← Ch.1546 | Ch.1548 → |
- Chủ nhân, lần này cường giả xâm nhập Tư Đặc Ân đại lục gần ngàn người, trong đó mạnh nhất là một vị Nhật Diệu thiên thần dưới trướng Hắc Ám Thần Vương, ngoài ra còn có năm Nguyệt Huy thiên thần, mười mấy Tinh Diệu thiên thần, chỉ có điều khi thông qua truyền tống, mới truyền tống không được bao lâu không gian thông đạo kết nối cùng Tư Đặc Ân đại lục đã bị vỡ nát, toàn bộ cường giả tiến vào bên trong thông đạo đều chôn vùi trong không gian loạn lưu, chỉ có một phần nhỏ tiến được vào Tư Đặc Ân đại lục, trong đó mạnh nhất chính là Tát Kim Đặc Sâm đại nhân, là một Tinh Diệu thiên thần, ở dưới trướng của hắn cũng có ba thượng vị linh thần, mười mấy trung vị linh thần cùng hạ vị linh thần, ngoài ra cũng chỉ còn mười một người chúng ta mà thôi.
A Đức Khoa Khắc quỳ một gối dưới đất cung kính lên tiếng.
- Một Nhật Diệu thiên thần, năm Nguyệt Huy thiên thần, mười mấy Tinh Diệu thiên thần, may mắn lúc trước ta kịp thời tu bổ vị diện chi tâm, nếu không hậu quả...
Trong mắt Kiệt Sâm lập lòe tinh mang, thực lực cường đại như thế hắn tuyệt đối không khả năng ngăn cản, bất quá hiện tại hoàn hảo, chỉ còn lại một gã Tinh Diệu thiên thần.
- Chủ nhân, hiện tại Tát Kim Đặc Sâm đại nhân đã dẫn những người khác tiến vào Chư Thần Chiến Trường trong Linh Thú sơn mạch, tựa hồ nghe nói là vì muốn đi lấy một đồ vật nào đó mà năm xưa Đông Cực Thần Vương còn lưu lại bên trong.
- Đi Chư Thần Chiến Trường?
Ánh mắt Kiệt Sâm không khỏi ngưng tụ lại, không thể phủ nhận một trong năm đại thần tướng dưới trướng Đông Cực Thần Vương năm xưa Sát Thần Bố La Đặc thực lực cực kỳ cường đại, nhưng bởi vì nhiều năm tu bổ vị diện chi tâm nên bản thân hắn đã bị trọng thương, một Tinh Diệu thiên thần lại muốn xâm nhập nơi đó, trong nội tâm Kiệt Sâm lập tức hiện lên tia lo lắng.
- Không được, hiện tại Sát Thần Bố La Đặc đại nhân đang cực độ suy yếu, nếu để cho đám người Tát Kim Đặc Sâm tìm được chỉ sợ dữ nhiều lành ít!
Trong nội tâm Kiệt Sâm không nhịn được cả kinh.
- Chẳng những là Bố La Đặc đại nhân, hiện tại Khắc Lôi Nhã cũng ở trong Linh Thú sơn mạch, một khi sơn mạch thất thủ, Khắc Lôi Nhã cũng sẽ gặp phải nguy hiểm cực lớn!
Trong mắt Kiệt Sâm lập lòe tinh mang, vẻ mặt ngưng trọng, sau một khắc hắn lập tức đứng lên, trong nội tâm đã làm ra quyết định.
- A Đức Khoa Khắc, Ban Ni Ân, Bố Lỗ Nặc, ba người các ngươi lập tức cùng ta đến Linh Thú sơn mạch, những người còn lại đều ở lại chỗ này thủ hộ Linh Dược Sư Tháp!
Cũng không đợi mấy người Bỉ Tư Pháp Mỗ trả lời, Kiệt Sâm đã xé rách hư không hướng Linh Thú sơn mạch lao nhanh.
- Dạ, chủ nhân!
Ngay lúc Kiệt Sâm xuất phát ba người A Đức Khoa Khắc cũng hóa thành ba đạo lưu quang đồng thời biến mất bên trong hư không.
- Ta phải tranh thủ thời gian quay về Linh Thú sơn mạch, Tát Kim Đặc Sâm là Tinh Diệu thiên thần, mặc dù có thể đối ứng với tứ phẩm trận pháp nhưng nghe theo lời nói của đám người A Đức Khoa Khắc, trong những nhân vật đẳng cấp Tinh Diệu thiên thần Tát Kim Đặc Sâm cũng thuộc về nhân vật đỉnh phong, tứ phẩm trận pháp chưa hẳn có thể đem hắn vây khốn...
Vừa bay nhanh trong lòng Kiệt Sâm vừa cẩn thận suy nghĩ thực lực của mình cùng đối phương, cau mày.
- Bất quá cũng may Tát Kim Đặc Sâm chưa chắc sẽ có lòng cảnh giác với ba người A Đức Khoa Khắc, đến lúc đó cho ba người nội ứng ngoại hợp cũng chưa chắc không thể đánh chết Tát Kim Đặc Sâm bên trong Linh Thú sơn mạch đi...
Trong lúc suy nghĩ, Kiệt Sâm vẫn nhanh chóng lao về hướng Linh Thú sơn mạch như tia chớp.
Tận sâu trong Linh Thú sơn mạch, trong hư không thần bí Chư Thần Chiến Trường.
Đây là một không gian âm trầm, trong thiên địa một mảnh tối tăm mờ mịt, dõi mắt nhìn về nơi xa bão cát như những đầu cự long gào thét tràn qua nơi hoang dã, gió lạnh thổi quét như đao cắt, xa xa một dãy núi nguy nga sừng sững, phảng phất như đầu man hoang cổ thú khổng lồ thời kỳ viễn cổ đang nằm trên dãy bình nguyên, tạo cho người cảm giác áp bách vô tận.
Nơi này là một phiến bí cảnh tận sâu trong Chư Thần Chiến Trường, năm đó đại lượng linh thần cường giả đến từ Thiên Thần Giới cùng cường giả bản thổ Tư Đặc Ân đại lục đã ở chỗ này xảy ra cuộc chiến đấu vô cùng thảm thiết, máu nhuộm trời cao, thân thể tan trong hoang nguyên, đại lượng thần uy khí tức cùng nguyên tố pháp tắc bao trùm khiến khu vực này trở nên sâm lãnh, biến đổi thành một mảnh không gian trầm lặng tĩnh mịch như cõi chết.
Mà giờ khắc này, bên trong bí cảnh vốn đã yên tĩnh vài vạn năm lại giống như tỏa sáng sinh cơ, bộc phát ra cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ.
Từng đạo thần hồng phiêu đãng trong hư không, tuyệt mỹ mà sát cơ lẫm nhiên, giống như ngũ sắc hà mang huyễn ảo mắt người, giống như một loài độc vật đang ẩn núp dưới cảnh sắc mỹ lệ che giấu răng nọc trí mạng của chính mình.
Oanh!
Một thanh âm oanh minh chấn động cửu thiên vang vọng không gian, trong ngũ quang thập sắc quang mang, hư không nứt vỡ, không gian chấn động, một cỗ ba động cực lớn trùng kích thiên không, uy áp cường đại chấn nhiếp cửu thiên thập địa, như ngày tận thế tiến đến làm cho người ta sợ hãi run rẩy không thôi.
- Bố La Đặc, năm đó ngươi dù sao cũng là một trong năm đại thần tướng dưới trướng Đông Cực Thần Vương, vậy mà dùng thủ pháp hèn hạ như thế đối phó chúng ta, có gan thì đi ra cùng ta một trận chiến!
Tận sâu trong khu vực hào quang mờ mịt bao phủ, một thanh âm gào thét như sấm sét vang vọng, mang theo vẻ khiêu kích cùng phẫn uất vô hạn.
- Ah...
Ngay sau đó là một tiếng gầm rú thê lương, bên trong hào quang nhân ảnh lảo đảo, nhưng theo tiếng hét đau đớn vang lên, một thân ảnh thoáng chốc nứt vỡ ra, máu tươi phun tung tóe đầy đất, thần thể do thần lực cứng rắn tạo thành giờ phút này thật giống như đậu hũ yếu ớt trực tiếp bị lực lượng quỷ dị trong hư không phá vỡ tiêu diệt, lực lượng cường đại lướt qua, thậm chí thần tắc mảnh vỡ sau khi người kia tử vong lưu lại cũng không biết đã văng đi nơi nào.
Hào quang lưu chuyển, đại đạo tung hoành, ngũ sắc quang mang không chút dừng lại hướng những nhân ảnh còn lại bắn tới.
- Bố La Đặc, có gan đi ra cùng ta một trận chiến!
Tiếng rống giận dữ lại vang lên lần nữa, đó là một thanh niên tóc vàng khí độ phi phàm mặc trường bào màu vàng, đầu đội quan khôi, dung mạo anh tuấn, chính là Tinh Diệu thiên thần Tát Kim Đặc Sâm đã theo thông đạo đi tới trên bầu trời Linh Sư Tháp trước đó.
Lúc trước nhìn hắn thần sắc cao quý, đôi mắt lạnh lùng ngạo nghễ thiên không, bễ nghễ hết thảy nhưng giờ khắc này đã sớm không còn vẻ ung dung nho nhã trước kia, hai con ngươi biến thành đỏ thẫm, thần sắc phẫn uất.
Vốn trong sự tưởng tượng của hắn trên Tư Đặc Ân đại lục căn bản không có cường giả nào mạnh mẽ, với thực lực Tinh Diệu thiên thần của hắn muốn hoàn thành nhiệm vụ thật sự là rất dễ dàng, sự thật cũng đúng như hắn suy nghĩ, sau khi tiến vào bên trong Linh Thú sơn mạch hắn căn bản không hề gặp được khó khăn chút nào, trực tiếp đánh thẳng vào tận sâu trong Chư Thần Chiến Trường năm xưa.
Nhưng ngay khi trong lòng của hắn còn đang vô cùng đắc ý, chuyện ngoài ý muốn lại phủ xuống, giống như có một thượng cổ thần trận nào đó bị khởi động, đại lượng ngũ sắc quang vụ ẩn chứa lực lượng khủng bố bao bọc lấy toàn bộ đội ngũ của bọn hắn, liên tục công kích đánh chết không ngừng.
← Ch. 1546 | Ch. 1548 → |