Vay nóng Tima

Truyện:Dược Thần - Chương 0114

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0114: Đã chết
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


Trong lúc giết chóc U Văn Tuyết Báo đồng thời thỉnh thoảng quan sát cử động đám người Ba Đốn trên lục địa, chỉ cần đám người Ba Đốn không xông lại đuổi giết nó, U Văn Tuyết Báo sẽ liều lĩnh giết chóc đám người này.

- Chư vị, ngăn cản đường đi của tại hạ là có ý gì?

Nhìn đám người Đặc Ba Đặc vây quanh chính mình một vòng, Ba Đốn mang trên mặt nụ cười lạnh hắn đạm mạc hỏi.

Vây quanh ba người Ba Đốn cộng có tám người, Đặc Ba Đặc cùng với ba gã thủ hạ của hắn, ba gã Mạo Hiểm Giả ở chung khách điếm, còn có một Mạo Hiểm Giả mới toanh lạ mắt.

- Ha ha, Cuồng Bạo Linh Quả chính là thiên tài dị bảo, chúng ta cho tới bây giờ còn chưa từng thấy. Hi vọng các hạ đem Cuồng Bạo Linh Quả lúc trước cướp được cho chúng ta quan sát mà thôi.

Đặc Ba Đặc cười to nói, ánh mắt tham lam nhìn sang Ba Đốn.

Đặc Ba Đặc một lòng muốn có Cuồng Bạo Linh Quả, giờ phút này đã quyết liều lĩnh, tuy rằng hắn nghe Mạc Nhĩ Đức đã nói, những người này là cao tầng của gia tộc Áo Lợi Phất một trong tam đại gia tộc của vương quốc, là chủ tử của Mạc Nhĩ Đức hắn.

Nếu là ở dưới tình huống bình thường, đừng nói Đặc Ba Đặc cho dù là chủ tử Đặc Ba Đặc Bá tước Y Phu Tư thành chủ thành Lam Ngõa cũng không dám đắc tội với gia tộc Áo Lợi Phất một trong tam đại gia tộc của vương quốc. Nhưng mà đối mặt với sự hấp dẫn của Cuồng Bạo Linh Quả làm cho Đặc Ba Đặc bí quá hoá liều quyết định.

Nếu như có thể cướp được Cuồng Bạo Linh Quả, trong thời gian ngắn, Đặc Ba Đặc hắn có thể trở thành một gã Tôn Linh Sư lục giai cấp thấp, tại toàn bộ vương quốc Áo Lan Đa, cường giả lục giai cũng hơn mười người, đến lúc đó hắn chỉ cần đầu phục cung đình vương quốc Áo Lan Đa, hắn cho rằng gia tộc Áo Lợi Phất cũng không dám đắc tội cho hắn.

- Nếu như ta nói không thì sao?

Ba Đốn lạnh lùng nhìn mấy người trước mặt, dùng thực lực Tông Linh Sư cao giai của hắn, mặc dù đối với phương nhiều người nhưng hắn cũng không sợ.

- Không? Ha ha.

Đặc Ba Đặc nở nụ cười:

- Cuồng Bạo Linh Quả là thiên tài dị quả, những người thấy đều có phần, nếu như các hạ muốn nuốt riêng chỉ sợ không dễ dàng đâu.

- Không dễ dàng?

Ba Đốn cũng nở nụ cười:

- Ba Đốn ta làm việc chưa từng để ý tới bất kì ai, nếu như chư vị không tránh đường thì... đừng trách ta không khách khí.

Ba Đốn nói chuyện, linh lực trên người mạnh mẽ ba động, lại có bốn đạo linh hoàn màu đỏ lớn nhỏ khác nhau từ đỉnh đầu Ba Đốn toát ra. Sau khi lơ lửng sau đầu hắn thì kết hợp lại với nhau, tạo thành ngũ trọng quầng sáng.

- Linh hoàn, lại có năm miếng linh hoàn!

Chứng kiến năm miếng linh hoàn sau đầu Ba Đốn, Mạo Hiểm Giả ở đây lập tức giật mình. Ngay cả sắc mặt Đặc Ba Đặc cũng thay đổi mấy lần.

Tại đại lục Tư Đặc Ân, Linh hoàn tuyệt đối là một tiêu chí trực tiếp biểu thị thân phận của có cao quý hay không.

Nếu như nói Linh Sư có thể có được Linh hoàn thân phận không đơn giản, như vậy Linh Sư tam giai trở lên, có được đầy đủ Linh hoàn thì sau lưng hắn chính là một thế lực khủng bố.

Một Linh Sư thu hoạch Linh hoàn, có hai cái khó khăn đặc thù, một là vừa tấn cấp muốn đánh chết một đầu Linh thú cùng giai, một cái khác là cần đại lượng dược tề phụ trợ.

Trên thực tế, trong quá trình thu hoạch Linh hoàn, săn giết Linh Thú tuy rằng khó khăn, thực sự cũng có thể dựa vào vận may và đồng bọn, ví dụ như một Linh Sư vừa tấn cấp tam giai có thể tìm một đồng bọn tương đối mạnh giúp mình đánh cho tam giai Linh Thú trọng thương sau đó mình tự tay giết chết.

Một Linh Sư tam giai đê cấp chỉ cần ra một cái giá lớn thì có được Mạo Hiểm Giả Linh Sư tam giai cao cấp, thậm chí Thiên Linh Sư tứ giai hỗ trợ, cũng không phải là khó như chuyện tình lên trời. Chính thức khó khăn đấy là đạt được Linh Dược Tề phụ trợ tam giai để hấp thu Linh hoàn.

Tại đại lục Tư Đặc Ân, địa vị của Linh Dược Sư cực cao, hơn nữa cấp bậc của Linh Dược Sư rất khó tăng lên, như tại vương quốc Áo Lan Đa, vương quốc đệ nhất Linh Sư chỉ có một Hoàng Linh Sư thất giai đê cấp, mà đệ nhất Linh Dược Sư ở vương quốc lại chỉ có Linh Dược tông sư ngũ giai cao cấp Lỗ Đạo Phu đại sư.

Nói cách khác lục giai cao thủ vương quố Áo Lan Đac cùng với thất giai đê cấp Đế Lâm đại nhân, muốn đạt được thu hoạch lục giai hoặc thất giai Linh hoàn phụ trợ Linh Dược Tề, toàn bộ vương quốc Áo Lan Đa không có một Linh Dược Sư có thể phối chế cho ra, chỉ có đi Đế Quốc khác mạnh hơn tìm Linh Dược Sư cường đại hơn luyện chế.

Kiệt Sâm đi vào cái thế giới này đã hơn một năm, gặp qua cao thủ nhiều vô số kể, tam giai trở lên có đầy đủ Linh hoàn ngoại trừ Ba Đốn ra, Kiệt Sâm biết đến cũng chỉ có lão sư Khắc Lai Nhân, cùng với Bỉ Tư Pháp Mỗ cùng Tát Cáp thân là Linh Dược đại sư bốn người rồi, bởi vậy có thể thấy được điều khó khăn này lớn tới đâu.

Tất cả đám người mạo hiểm nơi này tự nhiên cũng biết thu hoạch Linh hoàn khó khăn, trên thực tế, chính là Thành Lam Ngõa đệ nhất cao thủ Đặc Ba Đặc cũng chỉ có tam giai cùng tứ giai hai cái Linh hoàn mà thôi, sớm đã tiến vào Tông Linh Sư đê cấp một thời gian ngắn, bá tước Y Phu Tư Thành Lam Ngõa trăm phương ngàn kế, tìm kiếm nghĩ cách, thực sự một mực không có thể cho hắn dược tề phụ trợ thu hoạch hấp thụ Linh hoàn ngũ giai.

Bởi vậy nhìn đến năm miếng Linh hoàn lơ lửng sau lưng Ba Đốn, tất cả đều lắp bắp kinh hãi, trong lòng tràn đầy kiêng kị.

- Chư vị, đại nhân nhà ta là đến từ Gia tộc Áo Lợi Phất của vương quốc, như thế nào? Chẳng lẽ còn muốn cùng đại nhân nhà ta động thủ.

Sau khi Ba Đốn phóng xuất ra Linh hoàn, Bảo Nhĩ Mặc cũng đồng thời đi tới trước mặt Kiệt Sâm, che chở Kiệt Sâm dùng thanh âm lạnh lùng nói.

Trên thực tế, nếu như không có Kiệt Sâm thì Ba Đốn chỉ có một người giết đi ra ngoài, thân là Tông Linh Sư cao cấp, nơi này không một ai có thể ngăn được hắn.

- Gia tộc Áo Lợi Phất?

Mạo Hiểm Giả một người duy nhất ở đây biến sắc, nghe tiếng kêu thê lương thảm thiết phía sau, Mạo Hiểm Giả này dùng thanh âm hung ác nói:

- U Văn Tuyết Báo lúc trước bị một kích của Ba Đốn còn không trốn, dám can đảm đồ sát Mạo Hiểm Giả bên trong sơn cốc, quả thực là coi trời bằng vung, tại hạ nhất định phải đem trảm dưới kiếm, xin cáo từ trước.

Mạo Hiểm Giả nói xong, đối với Ba Đốn chắp tay, cũng không đợi người khác nói chuyện, một người trực tiếp đạp trên Nham Thạch hàn đàm, hướng về U Văn Tuyết Báo nhanh chóng lao đi.

- Ha ha.

Lông mày Áo Tạp Lạc Nhĩ có một vết sẹo, làm việc coi trời bằng vung, trong lữ điếm làm bị thương một thủ hạ của Đặc Ba Đặc, hắn nhìn hai huynh đệ của mình rồi cười ha ha nói:

- Thì ra là Gia tộc Áo Lợi Phất Ba Đốn đại nhân, tam huynh đệ chúng ta sớm đã có nghe thấy, không nghĩ tới ở chỗ này có thể gặp được. Cuồng Bạo Linh Quả bị Ba Đốn đại nhân ngươi đã lấy được, tam huynh đệ chúng ta tâm phục khẩu phục, Ba Đốn đại nhân, có rảnh lại mời ngươi uống rượu, tam huynh đệ chúng ta cũng cáo từ trước.

Nói xong, Áo Tạp Lạc Nhĩ mang theo hai cái huynh đệ của mình dọc theo Nham Thạch bên trên hàn đàm đi ra khỏi vùng đất giữa đầm nước.

Trong lòng Áo Tạp Lạc Nhĩ rất rõ ràng, nếu như Ba Đốn chỉ là một cường giả cùng cấp, cho dù là Đặc Ba Đặc đệ nhất cao thủ một tòa thành thị cũng không biết có đoạt được cái gì hay không. Vương quốc Áo Lan Đa lớn như vậy, tìm một chỗ một trốn, đối phương như thế nào cũng không có khả năng tìm được.

Nhưng Gia tộc Áo Lợi Phất đó là cái gì? Một trong tam đại gia tộc của vương quốc. Tại vương quốc Áo Lan Đa là một đại gia tộc được truyền thừa ngàn năm, lịch sử của nó thậm chí so với Áo Lan Đa vương quốc còn lâu đời hơn. Tuy rằng Gia tộc Áo Lợi Phất không tham chính, nhưng lại thành lập lên thương hội Áo Lợi Phất, còn là đệ nhất thương hội của vương quốc, nơi đóng quân cơ hồ trải rộng tất cả các thành thị. Cho dù là tại đại lục Tư Đặc Ân, thương hội Áo Lợi Phất cũng có thanh danh không nhỏ.

Một con quái vật khổng lồ như thế, chính mình đoạt đồ đạc của hắn, chỉ cần Gia tộc Áo Lợi Phất muốn tra, vô luận chính mình núp ở chỗ nào, chỉ cần là còn trong biên giới của Áo Lan Đa Vương quốc thì căn bản tránh không khỏi ánh mắt của đối phương, Cuồng Bạo Linh Quả mặc dù tốt, nhưng mà vì thế mà mất mạng thì cái được không bù nổi mất.

Bất quá nguyên nhân trọng yếu nhất đám người Áo Tạp Lạc Nhĩ ly khai là bởi vì bọn hắn nhìn không thấu thực lực Ba Đốn, Áo Tạp Lạc Nhĩ chỉ là một tên Thiên Linh Sư cao cấp, hai cái huynh đệ của hắn cũng chỉ là Thiên Linh Sư trung cấp, căn bản không thể nào là đối thủ của Ba Đốn.

- Thực là một đám phế vật.

Trong lòng Đặc Ba Đặc hung dữ mắng một câu, lập tức đối với Ba Đốn cười nói:

- Thì ra là Ba Đốn đại nhân ah, Cuồng Bạo Linh Quả là Ba Đốn đại nhân đạt được, dĩ nhiên là thuộc về Ba Đốn đại nhân ta cũng chỉ muốn xem một chút mà thôi, nếu Ba Đốn đại nhân không muốn, như vậy tại hạ cũng không nên nói cái gì.

Nói xong, Đặc Ba Đặc cùng ba thủ hạ của hắn lập tức tránh sang một bên.

- Hừ, vậy là tốt rồi.

Ba Đốn hừ lạnh một tiếng, thu hồi Linh hoàn vừa phóng xuất.

- Đại sư Kiệt Sâm, chúng ta đi...

Ba Đốn mang theo Kiệt Sâm cùng với Bảo Nhĩ Mặc, hướng về Nham Thạch bên trên hàn đàm muốn rời đi.

Đột ngột --

- Động thủ!

Ngay khi Ba Đốn vừa mới đi qua Đặc Ba Đặc, một tiếng hét to từ trong miệng Đặc Ba Đặc truyền ra, lập tức bốn đạo hàn mang, không hề dấu hiệu hướng về thân thể Ba Đốn như thiểm điện.

- Ba Đốn đại ca!

Kiệt Sâm bỗng dưng hét to, một đạo kim sắc Linh hoàn lập tức từ đỉnh đầu Kiệt Sâm toát ra, sau khi lơ lửng trên đầu hắn thì lập tức một đạo gợn sóng vô hình thoáng chốc từ trên người Kiệt Sâm mạnh mẽ hướng ra phía ngoài điện xạ mà ra, kích thẳng vào Đặc Ba Đặc trước mặt.

- Linh hồn chấn nhiếp!

Ông! Kiệt Sâm chỉ cảm thấy trong đầu mạnh mẽ truyền đến một hồi kịch liệt đau nhức, thân thể lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã trên đất.

Công kích như thiểm điện của Đặc Ba Đặc trong nháy mắt này ngừng lại một chút.

Chính cái ngừng lại này đã giữ lại mạng cho Đặc Ba Đặc.

Ba Đốn Kinh nghiệm phong phú tự nhiên sẽ không dễ dàng tin tưởng Đặc Ba Đặc, trong lòng có chỗ cảnh giác, sớm có chuẩn bị. Khi Đặc Ba Đặc động thủ Ba Đốn lập tức hành động.

Trường kiếm trong tay Ba Đốn chỉ một thoáng hóa thành một đạo kiếm quang hình bán nguyệt chặn công kích của ba thủ hạ Đặc Ba Đặc, lập tức lại bổ vào trên người Đặc Ba Đặc.

Nếu như không có Linh hồn chấn nhiếp của Kiệt Sâm, Đặc Ba Đặc có lẽ còn có thể ngăn trở công kích của Ba Đốn, nhưng mà hiện tại.

- Bồng!

Đặc Ba Đặc bị kiếm quang của Ba Đốn bổ trúng, rơi thẳng vào trong hàn đàm. Áo giáp y phục trên người thoáng chốc hóa thành vô số mảnh vỡ bắn tung tóe ra, một lỗ thủng cực lớn xuất hiện trước ngực của Đặc Ba Đặc thấu tới tận xương. Máu tươi như là suối phun ra.

Nếu không phải ba người thủ hạ của Đặc Ba Đặc tiêu hao một phần công kích thì một kiếm này chỉ sợ sẽ chém Đặc Ba Đặc thành hai khúc.

- Dám động thủ với ta?

Ba Đốn đối với ba người chính là thủ hạ của Đặc Ba Đặc cười nhạt một tiếng, một đạo hàn quang rét thấu xương chợt lóe lên dưới đáy mắt Ba Đốn:

- Vậy thì phải có giác ngộ của cái chết.

Oanh!!!

Trường kiếm trong tay Ba Đốn chỉ một thoáng hóa thành một đạo Lôi Đình, ầm ầm bổ vào Thiên Linh Sư cao cấp thực lực mạnh nhất trong ba người thủ hạ của Đặc Ba Đặc.

Bồng!!!

Cao cấp Thiên Linh Sư chịu một kích của Ba Đốn, trường kiếm trong tay lập tức hóa thành vô số mảnh vỡ tứ tán bay tán loạn, cả người đã bị nổ tung hóa thành một chùm huyết vũ, tứ chi huyết nhục bay đầy trời rơi xuống hàn đàm.

- Trốn!

Hai gã Thiên Linh Sư trung cấp khác căn bản không hề nghĩ ngợi, trực tiếp hướng về Nham Thạch bên trên hàn đàm chạy trốn.

- Muốn chạy trốn?

Khóe miệng Ba Đốn nhếch lên:

- Lưu lại đi.

Ba Đốn chém ra vài kiếm về bóng lưng của hai người.

"XÍU... UU!! " "XÍU... UU!! "...

Trong sự nguy cơm hai người gào thét một tiếng, quay người huy kiếm chém về phía kiếm quang của Ba Đốn vừa phóng xuất ra.

Bồng!!!

Trường kiếm trong tay hai người giống như là gỗ mục nổ tung ra, hai người mất điểm tựa lập tức rơi vào hàn đàm.

"XÍU... UU! " "XÍU... UU! "...

Ba Đốn tiếp tục chém ra hai kiếm công kích hai người.

Lúc trước trong hai người nếu là có một kẻ lưu lại cuốn lấy Ba Đốn, người còn lại còn có khả năng đào thoát, nhưng mà hôm nay hai người đều muốn chạy trốn, kết quả là...

- Không!!!

Hai người phát ra một tiếng thê lương, đã mất đi vũ khí thì chỉ còn cách dùng thân thể ngăn cản kiếm quang của Ba Đốn.

Bồng!!!

Bốn đoạn thi thể rơi vào hàn đàm, lập tức nhuộm đỏ cả hàn đàm thanh tịnh thành màu đỏ của máu.

- Đặc Ba Đặc, đừng giả bộ chết, ta biết rõ ngươi ở bên dưới.

Ba Đốn quay người nhìn sang hàn đàm yên tĩnh, âm thanh lạnh lùng nói.

Oanh!!!

Một đạo nhân ảnh từ dưới hàn đàm mạnh mẽ thoát ra, như thiểm điện bắn về phía bên ngoài hàn đàm.

Lúc này đây Ba Đốn không có bổ ra kiếm quang, mà cả người bay vút đi.

- Không, ngươi không thể giết ta, ta là người của phủ thành chủ Thành Lam Ngõa. Ngươi giết ta thì Bá tước Y Phu Tư sẽ không bỏ qua cho đám người các ngươi.

Đặc Ba Đặc như phát điên vừa kêu to vừa bổ trường kiếm trong tay về phía Ba Đốn, đạo đạo kiếm quang phô thiên cái địa oanh về phía Ba Đốn, lại bị Ba Đốn ngăn lại từng cái một.

Đặc Ba Đặc đã bị trọng thương, giờ chỉ như nỏ mạnh hết đà.

- Chết đi.

Ba Đốn trợn mắt, một đạo ánh sáng từ trên người của hắn mạnh mẽ tuôn ra, tốc độ Ba Đốn Ba Đốn thoáng chốc gia tốc, lập tức đuổi theo Đặc Ba Đặc, cả người như là như đạn pháo oanh về phía Đặc Ba Đặc, trường kiếm trong tay lập tức mạnh mẽ đâm ra.

- Không!!!

Đặc Ba Đặc giữa không trung, không có chỗ né tránh.

Linh lực trong cơ thể Ba Đốn lập tức hăng hái vận chuyển, trường kiếm trong tay vung lên, vô số kiếm khí rung rung, trong nháy mắt hóa thành một đạo tia chớp màu bạc mang theo một tiếng không khí bạo liệt đáng sợ nổ như sấm lăng không trên bầu trời.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)