← Ch.0160 | Ch.0162 → |
Đến chết hắn đều không rõ, trường kiếm trong tay mình quán thâu Thiên Linh Sư linh lực tại sao lại không đâm xuyên qua ngực của Kiệt Sâm. Cho dù là tường Nham Thạch hoa cương dày vài mét cũng từng bị hắn đâm lút cán cơ mà.
Hắn không rõ, chết không nhắm mắt!
Hắn nào biết đâu rằng, dùng thực lực Linh Sư hiện tại của Kiệt Sâm, cường độ thân thể đã đạt đến một cấp độ cực kì khủng bố, chỉ là cường độ thân thể thì có thể so với một gã cao cấp Tôn Linh Sư, gần như Hoàng Linh Sư, phòng hộ linh lực cùng với hai tay Kiệt Sâm ra sức kiềm chế xuống, hắn chỉ là một Thiên Linh Sư, tự nhiên khó có thể đâm vào.
Kiệt Sâm liều mạng trọng thương, Tông Linh Sư ở đằng kia sẽ đuổi tới trước mắt hắ trong chốc lát. Kiệt Sâm liền đánh chết hai gã Thiên Linh Sư, tỏ rõ tư duy kín đáo cùng dũng khí lớn mật vô cùng của hắn.
XÍU... UU! XÍU... UU!...
Kiệt Sâm vừa mới dùng một chưởng đánh chết tên Thiên Linh Sư kia thì hai đạo kiếm khí từ phía trước gào thét bổ về phía đầu và trái tim của Kiệt Sâm.
Sát khí cuồng bạo khiến cho lông tơ toàn thân Kiệt Sâm dựng lên, linh lực trong cơ thể lập tức bạo phát, Nham Thạch dưới chân thoáng chốc rạn nứt bụi mù tứ tán.
Phanh!!!
Kiệt Sâm chỉ có thể khó khăn lắm tránh đi chỗ hiểm, kiếm khí sắc bén hung mãnh hung hăng trảm vào ngực Kiệt Sâm.
Máu tươi bắn ra, một miệng vết thương hẹp dài lập tức xuất hiện trên ngực Kiệt Sâm, máu tươi uốn lượn xuống, linh lực cuồng bạo như giòi trong xương, nhanh chóng thẩm thấu vào ngũ tạng lục phủ, phá hư cơ bắp kinh mạch và thân thể Kiệt Sâm.
Tông Linh Sư không thể so với Thiên Linh Sư, một kích không ngờ quá cường hãn.
- Không tệ, không tệ, xem ngươi mới là một gã Linh Sư, lại có thể đánh chết hai thủ hạ của ta. Đạo linh hoàn thứ nhất của ngươi hẳn là tinh thần công kích nào đó, đạo linh hoàn thứ hai tựa hồ có thể tăng cường linh lực công kích. Bất quá cũng chỉ như thế mà hôi.
Tông Linh Sư che mặt bằng vải đen chậm rãi đi tới, hắn lạnh nhạt lên tiếng, ánh mắt lạnh lùng giống như ác lang đang nhìn con mồi.
- Là ai phái ngươi tới?
Linh lực trong cơ thể Kiệt Sâm bắt đầu khởi động, trúc thể linh dịch bên trong trọng lực thùy sức không ngừng tiến vào trong thân thể, chữa trị thân thể thân thể đang bị thương.
- Làm sao bây giờ?
Trong lòng Kiệt Sâm suy nghĩ nhanh chóng, Tông Linh Sư cấp bậc cao thủ tại Áo Lan Đa vương quốc đủ để trở thành đệ nhất cao thủ của một tòa thành thị, thực lực như vậy có thể xưng vương ở biên giới tung hoành đại lục.
- Ha ha, cái này thì...
- Chết!!!
Đột ngột, hai mắt Tông Linh Sư trợn lên, hắn lạnh nhạt lên tiếng, trường kiếm trong tay hào quang bắn ra bốn phía, từ trên không trung như lưu tinh trụy. Đối phó với Kiệt Sâm chỉ là một Linh Sư, không ngờ hắn lại dùng thủ pháp đột nhiên tập kích.
- Linh hồn chấn nhiếp!
Ngay tại đối phương xuất thủ lập tức công kích của Kiệt Sâm cũng bỗng dưng phát động.
Là một Linh Dược Sư theo trường phái kỹ thuật lưu, linh thức của Kiệt Sâm sớm đã quan sát hết thảy chi tiết của đối phương rõ ràng, bất kỳ sự biến hoá nào cho dù rất nhỏ trên thân thể đối phương cũng đều bị Kiệt Sâm nhất thanh nhị sở.
Linh hồn chấn nhiếp hoá thành gợn sóng vô hình như thiểm điện lướt tới vị Tông Linh Sư kia, một vòng bảo hộ cũng vô hình từ trong cơ thể vị Tông Linh Sư kia cũng bung ra cản trả linh hồn chấn chiếp của Kiệt Sâm ở bên ngoài.
- Bất hảo!
Sắc mặt Kiệt Sâm lập tức biến hoá, trên người đối phương có linh khí miễn trừ đối với tinh thần lực cho nên linh hồn chấn nhiếp không có tác dụng với hắn.
- Ha ha...
Người bịt mặt kia cười lạnh một tiếng, hai mắt toát ra hàn quang, trường kiếm trong tay lập tức nhắm ngay đầu Kiệt Sâm mà chém tới.
"Trọng lực không gian!" Kiệt Sâm vội vàng lui lại phía sau, linh lực cường đại trong cơ thể nhanh chóng truyền vào trong trọng lực thuỳ sức trên cổ tay, phạm vi hai mét xung quanh Kiệt Sâm, trọng lực đột nhiên tăng thêm gấp trăm lần.
Người bịt mặt kia chỉ cảm thấy trường kiếm trong tay đột nhiên trở nên nặng cả ngàn cân khó có thể linh hoạt khống chế được.
Mũi kiếm khó khăn lắm mới chém tới trước ngực Kiệt Sâm để lại trên ngực Kiệt Sâm một đạo vết thương thật dài.
- Phanh!
Kiệt Sâm xoay người tung ra một quyền oanh kích nặng nề lên ngực đối phương. Cảnh giới của Kiệt Sâm tuy không cao nhưng say khi phục dụng Cuồng Bạo linh căn thì lực lượng của cơ thể cũng vô cùng hung mãnh cho nên một quyền này cũng đủ đánh văng đối phương bay ra ngoài.
Một lọ dược tề không biết Kiệt Sâm lấy ra từ lúc nào cũng theo đó hoá thành một đạo lưu tinh bắn thẳng về phía đối phương.
Kiếm quang lưu chuyển, bình dược tề kia lập tức bị người bịt mặt chém vỡ, ngay khi bình dược tề bị chém vỡ thì đại lượng chất lỏng màu xanh lá cây toả ra mùi tanh hôi vô cùng hoá thành sương mù bao phủ lên người bịt mặt.
- Độc?
Người bịt mặt khẽ kinh hô một tiếng nhưng trong lòng lại không hề hoảng hốt chút nào. Hắn cưỡng chế định trụ thân hình, sau đó huy kiếm cực nhanh, thân thể xoay tròn dùng kiếm quang bao bọc xung quanh cơ thể. Lúc này nhìn từ bên ngoài không thấy thân hình hắn đâu mà chỉ thấy một khối cầu tròn kín không khe hỡ.
Sương mù đầy trời liền bị kiếm quang ngăn cản bên ngoài không có một chút nào rơi vào lên người người bịt mặt.
Kiệt Sâm xoay người lại, hướng tới một ngõ nhỏ gần đó lao đi như một tia chớp. Hiện giờ đang là ngay giữa ban ngày ban mặt giữa Vuong thành của Orlando vương quốc, chỉ cần thành vệ quân phát giác thì dù đối phương có là Tông Linh Sư cũng không thể hành động dễ dàng. Hơn nữa mục tiêu của đối phương chính là Kiệt Sâm, cho nên đối phương chắc chắn sẽ theo tiềm thức truy đuổi theo Kiệt Sâm mà không phải Vi Ân, do đó cũng có thể phần nào bảo trụ được tính mạng của Vi Ân.
Quả đúng như Kiệt Sâm dự liệu, tên bịt mặt kia lập tức búng người lên không, chân đạp liên tiếp vài cái đồng thời vung trường kiếm lên chém xuống người Kiệt Sâm.
Một màn làm cho tên bịt mặt giật mình là khi hắn vung trường kiếm lên chém xuống thì thanh kiếm vốn vô cùng cứng rắn lại đột nhiên trở nên yếu ớt như đậu hủ vỡ vụn ra thành từng khúc. Trong tay hắn thoáng chốc chỉ còn lại mỗi chuôi kiếm, đại lượng bạch vụ cùng với những tiếng xèo xèo từ trong những đoạn kiếm gãy nhanh chóng bốc lên hủ thực toàn bộ thanh kiếm.
Đám sương mù màu xanh lá cây kia không ngờ lại độc như vậy!
- Đáng chết...
Tên bịt mặt không khỏi phẫn nộ gầm lên, đồng thời trong lòng cũng không khỏi khiếp sợ. Thanh trường kiếm của hắn cũng không chỉ dùng sắc thép trải qua bách luyện tạo thành mà còn được khắc lên phù văn linh lực khiến cho nó trở thành một kiện linh khí cực ký hiếm gặp nhưng không ngờ vừa tiếp xúc với chất độc màu xanh Kiệt Sâm phun ra đã bị ăn mòn hoàn hoàn! Nếu như trên người hắn dính phải thứ thuốc độc đó thì...
Một tiếng xé gió mạnh bạo truyền đến, tên bịt mặt phát lực, thoáng chốc đã hoá thành một đạo tàn ảnh như thiểm điện đuổi theo Kiệt Sâm. Chỉ mấy cái nhấp nhô hắn đã đuổi tới sau lưng Kiệt Sâm, tay phải vung lên, linh lực cuồng chuyển từ trên cao đập xuống.
← Ch. 0160 | Ch. 0162 → |