← Ch.1603 | Ch.1605 → |
Trong năm tháng dài đăng đẵng, chỉ hai mươi năm thật sự không xem vào đâu, nhưng đối với Kiệt Sâm mà nói lại là đoạn năm tháng thật lâu dài, trong hai mươi năm Kiệt Sâm không ngừng cảm ngộ kiếm đạo tuyệt học mà Kiếm Thần lưu lại, rèn luyện thân thể của mình, hấp thu linh khí trong thiên địa, củng cố Nguyệt Huy thiên thần cảnh giới, đồng thời tiến dần lên cảnh giới cao hơn.
Hai mươi năm thời gian Kiệt Sâm được trợ giúp của kiếm ý Kiếm Thần, từ lúc mới bước vào cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần đã không ngừng tiến về phía trước, đột phá, đạt tới Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, thành tựu như vậy nếu để cho người trong Thiên Thần Giới biết được, chỉ sợ đều sẽ cả kinh trợn mắt há hốc mồm, thần sắc hoảng sợ.
Dù sao hai mươi năm thời gian đối với bọn họ thật sự không dài, đối với dân chúng bình thường của Thiên Thần Giới mà nói có thể hoàn toàn củng cố cảnh giới Nguyệt Huy thiên thần đã là không tệ, nếu như có thể tiến bộ đạt tới trung kỳ đã xem là kinh thế hãi tục, nhân vật thiên tài, mà như Kiệt Sâm dùng hai mươi năm thời gian bước lên Nguyệt Huy thiên thần đỉnh phong, quả thật là vô cùng hiếm thấy.
Con đường tu luyện càng lên cao càng khó khăn, mỗi khi tiến thêm một bước nhỏ cũng càng thêm hà khắc đồng thời phải trả giá thật lớn.
Nhưng trong lòng Kiệt Sâm lại rất bình tĩnh, không cảm thấy có gì lạ lùng, tâm thần hắn phẳng lặng như nước, không có chút gợn sóng, dù sao Thiên Thần Giới quá mức rộng lớn, trong nội tâm Kiệt Sâm hiểu rõ tuy mình tiến triển kinh người nhưng trên đời này không thiếu thiên tài, không cần nói tới ai khác, chỉ là Kiếm Thần Mạc Tân chỉ hai mươi mốt tuổi tấn cấp Nguyệt Huy thiên thần, ba mươi tuổi tấn cấp Nhật Diệu thiên thần, bốn mươi tuổi đạt tới Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong, rõ ràng bản thân hắn cũng không cách nào so sánh.
Nhưng Kiệt Sâm không cân nhắc một việc, nhân vật như Kiếm Thần Mạc Tân trăm triệu năm cũng chỉ từng xuất hiện một người như thế mà thôi!
Bên trong kiếm trủng Kiếm Thần, thần dược chập chờn, tinh khí tỏa khắp, kiếm ý thâm thúy khổng lồ từ trong thân thể Kiệt Sâm chậm rãi tán dật, trong hư không tràn đầy khí tức kiếm khí, đại đạo của kiếm, khiếp sợ thế nhân.
Bảy thanh trường kiếm lơ lửng khắp thân thể Kiệt Sâm, hào quang quanh quẩn, vô cùng sáng lạn, giống như đã trở thành một bộ phận của thân thể hắn, cùng bổn mạng linh hồn Kiệt Sâm hoàn toàn kết nối lại cùng nhau.
Hai mươi năm thời gian Kiệt Sâm đã sớm tế luyện bảy thanh trường kiếm, đem bảy thanh kiếm tương liên cùng tâm linh bản thân, càng làm cho người giật mình chính là bảy thanh trường kiếm nhìn qua như chỉ đơn giản lơ lửng ở nơi đó, nhưng kiếm ý liên hệ quanh quẩn lẫn nhau, tạo thành một đại trận đặc thù, nhìn như vô cùng bình tĩnh nhưng bên trong giấu diếm sát cơ từng bước kinh tâm, chấn nhiếp cổ kim.
Đây chính là Thất Sát Tru Thần kiếm trận mà Kiếm Thần Mạc Tân sáng lập thời viễn cổ.
Trong hai mươi năm, Kiệt Sâm đã triệt để lĩnh ngộ Thất Sát Tru Thần kiếm trận, đã trở thành một bộ phận thực lực chân chính của bản thân hắn, điều này e rằng chính Kiếm Thần Mạc Tân cũng không thể ngờ.
Dù sao muốn triệt để khống chế Thất Sát Tru Thần kiếm trận, cũng không phải chỉ cần đem kiếm ý của Kiếm Thần lĩnh ngộ là được, nhất định phải có được tạo nghệ trận pháp vô cùng cường đại, cũng không phải chỉ là tam phẩm trận pháp đại sư hoặc tứ phẩm trận pháp tông sư là có thể, mà phải có cấp độ càng sâu sắc hơn nhiều.
Lúc trước khi lấy được Thất Sát Tru Thần kiếm trận, Kiệt Sâm chỉ là một tứ phẩm trận pháp đại sư đỉnh phong, khó khăn lắm mới xem như tiến vào phạm vi ngũ phẩm trận pháp, nhưng trong quá trình lĩnh ngộ Thất Sát Tru Thần kiếm trận, lĩnh ngộ của Kiệt Sâm trong trận pháp càng ngày càng sâu, cuối cùng đã đạt tới ngũ phẩm trận pháp đỉnh phong, miễn cưỡng tiến vào cảnh giới lục phẩm trận pháp.
Nói cách khác hiện tại Kiệt Sâm chỉ trong nháy mắt có thể bố trí ra ngũ phẩm trận pháp, dù là một ít lục phẩm sơ cấp trận pháp Kiệt Sâm cũng có thể thi triển, bố trí, thậm chí là phá giải.
Tại Thiên Thần Giới, đạt tới tam phẩm trận pháp có thể xưng là trận pháp sư, tứ phẩm trận pháp là tông sư, trở thành thượng khách của tất cả các thế lực lớn, về phần ngũ phẩm trận pháp cao thủ ở toàn bộ Thiên Thần Giới cũng sẽ không vượt qua số lượng năm ngón tay, lúc trước Kiệt Sâm miễn cưỡng đạt tới cấp độ này, mà từ lục phẩm trận pháp theo lời của Thiên Hải Chiến Thần trong toàn bộ Thiên Thần Giới ngoại trừ chính hắn sẽ không tìm thấy được người thứ hai.
Tuy Kiệt Sâm không rõ ràng lắm Thiên Hải Chiến Thần rốt cục thuộc thuộc về cao thủ của niên đại nào, nhưng cho dù thời đại có bao nhiêu phát triển, lục phẩm trận pháp đại sư tại Thiên Thần Giới cũng là trăm triệu năm khó gặp, nói cách khác, tạo nghệ trận pháp của Kiệt Sâm hôm nay đã đạt tới độ cao đệ nhất Thiên Thần Giới.
- Oanh!
Hai mươi năm thời gian trôi qua, Kiệt Sâm vốn khoanh chân ngồi nơi đó chuyên tâm tu luyện, giờ phút này lại đột nhiên mở mắt ra!
Hai đạo quang hồng trực tiếp xé rách thiên không, chỉ là ánh mắt nhưng giờ phút này phảng phất như bảo kiếm ra khỏi vỏ, thi triển một đạo kiếm quang tung hoành thập giới cửu châu, quét ngang vô địch.
Oanh long!
Kiệt Sâm đứng thẳng dậy, hư không rung động chao đảo, ngàn vạn kiếm ý tỏa khắp, hết thảy chung quanh giống như theo cử động của Kiệt Sâm mà run rẩy, ầm ầm rung chuyển.
Giờ khắc này toàn bộ kiếm trủng Kiếm Thần đều vang vọng oanh minh, vô số kiếm sơn không tự chủ được run rẩy lên, tựa hồ không chịu đựng được kiếm ý, ngàn vạn hào quang lập lòe, theo cử động của Kiệt Sâm chấn nhiếp thế gian.
Đây là kết quả khi bản thân cùng đại đạo dung hợp, mỗi một cử động đều ẩn chứa đại đạo quy tắc, cường đại khiếp người.
Hắc sắc trọng kiếm nắm trong tay, trải qua hai mươi năm dung hợp hắc sắc trọng kiếm đã hoàn toàn dung hợp cùng Thần Vương Chi Tâm tàn khuyết của viễn cổ Kiếm Thần, hai mươi năm tế luyện làm Kiệt Sâm cùng thanh kiếm có một loại cảm giác huyết nhục tương liên, giống như chính cánh tay mình, linh hoạt tự nhiên.
Cảm giác lạnh băng truyền vào trong đầu Kiệt Sâm, nhẹ nhàng vung lên, kiếm ý tràn ngập như muốn đem bầu trời đâm ra một lỗ thủng.
Kiếm ý mênh mông, kiếm khí xông lên trời, đôi con ngươi Kiệt Sâm thần quang nội liễm, thời gian dần trôi qua cả người hắn bắt đầu thay đổi biến thành thật bình thản, trên người không còn chút tia thần lực ba động, thật giống như một người bình thường, quay về phản phác quy chân.
Mảnh đất trống trước mặt Kiệt Sâm ba gốc thượng phẩm thần dược Kiếm Thảo theo gió chập chờn, tiểu thánh thụ ngay trung ương càng thêm sáng lạn long lanh, vầng sáng lưu chuyển, tràn đầy sinh cơ, hiển nhiên so với lúc trước khi Kiệt Sâm mới mang theo tiến vào Thiên Thần Giới tốt hơn rất nhiều, không còn chút vẻ uể oải bạc nhược ngày trước.
Càng làm Kiệt Sâm ngạc nhiên chính là trải qua hai mươi năm hấp thu cùng tiêu hao, ba gốc thượng phẩm thần dược Kiếm Thảo chẳng những không có vẻ bị xói mòn tinh khí, ngược lại sức sống bốn phía, tăng thêm thần vận.
Kiếm Thảo, danh như ý nghĩa, chính là linh dược ra đời từ kiếm ý, ba gốc Kiếm Thảo sở dĩ còn có thể đạt tới trình độ thượng phẩm linh dược bên trong kiếm trủng, hoàn toàn là vì đã sinh trưởng dưới đáy hồ kiếm ý, suốt trăm triệu năm được kiếm ý tẩy lễ mới có được thành tựu như hôm nay.
← Ch. 1603 | Ch. 1605 → |