← Ch.1439 | Ch.1441 → |
Hô!
Sau một khắc, đại lượng công kích cường đại của Hắc Ám Vương Long Thú bao trùm hết thảy, nếu như chậm một chút, Kiệt Sâm cả người sẽ phải đối mặt với công kích của hơn mười đầu Hắc Ám Vương Long Thú.
Trong lúc phi hành, Kiệt Sâm nhanh chóng lấy ra hai bình Linh Dược tề tản ra linh lực chấn động cường đại, rất nhanh đổ vào trong miệng.
Một cổ lực lượng cường đại không cách nào hình dung nhập vào cơ thể, tốc độ Kiệt Sâm lập tức tăng vọt một phần năm, như một ánh sao xẹt qua phía chân trời, bắn về phía ngọn núi màu đen kia.
Nếu như số lượng của Hắc Ám Vương Long Thú chỉ vẹn vẹn có tầm mười đầu như vậy thì Kiệt Sâm cũng đã thoát khỏi nguy hiểm rồi, như trên bình nguyên này rậm rạp chằng chịt ít nhất hơn một ngàn đầu Hắc Ám Vương Long Thú, Kiệt Sâm vừa mới tránh thoát hỏi công kích của hơn mười đầu Hắc Ám Vương Long Thú, lại có vài chục đầu Hắc Ám Vương Long Thú từ tám phía mặt đất vọt tới.
- Ah!
Kiệt Sâm rống giận, trong cơ thể Tứ đại linh châu điên cuồng vận chuyển, Linh Thần Quyết, Chiến Thần bí quyết đồng thời vận chuyển tới cực hạn, đẩy chiến lực của mình lên đến mức cao nhất.
Bất quá Kiệt Sâm lại không thi triển Sát Thần Lâm Thế trong Diệt Thần Sát Quyết, một là vì thi triển Sát Thần Lâm Thế cần phải có thời gian, dưới tình huống thế này, Kiệt Sâm căn bản không thể, mà là coi như thi triển Sát Thần lâm thế, một khi kiếm chém giết vài đầu, thậm chí gần mười đầu Hắc Ám Vương Long Thú, đối với chạy trốn của mình cũng không có trợ giúp gì lớn, ngược lại sẽ khiến mình lâm vào tuyệt cảnh càng sâu.
Oanh! Oanh! Oanh!...
Kiệt Sâm một đường bay vút chạy thục mạng, trọng kiếm màu đen trong tay múa điên cuồng, không ngừng phun ra vầng sáng sáng chói, khí tức cường đại lan khắp như núi lửa phun trào, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc vang vọng trong Thiên địa.
- Đáng giận, cút ngay cho ta!
Kiệt Sâm gào thét, trong đoạn đường cũng không dài lắm này, Kiệt Sâm đã đánh chết ba đầu Hắc Ám Vương Long Thú, nhưng hắc ngọc áo giáp của hắn cũng bị công kích của đại lượng Hắc Ám Vương Long Thú oanh phá, hỏng mất.
Trường bào nghiền nát, máu tươi tung tóe ra.
Mộc Linh Châu trong cơ thể điên cuồng xoay tròn, Mộc hệ tánh mạng sức sống tuôn ra, Xuy xuy, da thịt văng tung tóe của Kiệt Sâm rất nhanh đã được chữa trị, đồng thời Thổ Linh Châu xoay tròn, bên ngoài thân Kiệt Sâm hắc ngọc áo giáp cũng lần nữa tạo thành.
Sau khi tấn cấp cửu giai cao cấp Thánh Linh sư, năng lực đặc thù mà Tứ đại linh châu mang đến cũng đã tăng trưởng trên diện rộng.
XÍU... UU!!
Ở trước mặt những Hắc Ám Vương Long Thú cao lớn như núi này, Kiệt Sâm tựa như một con cá linh hoạt, không ngừng né tránh bốn phía, đồng thời không ngừng tới gần ngọn núi màu đen kia.
Kinh sợ rống lên một tiếng, tiếng oanh minh đinh tai nhức óc, linh lực cường đại nổ mạnh, các loại thanh âm vang vọng trong thiên địa, trong thời gian cũng không lâu lắm, Kiệt Sâm đã đánh chết không dưới bảy tám đầu Hắc Ám Vương Long Thú, kích thương càng vô số, nhưng Kiệt Sâm cũng không dễ chịu gì, hắc ngọc áo giáp không biết sụp đổ đi mấy lần, trên người cũng hiện đầy miệng vết thương.
Đây là bởi vì những con Hắc Ám Vương Long Thú này hình thể cực lớn, mỗi một đầu đều dài đến tầm hơn mười trượng, cao tới hơn mười trượng, giống như một tòa núi nhỏ vậy, tuy rằng phạm vi công kích lớn, nhưng giữa lẫn nhau cũng khó tránh khỏi có rảnh ke hở, hơn nữa dưới sự trói buộc từ thủy không gian và cấm linh lĩnh vực của Kiệt Sâm nên mới được như thế, nếu không, vô luận là thể tích những Hắc Ám Vương Long Thú này có thu nhỏ lại, nếu không có sự trói buộc của thủy không gian, Kiệt Sâm nhất định khó có thể tránh né, trong chốc lát phải vẫn lạc.
Không những thế, tình huống hiện giờ của Kiệt Sâm lại càng không ổn, khoảng cách đến ngọn núi màu đen Kiệt Sâm mới phi hành được một phần tư, nhưng trên người Kiệt Sâm đã vết thương chồng chất, có chút lực bất tòng tâm rồi.
Rống!
Sát!
Sát!
Tiếng rống giận dữ tràn đầy sát ý lăng lệ ác liệt vang vọng trong thiên địa, vô số Hắc Ám Vương Long Thú gầm thét, móng vuốt sắc bén lớn như căn phòng, cái đuôi lớn dữ tợn như núi trụ, cái miêng khổng lồ như bồn máu hiện ra hàn mang, thậm chí còn có Hắc Ám Vương Long Thú trực tiếp dùng đầu cứng rắn, dùng thân thể cao lớn, vọt tới Kiệt Sâm, đại lượng công kích điên cuồng đánh về phía Kiệt Sâm.
- Không tốt!
Đồng thời vượt qua hơn mười đầu Hắc Ám Vương Long Thú theo từng phương hướng đánh về phía Kiệt Sâm, đỉnh đầu, dưới chân, phía trước, sau lưng, hai bên, cộng lại hơn mười đầu Hắc Ám Vương Long Thú, mỗi một kích tốc độ đều nhanh như tia chớp.
Kiệt Sâm thi triển thủy không gian đến mức tận cùng, thân hình chỉ kịp tránh đi vài đầu, đồng thời dùng trọng kiếm màu đen trong tay ngăn trở mấy đạo công kích, cuối cùng Chiến Thần tháp cũng từ mi tâm Kiệt Sâm bắn ra, chặn hai đạo công kích, mấy đạo công kích khác đồng thời đánh vào trên người Kiệt Sâm!
Bồng!
Hắc ngóc áo giáp đã đạt đến mức tận cùng trong chớp mắt đã nát bấy.
- Không tốt!
Số lượng cực lớn từ tám phía mặt đất bắn lên, như vô số mũi khoan điên cuồng trùng kích về phía Kiệt Sâm.
Va chạm cường đại giữa móng vuốt sắc bén, cái đuôi lớn khiến cho vài đầu Hắc Ám Vương Long Thú kia sau khi va chạm đều gào thét rãnh rả, mà Kiệt Sâm lại giống như một viên thủy tinh nhỏ dưới vô số lòng bàn tay lớn, thoáng một phát quẳng đi, da thịt bên ngoài thân Kiệt Sâm lập tức vỡ tan, máu tươi phun tung toé, Mộc hệ sinh mệnh hoạt lực trong cơ thể không ngừng lan khắp, thân thể Kiệt Sâm lấy tốc độ kinh người khôi phục lại.
- Không ngăn được nhiều nữa.
Kiệt Sâm trong miệng ho ra máu tươi, đôi mắt điên cuồng và lăng lệ ác liệt, căn bản bất chấp dừng lại chữa trị, không chút do dự tiếp tục bay vút về trước
Rống!
Đại lượng tiếng gầm điên cuồng vang lên sau lưng Kiệt Sâm, Kiệt Sâm quay đầu lại nhìn thoáng qua, hai tròng mắt những Hắc Ám Vương Long Thú kia đều lóe lên tia khát máu điên cuồng.
- Làm sao bây giờ?
Đang hăng hái bay vuốt, trong nội tâm Kiệt Sâm cảm thấy vô cùng lo lắng.
Hắn thật không ngờ, công kích của những Hắc Ám Vương Long Thú này sẽ điên cuồng như thế.
Cho dù lúc này cách khi chiến đấu không hề dài, nhưng cường độ chém giết so với lúc trước ở khu vực an toàn giao thủ với Ngải Kim Sâm phải hung hiểm hơn gấp cả trăm lần.
Hắc Ám Vương Long Thú, không giống với nhân loại, chúng lúc chiến đấu không có bất kỳ lùi bước, sợ hãi, có chăng chỉ là điên cuồng, khát máu, bạo ngược, hung tàn.
Thường thường vài đầu Hắc Ám Vương Long Thú đồng thời phát động công kích với Kiệt Sâm, bởi vì thể tích khổng lồ kia của chúng, một khi không đánh trúng Kiệt Sâm, móng vuốt sắc bén, cái đuôi lớn của chúng ngược lại sẽ va chạm với nhau, tạo thành móng vuốt sắc bén bị bẻ gẫy, cái đuôi lớn bị xé rách, máu tươi đầm đìa, nhưng bọn chúng lại không hề có chút ý định lùi bước, cũng không vì bản thân mình thương mà lảng tránh, ngược lại con trước ngã xuống, con sau đã tiến lên, không chút chùn bước, liều lĩnh phát động ra công kích mãnh liệt nhất.
← Ch. 1439 | Ch. 1441 → |