← Ch.1054 | Ch.1056 → |
- Không tốt!
Cách đó không xa Kiều Nạp Sâm tôn giả của Uy Thiên đế quốc, trong miệng kinh hô lên, dùng thực lực cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư của hắn, tự nhiên có thể cảm nhận được một kích này, nhưng đệ tử thì vô phương.
- Phất Lôi, không được chống cự, mau lui lại!
Giờ khắc này, linh lực trong cơ thể Kiều Nạp Sâm thiêu đốt tới tận cùng, thân thể hóa thành một đạo thiểm điện, phóng tới chỗ bàn tay kia, đồng thời gầm rú đáng sợ.
Nhưng căn bản không kịp, bàn tay màu đen kia nhìn thì chậm chạp, kì thực cực nhanh, trong chốc lát, đã tới trước mặt đám đệ tử rồi.
Bọn người Phất Lôi toàn lực ngăn cản công kích, dẫn đầu oanh kích lên bàn tay màu đen mang theo uy áp kinh người, nhưng giống như muối bỏ biển, chỉ làm bàn tay rung động thật nhỏ, không có bất cứ động tĩnh nào, thế đi của bàn tay màu đen không giản, rồi sau đó trực tiếp đánh vào bọn người Phất Lôi.
- Ông!
Hư không vô thanh vô tức run rẩy, nơi bàn tay đi qua, không khí lập tức nhộn nhạo xuất ra từng đạo rung động, giống như gợn sóng, xẹt qua thân thể bọn người Phất Lôi.
Trên bầu trời, biểu lộ của đám người Phất Lôi cứng lại, động tác cũng đình trệ một chút, bảo trì tư thai lúc trước, rồi sau đó ——
- Bồng!
Gần mười đệ tử bị bàn tay xoẹt qua, kể cả Phất Lôi thân là bát giai đỉnh phong Đế Linh Sư của Uy Thiên đế quốc, thân thể nổ tung, hóa thành bột mịn đầy trời, tiêu tán trong không khí.
Một chưởng.
Vô thanh vô tức.
Nhưng gần mười tên đệ tử thực lực đứng đầu của các thế lực, kể cả Phất Lôi thân là bát giai đỉnh phong đệ nhất thánh tử Uy Thiên đế quốc, trực tiếp hóa thành tro bụi, hài cốt không còn, một màn rung động như thế, lập tức làm mọi người ở đây kinh ngạc tới ngây người.
- Phất Lôi!
Trên bầu trời, Kiều Nạp Sâm phát ra tiếng gầm rú tê tâm liệt phế, trong hốc mắt của hắn có máu tươi chảy xuống, trong đôi mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn qua bóng người màu đen kia.
- Đi chết đi!
Kiều Nạp Sâm gào thét lên tiếng, vô tận linh lực từ người hắn bộc phát ra ngoài, giờ khắc này, thân thể của hắn như bóng đen, phát ra hào quang chói mắt, hung hăng nện lên bóng người màu đen.
- Ngu muội!
Âm thanh trầm thấp lại vang lên trên bầu trời, bóng người màu đen kia lạnh lùng nhìn qua Kiều Nạp Sâm, tiếp tục đánh ra một chưởng.
- Oanh!
Cự chưởng màu đen áp xuống, khí thế bàng bạc, quét ngang tất cả, nện vào Kiều Nạp Sâm đang điên cuồng.
- Ông!
Công kích đánh trúng Kiều Nạp Sâm, cự chưởng này, xuất hiện rung động nhộn nhạo, nhưng qua một lát, cự chưởng màu đen nện qua thân thể Kiều Nạp Sâm.
- Phanh!
Giống như diều đứt dây, thân thể Kiều Nạp Sâm bay ra ngoài, trong miệng đầy máu tươi, xẹt qua phía chân trời.
- Chết đi!
Cự chưởng màu đen không dừng lại, ngay sau đó đánh xuống, lại nện lên thân thể của Kiều Nạp Sâm.
- Bồng!
Thân là tôn giả thánh địa của Uy Thiên đế quốc, Kiều Nạp Sâm là cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, cũng giống như đám người Phất Lôi lúc trước, bị cự chưởng đánh trúng, trực tiếp nổ tung, hóa thành huyết vụ đầy trời, bay lả tả.
Trong sơn cốc vốn còn chém giết, giờ khắc này, hoàn toàn yên tĩnh, lặng ngắt như tờ!
Dù là Kiệt Sâm, đang giao thủ với Đa Mễ Ni Khắc, ngơ ngác nhìn qua một màn này, trong nội tâm bắt đầu chấn động.
Lúc bọn người Phất Lôi chết, tuy rung động, nhưng không đến mức bọn người Kiệt Sâm thất thố, nhưng bây giờ, bọn người Cái Tỳ thân là cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, cùng với Kiệt Sâm, trong nội tâm đều xuất hiện sóng to gió lớn, toàn thân run rẩy.
Một màn rung động lúc trước, không ngừng quanh quẩn trong đầu của Kiệt Sâm.
Kiều Nạp Sâm là ai? Đây chính là tôn giả củ Uy Thiên đế quốc đấy, cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư ah, là nhân vật đứng đầu của đại lục.
Cho dù trong chiến đấu trước giờ, ngay từ đầu đã sớm bị Áo Đức Mạn đánh lén, trên người bị trọng thương, nhưng dù thế nào, hắn cũng là một gã cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư, là tồn tại thần thoại của đại lục, mà nhân vật thần thoại như thế, cứ như vậy, bị cự chưởng này đập thành tro bụi, hài cốt không còn, một màn rung động như thế, làm cho bọn người Kiệt Sâm hoảng sợ.
Một màn này, sẽ là kết cục của mình sao?
Trong nội tâm của tất cả mọi người đều có suy nghĩ này.
Trong sơn cốc, trong nội tâm bọn người Cái Tỳ thì vô cùng kinh hãi, bọn người Yết La thì vô cùng vui mừng.
- Tháp chủ đại nhân, thuộc hạ có tội, không thể hoàn thành nhiệm vụ của tháp chủ đại nhân, kính xin tháp chủ đại nhân trừng phạt.
Linh Sư Tháp Yết La phó tháp chủ, lúc này đứng trong sơn cốc cúi chào bóng người màu đen kia, trong miệng tự trách lên tiếng.
- Thỉnh tháp chủ đại nhân trách phạt!
Linh Sư Tháp Bá Cơ Tạp Tư Đức Đại trưởng lão, Lạp Đạt Mạn Địch Tư Nhị trưởng lão, Cừu Đức Tam trưởng lão, bọn người Đế Mỗ Tứ trưởng lão, đều cung kính hành lễ, biểu lộ thành kính.
- Tháp chủ đại nhân, ngươi... Ngươi là..
Nghe được bọn người Yết La phó tháp chủ xưng hô với bóng người kia, trong sơn cốc, bọn người Cái Tỳ kinh ngạc tới ngây người, trừng to hai mắt nhìn qua bóng người kia, trong đôi mắt tràn ngập khó có thể tin.
Trên đại lục này, có thể làm cho Linh Sư Tháp Yết La phó tháp chủ xưng hô như vậy, chỉ có một người.
Chính là đệ nhất cường giả của đại lục, tháp chủ Linh Sư Tháp, cửu giai đỉnh phong Đế Linh Sư, Ngả Kim Sâm tháp chủ.
Trên bầu trời của sơn cốc, bóng người màu đen đứng ngạo nghễ, lạnh lùng nhìn qua bọn người Cái Tỳ.
Hắn đứng lặng ở đó, hư không rung động lắc lư, lộ ra vết nứt không gian nhỏ bé, khiến người ta rung động khó tả.
- Đám người các ngươi, hôm nay ai cũng chớ đi, đều lưu lại đây cho ta.
Thân ảnh cao lớn, bóng người nguy nga, đôi mắt đạm mạc nhìn qua đám người, âm thanh lãnh khốc.
- Ngươi... Ngả...
Cái Tỳ và mọi người ở đây, trên mặt đều tràn ngập khiếp sợ nhìn qua bóng người trên không trung, trong đôi mắt tràn đầy hoảng sợ.
Tình huống lúc trước, tuy là nguy cơ, nhưng lấy thực lực cửu giai trung cấp Thánh Linh Sư của bọn họ, thế nào, đều có một đường sinh cơ, nhưng mà khi Ngả Kim Sâm xuất hiện, Cái Tỳ và lĩnh đội bốn thế lực lớn, nội tâm như tro tàn.
- Ah!
Giờ khắc này, đột nhiên trong miệng Cái Tỳ gào thét, ánh mắt sắc bén nhìn qua đám người Kiệt Sâm sau lưng:
- Kiệt Sâm, Lam Nguyệt Cổ Sâm, các ngươi chạy mau, chạy vào cấm khu thí luyện.
- Cấm khu thí luyện? Đúng, còn có cấm khu thí luyện.
Bọn người Kiệt Sâm liếc nhau, nhìn qua cấm khu có hào quang bảy màu lóe lên, một đám như bắt được cọng cỏ cứu mạng, trong đôi mắt mang theo một tia sinh cơ.
Bởi vì huyết sắc thí luyện sắp bắt đầu, bọn người Cái Tỳ, thời điểm này, cũng đã mở cấm chế đi thông tới Thất Tinh Hải cấm địa, chỉ có điều, địa điểm đi vào cấm địa, chính là một trong bảy đại cấm địa của đại lục, hạch tâm của Thất Tinh Hải, lối ra, chỉ có một cái cấm chế này.
Một khi bọn người Kiệt Sâm thông qua cấm chế này, tiến vào cấm địa, sẽ bị vây trong cấm địa, người của Linh Sư Tháp, chỉ cần thủ vững vị trí cửa cấm địa, bọn người Kiệt Sâm bị vây khốn bên trong, bởi vậy ngay từ đầu Cái Tỳ không bảo bọn họ trốn vào, ai cũng không có nghĩ qua, cho nên không tiến vào cấm địa, nhưng mà hiện giờ, sau khi Ngả Kim Sâm tháp chủ xuất hiện, bọn họ cách cấm địa không xa, chính là sinh lộ duy nhất.
← Ch. 1054 | Ch. 1056 → |