← Ch.1327 | Ch.1329 → |
Nhìn thấy thần sắc lo lắng kia của Ba Tỳ Ốc Tư, trên mặt Kiệt Sâm lại tràn đầy vẻ bình thản, cho dù hiện tại thực lực hắn không bằng Đan Ni Nhĩ Tư nhưng đối với tương lai không lâu đánh bại Đan Ni Nhĩ Tư thì Kiệt Sâm căn bản không có chút áp lực nào trong nội tâm.
Dùng thực lực Thánh linh sư cửu giai của Kiệt Sâm, lúc trước KIệt Sâm đã lý giải rành mạch thương thế của Đan Ni Nhĩ Tư rồi, thương thế của hắn cực kỳ nghiêm trọng, coi như là có được dược tề trị liệu cường đại nhưng không có mấy tháng thì căn bản không có khả năng khôi phục.
Trừ phi đối phương cũng có được một gã Linh dược thánh sư cửu giai, hơn nữa lại có Linh dược thánh cấp cửu giai kim hệ mới có thể khôi phục lại trong thời gian ngắn.
Nhưng cái này hiển nhiên là chuyện không thể nào, mà mấy tháng sau...
Kiệt Sâm cảm thụ được truyền thừa Chiến Thần bí quyết kia trong đầu cùng với Chiến Thần tháp trong tay, Kiệt Sâm nắm chắc qua mấy tháng thực lực của mình sẽ tăng mạnh lên.
Bất quá, tuy Kiệt Sâm không sợ Đan Ni Nhĩ Tư kia nhưng còn gia nghiệp của gia tộc Bác Ninh thì còn có rất nhiều thành viên, Kiệt Sâm cũng không có khả năng lúc nào cũng bảo hộ bọn hắn, nếu Đan Ni Nhĩ Tư kia âm thầm đánh lén thì...
Trong nháy mắt, trong lòng Kiệt Sâm cũng suy nghĩ rất nhiều.
- Ba Tỳ Ốc Tư, chuyện này lát nữa chúng ta lại thương nghị kỹ lưỡng, kế tiếp...
Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, nhưng còn không đợi hắn nói hết lời.
- Ầm ầm!
Toàn bộ hư không trong di tích Chiến Thần bắt đầu rung động lắc lư, một cỗ không gian chi lực nồng đậm đột nhiên bài xích ra 4 phương 8 hướng. Đồng thời tại lối ra di tích Chiến Thần, không gian phong ấn kia tách ra lam sắc quang mang chói mắt, từng đạo chú văn và trận văn mang theo pháp tắc huyền ảo không ngừng lóe lên, khí tức càng lúc càng trở nên nồng đậm.
- Đây là...
Cảm nhận được đột biến này, tất cả mọi người tại tràng đều ngây dại.
- Cái này... Cái này chính là không gian di tích Chiến thần sắp đóng lại rồi.
- Chuyện gì xảy ra? Không phải những lần trước di tích Chiến Thần mở ra đến một tháng sao? Như thế nào mà lúc này...
- Chẳng lẽ là vì bảo tàng trong di tích Chiến thần đã bị Kiệt Sâm đại nhân lấy được?
THanh âm nghi hoặc nghị luận nhao nhao vang lên trong rừng rậm viễn cổ, tất cả mọi người kinh ngạc nhìn Kiệt Sâm đang ở lối ra.
- Xem ra di tích Chiến Thần này sắp đóng lại rồi, Ba Tỳ Ốc Tư, chúng ta ra ngoài bàn lại.
Cảm thụ được không gian chi lực không ngừng bài xích từ 4 phương 8 hướng, cùng với khí tức không gian phong ấn tản mát ra từ lối ra vào, Kiệt Sâm biết rõ di tích cHiến Thần này sắp đóng cửa, lúc này không chút do dự, trực tiếp bay vút đến lối ra.
Mà Ba Tỳ Ốc Tư ở một bên ngắm nhìn chỗ sâu trong Chiến Thần Điện, trong mắt có một tia không từ bỏ, sau đó cũng tiến về lối ra khu di tích.
Sau khi Kiệt Sâm và Ba Tỳ Ốc Tư rời khỏi lối đi thì rất nhiều cường giả phía sau hai người cũng lập tức bay vút lên như châu chấu, theo sát phía sau hai người ra khỏi di tích.
- Vèo! Vèo! Vèo!...
Bên ngoài Diệt tận sơn mạch, tại lối vào di tích Chiến thần ở hạp cốc đen kịt kia, đại lượng cường giả từ trong di tích nhao nhao bay ra, đi tới bãi đất trống bên ngoài di tích. Theo thời gian chậm rãi trôi qua, lối vào di tích cũng đã bị phong ấn, lam sắc quang mang càng ngày càng thịnh, cuối cùng phong ấn bị phá vỡ đã triệt để khép kín lại, khôi phục lại vẻ yên tĩnh.
- Thái Thượng tông chủ!
Bên ngoài Tất hắc Hạp cốc, tông chủ Lăng Thiên Tông Mại Khả Sâm nhìn Kiệt Sâm đứng chung một chỗ với Ba Tỳ Ốc Tư, do dự một chút, cuối cùng vẫn bay tới, mà ở phía sau hắn là hai gã trưởng lão Lăng Thiên Tông Thánh linh sư cửu giai trung cấp cũng cùng nhau bay vút đến.
Trước kia Thái Thượng tông chủ đột nhiên ra tay với Đan Ni Nhĩ TƯ, còn liên thủ với Kiệt Sâm. Đến giờ Mại Khả Sâm tông chủ vẫn không rõ ràng trong nội tâm.
Phải biết rằng, lúc mới bắt đầu thì hắn muốn triệt để thu phục gia tộc Bác Ninh nhưng lại không nghĩ rằng đến cuối cùng Khắc Lôi Nhã và Mẫu Nạp Đức đều không thỏa hiệp khiến hắn thẹn quá hóa nhận, tràn đầy bất mãn đối với gia tộc Bác Ninh. Thế nhưng hôm nay tình thế đã ngay ngược rồi, thái độ của Thái Thượng tông chủ Ba Tỳ Ốc Tư đối với Kiệt Sâm kia lại khiến Mại Khả Sâm có chút tâm thần bất định trong nội tâm, thần sắc hơi có chút xấu hổ.
- Mại Khả Sâm, ngươi tới đúng lúc lắm.
Nhìn thấy Mại Khả Sâm bay vút đến, Ba Tỳ Ốc Tư nhàn nhạt liếc nhìn hắn, lên tiếng nói:
- Ta đã biết những chuyện ngươi làm với gia tộc Bác Ninh rồi, quá càn rỡ, đến tột cùng là ai bảo ngươi làm như vậy? Trong lịch sử mấy ngàn năm của đại lục, gia tộc Bác Ninh và Lăng Thiên Tông chúng ta đều là hữu hảo, không hề xâm phạm nhau nhưng ngươi lại tự tung tự tác, quả thực là coi trời bằng vung. Từ hôm nay trở đi ngươi không thích hợp đảm nhiệm chức Tông chủ nữa rồi, lập tức trở lại Tông cho ta, đóng cửa suy nghĩ, đợi đến khi nào triệt để tỉnh ngộ thì ta sẽ cho phép ngươi ra ngoài.
Ba Tỳ Ốc Tư lạnh lùng lên tiếng với Mại Khả Sâm Tông chủ.
- Cái này...
Biểu lộ tâm thần bất định của Mại Khả Sâm tông chủ thoáng cái biến thành ngây người. Ba Tỳ Ốc Tư nói rất rõ ràng, đây là muốn cướp đoạt chức vị tông chủ a, cái này khiến trong nội tâm Mại Khả Sâm tông chủ không khỏi triệt để trầm xuống, tro tàn một mảnh.
Tại Lăng Thiên Tông, tuy hắn là tông chủ, có thể quyết đoán hết thảy sự vụ trong tông nhưng quyền lực vô thượng lại thực sự thuộc về Thái Thượng Tông Chủ Ba Tỳ Ốc Tư, hôm nay Ba Tỳ Ốc Tư đã lên tiếng, toàn bộ Lăng Thiên Tông căn bản không có người nào dám cả gan cãi lệnh.
- Cái này cái gì? Như thế nào? Chẳng lẽ ngươi không đồng ý?
Ánh mắt Ba Tỳ Ốc Tư không khỏi trở nên phát lạnh đi.
- Thái Thượng Tông chủ, đệ tử không dám, đệ tử cẩn tuân mệnh lệnh của Thái Thượng Tông chủ.
Mại Khả Sâm liền thu liễm vẻ trầm thấp trong nội tâm, vội vã cung kính lên tiếng.
- Vậy là tốt rồi, xét thấy những chuyện ngươi làm trong di tích Chiến Thần. Hiện giờ Kiệt Sâm huynh đệ ở chỗ này, còn không mau hướng Kiệt Sâm huynh đệ bồi tội cho ta?
Ba Tỳ Ốc Tư lại lên tiếng.
- Kiệt Sâm đại nhân, trước kia Mại Khả Sâm ta không hiểu chuyện, kính xin Kiệt Sâm đại nhân đại lượng rộng lòng tha thứ.
Mại Khả Sâm lập tức bái Kiệt Sâm thật sâu, thành tâm xin lỗi.
Nếu trước khi Kiệt Sâm tấn cấp Thánh Linh sư cửu giai, Ba Tỳ Ốc Tư khiến hắn ăn nói khép nép, xin lỗi Kiệt Sâm như thế thì cho dù Mại Khả Sâm không dám cãi lệnh của Ba Tỳ Ốc Tư thì nhất định cũng có bất mãn với Kiệt Sâm trong nội tâm. Nhưng hôm nay, nhìn thấy thực lực kinh người kia của Kiệt Sâm, lại đơn giản hủy diệt Cốc chủ Thần Diệt Cốc Ngải Tát Khắc phấn đấu cả đời, trong nội tâm Mại Khả Sâm không còn chút ương bướng nào, chỉ có sợ hãi thật sâu.
Hắn biết rõ hôm nay hắn không có đủ khả năng đắc tội với Kiệt Sâm rồi, nếu như Kiệt Sâm muốn giết hắn thì cũng giống như giết Ngải Tát Khắc kia, căn bản chỉ cần mấy chiêu thì hắn đã không sống cùng một thế giới với Kiệt Sâm nữa.
← Ch. 1327 | Ch. 1329 → |