← Ch.0314 | Ch.0316 → |
Nhìn qua tràng diện điên cuồng, bọn Bì Ai Nhĩ âm trầm, tràng diện này dường như đã thoát khỏi tầm khống chế của bọn họ.
Hơn nữa lời của Kiệt Sâm vừa nói càng khiến Bì Ai Nhĩ không thể tưởng tượng. Hắn thân ở trong Cư Lí gia tộc, là thế gia linh dược truyền thừa mấy ngàn năm ở Hỗn Loạn Chi nên dĩ nhiên hiểu lời mà Kiệt Sâm nói, "chỉ cần mọi người có thể báo ra công dụng linh dược tề, tại hạ bình thường đều có thể làm được", có độ khó như thế nào.
Linh Dược Sư trên đại lục tuy nói tỷ lệ cực ít so với Linh Sư nhưng cũng không tính là ít, nhưng dù là thế thì số linh dược tề trên đại lục cũng không nhiều.
Điều này cũng không phải Linh Dược Sư không cố gắng mà là cách điều chế linh dược tề ở Tư Đặc Ân đại lục thuộc về vật phẩm bảo mật, cực kỳ khó tìm.
Linh Dược Sư bình thường đều chỉ biết một số cách điều chế linh dược tề phổ thông trên đại lục. Cấp bậc những linh dược tề này không cao, công dụng cũng không quá xuất sắc, cách điều chế chân chính đều bị một số vương thất và thế gia linh dược khống chế nghiêm ngặt.
Cũng như với tạo nghệ linh dược học của Bì Ai Nhĩ, chỉ cần qua nghiên cứu và thử nghiệm, trên cơ bản có thể điều chế ra Phi hành dược tề, Giải độc dược tề, Uẩn hàm linh dược tề, nhưng đó là trong trường hợp có cách điều chế.
Đó là nguyên nhân Bì Ai Nhĩ muốn đổi các điều chế của Kiệt Sâm.
Đổi lấy linh dược tề cùng đổi lấy cách điều chế đối với linh dược đại sư như hắn mà nói, cũng tương đương như đổi cá và lấy cần, hoàn toàn là hai khái niệm bất đồng.
- Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng, chư vị Tộc trưởng, các ngươi còn chưa đi lấy tài liệu?
Kiệt Sâm nhìn sang Bì Ai Nhĩ:
- Các ngươi nghĩ cái ra cái gì cũng được, chỉ xem tài liệu đủ để xem ta hài lòng hay không thôi.
- Còn có......
Kiệt Sâm đứng bên quầy phục vụ, cầm giấy bút viết ra mấy chữ rồi đưa cho Bì Ai Nhĩ.
- Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng, đây là tài liệu cần thiết để ta phối chế linh dược, phía trên là những thứ ta không có. Kính xin Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng giúp tại hạthu gom. Ta nghĩ với thực lực của Cư Lí gia tộc và thân phận Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng thì những tài liệu này không tính là gì.
Bì Ai Nhĩ cúi đầu nhìn lên tờ giấy.
Khuôn mặt vốn âm trầm của hắn lập tức đỏ bừng, nhìn Kiệt Sâm vẻ tức giận:
- Ngươi......
Tài liệu liệt kê trên tờ giấy cũng không nhiều, chỉ sáu loại nhưng giá trị không tấp, cộng lại là con số hai ngàn vạn linh tệ cực lớn, tương đương với tổng tài sản với một gia tộc trung đẳng như Khang Tư gia tộc.
- Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng cũng không cần phải tức giận.
Kiệt Sâm vẫn tươi cười:
- Nếu như những tài liệu này mà Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng không có được cũng không sao, vậy lần tỉ thí này xem như hủy bỏ.
- Cái gì, không tỉ thí? Như vậy sao được. Mấy người vẫn chú ý đến Kiệt Sâm kinh ngạc.
- Đúng vậy, ta đã chuẩn bị mượn tài liệu, sao có thể hủy bỏ.
Mọi người đang nhốn nháo chuẩn bị tài liệu đều ngừng động tác nhìn lại.
- Hừ, ta nhìn ngươi sợ rồi.
Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng cười lạnh, cao giọng:
- Tốt, để ta đi lấy những tài liệu này, để xem ngươi có thể làm ra trò gì.
- Tiểu tử này, đầu tiên khiêu khích để mọi người chú ý, sau đó nói tỉ thí, rồi giở trò tài liệu để giải vây, hừ, nào có dễ dàng như vậy.
Bì Ai Nhĩ ngầm cười lạnh.
Những gia tộc như Cư Lí gia tộc, Bội Lôi gia tộc, Bối Lạp gia tộc đều có quầy chuyên doanh trong trung tâm giao dịch. Bì Ai Nhĩ lúc này vung tay lệnh cho tộc nhân đi lấy tài liệu, các đại gia tộc như Văn Sâm Đặc cũng an bài thủ hạ tương tự.
Về phần bản thân bọn họ vẫn đứng yên một chỗ nhìn xem. Dù sao đối phương cũng có một thất giai Hoàng Linh Sư, nếu bọn họ không ở đây thì người bình thường không thể lưu được.
Bọn người Văn Sâm Đặc muốn qua lần tỉ thí này chiếm được tiện nghi nhất định. Hỗn Loạn Chi Thành với tư cách Hỗn là trung tâm trao đổi tài liệu trân quý của Hỗn Loạn Chi Lĩnh, đại bản doanh các đại gia tộc tuy không đặt ở đây nhưng tất cả các tài liệu lấy được đều vận chuyển tới Hỗn Loạn Chi Thành. Có thể nó ít nhất tám phần tài liệu của các gia tộc đều ở đây. :
Kiệt Sâm cũng không để ý tới bọn Bì Ai Nhĩ, căn cứ theo tài liệu mà mọi người lấy ra để đăng ký, hơn nữa ghi chép lại những tài liệu có giá trị ngang linh dược tề.
Trong khoảng thời gian này, chuyện Phá hoàng dược tề và lần tỉ thí cũng dần truyền ra khắp thành.
Dòng người từ khắp thành không ngừng kéo về trung tâm giao dịch, muốn vào đại sảnh của trung tâm giao dịch.
Toàn bộ đại sảnh của trung tâm giao dịch đã chặt cứng, chỉ chực vỡ ra nhưng vẫn có người muốn tiến vào.
Chuyện chấn động như thế chưa bao giờ pháp sinh ở Hỗn Loạn Chi Lĩnh nên không ai muốn bỏ qua.
Ngay cả một số dân chúng bình thường không có tư cách tiến vào trung tâm giao dịch cũng chen chúc ở bên ngoài chờ tin tức.
- Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng, người nơi này ngày càng nhiều, không bằng chúng ta đi ra bên ngoài quảng trường như thế nào?
Nhìn đại sảnh chật kín người, Kiệt Sâm đề nghị bọn Bì Ai Nhĩ.
Sắc mặt bọn Bì Ai Nhĩ sớm đã âm trầm như mẹ chết con. Chuyện lan truyền với tốc độ vượt quá dự liệu của bọn hắn. Vốn bọn hắn dự định chỉ cần Bátđại gia tộc liên hợp lại, sau khi biết người gửi bán phá hoàng dược tề sẽ gây áp lực để ngoan ngoãn dâng ra cách điều chế.
Nếu như đối phương không theo thì có thể dùng sức mạnh để cưỡng bức, còn như đối phương nghe lời thì cũng có thể cho một chút chỗ tốt, nhưng hiện giờ......
Bì Ai Nhĩ cùng bọn người Văn Sâm Đặc đành miễn cưỡng gật đầu.
It nhất tại trung tâm giao dịch, hiện giờ bọn hắn không thể làm bậy. Nếu không thanh danh của Bát đại gia tộc, đặc biệt là của Cư Lí gia tộc tuyệt đối sẽ rơi xuống ngàn trượng, trở thành đối tượng phỉ nhổ của cả dân chúng trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh.
Kiệt Sâm tươi cười cùng với mấy người Lôi Nặc đi ra ngoài trung tâm giao dịch.
Trung tâm giao dịch là điểm giao dịch toàn bộ tài liệu trân quý của Hỗn Loạn Chi Thành, nằm ngay giữa thành, phạm vi diện tích rất lớn, bên ngoài vây quanh bởi một quảng trường cực lớn, thậm chí không thua hội trường mà các nước Tây Bắc cử hành đại hội Linh Dược Sư.
Lúc này trên quảng trường cũng vô cùng huyên náo, cơ hồ dân chúng trong thành biết được tin tức đều tới đây.
Mấy tộc trưởng Bì Ai Nhĩ, Văn Sâm Đặc thấy cảnh này đều sa sầm nhìn nhau. Chuyện tới nước này đã không còn nằm trong tay bọn hắn khống chế.
- Hừ, Bì Ai Nhĩ, ngươi làm hay lắm, để xem giờ ngươi xử lý thế nào.
Khắc Lạp Lạp Tộc hừ lạnh.
- Tiểu tử này......
Bì Ai Nhĩ hằn học nhìn sau lưng Kiệt Sâm:
- Chờ ta tra ra thân phận của ngươi, lấy được cách điều chế sẽ cho ngươi nếm thủ đoạn.
Bì Ai Nhĩ tuy nghĩ vậy nhưng lúc này vẫn không thể không an bài người duy trì trật tự trên quảng trường.
Dưới sự hợp lực duy trì của Bát đại gia tộc, trật tự trên quảng trường cũng dần ổn định. Chính giữa để ra một khoảng sân lớn để Kiệt Sâm cùng Bì Ai Nhĩ tỷ thí.
Thấy cảnh này, Bì Ai Nhĩ phẫn nộ vạn phần, đồng thời dở khóc dở cười.
Mặc kệ kết quả cuối cùng của cuộc tỷ thí này như thế nào, chuyện Bát đại gia tộc phá hư quy tắc trung tâm giao dịch, lợi dụng quyền lực tìm được người gửi bán phá hoàng dược tề và các linh dược tề cường đại. Hơn nữa Cư Lí gia tộc dùng thân phận đệ nhất Linh Dược SưTộc trưởng Bì Ai Nhĩcủa Hỗn Loạn Chi Lĩnh để tỉ thí với người thiếu niên gửi bán sẽ truyền ra khắp Hỗn Loạn Chi Lĩnh.
- Huynh đệ, ta nói ngươi đặt ai thắng? Trong đám người, có rất nhiều người bàn tán với nhau.
- Cái này còn phải hỏi sao, nhất định là Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng. Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng đây chính là lục giai cấp thấp linh dược tôn sư, chẳng lẽ không thắng nổi thiếu niên kia? Một người cao nói.
- Hắc, huynh đệ, tin tức của ngươi lạc hậu rồi hả. Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng hơn mười năm trước cũng đã tấn cấp đến lục giai trung cấp linh dược tôn sư rồi.
Trung niên gầy gò bên cạnh lên tiếng.
- Thật sự? Ha ha, vậy thì ta càng nắm chắc rồi.
Người cao cười to.
- Cái này cũng chưa chắc, ta nghe nói cuộc tỉ thí này là do người thiếu niên kia đề xuất. Nói không chừng hắn thật sự có tài năng? Phải biết rằng, thiếu niên kia là người gửi bán thần bí.
Một trung niên khác cũng gia nhập thảo luận.
- Vậy thì sao, chỉ là một thiếu niên thôi.
Người cao khinh thường.
- Người gửi bán thần bí kia chính là người đã phối chế ra phá hoàng dược tề đạt tới lục giai thượng phẩm linh dược tề.
Trung niên nhắc nhở.
- Ha ha.
Người cao nhịn không được cười nói:
- Ta nói huynh đệ, ngươi sẽ không cho là thiếu niên kia là lục giai cao cấp linh dược tôn sư?
- Dù sao ta vẫn đặt thiếu niên kia thắng. Trung niên kiên trì nói.
- Ta khuyên ngươi nên đổi đi thôi.
Người cao lắc đầu nói.
- Dù sao chơi đùa mà thôi.
Người trung niên kiên quyết.
Trong đám người, A Cơ Mễ Đức nhận được tin tức từ người của Cư Lí gia tộc, tới trên quảng trường.
- Đây...... Đây là ân nhân.
Thấy Kiệt Sâm trong sân rộng, A Cơ Mễ Đức hai mắt thoáng cái trừng thẳng, lập tức trên mặt lộ ra [một tia/một ít] lo lắng.
Cái khác không biết nhưng bản thân hắn biết rõ, Tộc trưởng Bì Ai Nhĩ của gia tộc đã tấn cấp cảnh giới lục giai cao cấp Tôn Linh Sư vào mười năm trước.
Tuy hắn biết rõ thực lực Kiệt Sâm rất mạnh nhưng trong lòng vẫn sợ Kiệt Sâm không biết thực lực chân chính của Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng mà quyết định sai lầm.
Đột nhiên hắn nghiến răng, hạ quyết tâm đi tới.
Trong sân rộng, lúc này Kiệt Sâm cũng có chút phiền não. Hắn không thể ngờ lại có tới một phần ba người đặt cho hắn thắng.
Hành động bất thường và thân phận người gửi bán thần bí khiến cho không ít nhân vật có máu đỏ đen đặt cửa vào hắn.
Điều này có ý nghĩa là sau khi hắn tỉ thí xong cần phối chế linh dược tề cho rất nhiều người, tuy nhiên Kiệt Sâm cũng có được tài liệu của đối phương.
- Hắc, tiểu tử trên đài kia.
Trong đám người đột nhiên truyền ra một tiếng kêu lớn.
Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, lập tức phát hiện A Cơ Mễ Đức mặt mũi tràn đầy khinh thường đang nhìn Kiệt Sâm.
A Cơ Mễ Đức thân là thành viên của Cư Lí gia tộc, liên tục sáu năm phối chế cường lực dược tề cấp thấp nhất tại trung tâm giao dịch, đã trở thành trò cười trong Cư Lí gia tộc, truyền khắp toàn bộ Hỗn Loạn Chi Thành. Hầu hết người ở đây đều biết hắn.
- Hừ, tiểu tử ngươi tính toán sao lại dám cả gan dám tỉ thí với Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng của chúng ta.
A Cơ Mễ Đức tiến lên phía trước, cao giọng:
- Nói thật cho ngươi biết Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng năm trước đã tấn cấp lục giai cao cấp linh dược tôn sư rồi.
- Lục giai cao cấp linh dược tôn sư, ngươi hiểu không?
A Cơ Mễ Đức tràn đầy tự hào:
- Với thực lực Tộc trưởng chúng ta, chỉ cần một tay đã làm cho ngươi tìm không thấy nam bắc, không...... Không cần phải một tay, chỉ cần một đầu ngón tay là được rồi......
- A Cơ Mễ Đức.
Trong sân rộng, Bì Ai Nhĩ giận dữ nhìn A Cơ Mễ Đức:
- Tiểu tử ngươi nói nhảm gì đó, còn không mau cút về cho ta.
Chuyện hắn tấn cấp lục giai cao cấp linh dược tôn sư không truyền ra ngoài nên trong Hỗn Loạn Chi Lĩnh không mấy người biết, nào ngờ A Cơ MễĐức lại nói toạc trước mặt mọi người khiến hắn vô cùng tức giận.
- Dạ, dạ, dạ.... .
A Cơ Mễ Đức thấy Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng gầm lên thì ra vẻ sợ hãi chạy xuống dưới nhưng trong lòng thầm nói:
- Ân nhân, thực xin lỗi, A Cơ Mễ Đức chỉ có thể trợ giúp ngươi đếu như vậy, hi vọng ngươi biết thực lực chân thật của Tộc trưởng để lựa chọn sáng suốt ạ.
- Gì? Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng lại tấn cấp lục cấp cao cấp linh dược tôn sư vào năm trước?
Đám người ồ lên.
- Không được, ta muốn đặt cửa Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng thắng.
- Ta cũng vậy.
- Bì Ai Nhĩ Tộc trưởng che dấu thật sâu, rõ ràng năm trước tấn cấp lục giai cao cấp linh dược tôn sư, may mắn mà A Cơ Mễ Đức hồ đồ nói ra, bằng không thì lần này tài liệu của ta xong đời.
- Trời ạ, lục giai cao cấp linh dược tôn sư, không được, ta cũng muốn đổi cửa.
Trong đám người lập tức hỗn loạn, không ít đặt Kiệt Sâm thắng, lúc này lại nhao nhao đổi cửa. Bất quá còn có một nhóm người giữ nguyên.
← Ch. 0314 | Ch. 0316 → |