← Ch.1396 | Ch.1398 → |
- Y Mẫu sư huynh, ngươi thế nào rồi?
Ở bên dưới, Hán Mật Nhĩ Đốn ôm lấy Y Mẫu bị trọng thương toàn thân đầy máu tươi lo lắng hỏi.
- Kiệt Sâm, Y Mẫu bị đám người Yết La công kích trọng thương thiếu chút nữa đã chết, còn bị thương nghiêm trọng hơn ta rất nhiều, ngươi mau nhanh xem một chút.
Vi Ân vội vàng lên tiếng.
Kiệt Sâm gật gật đầu bước lên hai bước đi tới trước mặt Hán Mật Nhĩ Đốn lên tiếng nói:
- Cho ta xem sao.
Dứt lời tay phải Kiệt Sâm khoác lên người Y Mẫu, hắn vừa quan sát chân mày không khỏi nhíu lại, thương thế trên người Y Mẫu còn nghiêm trọng hơn trong sự tưởng tượng của hắn, kinh mạch trong cơ thể vỡ vụn, cơ bắp rách nát, ngũ tạng lục phủ đều tổn hại, ngay cả pháp tắc cũng bị phá vỡ, nếu không phải Y Mẫu đã là thánh linh sư trung cấp cùng thuộc tính mộc hệ nên có sinh mệnh lực cực kỳ cường đại chỉ sợ giờ phút này hắn chết từ lâu.
Nhưng dưới tình huống này Y Mẫu cũng không còn sống được bao lâu, tối đa chỉ có thể kiên trì được một canh giờ sẽ phải vẫn lạc.
- Kiệt Sâm huynh đệ, sư huynh thế nào?
Hán Mật Nhĩ Đốn khẩn trương hỏi, Y Mẫu cùng hắn đều là tôn giả của đế quốc, có quan hệ sư huynh đệ với hắn, bởi vậy quan hệ rất tốt làm trong lòng hắn vô cùng lo lắng.
- Thương thế trên người Y Mẫu rất nghiêm trọng...
Kiệt Sâm bình tĩnh đáp, trong giọng nói mang theo tia ngưng trọng.
- Vậy...
Hán Mật Nhĩ Đốn chợt ngây ngẩn cả người, nhìn Kiệt Sâm run rẩy lên tiếng:
- Kiệt Sâm huynh đệ, ngươi...ngươi không phải là linh dược thánh sư cửu giai sao...
- Khục khục...Hán Mật Nhĩ Đốn, đừng gây khó xử cho Kiệt Sâm huynh đệ, ta biết rõ thương thế trên người mình, đã không còn được bao nhiêu thời gian.
Y Mẫu ho ra một ngụm máu tươi, nhìn Hán Mật Nhĩ Đốn khóe môi gian nan nở nụ cười, khó khăn lên tiếng:
- Hán Mật Nhĩ Đốn, chờ khi ngươi gặp Mạch Khắc Cách Lôi Địch đại hiền giả nói cho hắn biết Y Mẫu không làm hắn bị mất mặt, không làm cho Tái Luân đế quốc bị xấu hổ...
- Y Mẫu sư huynh, đừng nói nữa, ngươi không có việc gì đâu, không có việc gì đâu...
Hán Mật Nhĩ Đốn rơi nước mắt kêu lên.
- Được rồi...
Đúng lúc này Kiệt Sâm lên tiếng cắt lời hai người.
- Ta nói thương thế trên người Y Mẫu thật nghiêm trọng nhưng không có nói là không thể chữa được cho hắn!
Ánh mắt vốn suy tư của Kiệt Sâm trở nên thanh tịnh, nhíu mày lên tiếng nói.
- Kiệt Sâm huynh đệ, ý...ý của ngươi là...?
Hai người Hán Mật Nhĩ Đốn cùng Y Mẫu đều ngây dại.
- Hô...
Kiệt Sâm đứng dậy:
- Hán Mật Nhĩ Đốn, ngươi tránh ra!
Trong miệng Kiệt Sâm lên tiếng, đồng thời hào quang từ mi tâm lóe lên, một bình linh dược tề tản ra khí tức linh lực kinh người cùng thanh sắc pháp tắc cột trụ từ mi tâm hắn chợt bay ra.
Đó là một bình linh dược tề tản ra sinh mệnh hoạt lực nồng đậm, lưu chuyển khí tức sinh mệnh nồng hậu, Kiệt Sâm vung ngón tay điểm lên trên bình linh dược tề.
- Bồng!
Cả bình linh dược tề thoáng chốc bạo vỡ ra, hai tay Kiệt Sâm liên tục huy động, thi triển Thiên Địa Luyện Hóa Quyết đem sinh mệnh khí tức cường đại bên trong linh dược tề nổ tung lập tức đánh vào bên trong thanh sắc pháp tắc cột trụ, đồng thời trong mi tâm Kiệt Sâm lại lần nữa bay ra một đoàn thủy cầu cỡ nắm tay, sinh mệnh khí tức nồng đậm từ thủy cầu lan tỏa, chính là Sinh Mệnh Thủy, thoáng chốc đã bị Kiệt Sâm đánh vào bên trong mộc hệ pháp tắc cột trụ kia.
- Oanh!
Toàn bộ mộc hệ pháp tắc cột trụ tản ra sinh mệnh khí tức vô cùng nồng đậm, cuối cùng bị Kiệt Sâm đánh mạnh vào trong thân thể Y Mẫu.
- Ah...
Y Mẫu đột nhiên tru lên thống khổ, thân thể bay lên giữa không trung, trên người phát ra tiếng nổ đùng không dứt, thương thế dùng tốc độ mà mắt thường có thể thấy được dần dần khôi phục lại, chỉ qua vài phút ngắn ngủi toàn bộ vết thương đã khép kín.
- Được rồi, Y Mẫu, thương thế mặt ngoài trên người ngươi đã khỏi hẳn, nhưng pháp tắc trong cơ thể phải nhờ vào chính ngươi, hiện tại ngươi chỉ có thể thi triển ra thực lực cửu giai đê cấp, chờ sau khi ngươi luyện hóa toàn bộ mộc hệ pháp tắc mà ta đánh vào trong cơ thể của ngươi mới có thể hồi phục lại thực lực trung cấp cửu giai, quá trình này cần phải có từ ba tới năm ngày thời gian!
Kiệt Sâm thu hồi hai tay bình thản lên tiếng.
Lúc nãy hắn đánh nhập pháp tắc cột trụ vào trong người Y Mẫu là khi nãy hắn tinh luyện ra từ trên người A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm tôn giả của Khai La đế quốc, dùng cột trụ kia trị lành vết thương cho Y Mẫu, sau đó dùng thêm Sinh Mệnh Thủy hồi phục lại sinh cơ cho hắn.
- Ta...ta...thế này...
Y Mẫu nâng lên hai tay ngơ ngác cảm thụ thân thể đã khôi phục lại của mình, hồi tưởng lại khi nãy cơ hồ đã hấp hối, tương phản mãnh liệt làm trong lòng hắn rung động vô cùng.
Chẳng những là hắn, ngay cả Hán Mật Nhĩ Đốn cũng hoàn toàn sợ ngây người, hai mắt trợn tròn nhìn qua Kiệt Sâm.
- Đây là thực lực của linh dược thánh sư sao?
Trong miệng của hắn thì thào, trong mắt tràn đầy rung động.
- Kiệt Sâm đại sư, đa tạ ân cứu mạng, Y Mẫu suốt đời khó quên, sau này đại sư nếu có việc cần xin cứ phân phó, Y Mẫu tuyệt không dám từ chối!
Trong rung động Y Mẫu hướng Kiệt Sâm bái xuống thật sâu.
- Không có gì, Tái Luân đế quốc là đồng minh của Linh Dược Sư Tháp, cứu viện lẫn nhau là chuyện phải làm, Y Mẫu tôn giả không cần để ở trong lòng.
Nghe lời cảm kích của Y Mẫu, Kiệt Sâm chỉ cười dìu hắn đứng dậy nói.
- Được rồi, chúng ta lên đường đi.
Để hai người Vi Ân dưỡng thương tại chỗ thêm một lát, đợi khi thương thế trên người đã không còn gì đáng ngại Kiệt Sâm mới lên tiếng, lúc này bốn người lại bay vút lên hướng khu vực trung ương lao đi.
- Hô...
Gió lạnh cuồng loạn ác liệt thổi phất lên mặt mọi người, bốn người Kiệt Sâm tiếp tục tiến vào sâu trong Chư Thần Chiến Trường, tràn đầy nguy hiểm.
Nhưng ở khu vực bên ngoài nhóm người Kiệt Sâm không phải không có thu hoạch, mặc dù khu vực bên ngoài không có những đồ vật quý hiếm như thần tắc mảnh vỡ nhưng lại có nhiều nơi sinh trưởng linh dược, linh mộc cùng một ít khoáng thạch quý hiếm mà trên Tư Đặc Ân đại lục cực kỳ hiếm thấy.
Những vật này đều bị Kiệt Sâm hái lấy, đương nhiên tuyệt đại đa số địa phương có được bảo vật đều có linh thú cường đại chiếm giữ, nhưng với thực lực của nhóm người Kiệt Sâm trên đường chỉ cần chú ý cẩn thận nên không có gì nguy hiểm.
Thời gian từng ngày trôi qua, sau khi Y Mẫu hấp thu xong mộc hệ pháp tắc chi trụ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm, chỉ sau vài ngày đã khôi phục lại thực lực, hồi phục lại cửu giai trung cấp, lần nguy cơ sinh tử này càng làm tâm cảnh của hắn đạt được cảm ngộ không bình thường, cộng thêm mộc hệ pháp tắc cảm ngộ của A Nhĩ Phất Lôi Đức Sâm hơi có chút khác biệt với hắn, đem cả hai dung hợp, kể từ đó thực lực hắn càng thêm có đột phá, đạt tới cửu giai trung cấp đỉnh phong, xem như nhờ họa được phúc.
Cảm nhận được một phương hướng truyền tới uy áp, nhóm người Kiệt Sâm đi thẳng về phía trước, rốt cục sau khi bốn người phi hành được nửa tháng, một tầng màng mỏng lóe ra hào quang nhu hòa trong suốt đột nhiên xuất hiện ngay trước mặt họ.
← Ch. 1396 | Ch. 1398 → |