← Ch.1162 | Ch.1164 → |
Bởi vậy nếu như không có Kiệt Sâm, nếu không có thánh cấp linh dược tề bọn họ muốn từ đế linh sư đỉnh phong tấn cấp thánh linh sư còn chưa biết phải đợi tới tháng năm nào.
- Nhưng năm đó tuy ta cao ngạo nhưng vẫn có chút kính nể đối với một người trên đại lục, đó chính là A Nhĩ Ngõa Lôi Tư của La Lan gia tộc, hai mươi năm trước tuổi của hắn tương đương với ta, nhưng khi ta tấn cấp đế linh sư đỉnh phong thì hắn đã trở thành thánh linh sư đê cấp, được xưng là Thần Phong đế quốc đệ nhất thiên tài, là nhân vật nổi danh trên toàn bộ đại lục.
- Năm đó La Lan gia tộc ngoại trừ A Nhĩ Ngõa Lôi Tư, còn có Á Đương Tư, là thánh linh sư đê cấp, một tộc có hai đời, cả cha lẫn con đều là thánh linh sư làm La Lan gia tộc nhất thời danh tiếng vô lượng trong Thần Phong đế quốc.
- Nhưng trong một đêm ở hai mươi hai năm trước, đã xảy ra một sự kiện chấn kinh toàn bộ đại lục, La Lan gia tộc rời khỏi đế đô về quê tế tổ, khi cử hành đại hội gia tộc đã bị người tập kích, đêm hôm đó máu chảy thành sông, toàn bộ thành viên La Lan gia tộc đều bị đánh chết, từ người già nhất cho tới hài nhi vài tháng tuổi, kể cả Á Đương Tư cùng A Nhĩ Ngõa Lôi Tư đều bị giết chết, nghe nói tiếng chém giết đêm đó không ngừng vang lên, giằng co tới tận bình minh, hơn nữa chẳng những là con cháu trực hệ của La Lan gia tộc, kể cả thành viên chi thứ cùng toàn bộ thành viên phân bố các nơi trong đế quốc đều cùng một thời gian gặp phải tập kích, không một người còn sống!
- Không một người còn sống, toàn gia tộc bị diệt, toàn bộ thành viên bị đánh chết, kể cả con cháu dòng bên...
Nghe Vi Ân kể lại, nhóm người Kiệt Sâm đều chấn kinh.
- Đó là một thảm án diệt môn ít có trong lịch sử đại lục, nếu như ở thời đại chiến loạn đừng nói là một tông tộc bị diệt, cho dù là một quốc gia bị diệt cũng sẽ không khiến bao nhiêu oanh động, nhưng đang ở niên đại hòa bình, thảm án diệt môn của La Lan gia tộc làm chấn kinh toàn bộ đại lục, huống chi La Lan gia tộc còn được xưng là đệ nhất gia tộc Thần Phong đế quốc!
- Ngay khi mọi người đều cho rằng Thần Phong đế quốc sẽ trải qua một cuộc đại loạn huyết tinh, nhưng một sự kiện làm người nghi hoặc lại xảy ra, sau khi thảm án diệt môn của La Lan gia tộc phát sinh, đế vương cùng Thánh Địa Thần Phong đế quốc không hề có bất kỳ hành động nào, cứ như vậy một gia tộc khổng lồ hoàn toàn biến mất trong dòng sông lịch sử, trở thành một nghi án lớn trong đại lục.
- Kỳ thật lúc ấy cũng có không ít người hoài nghi thảm án là do hoàng thất cùng Thánh Địa Thần Phong đế quốc liên thủ gây ra, nếu không vô luận là thế lực nào cũng không thể trong vòng một đêm đem đệ nhất gia tộc tiếng tăm lừng lẫy triệt để diệt sát, không còn người sống, bây giờ nghe lời nói của Tạp Tắc Nỗ Tư, chuyện năm đó chính do Thánh Địa Thần Phong đế quốc gây ra không thể nghi ngờ!
Nghe được lời nói của Vi Ân, mọi người đều trầm mặc, ánh mắt phức tạp nhìn Tạp Tắc Nỗ Tư.
Không ai ngờ được trong nội tâm Tạp Tắc Nỗ Tư mang theo một huyết hải thâm cừu sâu sắc như vậy, cả gia tộc đều bị diệt môn, đó là thâm cừu đại hận như thế nào, lại liên tưởng tới bộ dáng điên cuồng khi nãy của Tạp Tắc Nỗ Tư, tất cả mọi người liền hiểu được vì sao hắn có biểu hiện bất thường như vậy.
Trong hư không, Tạp Tắc Nỗ Tư đứng đối diện Áo Đức Mạn, gương mặt đầy sát khí.
- Áo Đức Mạn, ngươi không nghĩ tới? Ngươi có biết năm đó ta chỉ mới mười ba tuổi, thực lực chỉ có tam giai linh sư, bên trong Vạn Linh sơn mạch nguy hiểm trùng điệp, ngươi có biết ta đã trải qua những chuyện gì sao? Suốt một năm, ta bỏ ra suốt một năm mới đi qua được Vạn Linh sơn mạch, thoát khỏi sự đuổi giết của các ngươi, ta tin tưởng sở dĩ ông trời để cho ta chạy thoát khỏi Vạn Linh sơn mạch, sáng tạo ra một kỳ tích như vậy là vì cho ta cơ hội quay về báo thù!
- Cho nên hôm nay ngươi chết đi cho ta!
Sắc mặt Tạp Tắc Nỗ Tư dữ tợn, trong miệng gào to, trong cơ thể toát ra một cỗ khí tức đáng sợ, thân thể lao thẳng về hướng Áo Đức Mạn.
- Oanh long long...
Khí tức đáng sợ lan tràn, trong hư không quang ám song hệ linh lực triệt để sôi trào, trường kiếm trong tay Tạp Tắc Nỗ Tư lóe lên hắc bạch quang mang, tản mát ra khí tức ngập trời nhắm ngay Áo Đức Mạn hung hăng chém tới một kiếm.
Một đạo kiếm quang sáng chói xé rách thiên địa, kiếm quang đi tới trước mặt Áo Đức Mạn, màn trời như bị xé rách lộ ra vết nứt không gian đen kịt...
- Hừ, chỉ bằng ngươi hôm nay cũng muốn giết ta?
Áo Đức Mạn cười lạnh, trên thân hắn bắn ra vạn đạo thanh mang, vô số luồng gió xoáy thật nhỏ xuất hiện quay chung quanh hắn, mỗi một đạo gió xoáy đều khiến hư không chao đảo lắc lư, lộ ra từng khe hở màu đen cực nhỏ.
Vô số gió xoáy tản mát ra khí tức đáng sợ, rất nhanh ngưng tụ thành một đạo phong nhận cực lớn ngay trước mặt Áo Đức Mạn, hung hăng đánh thẳng lên hắc bạch kiếm quang.
- Oanh!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, khí tức linh lực đáng sợ phảng phất như nổ tung, tản mát trong hư không, khí cơ cường hoành quét ngang vô địch, hư không tầng tầng sụp đổ như ngày tận thế tiến đến.
Trong tiếng nổ vang, hai người Tạp Tắc Nỗ Tư cùng Áo Đức Mạn đều bị văng ngược ra ngoài, sắc mặt tái nhợt, vừa rồi giao thủ thực lực của hai người ngang nhau, không ai chiếm được tiện nghi.
- Trong tình báo quả nhiên là thật sự, Tạp Tắc Nỗ Tư, không nghĩ tới ngươi mới là thánh linh sư đê cấp nhưng đã có được thực lực mạnh mẽ như vậy.
Áo Đức Mạn lạnh lùng lên tiếng, thừa dịp bị văng ra ngoài thân thể sưu một tiếng hóa thành một đạo lưu quang hướng chỗ đế đô bay vút đi.
- Địch tập kích...
Đồng thời trong miệng Áo Đức Mạn phát ra tiếng gào thét như lôi đình, tiếng hô cuồn cuộn như sấm sét, truyền khắp trong hư không, giống như đang gọi về ai đó, vang vọng khắp phiến thiên địa.
Ở tại Cơ La hành tỉnh ngay cả Lạp Đạt Mạn Địch Tư trưởng lão của Linh Sư Tháp cũng vẫn lạc trên tay đối phương, vì vậy Áo Đức Mạn cũng không phải kẻ ngu ngốc, tự nhiên không liều lĩnh liều mạng với nhóm người Tạp Tắc Nỗ Tư.
Nhưng không đợi Áo Đức Mạn bay ra ngoài bao xa, một thân ảnh toàn thân tản ra khí tức khủng bố nhanh như thiểm điện xuất hiện trước mặt Áo Đức Mạn, ngăn cản đường đi của hắn, ánh mắt sáng chói như mặt trời, hắc sắc trọng kiếm vung lên chém về hướng Áo Đức Mạn.
- Oanh!
Hai người vừa giao thủ đều bật ngược ra sau.
- Là ngươi, Kiệt Sâm!
Áo Đức Mạn cắn răng, mái tóc dài màu xanh bay tung trong hư không, ánh mắt tràn đầy âm lãnh nhìn Kiệt Sâm.
- Sưu! Sưu! Sưu!
Cùng lúc đó Vi Ân, Lam Nguyệt Cổ Sâm cũng nhanh chóng bay vút đến hình thành thế vây quanh Áo Đức Mạn.
- Kiệt Sâm, lưu Áo Đức Mạn cho ta tới giết hắn!
Cách đó không xa Tạp Tắc Nỗ Tư bay vút tới nhanh như thiểm điện, trong miệng phát ra thanh âm tức giận.
Hắn vừa đuổi tới không hề có chút do dự mãnh liệt xuất thủ, quang ám song hệ linh lực vận chuyển tới cực hạn liều lĩnh hướng Áo Đức Mạn oanh tới.
← Ch. 1162 | Ch. 1164 → |