← Ch.0303 | Ch.0305 → |
Những người trong phòng đều giật mình, Kiệt Sâm vung tay phải lên, lập tức thu hồi tất cả tài liệu sở hữu trên mặt bàn vào không gian giới chỉ.
Ánh mắt mọi người đều nhìn cả vào hắn. Khang Tư gia tộc với tư cách chỉ là một gia tộc không lọt vào mắt tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh, hắn không đồng ý có người nhìn xem trong phủ đệ vậy thì chỉ có một khả năng, vào lúc chiều khi Thái Sâm cầm tài liệu từ trung tâm giao dịch đã bị người theo dõi.
- Không có khả năng, từ chỗ trung tâm giao dịch đi ra cũng có mấy ánh mắt chú ý nhưng đều đã bị ta cắt đuôi rồi.
Thái Sâm lộ vẻ nghi hoặc, hắn rất tin tưởng với phương thức cắt đuôi của mình.
Mặc dù nói một vài gia tộc sẽ bố trí tai mắt ngầm ở Hỗn Loạn Chi Thành nhưng thực lực những kẻ này cũng không quá mạnh mẽ, tối đa cũng chỉ là ngũ giai Tông Linh Sư, không có kẻ nào mạnh hơn.
Không có một gia tộc nào lại điều động lục giai Tôn Linh Sư đi làm tai mắt ngầm. Lục giai Tôn Linh Sư tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh đều là nhân vật cấp bậc cao thủ, lấy ra một nhân vật trung đẳng bất kỳ trong gia tộc đều là tối cường giả, trụ cột của gia tộc. Không một Tôn Linh Sư nào lại nguyện ý đi làm tai mắt ngầm.
Bởi vậy Thái Sâm hết sức tự tin đối với chuyện mình cắt đuôi mấy tai mắt ngầm, nhưng hôm nay lại có người tiềm nhập, chứng tỏ lúc ban ngày hắn vẫn còn bỏ sót.
- Chẳng lẽ là bởi vì chủ nhân Thiên Linh Dược Tề quá chấn động nên có mấy đại gia tộc điều động cao thủ tại trung tâm giao dịch? Thái Sâm đột nhiên cả kinh.
Có thể tránh được cảm giác của một lục giai Tôn Linh Sư cấp thấp như hắn để theo sát đến Khang Tư gia tộc phủ đệ, hơn nữa không để cho hắn phát giác, chứng tỏ thực lực của đối phương tuyệt đối cao hơn hắn. Gia tộc có thể điều động cường giả như thế để theo dõi, trong toàn bộ Hỗn Loạn Chi Lĩnh ngoại trừ tam đại gia tộc cũng cũng chỉ có mấy siêu cấp đại gia tộc ở Bắc Nguyên có thất giai Hoàng Linh Sư tọa trấn mới có được thực lực này.
- Nếu quả như lời của bọn hắn.
Vừa nghĩ tới bản thân bị thế lực khổng lồ như Bắc Nguyên gia tộc nhìn đến, Thái Sâm không nhịn được run lên.
- Đối phương có mấy người?
Thấy sắc mặt biến ảo liên tục của Thái Sâm, Kiệt Sâm cũng không suy nghĩ thêm, đối phương đã tới vậy thì ứng đối là được.
- Một người.
Lôi Nặc Liệt nhếch miệng, ánh mắt toát lên sát ý đậm đặc.
Tại hậu viện của phủ đệ Khang Tư gia tộc.
Một đạo nhân ảnh nhẹ nhàng nhảy lên, cả người bay vút tiến vào hậu viện, trong toàn bộ quá trình không hề có một chút linh lực chấn động, thuần túy dùng lực lượng cơ thể phóng qua tường cao mấy mét. Có được thực lực như thế, đối phương ít nhất là lục giai Tôn Linh Sư.
- Đột tý cao thủ? Thiết......
Nhân ảnh kia hừ nhẹ một tiếng, đầu mày toát ra ý khinh thường:
- Khắc Lý Tư Thác cũng quá không hiểu biết, một gia tộc nhỏ bé như Khang Tư gia tộc sao có thể chiêu lãm được cao thủ như vậy.
Đó là một lão giả ước chừng trên năm mươi tuổi, trên mặt chằng chịt nếp nhăn như đất khô nẻ, cặp mắt tam giác lấp lánh tinh quang, vừa nhìn đã biết là cao thủ.
Lão giả là Tam trưởng lão Phú Lan Đốn của Bội Lôi gia tộc, một trong tam đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh. Lão là một trong hai trưởng lão của gia tộc đóng ở Hỗn Loạn Chi Thành, một thân thực lực đã đạt đến cảnh giới lục giai cao cấp Tôn Linh Sư.
Vào chiều mấy ngày trước, đệ tử ngoại tịch của gia tộc là Khắc Lý Tư Thác đã tìm lão tố cáo là gia tộc của hắn bị Khang Tư gia tộc cùng thành tiêu diệt, tộc trưởng cùng phụ thân đều bị một người cụt tay trảm sát. Đối phương rất có khả năng là một lục giai cao cấp Tôn Linh Sư.
Nếu như Phú Lan Đốn có thể thay Khắc Lý Tư Thác báo thù thì sau này Khắc Lý Tư Thác sẽ gia nhập trận doanh sở tại của Phú Lan Đốn, để cho Phú Lan Đốn tùy ý sai khiến.
Trong một siêu cấp gia tộc như Bội Lôi gia tộc cũng chia mấy trận doanh, mặc dù mọi người vì lợi ích chung của gia tộc mà phấn đấu, nhưng bên trong cũng có cạnh tranh. Khắc Lý Tư Thác năm nay 29 tuổi, là một tứ giai cao cấp linh dược Thiên Sư, nhìn trong cả Hỗn Loạn Chi Lĩnh cũng là người có thiên phú cực hiếm, ít nhất đứng vào tốp ba trong thế hệ trẻ tuổi, bởi vậy nên mỗi trận doanh đều có cố ý lôi kéo. Phú Lan Đốn tự nhiên cũng động tâm.
Tuy Khắc Lý Tư Thác nói thực lực đối phương không tầm thường, nhưng với tư cách Tam trưởng lão của một trong tam đại gia tộc tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh, hơn nữa thực lực đã đạt đến lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, Phú Lan Đốn cũng không quá để ý.
Khang Tư gia tộc cùng Đạt Khắc Tư gia tộc của Khắc Lý Tư Thác ngày trước là gì? Chẳng qua chỉ là một gia tộc trung đẳng trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh, không thể khống chế nổi một thành trì.
Vài ngày trước, Thiên Linh Dược Tề đột nhiên xuất hiện khiến Phú Lan Đốn vội vàng tìm hiểu dấu vết người gửi bán tại Thiên Linh Dược Tề ngày đó. Rốt cục tối hôm nay mới có thời gian rảnh rỗi, Phú Lan Đốn liền tiềm nhập tới đây để thăm dò.
Tuy trong nội tâm cực kỳ khinh thường, nhưng động tác của Phú Lan Đốn rất chính xác lẫn cẩn thận, không hề buông lỏng, thân hình trong đêm tối phiêu hốt bất định như quỷ mị, lặng yên không một tiếng động lẻn về gian giữa của đại viện phủ đệ Khang Tư gia tộc.
- Các hạ có nhã hứng, đêm khuya bái phỏng, sao không để tại hạ làm tròn phận chủ nhà.
Một thanh âm đột nhiên vang lên bên tai Phú Lan Đốn. Thanh âm kia cực thấp nhưng vọng vào tai lão lại như sét giữa trời quang.
Phú Lan Đốn cả kinh, quay phắt người lại, chỉ thấy một người trung niên cụt tay đang chăm chú lạnh lùng nhìn mình. Một luồng sát khí cường đại từtrên người kia bộc phát, nhanh chóng bao trùm lấy lão.
Sát khí dày đặc giống như thực chất áp tới Phú Lan Đốn cơ hồ thở không nổi, lại giống như lưỡi đao khiến lão đột nhiên giống như bị lưỡi đao kềngang yết hầu, thân thể cứng đờ.
Lão biến sắc.
- Cao thủ.
Hai đồng tử của Phú Lan Đốn đột nhiên co rút, khí thế của đối phương quá mức cường đại khiến ngay cả cường giả lục giai cao cấp Tôn Linh Sư như lão cũng cơ hồ nghẹn thở. Cho dù với thân phận của lão cũng ít khi gặp được cường giả bậc này, càng kinh hãi hơn là trước lúc đối phương xuất hiện phía sau lão thì rõ ràng lão không hề có cảm giác.
Linh lực cường đại trong cơ thể của Phú Lan Đốn lập tức bành trướng. Chưa đợi lão kịp có động tác, một đạo kiếm quang kim sắc đã như thiểm điện vọt tới chiếu sáng trước mặt.
Phú Lan Đốn vội vàng đưa tay lên đỡ.
- Phanh
Tay phải của lão tiếp nhận một kích, lập tức tê bại, trường kiếm trong tay gần như tuột ra. Đồng thời linh lực bá đạo thông qua trường kiếm trong tay Phú Lan Đốn truyền vào cơ thể lão rồi bắt đầu tàn phá.
Mùi máu tươi tanh nồng trào lên cổ họng, bị lão dồn sức nén xuống.
- Sao......
Phú Lan Đốn trợn trừng, ánh mắt lộ rõ vẻ khiếp sợ.
Chỉ một chiêu đã có thể đánh bị thương lão, thực lực của đối phương đã đạt đến lục giai cao cấp Tôn Linh Sư. Một phủ đệ nhỏ của Khang Tư gia tộc sao có thể ẩn giấu cao thủ như thế.
- Khi trở về chắc chắn phải tính sổ với tiểu tử Khắc Lý Tư Thác.
Phú Lan Đốn thầm nguyền rủa, chuyển thân bắn vụt ra bên ngoài phủ đệ.
- Các hạ không cần khách khí, người đến tức là khách, ta thấy nên lưu lại.
Thanh âm nhẹ nhàng vang lên sau lưng Phú Lan Đốn, trong thiên đại truyền tới một trận dao động linh lực mãnh liệt.
Một đạo kiếm quang kim sắc chói lọi lại bắn vào sau lưng Phú Lan Đốn.
- Không hay rồi.
Mắt thấy không còn đường thoát, Phú Lan Đốn cắn răng, quay người huy kiếm ngăn cản.
- Phanh
Trường kiếm trong tay Phú Lan Đốn rốt cuộc không thể giữ được, bắn tung ra ngoài. Máu từ cổ tay và miệng lão cùng phun ra, cả người ngã vật xuống đất.
- Xong rồi.
Phú Lan Đốn than thầm, cố lấy hơi để thét lên tiếng.
Nếu có thể gây ra động tĩnh lớn thì với thế lực của Bội Lôi gia tộc có thể giải cứu lão, bằng không......
Lão chưa kịp thét lên thì một thanh lợi kiếm thôn thổ quang mang kim sắc đã vọt tới cổ, sát ý lạnh lẽo lập tức khóa chặt. Phú Lan Đốn cứng đờ, toàn thân nổi da gà.
- Đừng lên tiếng, nếu không.
Trường kiếm hơi nhích tới, linh lực kiếm quang sắc bén lập cứa vào da lão làm máu tươi ứa ra.
Phú Lan Đốn rùng mình, ánh mắt sợ hãi, chỉ e đối phương manh động, thấp giọng nói:
- Đừng giết ta, ta là Tam trưởng lão Phú Lan Đốn của Bội Lôi gia tộc.
- Bội Lôi gia tộc?
Thái Sâm vừa trong sân đi ra nghe được câu này, sợ tới mức thân thể phát run lên.
Kiệt Sâm lại nhạy cảm phát giác được Cam Đạo Phu đang đứng bên cạnh, lúc nghe tới danh tự Bội Lôi gia tộc thì cơ mặt run rẩy, đáy mắt xẹt qua một tia cừu hận.
- Ô, nguyên lai là Tam trưởng lão của Bội Lôi gia tộc đại giá quang lâm, không biết Tam trưởng lão đại nhân tới phủ đệ của Khang Tư gia tộc ta cần làm chuyện gì. Kiệt Sâm tiến lên, mỉm cười hỏi.
- Cái này......
Thấy một thiếu niên tiến lên hỏi, Phú Lan Đốn sững người, đặt câu hỏi như vậy chắc là người có địa vị tối cao nhưng thiếu niên là gì?
- Ha ha, ta chỉ là trong lúc vô tình xâm nhập phủ đệ của các hạ, cũng không có ác ý gì. Tuy trong lòng Phú Lan Đốn nghi hoặc nhưng trong đầu vẫn suy nghĩ rất nhanh xem nên nói cái gì.
- Chủ nhân, Bội Lôi gia tộc tuyệt đối đã biết chuyện Dược Tề, chúng ta không thể ở lại Hỗn Loạn Chi Thành mà phải nhanh chóng ly khai.
Thái Sâm lo lắng lên tiếng.
Cũng trách không được hắn lo lắng như thế, Bội Lôi gia tộc với tư cách là một trong tam đại gia tộc của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, hơn nữa còn là gia tộcđứng đầu, thực lực khủng bố đã sớm in vào trong đầu mỗi người của Hỗn Loạn Chi Lĩnh.
Tuy thực lực chủ nhân cũng vạn phần cường đại, tựa hồ cũng đạt đến cấp bậc Hoàng Linh Sư nhưng nghe nói trong tam đại gia tộc đều có thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư. Nếu không Hỗn Loạn Chi Lĩnh cũng sẽ không chỉ có tam đại gia tộc, như mấy thế lực đỉnh phong ở Bắc Nguyên gia tộc cũng có thất giai Hoàng Linh Sư cấp thấp nhưng thanh danh hay thực lực đều không thể so sánh với tam đại gia tộc.
Hôm nay đến chỉ là Tam trưởng lão của Bội Lôi gia tộc, nếu là cường giả đỉnh cấp của Bội Lôi gia tộc thì dù chủ nhân là công tử của thế lực siêu cường nào đó của đại lục cũng không thể đào thoát khỏi sự truy kích của gia tộc này tại Hỗn Loạn Chi Lĩnh.
- Dược Tề?
Phú Lan Đốn đang nằm trên mặt đất, nghe vậy sững sờ:
- Dược tề, Dược tề, hẳn là......
Dù trên mặt lão không hề lộ ra nhưng trong lòng lại dâng lên sóng to gió lớn.
← Ch. 0303 | Ch. 0305 → |