Vay nóng Homecredit

Truyện:Dược Thần - Chương 0497

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0497: Lấy được bảo
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


Trong nỗi khiếp sợ của hai người La Tư Đặc cùng Lôi Áo, hai mắt Kiệt Sâm bỗng nhiên mở ra!

- Không Minh Châu!

Trên mặt hắn mang theo vẻ vui mừng.

- Không Minh Châu? Đó là cái gì, Kiệt Sâm, tình huống vừa phát sinh trên người ngươi vừa rồi cũng bởi vì hạt châu này sao?

Ba người Lôi Nặc đem ánh mắt nghi hoặc nhìn lên người Kiệt Sâm.

- Phụ thân, thái thúc công, đại bá, Không Minh Châu này cũng giống như không gian giới chỉ, là một loại vật phẩm không gian hệ đặc thù.

Kiệt Sâm giải thích:

- Nếu như linh sư đem linh thức cùng linh lực của mình truyền vào bên trong, sẽ cùng không gian sinh ra tia liên hệ, có thể ẩn nấp được thân hình cùng khí tức rất tốt!

Ngay lúc ban đầu Kiệt Sâm đối với việc hai tên sát thủ mới được tới thực lực hoàng linh sư thất giai nhưng lại có thể ẩn nấp ngay trước mặt mình luôn cảm thấy có chút khó hiểu. -

Hiện tại mặc dù Kiệt Sâm chỉ mới đạt tới tôn linh sư lục giai đê cấp, nhưng hoàng linh sư thất giai mặc dù có thể cùng thiên địa linh nguyên tố hòa hợp thành một thể, nhưng ở phương diện vận dụng linh lực cũng không phải chính thức dung hợp cùng một chỗ.

Tựa hồ Ám Ảnh là hoàng linh sư phong hệ giỏi về ẩn nấp, mỗi thời mỗi khắc hắn đều ẩn hình đi theo bên cạnh Lai Sâm Đặc, gọi là ẩn hình chỉ là đối với người bình thường hoặc là những linh sư thực lực tầm thường, mà với hoàng linh sư thất giai như Lôi Áo vẫn có thể hoàn toàn cảm nhận được sự hiện hữu của hắn.

Ở kiếp trước Kiệt Sâm là người sáng tạo linh dược học kỹ thuật lưu, đối với bất luận cử động gì chung quanh cũng vô cùng mẫn cảm, hoàng linh sư bình thường căn bản không cách nào đánh lén ở trước mặt hắn, nhưng lúc đó hai gã sát thủ kia khi đi tới gần hắn nhưng hắn lại không hề có chút báo hiệu cảm ứng, đợi tới thời gian gần ra tay Kiệt Sâm mới có thể phát giác.

Càng làm cho Kiệt Sâm cảm thấy không thể tưởng tượng nổi chính là hắc y nhân kia sau khi ẩn nấp thân hình mà còn có thể tránh thoát được sự tìm kiếm của phụ thân, phải biết rằng Lôi Nặc chính là đế linh sư bát giai, trên thực lực hai gã hoàng linh sư thất giai căn bản không cách nào so sánh, nhưng sau khi bọn hắn ẩn nấp ngay cả Lôi Nặc cũng không cách nào điều tra ra chỗ đối phương, cuối cùng còn phải dùng cách chém vỡ không gian mới có thể bức bách đối phương xuất hiện, vấn đề này thật sự làm Kiệt Sâm không sao hiểu rõ.

Nhưng khi nhìn thấy Không Minh Châu, Kiệt Sâm đã hoàn toàn hiểu được.

Đối phương là hoàng linh sư phong hệ, năng lực ẩn nấp rất mạnh, lại có được không gian của Không Minh Châu ẩn nấp, hai điều kiện cộng lại đế linh sư căn bản khó thể phát giác.

- Không Minh Châu còn có công hiệu như vậy?

Trên mặt Lôi Nặc cũng lộ ra tia hiếu kỳ.

Hắn cầm Không Minh Châu từ trong tay Kiệt Sâm, sau đó đem linh lực cùng linh thức của mình truyền vào bên trong hạt châu trong suốt, nhưng tình huống lại không có gì thay đổi.

- Tựa hồ không có hiệu quả a?

Lôi Nặc nhíu mày lên tiếng.

Lôi Áo cũng đón hạt châu nói:

- Lôi Nặc, trước đó khi ta lấy hạt châu này cũng từng dùng linh thức cùng linh lực tìm kiếm qua, không nhìn thấy công hiệu như lời nói của Kiệt Sâm!

- Ha ha...

Nhìn hai người chau mày khó hiểu, Kiệt Sâm không nhịn được cười lớn nói:

- Phụ thân, đại bá, Không Minh Châu không phải linh sư nào cũng có thể sử dụng, cấp bậc ít nhất phải trên tôn linh sư lục giai mới được, mà trong linh lực thuộc tính cũng có yêu cầu, tựa như không gian giới chỉ cần phải nhận chủ, sát thủ bị phụ thân đánh chết là phong hệ linh sư, mà Không Minh Châu này chỉ có phong hệ linh sư mới có thể sử dụng!

- Nguyên lai là như vậy!

Ba người Lôi Nặc không khỏi bừng tỉnh hiểu ra, nhưng ngay sau đó chợt trừng mắt hỏi Kiệt Sâm:

- Nhưng vì sao Kiệt Sâm ngươi lại có thể sử dụng được đây?

- Việc này...

Kiệt Sâm cũng không hiểu vì sao mình có thể sử dụng được Không Minh Châu, hắn cũng cảm thấy có chút khó hiểu, hắn không phải phong hệ linh sư nhưng lúc hắn truyền linh thức cùng linh lực vào Không Minh Châu lại hoàn toàn khởi lên hiệu quả.

Nhưng hiện tại hắn không có tâm tình quan tâm chuyện này, hắn đưa mắt nhìn vào trên người hắc y nhân bị hắn dùng Cấm Linh Bách Phong đồng thời đang bị trói trên ghế trước mặt.

- Ba...

Tay phải của Kiệt Sâm nhẹ nhàng đánh một kích lên trên người đối phương, một cỗ chấn động thật đặc thù dọc theo địa phương bị Kiệt Sâm đánh vào lan tràn, đồng thời Kiệt Sâm chăm chú chú ý từng chấn động nhỏ trên thân thể đối phương.

Động tác này của Kiệt Sâm làm ba người Lôi Nặc đứng bên cạnh cảm thấy thật khó hiểu.

Trong ánh mắt nghi hoặc của ba người Lôi Nặc, Kiệt Sâm rất nhanh đem mấy đồ vật trí mạng cất giấu trên người hắc y nhân tìm ra, đồng thời trên thân thể hắc y nhân Kiệt Sâm cũng tìm được thêm một viên Không Minh Châu.

Đây là thủ pháp kiểm tra đặc biệt của Kiệt Sâm ở kiếp trước, ở kiếp trước Kiệt Sâm căn bản không có được linh thức, không cách nào lợi dụng cách khống chế linh thức của linh dược sư để điều tra đồ vật, sau khi khai sáng ra linh dược học kỹ thuật lưu, hắn mới nghĩ ra không ít thủ pháp kiểm tra đặc biệt.

Nhìn thấy Kiệt Sâm tìm ra được đồ vật trí mạng trên người hắc y nhân, ba người Lôi Áo nghĩ tới chợt thấy sợ hãi, mặc dù đối phương đã bị Kiệt Sâm dùng thủ pháp quỷ dị phong bế linh lực, nhưng nếu như bọn họ không hiểu rõ tình huống lại đem hắc y nhân cứu tỉnh, đối phương khẳng định sẽ có thật nhiều biện pháp có thể tự mình tự sát.

Chấn động chấm dứt, đôi mắt Kiệt Sâm bắn ra một đoàn tinh mang, hai tay lập tức hóa thành đoàn ảo ảnh nhanh chóng vỗ lên người hắc y nhân.

Tiếng vỗ chấm dứt, hắc y nhân mơ mơ màng màng tỉnh lại, nhìn thấy được tình huống của bản thân mình, hắc y nhân chợt sững sờ, ngay lập tức khóe môi hiện lên tia cười lạnh, không hề có chút vẻ sợ hãi như những người bình thường rơi vào trong hoàn cảnh này.

Với thân phận là một sát thủ, xuất hiện tình huống như vậy trong lòng hắn đã sớm có chuẩn bị, hắn đã ôm lòng phải chết, căn bản không hề sợ hãi.

Nhưng chờ sau khi hắn cảm nhận được tình huống thân thể của chính mình, đôi mắt hắn chợt trợn tròn, lộ ra thần sắc kinh khủng.

Trong cảm giác của hắn, những đồ vật có thể giúp cho bản thân hắn lập tức mất mạng giờ phút này đã toàn bộ biến mất, không còn lưu lại một vật nào.

Trong đầu hắn lập tức cảm thấy mơ hồ, cảm nhận thật khó thể tin, độc dược giấu trong răng rất nhiều sát thủ đều sử dụng, với thân phận của đối phương biết bí mật này cũng chỉ là chuyện rất bình thường, nhưng có hai món đồ vật do chính hắn sáng tạo rõ ràng cũng bị đối phương phát hiện, hiện tại cũng đã giải trừ mất tích.

Điều này làm cho hắn cảm thấy vô cùng hoảng sợ!

Hắn nào biết đâu rằng ở trước mặt một linh dược sư cường đại, bất luận sinh tử của ai cũng bị đối phương khống chế trong tay, căn bản không phải do bản thân hắn có thể khống chế.

- Được rồi, đừng vùng vẫy, linh lực trên người của ngươi, linh thức cùng vật giấu diếm dùng tự sát đều đã bị ta xử lý mất!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)