổ, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hấp thụ hoàn toàn lực lượng của Huyết Quang kích linh thể thành công, từ đó mạnh mẽ phá tan lực lực lượng cầm cố của ấn ký chín sao.
Về phần đối kháng với thiên lôi vừa rồi, lực lượng chín sao phóng thích.... chỉ là dệt hoa trên gấm mà thôi.
Trùng hợp kinh người như vậy, thiếu một cái cũng không được, cho dù là muốn tái diễn một lần nữa cũng tuyệt đối không có khả năng.
Trịnh Hạo Thiên có thể thuận lời tấn chức đại linh giả, nhưng hung hiểm bên trong cũng chỉ có mình hắn là biết rõ.
Có thể chạy thoát một mạng dưới tay linh thể phân thân của tông sư, mức độ nguy hiểm ra sao người ngoài làm sao có thể tưởng tượng ra được.
Thân hình nhoáng lên một cái, trên người Trịnh Hạo Thiên đã xảy ra biến hóa cực lớn. Cái đuôi thu lại, dần dần hóa thành hai chân. Lân giáp trên người cũng lần lượt biến mất, khôi phục lại bộ dáng nhân loại.
Từ khi tiến vào đại hải tìm kiếm bộ kiện thứ sáu của Thông Thiên sáo trang, Trịnh Hạo Thiên vẫn dùng thân phận ngư nhân để di chuyển dưới đáy biển. Chỉ là hiện giờ, bộ kiện đó không những đã đoạt được, mà ngay cả bản thân cũng thu được lợi ích không nhỏ, đột phá cả giới đại linh giả.
Vậy hắn cần gì phải tiếp tục che giấu thân phận nữa chứ.
Cười dài một tiếng, Trịnh Hạo Thiên vặn mình một cái, cảm thụ được cảm giác đặc biệt của thân thể nhân loại.
Nhưng tiếng cười của hắn đột nhiên biến mất, ánh mắt liếc nhìn về phương xa.
Sau khi tấn thăng cảnh giới đại linh giả, Trịnh Hạo Thiên không chỉ được gia tăng chân khí linh lực mà ngay cả thần niệm của hắn cũng đạt tới cảnh giới trước kia căn bản không dám tưởng tượng tới.
Lúc này thần niệm khẽ đảo qua một cái, lập tức phát hiện có thiên địa linh lực dao động khác thường ở phương xa. Rõ ràng là có cường giả dưới đáy biển đang cấp tốc chạy tới nơi này.
Cường giả dưới đáy biển cho dù không phải là ngư nhân nhất tộc thì cũng là sinh vật cường đại nào đó trong đại hải.
Hơn nữa, Trịnh Hạo Thiên cũng biết, vì sao bọn hắn lại vội vàng chạy tới.
Thiên lôi, tất cả đều là vì thiên lôi.
Bởi vì ai cũng biết, thiên lôi sẽ không dễ dàng xuất hiện. nhưng một khi xuất hiện, thì nhất định sẽ có đại sự phát sinh.
Vô luận là tu luyện giả tấn chức linh thể hay là bảo vật cường đại bị thiên kị xuất thế, đều sẽ bị ý chí thiên địa khảo nghiệm.
Khi thiên lôi giáng xuống, đám ngư nhân và sinh vật biển tuyệt đối không dám tới gần, thậm chí ngay cả thần niệm cũng không dám phóng thích.
Chỉ là, sau khi thiên lôi tiêu tán, bọn hắn liền lộ ra một vẻ khẩn cấp.
Cười lạnh lùng, Trịnh Hạo Thiên lập tức quẳng ý niệm viễn độn rời đi ra khỏi đầu.
Bất kể là kẻ nào, nếu muốn chiếm tiện nghi thì nhất định phải trả giá.
Sau một lát, mặt nước xa xa đột nhiên vỡ òa, ba vị ngư nhân linh giả từ trong biển đạp nước lao ra, phiêu đãng trên mặt biển.
Ánh mắt Trịnh Hạo Thiên đảo qua, uy áp linh lực cường đại lập tức phóng thích ra.
Ánh mắt ba vị ngư nhân linh giả đều biến đổi. Kẻ đứng trước hừ lạnh một tiếng, từ trên người tràn ra một cỗ khí tức cường đại, không ngờ có thể mạnh mẽ kháng cự lại uy áp linh lực của Trịnh Hạo Thiên.
Ánh mắt thoáng sáng ngời, Trịnh Hạo Thiên không những không kinh hãi mà còn lấy làm mừng.
Khí tức trên người tên linh giả ngư nhân này cường đại vô cùng, không ngờ cũng là một vị ngư nhân đại linh giả.
Lúc này, ngay cả Trịnh Hạo Thiên cũng phải cảm thán vì vận khí của mình.
Số lượng ngư nhân tuy rất đông, nhưng đại hải lại rộng lớn khôn cùng. Muốn gặp được một hai tên linh giả ngư nhân trong đại hải thì đúng là khó khăn vô cùng. Chỉ là hiện giờ, từ trong đáy biển lại xuất hiện một tên ngư nhân đại linh giả.
Bởi vật có thể thấy được, thiên lôi từ trên trời giáng xuống kia mạnh mẽ tới mức nào, thậm chí ngay cả cường giả cấp bậc này cũng phải kinh động.
Từ đằng xa, ba tên linh giả ngư nhân lập tức nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên đang ngạo nghễ đứng giữa không trung.
Tên đại linh giả cầm đầu hừ lạnh một tiếng, nói: "Nhân loại, ngươi là người phương nào, vì sao lại tự tiện xông vào lãnh địa của Tháp Nhĩ nhất tộc chúng?"
Trịnh Hạo Thiên khẽ mỉm cười, nói: "Trước khi hỏi tính danh người khác, chẳng lẽ các hạ không biết phải tự xưng danh trước à?"
Hai tên ngư nhân bên cạnh không hẹn mà cũng lộ ra vẻ giận dữ, nhưng tên đại linh giả ngư nhân cầm đầu lại liếc mắt ngăn lại, khiến bọn hắn không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Ho khan một tiếng, ngư nhân đại linh giả nói: "Bổn tọa Hồ Từ Nhĩ, đây là hai đệ tử của bổn tọa - Lỗ Tháp và Áo Tây." Sắc mặt hắn trầm xuống, nói: "Hiện tại ngươi có thể nói cho bổn tọa lý do ngươi tới đây rồi chứ?"
Trịnh Hạo Thiên chắp hai tay sau lưng, nói: "Các hạ tới đây vì cái gì thì tại hạ cũng vì cái đó."
Hai mắt Hồ Từ Nhĩ sáng ngời, nói: "Ồ, nói vậy các hạ đã nhìn thấy dị bảo đản sinh?"
Ba người bọn hắn chính là cường giả cùng tộc, sau khi cảm nhận được thiên lôi uy mãnh như thế liền lập tức vội vàng chạy tới. Chỉ là khi thiên lôi oanh kích, bọn hắn lại trốn thật xa, không dám liều mình xông vào.
Cho nên, bọn hắn cũng không nhìn thấy cảnh tượng Trịnh Hạo Thiên độc chiến thiên lôi, mà chỉ nghĩ rằng thiên lôi kinh nhân như vậy nhất định là do dị bảo gây ra.
Linh giả bình thường tấn chức đại linh giả, căn bản không thể nào dẫn tới thiên lôi.
Còn linh giả chín sao ư?
Linh giả cấp bậc đó đâu phải củ cải trắng, làm sao có thể dễ dàng bắt gặp như vậy được.
Về phần gặp linh giả chín sao khi đột phá, thì lại càng không cần nghĩ tới.
Hồ Từ Nhĩ ba người cho dù sức tưởng tượng có phong phú hơn gấp trăm lần cũng không thể nào liên hệ giữa vị linh giả nhân tộc này tới thiên lôi được.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên đột nhiên trở nên cổ quái, hắn vân vê cằm, trong lòng thầm buồn cười, nói: "Dị bảo dẫn động thiên lôi hả? Tại hạ có gặp, nhưng chỉ đáng tiếc, các ngươi vị tất đã có tư cách đoạt lấy."
Hồ Từ Nhĩ lạnh lùng, hờ hững nói: "Bổn tọa có thể lấy được hay không không cần các hạ quan tâm."
Trịnh Hạo Thiên cười dài một tiếng, nói: "Được một khi đã vậy, tại hạ xin bẩm báo chi tiết." Hắn vỗ vỗ ngực, nghiêm mặt nói: "Đây chính là dị bảo, các ngươi có bổn sự thì tới lấy đi."
← Ch. 925 | Ch. 927 → |