← Ch.0591 | Ch.0593 → |
Một khối Thượng phẩm tử tinh cỡ quả vải, đã có thể bán ra giá hơn trăm vạn. Nếu như phẩm sắc rất tốt, giá cả sẽ càng đề cao.
Bởi vậy ở trong Đổ Tinh, giá trị Tùng Hoa Thạch cũng không tiện nghi, mà Tùng Hoa Thạch phẩm chất tương đối tốt càng bán ra một giá trên trời.
Đoàn người đi trong đại sảnh, không bao lâu sau, thanh niên vô cùng kiêu ngạo lúc trước đã vỗ vỗ một khối Tùng Hoa Thạch cỡ quả bóng, đối với nhân viên công tác phía sau nói:
- Chọn một khối này đi!
Nhân viên công tác kia lúc này mới đem tảng đá yết giá sáu trăm vạn linh tệ tiếp nhận đến.
Khoa Luân chọn tảng đá xong, sau đó nhìn về phía Dong Thánh, nói:
- Mấy người các ngươi đến từ ở nông thôn nghèo nàn, cũng nhanh chóng chọn một khối đi.
- Dong Thánh, ngươi cần phải cần phải một chút, nghìn vạn lần đừng có gấp!
Tư Lí Lan Tạp ở bên khẩn trương nói ra.
Dong Thánh sắc mặt bình tĩnh gật đầu, nhìn Khoa Luân thần sắc vô cùng kiêu ngạo kia, trong ánh mắt toát ra một tia khinh thường.
Dong Thánh đi một vòng, cuối cùng chọn một khối nguyên khoáng thạch to cỡ đầu nam tử trưởng thành, nhưng phía trước lại nói:
- Chọn khối này!
Dong Thánh chọn tảng đá này yết giá ba trăm tám mươi vạn linh tệ, mặt ngoài tảng đá tùng hoa văn lộ không có chính như khối lúc trước Khoa Luân chọn lựa, bởi hai khối kích cỡ không sai biệt lắm, giá cả cũng kém gần gấp đôi.
- Tinh sư phụ mời giải thạch!
Thanh niên kiêu ngạo Khoa Luân kia tràn đầy đắc ý nói.
- Được, lão phu liền giải thạch!
Một lão nhân đi tới đây, từ trên người lấy ra một cây đao giải thạch, rất có chú ý bái đao, sau đó mới là bắt đầu giải thạch.
Một bên quần chúng vây xem đều là tụ tập đi lên, chỉ trỏ. Trong ánh mắt của bọn họ, rất rõ ràng xem trọng nguyên quáng thạch mà thanh niên kiêu ngạo kia chọn, dù sao tùng hoa rất chính, xác suất tinh rất cao.
Kiệt Sâm đứng ở bên cạnh cũng đang nhìn, kiếp trước Kiệt Sâm thân là kỹ thuật Cửu giai Linh Dược Thánh Sư, tạo nghệ trên Đổ Tinh này tự nhiên cũng vô cùng thâm sâu. Năm ấy hắn không ai có thể xuất ra được kỳ quái.
Bất quá, Đổ Tinh là một môn học vấn cực kỳ cao thâm, liên quan đến rất nhiều phương diện, mà hắn cũng không có tham dự chọn thạch, chỉ là nhìn đường văn tùng hoa, bởi vậy coi như là Kiệt Sâm, cũng căn bản không thể xác định trong hai tảng đá này đến tột cùng là cái gì.
Kiệt Sâm có thể khẳng định là, Khoa Luân chọn tảng đá này rất chính, không thể bắt bẻ, không có gì bất ngờ xảy ra mà nói, xác suất tinh hầu như là trăm phần trăm, đã nhìn ra tinh khổ và tỉ lệ.
Mà tảng đá Dong Thánh chọn tuy rằng đường văn tùng hoa cũng không có chính như vậy, thế nhưng tỉ mỉ quan sát, lại là có thêm một loại đặc biệt hàm súc trong đó. Nếu là có thể đổ trúng, có thể sẽ có biểu hiện không tầm thường.
- Răng rắc!
Đối diện, đao giải thạch trong tay lão nhân giải thạch rơi xuống, rơi xuống trên mặt đá truyền đến tiếng thanh thúy, tất cả mọi người đều ngừng hô hấp, không hề chớp mắt nhìn về phía nguyên thạch trong tay lão giả.
Đao ảnh tung bay, rơi xuống lại cực kỳ nhẵn bóng, từng tầng đá bóc ra, như là cởi quần áo, Khoa Luân lựa chọn khối đá này cắt ra càng nhỏ, ngay khi một tảng đá nhẹ nhàng hạ xuống, sau đó đột nhiên, một đạo linh khí nồng nặc đột nhiên từ trong nguyên quáng thạch trong tay lão nhân giải thạch phóng ra.
Một tử sắc quang vựng từ trong đó thấu bắn ra, dưới ánh mắt mọi người xung quanh ánh lên một mảnh tím nhạt.
- Xuất tinh, xuất tinh!
Có người kêu lên sợ hãi.
Một khối tử sắc tinh thạch cỡ đầu con mèo bị lão nhân giải thạch mở ra, tử sắc quang vựng bao phủ trong đải sảnh, xa hoa, nồng nặc linh khí làm cho người ta nhịn không được muốn hít một ngụm thật sâu.
- Là tử tinh!
- Chỉ tiếc, tỉ lệ chỉ có thể tính trung đẳng!
- Tử sắc nhạt một chút, tử tinh loại băng bất quá cũng đáng giá tám trăm vạn linh tệ.
- Cũng không thiệt thòi, đổ cao a!
- Nếu như tỉ lệ lại rõ chút, giá trị chỉ sợ không phải một chút như vậy.
Thấy tỉ lệ tử tinh kia, không ít người đều là thở dài ra, Khoa Luân chọn khối tinh khoáng thạch này tuy rằng xuất tinh, thế nhưng chỉ là tỉ lệ cũng kém hơn một ít như vậy. Thế nhưng mặc kệ nói như thế nào, vẫn là đổ cao, không ít người Đổ Tinh, bình thường tốn hao giá cao, cũng là thu hoạch trống không, có thể xuất tinh, ngang với không chịu thiệt, đã là cảnh giới tạo nghệ sâu đậm, không ít người Đổ Tinh cả đời truy cầu.
- Thế nào, tiểu tử thối? Đến ngươi!
Khoa Luân khinh thường nhìn về phía Dong Thánh.
- Sư phụ mời thay ta giải thạch!
Dong Thánh không để ý đến đối phương, mà là đem tảng đá trong tay chính mình đưa tới trong tay sư phụ giải thạch.
Sư phụ giải thạch gật đầu, lại bắt đầu giải thạch.
Hắn đầu tiên là quan sát một chút đường văn nguyên quáng thạch, sau đó cầm lấy đao giải thạch ở bên cạnh, áp đặt xuống.
- Răng rắc!
Một đao này của hắn cắt xuống, thanh âm thanh thúy truyền đến, cả nguyên quáng thạch đều là nứt ra, trong sát na, quang mang nhu hòa chiếu rọi ra, một khối tử tinh cỡ nắm tay, trong suốt trong sáng, tương khảm chỗ thạch tâm, linh khí nồng nặc đập vào mặt mà đến, khiến kẻ khác vui vẻ thoải mái.
Đây là một khối tử tinh cỡ nắm tay, cả vật thể tím đậm. Mặt ngoài như là có ánh sáng màu lưu động, chói lên hai mắt.
- Xuất tinh!
- Là Cực phẩm tử tinh, ánh sáng màu rất rõ!
- Tuy rằng chỉ có cỡ nắm tay, bất quá chí ít giá trị một nghìn hai trăm vạn linh tệ.
- Thắng lớn a, là tử tinh loại lưu ly.
Người ở bên cạnh đều kinh ngạc nói.
- Tiểu tử, tử tinh tử tinh này bán cho ta đi, ta ra một nghìn hai trăm vạn linh tệ.
- Cho ta, cho ta, ta muốn, một nghìn ba trăm vạn linh tệ.
- Ta ra một nghìn năm trăm vạn, tử tinh thuần chủng như vậy, cũng không thấy nhiều, ta gần nhất vừa lúc thiếu một khối như vậy.
Một bên một vài người đang cần tử tinh đều là trả giá ra, mà đám công tử ca kia lại là sắc mặt tím đen, đặc biệt là Khoa Luân tức giận đến thân thể đều run rẩy. Thanh niên tóc vàng kia trong ánh mắt lại toát ra một tia tinh mang.
- Hừ, đắc ý cái gì, chúng ta đấu đổ còn chưa có kết thúc đấy. Ta còn có bốn trăm vạn linh tệ có thể chọn thạch, các ngươi vừa rối bất quá là vận cứt chó mà thôi.
- Đúng, đúng, Đổ Tinh còn không có kết thúc đấy, vui vẻ cái gì.
- Chư vị, Đổ Tinh còn không có kết thúc đây, nói không chừng tử tinh này là của ai đó, cũng tìm lộn đối tượng a.
- Cắt tốt, cắt ra cuối cùng cũng là thuộc về chúng ta.
Đám công tử ca kia nhìn đại sảnh ầm ĩ, nhất thời hừ lạnh ra, một đám người lại đi về phía đại sảnh.
Trong đại sảnh tiếng ầm ĩ nhất thời an tĩnh lại, dù sao Đổ Tinh còn không có kết thúc, mỗi một bên đều có thể lựa chọn một nghìn vạn linh tệ nguyên quáng thạch, đối phương còn có bốn trăm vạn có thể chọn thạch, chỉ cần giải ra vượt lên trước đám người Dong Thánh là có thể thắng. Bất quá bọn Dong Thánh cũng còn có hớn sáu trăm vạn linh tệ có thể chọn thạch.
Không quá lâu, Khoa Luân vừa hao phí hai trăm vạn lựa chọn một khối nguyên quáng thạch, kết quả lại cắt ra một khối Trung phẩm tử tinh, giá trị ba trăm vạn linh tệ.
Còn lại hai trăm vạn linh tệ, Khoa Luân kia vừa cau mày chọn thạch.
- Chúng ta cũng chọn thạch.
Dong Thánh vừa dứt lời, lúc này lại bắt đầu chọn thạch.
Kế tiếp Dong Thánh vừa chọn hai khối tinh khoáng thạch, một khối hao phí của hắn ba trăm năm mươi vạn linh tệ, giải ra được là một khối phế thạch, bên trong trống không một vật, ngay cả một chút tinh cũng đều không thấy được. Một khối khác hao phí hai trăm vạn linh tệ, lại là giải ra một khối Cực phẩm tử tinh cỡ nắm tay trẻ con, giá trị năm trăm vạn linh tệ, đưa tới không ít người kinh hô.
Kết quả, Dong Thánh tổng cộng thu được một nghìn bảy trăm vạn linh tệ Cực phẩm tử tinh, vận khí tốt kinh người.
Mà đối phương hao phí tám trăm vạn linh tệ, lại chỉ là thu được tử tinh giá trị một nghìn một trăm vạn linh tệ, hai cái kém nhau sáu trăm vạn linh tệ, chỉ bất quá đối phương còn có hai trăm vạn linh tệ lựa chọn.
- Chúng ta sẽ thắng.
Trên mặt Tư Lí Lan Tạp mang theo vẻ kích động.
Dưới tình huống chênh lệch lớn như vậy, đối phương phải chí ít cắt ra Cực phẩm tử tinh mới có khả năng thắng lợi. Thế nhưng Đổ Tinh lại sao có thể nói chắc cắt ra được, Đổ Tinh giảng năm loại kỹ thuật, năm phần vận khí, đông đảo chìm đắm trong Đổ Tinh không chú ý hoặc vận khí kém, đó là khuynh gia bại sản, có thể cắt ra tử tinh đó là nhân phẩm bạo phát, lại không cần phải nói cắt ra Cực phẩm tử tinh.
Hai người Địch Ny Toa và Thiết Mộc Chân lúc trước tâm tình khẩn trương, cũng là bình tĩnh rất nhiều, trên mặt mang theo mỉm cười.
- Thiếu gia, chúng ta sẽ thắng sao?
Khắc Lôi Nhã hiếu kỳ nói ra.
- Không sai biệt lắm đi sao!
Kiệt Sâm cười nhạt ra tiếng:
- Bất quá cũng không nhất định.
Đối với kỹ thuật phân biệt tinh chuẩn của Dong Thánh, Kiệt Sâm vẫn là có chút thỏa mãn, căn bản không giống như là một lục giai cao cấp luyện kim đại sư bình thường, có khả năng biểu hiện ra ngoài tiêu chuẩn.
Thanh niên kiêu ngạo kia lúc này trên mặt cũng là tràn ngập khẩn trương, trên trán chảy ra mồ hôi, nhìn nửa ngày đều là không thể quyết định.
- Thế nào, ngươi rốt cuộc chọn được chưa a, không được thì nhanh chóng chịu thua đi.
Tư Lí Lan Tạp lúc này cực kỳ vui vẻ, lúc trước trong Đổ Tinh hắn bại bởi đối phương, không nghĩ tới đã tìm lại được nhanh như vậy.
Không thể không nói, Dong Thánh tuy rằng chỉ là lục giai lục giai luyện kim đại sư, thế nhưng tại tạo nghệ Đổ Tinh, coi như là một ít lão gia hỏa chìm đắm hồi lâu trong đó, cũng không nhất định là đối thủ của hắn.
- Hừ, mấy tên quê mùa, chỉ bất quá vận khí tốt chút mà thôi, gấp cái gì.
Thanh niên kiêu ngạo kia hừ lạnh nói, sau đó ánh mắt ánh mắt rơi vào trên mặt thanh niên tóc vàng kia.
- Lôi Áo Lợi Âu thiếu gia...
Thanh niên kiêu ngạo kia nói.
Xung quanh một đám công tử ca, cũng đều là đem ánh mắt rơi vào trên người Lôi Áo Lợi Âu.
- Để cho ta tới đi sao, ngươi không phải đối thủ của hắn.
Thanh niên tóc vàng đạm mạc đi ra, khinh thường nhìn về phía mấy người Kiệt Sâm, sau đó đi hướng nguyên quáng thạch trong đại sảnh.
Thanh niên kiêu ngạo Khoa Luân tinh thần tràn ngập tràn ngập, trên mặt lộ ra thần tình vui sướng, trong lòng đối với thanh niên tóc vàng có thể chuyển bại thành thắng tràn ngập lòng tin.
Mà xung quanh lại là đám thanh niên quần là áo lụa, tinh thần cũng đều là tràn ngập cung kính đối với thanh niên tóc vàng kia.
- Là Mai Kiệt Tư gia tộc Lôi Áo Lợi Âu.
- Lôi Áo Lợi Âu muốn xuất thủ?
- Đó là tinh thuật thế gia đệ nhất thiên tài a, nghe nói biện tinh chi thuật đã tiến dần từng bước, thế nhưng Đổ Tinh trong Linh Đấu Thành, người nổi bật trong đám tuổi trẻ một đời này, thực lực có thể nói là kinh khủng a.
- Nghe nói tại Linh Đấu Thành Đổ Tinh giới, rất nhiều lão gia hỏa cũng không phải là đối thủ của Lôi Áo Lợi Âu.
- Đám người Kiệt Sâm kia gặp nguy rồi.
Thấy thanh niên tóc vàng kia đúng là muốn chọn thạch, trong đám người nhất thời ồn ào, một ít người đối với tình huống Đổ Tinh ở đây quen thuộc, trong miệng nhất thời nghị luận ra, trong lời nói đúng là vô cùng tôn sùng đối với biện tinh chi thuật của thanh niên tóc vàng kia.
- Các ngươi làm cái gì vậy, sao lại đổi người?
Thấy tình huống này, Tư Lí Lan Tạp đã đứng dậy.
Hắn vẻ mặt âm trầm, từ trong miệng người xung quanh, hắn nghe được một ít mánh khóe.
Tiểu tử kiêu ngạo gọi là Khoa Luân kia, biện tinh chi thuật đã cực kỳ kinh người, bọn họ cung kính Lôi Áo Lợi Âu như vậy, thực lực lại cường đại cỡ nào, điều này làm cho trong lòng hắn không khỏi sinh ra cảm giác không ổn.
- Thế nào, có ý kiến a, khi nói Đổ Tinh vừa rồi, ta cũng không nói là một mình ta đổ a, kế tiếp, là đại ca của ta Lôi Áo Lợi Âu bồi các ngươi đổ. Vừa nếu như nguyện ý, các ngươi cũng có thể thay đổi người a.
Thanh niên kiêu ngạo kia âm hiểm nói ra.
- Ngươi... Các ngươi....
Tư Lí Lan Tạp tức giận đến hầu như nói không ra lời:
- Các ngươi đây là không tuân thủ quy củ.
Một bên, đám người Địch Ny Toa và Thiết Mộc Chân cũng đều là vẻ mặt xanh đen.
- Quy củ, hắc hắc, ngươi hỏi một chút người xung quanh, vừa rồi ta có nói qua là một người cùng các ngươi đổ sao.
Thanh niên kiêu ngạo kia khinh thường nói.
- Đổ không được, thì từ đâu đến lại chạy về đó đi, một đám quê mùa tây bắc, nông thôn nghèo nàn, đến Đổ Tinh phường giả bộ cao thủ cái gì.
- Ha ha, đúng a, có thể thấy đại ca chúng ta xuất thủ, xem như là may mắn của các ngươi.
Thanh niên răng hô kia cười ra tiếng:
- Các ngươi mở lớn con mắt một chút cho ta, để các ngươi nhìn xem cái gì mới là Đổ Tinh thuật chân chính.
- Hừ, một đám ba phả biết cái gì là Đổ Tinh, bọn họ thấy hiểu sao? Quả thực làm bẩn kỹ thuật của đại ca chúng ta.
- Ha ha...
Một đám công tử ca trào phúng nói, thần tình kiêu ngạo.
- Các ngươi...
Tư Lí Lan Tạp vẻ mặt đỏ lên, thế nhưng quần chúng quan sát xung quanh, cũng không có một người đứng ra nói chuyện vì bọn họ, điều này làm cho trong lòng Tư Lí Lan Tạp từng trận rét lạnh.
- Tư Lí Lan Tạp, đừng để ý bọn họ!
Dong Thánh hai mắt âm trầm, khoát tay chặn lại:
- Ta lại muốn nhìn xem Lôi Áo Lợi Âu đến tột cùng có năng lực gì.
Lôi Áo Lợi Âu kia chậm rãi đi bộ trong đại sảnh, xung quanh mọi người quan khán đã đuổi theo kịp.
- Tinh thuật thế gia tiểu oa nhi Lôi Áo Lợi Âu muốn xuất thủ Đổ Tinh? Ở nơi nào?
- Ta không có nghe lầm chứ? Thực sự là Lôi Áo Lợi Âu?
- Thực sự là tiểu oa nhi kia, có trò hay để xem rồi.
- Đi nhanh chút, không thể bỏ qua được.
Một trận tiếng nghị luận ầm ĩ, đột nhiên từ xa xa nguyên lai, người trong đại sảnh từ nơi nào biết được sự tình trong tầng thứ bảy Lôi Áo Lợi Âu muốn xuất thủ đều là đi tới đây.
← Ch. 0591 | Ch. 0593 → |