Vay nóng Tima

Truyện:Dược Thần - Chương 1147

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1147: Nhao Nhao Vẫn Lạc
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Lazada


Trong hư không, linh lực thủy triều khởi động, bên trong trăm khách nhân cường giả, hơn mười người rống giận hưng phấn, xông thẳng tới chỗ nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm.

Ở một bên bầu trời.

- Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão, ta ngăn lại Vi Ân, ngươi tới đối phó Kiệt Sâm!

Nhìn thấy một màn này trong mắt Tác Nhĩ Tư Khắc Á không khỏi lộ ra dáng tươi cười đắc ý, nói với Lạp Đạt Mạn Địch Tư, thân thể hướng Vi Ân phóng tới.

Vừa rồi cùng giao thủ với Kiệt Sâm hắn đã sớm bị thực lực cường đại của Kiệt Sâm dọa sợ, liền đem mục tiêu chuyển qua Vi Ân.

- Được!

Lạp Đạt Mạn Địch Tư cũng không nhiều lời, ngoan độc cười phóng tới chỗ Kiệt Sâm.

Sát cơ vô tận chấn động trong hư không, hai người Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á xông về hướng Kiệt Sâm cùng Vi Ân, không lập tức ra tay mà có ý muốn kéo dài thời gian để các tộc trưởng liên thủ đánh chết nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm mới từ từ thu thập Kiệt Sâm cùng Vi Ân.

Trên bầu trời, nhìn hơn mười đế linh sư xông tới chỗ nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư, Kiệt Sâm cùng Vi Ân đều chỉ lạnh lùng đưa mắt nhìn Lạp Đạt Mạn Địch Tư cùng Tác Nhĩ Tư Khắc Á nhưng không hề có ý tứ muốn ra tay.

- Ân?

Nhìn thấy bộ dáng trấn định của Vi Ân cùng Kiệt Sâm, chân mày Lạp Đạt Mạn Địch Tư không khỏi nhíu lại, không biết vì sao trong lòng hắn giờ phút này dâng lên một tia cảm giác không ổn.

- Oanh long long...

Trong khoảnh khắc hơn mười cường giả đã đi tới trước mặt Lam Nguyệt Cổ Sâm bọn họ, trên người phun trào linh lực vung ra đủ loại vũ khí, trường kiếm, chiến đao, cự chùy, chiến phủ, linh tiên...ẩn chứa linh lực đáng sợ oanh về hướng sáu người.

Trong hơn mười cường giả kia xông lên trước nhất chính là Mã Gia gia tộc Bố Lạp Kỳ tộc trưởng cùng Tạp Tạp Nhĩ gia tộc La A Mễ tộc trưởng, cả hai đều là đế linh sư đỉnh phong, hai người vung hỏa diễm trường kiếm cùng hắc sắc chiến đao bổ thẳng về phía hai người Ai Đức Mễ Tư cùng Tạp Tắc Nỗ Tư.

Sau lưng hai người mấy đế linh sư cao cấp xông về hướng Lam Nguyệt Cổ Sâm, Tạp Tư Ốc Nhĩ cùng Mạc Ni Tạp và Lôi Nặc.

Lực lượng đáng sợ xé rách hư không, linh lực ngập trời phảng phất như cực quang tạo thành từng cơn triều tịch sáng lạn, tuôn tràn như nước lũ cuốn lấy mọi người.

- Mọi người coi chừng!

Vừa mới được cứu ra, Lôi Nặc không biết rõ thực lực của nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm nên khẩn trương kêu lên.

- Lôi Nặc bá phụ, không cần lo lắng, ngài bị trọng thương mới khôi phục cứ lui ra phía sau đi, xem chúng ta là được!

Ở bên cạnh, Tạp Tắc Nỗ Tư cười sang sảng lên tiếng:

- Chư vị, chúng ta so đấu một phen, nhìn xem ai giải quyết đám người kia nhanh nhất!

Tiếng cười to hào sảng của Tạp Tắc Nỗ Tư vang vọng trên bầu trời Cơ Khắc Thành, lập tức xuất thủ.

- Oanh!

Đôi mắt hắn lạnh lùng nhìn Mã Gia gia tộc Bố Lạp Kỳ tộc trưởng, trường kiếm lưu chuyển hắc bạch quang mang nhắm ngay người kia chém xuống.

Một đạo kiếm quang kinh người bổ xuyên thiên không, nhắm ngay Bố Lạp Kỳ chém tới, khí tức đáng sợ lan ra, khắp hư không bị cỗ uy áp khủng bố làm run rẩy, nghiền nát.

Trong ánh mắt của mọi người, trường kiếm trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư trực tiếp chém lên trường kiếm trong tay Bố Lạp Kỳ tộc trưởng.

Không gian chợt tĩnh mịch, hư không xuất hiện một vết nứt không gian thật lớn lộ ra không gian loạn lưu đen kịt, trong chốc lát liền biến mất không thấy.

Bố Lạp Kỳ cảm nhận có một cỗ lực lượng đáng sợ không cách nào ngăn cản mạnh mẽ va chạm lên trường kiếm trong tay mình.

- Ca ca ca...

Trường kiếm trong tay hắn thoáng chốc hiện ra từng đạo vết rạn, hỏa hệ linh lực lập tức hỏng mất, một cỗ lực lượng đáng sợ không thể ngăn cản lập tức truyền vào trong thân thể Bố Lạp Kỳ.

Hai mắt Bố Lạp Kỳ thoáng chốc trợn tròn, thân thể lập tức vỡ ra, máu tươi phun trào tung tóe.

- Không...

Tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng trên bầu trời, sau một khắc...

- Bồng!

Trong vô thanh vô tức toàn thân Bố Lạp Kỳ lập tức bị chấn thành bột mịn, không còn tồn tại.

- Bố Lạp Kỳ...

Cùng Bố Lạp Kỳ xông lên trước nhất là Tạp Tạp Nhĩ gia tộc La A Mễ tộc trưởng nhìn thấy một màn này trong đôi mắt tràn đầy hoảng sợ, trong miệng phát ra tiếng rống sợ hãi.

Hắn dù thế nào cũng không nghĩ đến Bố Lạp Kỳ nổi danh ngang hàng với mình vậy mà bị đối phương một chiêu đánh chết, trong lúc nhất thời một cỗ sợ hãi khó thể ức chế lập tức lan tràn trong lòng hắn, chiến đao không tự chủ được run rẩy lên.

Giờ khắc này Ai Đức Mễ Tư ở đối diện hắn cũng đã xuất thủ.

Một đạo kim sắc kiếm hồng sáng lên trong hư không, như một kích khai mở trời đất tràn ngập trong mắt La A Mễ, trực tiếp chém xuống trên chiến đao trong tay hắn.

- Phanh!

Trong ánh mắt trừng lớn kinh hãi của La A Mễ tộc trưởng, chiến đao lập tức rách nát, một đạo kim sắc cực quang sáng lạn lập tức cắt ngang qua thân thể của hắn.

Thân thể La A Mễ bị một kiếm của Ai Đức Mễ Tư trực tiếp cắt thành hai nửa, máu tươi tung tóe trời cao, nội tạng rơi vãi, thân thể vô lực nặng nề rơi xuống dưới.

Cùng lúc đó nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng đồng thời xuất thủ.

Vài cỗ thánh uy khủng bố khó thể hình dung điên cuồng phóng thích từ trong thân thể bọn họ, đón lấy vài tên cường giả xông lên hàng đầu.

Linh lực đáng sợ xỏ xuyên chân trời, trong công kích của nhóm người Lam Nguyệt Cổ Sâm, những tộc trưởng cùng trưởng lão các đại gia tộc của Thần Phong đế quốc không cách nào ngăn cản, tiếng kêu thảm thiết thê lương vang vọng khắp nơi, vừa đối mặt liền vẫn lạc bảy tám người, trong đó một ít bị trực tiếp oanh thành bột mịn, còn có một ít bị cắt thành mảnh vụn lả tả rơi xuống từ không trung.

Trong lúc nhất thời trên bầu trời giống như biến thành một biển máu, mùi máu tanh nồng đậm tràn ngập khắp hư không.

- A...

Nhìn thấy một màn này, nhóm đế linh sư ở phía sau đang định hướng mấy người Tạp Tắc Nỗ Tư công kích đều hoảng sợ ngây người, ngừng lại trong hư không nhìn qua nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư đứng phía trước.

Uy áp thánh cấp khủng bố phóng xuất từ trên người Tạp Tắc Nỗ Tư bọn họ làm nội tâm bọn hắn tràn đầy sợ hãi, nỗi kinh hoảng vô tận dâng lên trong ánh mắt bọn họ.

Sở dĩ bọn hắn dám xông lên liên thủ bởi vì cho rằng tuy nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư là thiên tài nhưng chỉ là đế linh sư mà thôi, cho dù có cường đại cũng không phải đối thủ của nhiều đế linh sư liên hợp, nhưng hiện tại nhìn thấy thực lực của nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư, cái gì là gia nhập Thánh Địa, cái gì là vinh hoa phú quý trong nháy mắt đã bị bọn hắn ném hết ra sau đầu.

Ở trước mặt sinh tử, hết thảy đều là mây bay, chỉ có sống sót mới là thực tế.

- Trốn ah...

- Thánh linh sư, bọn hắn đều là thánh linh sư cửu giai...

- Lấy thực lực của chúng ta căn bản không phải là đối thủ của bọn hắn, đây là chịu chết!

- Sưu! Sưu! Sưu!

Vừa đối mặt đã có bảy tám đế linh sư vẫn lạc, trong đó còn có Bố Lạp Kỳ cùng La A Mễ là đế linh sư đỉnh phong, giờ phút này bọn hắn đều tràn đầy hoảng sợ, thủ đoạn cùng thực lực kinh người của Tạp Tắc Nỗ Tư bọn họ làm đám người kia mất hết dũng khí tiến lên nghênh chiến.

Trốn!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)