← Ch.0396 | Ch.0398 → |
- Cái gì?
- Linh lực chấn động cường đại như thế? Đây là...
Một cỗ linh lực uy áp không cách nào hình dung lập tức bao phủ trên thân thể mọi người, trên mặt mọi người đều tràn ngập sợ hãi.
Đây là một loại cảm giác khó có thể hình dung, bên dưới đạo linh lực chấn động toàn bộ nguyên tố không gian linh lực lập tức như bị rút sạch, tất cảmọi người cảm giác bản thân như bị hãm vào vũng bùn vô tận, hành động đều trở nên vô cùng khó khăn.
Đám đạo tặc đều cảm giác bản thân mình đã mất đi cảm ứng với thiên địa linh nguyên tố, bọn hắn chỉ có thể điên cuồng điều động linh lực trong cơ thể, nhưng linh lực vừa tản phát ra ngoài liền bị nhận lấy áp bách vô tận.
Đặc biệt thân là kim hệ linh sư như Hắc Hạt Tử, trường đao đang bắn ra hào quang màu vàng khắp bốn phía nhanh chóng ảm đạm xuống, hắn cảm giác kim hệ linh lực trong cơ thể mình đều không thể khống chế.
Trong nội tâm đám người Hắc Hạt Tử kinh hãi, bất chấp động tác chật vật liền ngừng công kích, sau đó điên cuồng bật lui về phía sau.
Trên mặt bọn hắn đều mang theo vẻ kinh nghi, ánh mắt dò xét khắp rừng núi chung quanh, sau đó lại nhìn quét qua đám người trong đoàn xe nhưng không tìm thấy chỗ nào khả nghi.
Nhưng cỗ linh lực uy áp cơ hồ khiến người không thở nổi vẫn bao phủ trên bầu trời, không hề có chút yếu bớt.
Mà nhóm người Viêm Liệt cũng kinh ngạc nhìn quanh khắp bốn phía, nhưng trên mặt họ lại hiện lên vẻ hưng phấn, thần bí nhân ngay trong thời điểm này ra tay, rất hiển nhiên là vì muốn giải cứu bọn họ.
- Không biết là vị cao nhân nào ở đây? Tại hạ Hắc Hạt Tử, nếu như có chỗ đắc tội kính xin các hạ thứ lỗi, chỉ có điều hôm nay việc tại đây là do ân oán giữa Mạc Lý gia tộc và Hắc Hạt Tử đạo tặc đoàn cùng Cuồng Nhân đạo tặc đoàn, kính xin bằng hữu không nên nhúng tay...
Hắc Hạt Tử kinh nghi nhìn quanh bốn phía, ôm quyền hô lên.
- Còn chưa động thủ...
Trong lúc đó, một thanh âm có chút trầm thấp bỗng nhiên vang lên bên trong sơn cốc, ầm ầm đè xuống, tuy thanh âm không lớn nhưng kết hợp với linh lực uy áp khủng bố lại làm trái tim mọi người không ngừng nhảy mạnh.
- Động thủ? Động thủ cái gì...
Đám đạo tặc đều có chút mờ mịt.
Nhưng bên hộ vệ Mạc Lý gia tộc thì kích động không thôi, lúc linh lực uy áp bỗng nhiên đè xuống bọn hắn cũng cảm thấy có chút không khỏe, nhưng giờ phút này tuy thiên địa linh lực nguyên tố vẫn không thể cảm giác, nhưng linh lực trong cơ thể bọn họ lại lưu chuyển thoải mái không có một tia trở ngại.
- Ha ha, Hắc Hạt Tử, chịu chết đi...
Thừa cơ hội này Viêm Liệt quát lớn một tiếng, trong nội tâm mang theo vui mừng nhắm ngay Hắc Hạt Tử mạnh mẽ vọt tới, cự kiếm trong tay bị hỏa diễm thiêu đốt tuy ở dưới linh lực uy áp mà không hề có chút yếu bớt.
- Chạy!
Hắc Hạt Tử muốn điều động linh lực trong cơ thể nhưng lại cảm thấy vô cùng gian nan, chỉ đành xoay người thối lui.
Đúng lúc này...
Ông...
Một đạo chấn động vô hình không biết từ nơi nào bỗng nhiên xuất hiện, nhanh như thiểm điện lướt vào trong thân thể Hắc Hạt Tử.
Thân thể vừa bay vút của Hắc Hạt Tử bỗng nhiên ngừng phắt lại, trong ánh mắt biến thành một mảnh ngây ngốc.
- Lâu...
Cự kiếm ẩn chứa hỏa hệ linh lực cường đại trong tay Viêm Liệt không chút do dự chém thẳng vào trên thân thể Hắc Hạt Tử, thẳng đem phần eo của hắn chém thành hai nửa.
Vô số máu tươi cùng nội tạng từ trong cơ thể Hắc Hạt Tử phun ra, rơi xuống mặt đất nham thạch, nhuộm đỏ cả mặt đất.
- Ah...
Tiếng kêu thảm thiết thê lương của Hắc Hạt Tử vang vọng bên trong sơn cốc, phần eo bị chém đứt đột ngột khiến hắn nhất thời còn chưa tắt thở, thống khổ lăn lộn trên mặt đất, gương mặt vô cùng đáng sợ.
Ở bên cạnh, sắc mặt Cuồng Nhân huynh đệ thoáng chốc biến thành trắng bệch.
- Tiền bối, là Lạc Cơ gia tộc để chúng ta chặn đường đám người Viêm Liệt ở nơi này, không liên quan gì tới chúng ta a...
Trong miệng Cuồng Nhân huynh đệ hô lớn, bọn hắn nghĩ rằng có một vị cao thủ nào đó của Mạc Lý gia tộc đang ở nơi này, muốn dùng tin tức kia đổi lấy một đường sinh cơ.
Nhưng bên trong sơn cốc ngoại trừ tiếng kêu thảm thiết của Hắc Hạt Tử căn bản không có người trả lời.
- Lạc Cơ gia tộc...
Đôi mắt Viêm Liệt tràn đầy lửa giận hừng hực, cự kiếm trong tay không chút do dự chém xuống.
Cuồng Nhân huynh đệ cắn răng, búa lớn trong tay nhanh như thiểm điện đánh lên muốn phản kháng.
Ông...
Lại một đạo chấn động vô hình đột ngột xuất hiện bên trong sơn cốc, trực tiếp chui vào trong cơ thể hai huynh đệ.
Trong ánh mắt hai người lập tức biến thành ngốc trệ, không còn nửa điểm tư duy.
- Phốc xuy phốc xuy...
Hai thanh âm trầm đục vang lên bên tai mọi người, đầu của Cuồng Nhân huynh đệ trực tiếp bị chém nát như quả dưa hấu đồng dạng đều bạo liệt vỡ ra, dịch não vung đầy đất lộ ra vẻ huyết tinh khủng bố vô cùng.
Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn qua Viêm Liệt đứng cách đó không xa, lúc trước hắn còn bị Hắc Hạt Tử và Cuồng Nhân huynh đệ đánh không cách nào chống đỡ, nhưng dưới cỗ linh lực uy áp lập tức có thể đánh chết ba người Hắc Hạt Tử, chẳng khác gì như xắt thịt chém dưa, không hề có chút khó khăn, tràng cảnh như thế lập tức làm mọi người ngây ngẩn.
- Trốn ah, chạy mau ah...
Bọn đạo tặc đã mất đi thủ lĩnh đang vây quanh công kích đoàn xe đã sớm hoảng sợ tới mức hồn phi phách tán, điên cuồng lao ra cửa sơn cốc.
- Giết...
Trên mặt đám hộ vệ Mạc Lý gia tộc mang theo lửa giận, đuổi theo đám đạo tặc truy giết, ngay lập tức có vài chục tên mất đi ý chí chiến đấu, chỉ biếtđiên cuồng bỏ chạy thục mạng lập tức bị giết dưới kiếm của đám hộ vệ.
Đám cường đạo còn lại đều điên cuồng lui vào trong núi rừng chung quanh.
Nhóm hộ vệ cũng không truy theo, chỉ đuổi chừng trăm thước liền quay trở về, dù sao nhiệm vụ của bọn hắn chính là bảo vệ đoàn xe cùng thiếu gia.
Lúc trước còn đằng đằng sát khí, sơn cốc tràn đầy người, nhưng hiện tại lại trống rỗng một mảnh.
- Ha ha, cường đạo đúng là cường đạo, căn bản chỉ là một đám ô hợp, nhưng chạy trốn thật sự là rất nhanh, xem ra kinh nghiệm mười phần...
Trong đám đông có người lên tiếng.
- Ha ha...
Tất cả mọi người nở nụ cười, trong tiếng cười mang theo vẻ nhẹ nhõm, đây là một loại cảm giác vui sướng vì sống sót sau tai nạn.
Trong lúc vô tình, đạo linh lực uy áp khi nãy cũng đã biến mất bên trong cảm giác của mọi người, phảng phất như chưa từng xuất hiện qua bao giờ.
Trong miệng Viêm Liệt thở hổn hển, ánh mắt không ngừng dò xét bên trong sơn cốc, sau khi không phát hiện được gì đành ôm quyền hướng lên không nói:
- Vãn bối Mạc Lý gia tộc Viêm Liệt, hôm nay đa tạ tiền bối xuất thủ tương trợ, không biết tiền bối có thể đi ra gặp mặt, cho vãn bối cơ hội cảm tạ ân cứu mạng...
Toàn bộ hộ vệ cũng ngừng tiếng nói chuyện, ngẩng đầu nhìn lên không, mà trong ánh mắt Lạc Khố Ân mang theo vẻ kích động cùng tò mò. :
Nhưng nhóm người Viêm Liệt chờ đợi một lúc lâu mà bên trong sơn cốc vẫn yên tĩnh một mảnh, không hề có nửa điểm tiếng vang.
← Ch. 0396 | Ch. 0398 → |