Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 0445

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0445: Một kiếm một người
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


- Cái kia... Cái kia là Linh Kỹ gì a? Lực phá hoại như vậy, cũng quá kinh khủng đi, đó thật sự là Linh Kỹ do một thiếu niên chỉ mới hai mươi tuổi phóng xuất ra ngoài sao?

Trên mặt mọi người đều mang theo vẻ khiếp sợ, trong lòng lẩm bẩm lên tiếng.

Trong thành thị lớn như thế, hoàn toàn yên tĩnh, tất cả mọi người là miệng đắng lưỡi khô nuốt nước miếng một cái, một cỗ kinh hãi, từ sâu trong nội tâm của bọn họ lan tràn ra, nếu đạo công kích cường đại này trực tiếp đánh vào đài tỷ thí thì, sợ rằng cả quảng trường này cùng phủ thành chủ, đều se bị cỗ lực lượng kinh khủng này, trực tiếp san thành bình địa a?

Ngay cả Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân thân là Hoàng Linh Sư Thất Giai cũng là dưới công kích kinh khủng của thiếu niên kia, trong nháy mắt bị đánh bay a.

Giờ khắc này, cả tòa Thiên Hồng Thành, trong nháy mắt hóa đá!

Trên bầu trời, Kiệt Sâm thở hổn hển không ngừng, các bộ vị trên thân thể của hắn đều là truyền đến từng trận đau nhức nhưng mà hắn lại không có chút cảm giác nào, ngơ ngác nhìn khí tức kinh khủng tràn ngập đầy trời kia, trên mặt là vẻ ngạc nhiên vô cùng.

Lần trước không thành công, Kiệt Sâm cũng là từ trong miệng Lạc Khố Ân nghe được cảnh tượng kinh khủng ở địa phương mà mình đã từng nằm, vì vậy đối với uy lực kinh khủng khi hai loại dị lực này dung hợp lại với nhau, trong lòng hắn cũng đã có chuẩn bị một chút, nhưng là giờ phút này sau khi thật sự thấy được, vẫn là không nhịn được mà cảm thấy kinh hãi.

Mây hình nấm cường đại và kinh khủng tràn ngập ở giữa không trung, thật lâu cũng không tiêu tan, Kiệt Sâm cúi đầu.

Sưu...

Ở trong ánh mắt khiếp sợ và dại ra của vô số người, Kiệt Sâm cầm trọng kiếm màu đen trong tay từ trên trời giáng xuống rơi vào trên đài tỷ thí.

Trên đài tỷ thí bụi mù đầy trời, loạn thạch san sát, hiện ra các loại hố cùng với vết rạn nứt lớn nhỏ không đều, những điều này là dấu vết lưu lại do lúc trước tỷ thí, mà ở vị trí giữa đài tỷ thí, Khoa Ân Hi Nhĩ đang nằm ở nơi đó trong miệng không ngừng truyền ra từng trận âm thanh rên rỉ.

Lúc trước bị công kích cường đại trùng kích vào người, làm cho thân thể của hắn rơi xuống đập mạnh vào đài tỷ thí phía dưới, tạo ra một vết nứt kinh khủng, hình thành nên một vũng máu tươi khiến cho người ta nhìn vào mà cảm thấy giật mình.

- Ta đã nói rồi, chắc chắn hôm nay ta sẽ lấy đi cái đầu trên cổ ngươi, ta luôn luôn giữ lời nói của mình.

Nhìn Khoa Ân Hi Nhĩ bị thương nặng nằm ở nơi đó, khó có thể nhúc nhích, Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng.

Khoa Ân Hi Nhĩ ngẩng đầu lên một cách khó khăn, nhìn Kiệt Sâm đứng ở trước mặt mình, trong ánh mắt toát ra quang mang sợ hãi, cả người hắn run rẩy muốn nói cái gì đó, nhưng chỉ là ho ra hai ngụm máu tươi.

Lúc trước bị chiêu thức kinh khủng kia trùng kích vào thân thể, làm cho ngũ tạng lục phủ cả người Khoa Ân Hi Nhĩ đều là tan vỡ ra, kinh mạch trong cơ thể lại càng loạn thành một đoàn.

- Chết đi!

Hàn mang chợt lóe trong hai tròng mắt của Kiệt Sâm, trọng kiếm màu đen trong tay chợt bổ xuống người phía dưới.

Phốc xuy!

Trọng kiếm bổ vào trên người Khoa Ân Hi Nhĩ, Linh Lực kinh khủng đè nén xuống phía dưới, từng đạo Linh Lực giống như cuộn sóng không ngừng trùng kích xuống phía dưới, Khoa Ân Hi Nhĩ với thân thể bị thương nặng dưới cỗ lực lượng cường đại này, căn bản không cách nào phản kháng, cả người Khoa Ân Hi Nhĩ trong nháy mắt trở thành một bãi thịt nát.

Yên tĩnh.

Trên cả quảng trường yên tĩnh giống như chết lặng.

Đã chết? Tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc tiếng tăm lừng lẫy trong Thiên La thành của Xích Nhĩ hành tỉnh, Hoàng Linh Sư Thất Giai cấp thấp - Khoa Ân Hi Nhĩ đại nhân dĩ nhiên lại có thể chết đi dễ dàng như vậy?

Điều này...

Thật sự là khó có thể tin được a.

Ánh mắt của mọi người nhìn về phía Kiệt Sâm đã hoàn toàn thay đổi, đó là một loại ánh mắt mang theo kính sợ cùng vô cùng sùng kính, phảng phất hình như giờ phút này người thiếu niên đứng ở trước mặt bọn họ kia cũng không là một người mà là một vị thần vậy, làm cho người ta không dám nhìn thẳng.

Lúc trước toàn bộ trận chiến kia bọn họ đều dùng nhãn lực của mình để quan sát, Kiệt Sâm hoàn toàn là bằng vào năng lực của mình đánh chết Khoa Ân Hi Nhĩ đá kia, phải biết rằng, đánh bại cùng đánh chết một gã Hoàng Linh Sư Thất Giai, hai chuyện này hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.

- Sư phụ...

- Kiệt Tư đại nhân!

Thấy Kiệt Sâm dùng một kiếm chém cả người Khoa Ân Hi Nhĩ thành thịt nát, ở phía dưới đài tỷ thí, bọn người Lạc Khố Ân cùng Khải Tư Đặc đều vọt lên tới cạnh hắn.

- Không, không thể nào...

Mà ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, đám người Bá Khắc Bỉ tộc trưởng mắt hoàn toàn choáng váng, bọn họ sở dĩ có thể nắm chắc khi đối kháng cùng Mạc Lý gia tộc như vậy, hoàn toàn là bởi vì Khoa Ân Hi Nhĩ ủng hộ, mà hôm nay sau khi Khoa Ân Hi Nhĩ chết, trong tim của hắn hoàn toàn trở nên hoảng sợ.

- Nam La Nhĩ đại nhân, chúng ta phải làm sao bây giờ?

Ở chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, Bá Khắc Bỉ lo lắng đầy mặt sợ hãi lên tiếng nói với một lão giả bên cạnh.

Tên lão giả này là Nam La Nhĩ trưởng lão của Nạp Đốn gia tộc đi theo Khoa Ân Hi Nhĩ cùng nhau tới đây, là một trong ba tên Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp của Nạp Đốn gia tộc.

- Làm như thế nào được chứ? Ngươi hỏi ta làm như thế nào? Đây là chuyện tình lúc trước giữa hai đại gia tộc Lạc Cơ gia tộc và Mạc Lý gia tộc các ngươi, nào có liên quan gì tới Nạp Đốn gia tộc chúng ta chứ.

Thấy Khoa Ân Hi Nhĩ bị giết chết, Nam La Nhĩ từ lâu đã trở nên hoảng sợ, Nam La Nhĩ liền xoay người đi về phía cửa ra vào của đài tỷ thí.

Nhìn đám người Khải Tư Đặc trên mặt đều là vẻ kích động, không biết nên nói gì, Kiệt Sâm đưa mắt nhìn sang chỗ ngồi của Lạc Cơ gia tộc, thần sắc vô cùng lạnh lùng, rồi sau đó vũ dực bằng lôi quang màu xanh da trời đằng sau lưng chợt hiện ra, cả người phóng lên cao, nhanh chóng lao về phía Nam La Nhĩ.

Sưu...

Bóng người màu xanh da trời giống như là một đạo lôi quang, phá vỡ trường không, trong nháy mắt đi tới trên bàn tiệc phía bắc " đuổi theo thân ảnh của Nam La Nhĩ.

- Ngươi, tiểu tử ngươi muốn làm gì...

Thấy cử động của Kiệt Sâm, trên mặt Nam La Nhĩ tràn ngập vẻ kinh hãi, kinh hoàng lên tiếng, rồi sau đó hướng về phía chỗ ngồi của thành chủ cao giọng quát lên:

- Áo Đức Lâm thành chủ, ta là trưởng lão của Nạp Đốn gia tộc, không liên quan tới Lạc Cơ gia tộc này, ngươi thân là thành chủ của Thiên Hồng Thành, còn không mau mau ngăn cản đối phương...

Áo Đức Lâm là thành chủ của Thiên Hồng Thành có trách nhiệm duy trì trị an của thành trì, lại càng có nghĩa vụ bảo vệ dân chúng, nếu có người hành hung ở Thiên Hồng Thành, đương nhiên Áo Đức Lâm sẽ phải cai quản.

Nhưng là giờ phút này, nghe được Nam La Nhĩ cầu cứu Áo Đức Lâm cũng làm như phảng phất không có nghe thấy vậy, mặt không chút thay đổi, chưa từng để ý tới.

Kiệt Sâm giống như lưu tinh từ trên trời giáng xuống, ánh mắt lạnh như băng, trọng kiếm màu đen trong tay nặng nề bổ xuống Nam La Nhĩ ở phía dưới.

Oanh...

Phía trên trọng kiếm màu đen mang theo khí thế cường đại làm cho linh nguyên tố trong không khí cũng là dữ dội bạo động, giống như là một đoàn gió lốc vô hình, bao phủ Nam La Nhĩ ở phía dưới.

Nam La Nhĩ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp, ở Thiên La thành cũng được coi như là nhân vật môt phương, thực lực cường hãn, nhưng khi Nam La Nhĩ nhìn thấy bộ dáng thê thảm lúc trước của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng kia, giờ phút này trong lòng Nam La Nhĩ căn bản không nảy ra bất kỳ ý niệm phản kháng nào trong đầu, chẳng qua là muốn sống nên mới chạy trốn.

Ngay khi trọng kiếm màu đen rơi xuống trong nháy mắt, Nam La Nhĩ hoảng sợ cảm giác được không gian chung quanh chính mình giống như là bị đóng băng lại vậy, thân thể phảng phất dường như lâm vào vũng bùn, trong nháy mắt này, ngay cả thanh âm chung quanh cũng biến mất không thấy.

Phốc!

Trọng kiếm màu đen rất dễ dàng rơi vào trên người Nam La Nhĩ, mà thân thể Nam La Nhĩ từ đầu đến chân, cũng là trong nháy mắt biến thành một bãi thịt nát.

Trên quảng trường, tất cả dân chúng cũng là trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn này, đám người Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc vẻ mặt lại càng trở nên kinh hãi.

Một kiếm, vẻn vẹn chỉ là một kiếm, Nam La Nhĩ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp trực tiếp bị giết chết.

Trên thực tế, nếu là Nam La Nhĩ dám đề cập tới dũng khí phản kháng mà nói, Kiệt Sâm lúc trước bởi vì thi triển ra dị lực dung hợp mà Linh Lực trong cơ thể tiêu hao không ít, hơn nữa thân thể các nơi cũng đã bị thương thì Kiệt Sâm còn chưa hẳn có thể nhẹ nhàng đánh chết Nam La Nhĩ như vậy, nhưng là bởi vì trận chiến đấu lúc trước của Kiệt Sâm cùng Khoa Ân Hi Nhĩ, đã sớm hù dọa Nam La Nhĩ tới bể mật.

Sự cường đại của Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng, Nam La Nhĩ là thành viên của Nạp Đốn gia tộc chính là đã sớm thấm sâu trong người, thấu hiểu rất rõ, ngay cả hắn cũng bị tên thiếu niên trước mắt kia giết chết, vậy thì một Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp nho nhỏ như Nam La Nhĩ sao dám có ý nghĩ phản kháng lại đây.

Sau khi Ở đánh chết Nam La Nhĩ, Kiệt Sâm lại dời ánh mắt, nhìn lên trên người Bá Khắc Bỉ và Lạc Cơ gia tộc.

Bá Khắc Bỉ thân là Tôn Linh Sư Lục Giai Trung Cấp đã là người có thực lực mạnh nhất trong cuộc chiến giữa Nạp Đốn gia tộc và Lạc Cơ gia tộc hai đại gia tộc.

- Trốn!

Cảm nhận được ánh mắt rét lạnh giống như băng cứng ở bắc nguyên kia của Kiệt Sâm, trong miệng Bá Khắc Bỉ hét lớn một tiếng, rồi sau đó điên cuồng chạy trốn vào trong đám người.

Mà tất cả thành viên của Lạc Cơ gia tộc cũng là từ trong khiếp sợ phục hồi lại tinh thần, trên mặt tất cả đều mang theo vẻ hoảng sợ chạy trốn tản đi khắp nơi.

Giờ khắc này, cái gì nhất thống Thiên Hồng Thành, cái gì đuổi tận giết tuyệt Mạc Lý gia tộc, những ý nghĩ này tất cả đều biến mất không thấy gì nữa, giờ phút này trong lòng bọn họ chỉ có một ý niệm trong đầu, đó chính là trốn, rời xa tên ma quỷ kia.

Giá!

Linh Lực rung động, trọng kiếm màu đen trong tay Kiệt Sâm nhắm về phía Bá Khắc Bỉ tộc trưởng đang ở phía xa kia, lướt nhẹ rồi rơi xuống, hồng mang lập lòe, một đạo kiếm quang đỏ như lửa giống như hỏa phượng bay lượn về phía chân trời, gầm thét càn quét Bá Khắc Bỉ.

Đồng thời, một đạo sóng tinh thần ba động từ trong hai tròng mắt Kiệt Sâm điện xạ ra, hóa thành một đường kiếm hư vô, nhanh như tia chớp tiến vào bên trong cơ thể Bá Khắc Bỉ tộc trưởng.

Linh Lực ba động bên ngoài thân thể Bá Khắc Bỉ đang chạy trốn trong nháy mắt ảm đạm đi nhiều, kiếm quang đỏ như lửa trực tiếp từ sau chém Bá Khắc Bỉ thành hai nửa.

Máu tươi văng tung tóe trên không trung, giống như hoa anh đào tiêu điều lạnh lẽo nhẹ nhàng rớt xuống, trong lòng tất cả dân chúng có mặt ở đây đều không tự kìm hãm được rùng mình một cái.

Trưởng lão Nam La Nhĩ của Nạp Đốn gia tộc, tộc trưởng Bá Khắc Bỉ của Lạc Cơ gia tộc, hai người này một người là Tôn Linh Sư Lục Giai Cao Cấp, người còn lại là Tôn Linh Sư Lục Giai Trung Cấp, ở trong mắt những dân thường này thì bọn họ đều là những người khiến cho người khác phải ngưỡng mộ, tiếng tăm lừng lẫy, nhưng ở trước mặt thiếu niên này liền giống như thái thức ăn chém dưa vậy, một kiếm một người, giết chóc quyết đoán làm cho người ta không khỏi cảm thấy đáng sợ.

Sau khi đánh chết hai người này, Kiệt Sâm cầm kiếm mà đứng ở bên cạnh bàn tiệc trên đài tỷ thí, ánh mắt nhìn về phía Khải Tư Đặc tộc trưởng trên đài tỷ thí.

Cảm nhận được tin tức trong ánh mắt Kiệt Sâm kết hợp với hành động lúc trước của Kiệt Sâm, Khải Tư Đặc nhanh chóng ra lệnh cho một vài thuộc hạ hạch tâm trong Mạc Lý gia tộc âm thầm truyền đạt mệnh lệnh xuống cấp dưới, đuổi giết thành viên của Lạc Cơ gia tộc ra toàn thành.

Mặc dù Thiên Hồng Thành là thành thị của Tái Luân đế quốc, bình thường không cho phép xuất hiện hành động gia tộc đại quy mô sống mái, giết chóc lẫn nhau, nhưng là Khải Tư Đặc cũng hiểu được đạo lý diệt cỏ phải diệt tận gốc kia.

Giữa Mạc Lý gia tộc và Lạc Cơ gia tộc căn bản không thể nào có đường sống để quay lại, để đối phương rời đi cũng chỉ là thả hổ về rừng, lưu lại hậu hoạn sau này, còn không bằng quyết đoán ra lệnh âm thầm giết chết các thành viên hạch tâm của đối phương.

Dù sao sau khi Kiệt Sâm đánh chết Nam La Nhĩ cùng Bá Khắc Bỉ, sau hôm nay trong Thiên Hồng Thành, không còn có cao thủ, cũng chỉ có Lạc Cơ gia tộc còn dư hai gã Tôn Linh Sư Lục Giai cấp thấp mà thôi, bằng vào thực lực của Mạc Lý gia tộc, hoàn toàn có thể đủ ăn.

Thấy Khải Tư Đặc hiểu được ý tứ của mình, trong lòng Kiệt Sâm không nhịn được âm thầm gật đầu, những gì hắn có thể làm vì Mạc Lý gia tộc, cũng chỉ có những thứ này, Kiệt Sâm không thể nào giúp Mạc Lý gia tộc giết sạch một đám thành viên của Lạc Cơ gia tộc về phần còn dư lại, sẽ phải xem biểu hiện của Mạc Lý gia tộc.

Trải qua một trận huyên náo như vậy, trên cả quảng trường nhất thời ầm ầm thành một mảnh, không ít dân chúng nhìn vào tràng diện đặc sắc như vậy cảm thấy kích động vô cùng đồng thời, hai chân cũng là như nhũn ra, cả người run rẩy không dứt.

- Chư vị!

Đúng lúc này, thành chủ Áo Đức Lâm cũng là đứng lên, vẻ mặt của hắn vô cùng nghiêm túc, cao giọng nói:

- Khoa Ân Hi Nhĩ tộc trưởng của Nạp Đốn gia tộc coi khinh luật pháp của đế quốc, ở trong cuộc quyết chiến sinh tử giữa hai đại gia tộc của Thiên Hồng Thành chúng ya, gây nên trở ngại trong trận quyết chiến tỷ thí, công khai đánh chết thành viên Mạc Lý gia tộc, cuối cùng bị thành viên Mạc Lý gia tộc đánh chết, thành viên của Mạc Lý gia tộc chính là hành động tự vệ, ta sẽ đại biểu cho Thiên Hồng Thành báo sự kiện này lên cho Xích Nhĩ hành tỉnh cùng đế quốc, mong chư vị ở đây, làm chứng cho ta.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-1687)