Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 1647

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 1647: Trắng Trợn Giết Chóc (2)
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


Bất quá Ai Tư cũng không thể thả nhóm người Kiệt Sâm rời khỏi, chuyện này do hắn làm ra, hiện tại đã nháo lớn, nếu hắn không ngăn trở nhóm người Kiệt Sâm rời đi đối mặt với hắn sẽ là trừng phạt vô cùng nghiêm khắc của tam đại gia tộc, thậm chí hắn sẽ gặp nguy hiểm tử vong, nếu bắt được nhóm người Kiệt Sâm, tuy không thiếu trách phạt nhưng còn không đến mức nhất định phải chết.

- Sưu! Sưu! Sưu!

Ngay lúc Ai Tư vừa xuất hiện, xa xa nhiều đội chiến sĩ tuần tra đều nhanh chóng chạy tới, nhìn thấy Ai Tư mỗi người đều vô cùng cung kính.

- Thống lĩnh đại nhân!

Các đội chiến sĩ tuần tra giống như lâm đại địch, ngay lập tức đã tụ tập hơn trăm người, hơn nữa xa xa còn có đại lượng chiến sĩ đang hướng nơi này chạy tới.

- Đem ác đồ sát hại chiến sĩ Lôi Đình Đảo bao vây cho ta!

Ai Tư quát lên.

Theo lời nói của hắn rơi xuống, một đoàn chiến sĩ tuần tra lập tức vây kín nhóm người Kiệt Sâm, các du khách chung quanh nhìn thấy cảnh tượng như vậy vội vàng đều thối lui ra xa.

Nhìn thật nhiều chiến sĩ tuần tra đang bao vây, chân mày Kiệt Sâm không khỏi có chút nhíu lại.

- Mấy người các ngươi ngoan ngoãn cùng ta quay trở lại tổng bộ, nếu như cãi lời, giết chết bất luận tội!

Thanh âm Ai Tư lạnh lùng vang lên lần nữa, theo lời nói của hắn rơi xuống, càng ngày càng nhiều huyết văn khải giáp chiến sĩ cũng chậm rãi tiến về phía trước.

- Đây là tác phong của Lôi Đình Đảo các ngươi? Không cần hỏi xanh đỏ đen trắng, nguyên một đám đi lên liền ngậm máu phun người?

Khóe môi Kiệt Sâm hiện lên tia cười lạnh.

- Xem ra các ngươi không muốn đầu hàng, ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, có lẽ còn tia sinh cơ, nếu không giết không tha!

Ai Tư lạnh lùng lên tiếng, cảm thụ được chung quanh càng ngày càng nhiều chiến sĩ chạy đến, trong lòng của hắn cũng đã cảm thấy an tâm hơn.

- Ngươi nói nhảm nhiều như vậy, là do người của các ngươi xuất thủ trước mà còn biến thành có lý rồi hả? Lại nói nhảm, lão tử giết luôn cả ngươi!

Long Tháp Tư nhìn Ai Tư quát lớn, ánh mắt hung hoành.

- Đã như vậy, bắt lấy bọn hắn cho ta, nếu như có phản kháng, giết chết không tha!

Đôi mắt Ai Tư thoáng nheo lại, chợt quát lớn.

Các chiến sĩ hiển nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, ngay khi Ai Tư vừa hạ lệnh toàn bộ chiến sĩ lập tức động, một đám người hướng nhóm người Kiệt Sâm ra tay nhanh như thiểm điện, vũ khí trong tay bọn họ hào quang lóng lánh, sát cơ lẫm nhiên, hiển nhiên căn bản không hề có chút ý tứ bắt giữ nhóm người Kiệt Sâm mà vừa ra tay liền dùng sát chiêu, chuẩn bị đánh chết tất cả bọn họ.

- Oanh!

Một cỗ khí cơ làm người sợ hãi thoáng chốc phóng lên trời, hơn trăm tên chiến sĩ phảng phất như đàn châu chấu từ khắp bốn phương tám hướng phóng tới chỗ nhóm người Kiệt Sâm đang đứng.

Sắc mặt Kiệt Sâm bỗng nhiên trầm xuống, quát lớn:

- Động thủ!

- Ha ha, toàn bộ cút ngay cho ta!

Theo lời Kiệt Sâm rơi xuống, Long Tháp Tư là người đầu tiên đi ra, chiến chùy trong tay hướng một mảng khu vực lớn trước mặt quét qua.

- Oanh long long...

Dùng Long Tháp Tư làm trung tâm, chiến chùy trong tay hắn mạnh mẽ phun dũng một cỗ hỏa diễm thần lực, quét ngang một mảng lớn khu vực ngay trước mặt hắn, khoảng chừng hai mươi tên chiến sĩ tuần tra bị cỗ hỏa diễm thần lực kia quét trúng.

Những chiến sĩ kia mỗi người đều có thực lực Nguyệt Huy thiên thần, ở bên ngoài đều là người tiếng tăm lừng lẫy, nhưng bị một chiêu quét ngang của Long Tháp Tư chẳng khác gì một người khổng lồ tay cầm vũ khí đối mặt mấy chục đứa bé tay không tấc sắt, một kích quét qua, hai mươi tên chiến sĩ phát ra tiếng gầm rú thê lương, thân hình rạn nứt thiêu đốt, đồng thời toàn thân như bị xe hạng nặng đụng trúng, văng ngược ra ngoài trùng trùng điệp điệp quẳng ra xa xa.

Phía trước Kiệt Sâm có Long Tháp Tư ngăn cản, ở sau lưng Kiệt Sâm, Ba Xá Mỗ vẫn luôn không hề nhúc nhích lại đột nhiên cử động.

- Choang...

Chiến đao vẫn luôn đeo ngay sau lưng của hắn giờ phút này rốt cục ra khỏi vỏ, đại đao dài tới một thân người run run trong hư không, trong đôi mắt Ba Xá Mỗ tăng vọt tinh mang, một thanh thổ hoàng sắc đao ảnh dài hơn mười trượng xuất hiện ngay trong hư không, khí tức đáng sợ tràn ngập, ngay lưỡi đao xuất hiện tia tia vết nứt không gian.

- Chết đi!

Tiếng rống giận dữ lôi đình vang vọng thiên không, Ba Xá Mỗ cầm trường đao trong tay hướng đám chiến sĩ hung hăng một đao bổ tới.

- Oanh!

Trường đao đi qua, màn trời khắp bốn phía đều bị đao mang cực lớn bao trùm, đao mang ẩn chứa thần lực khủng bố phóng lên trời, toàn bộ những chiến sĩ chỉ bị kình khí đao mang trùng kích trúng đều lập tức đánh văng ra khắp bốn phía, miệng phun máu tươi, khải giáp trên người vỡ ra từng khúc, không còn lưu lại, mà đáng thương cho hai mươi tên chiến sĩ bị đao mang trực tiếp đánh trúng lập tức hóa thành huyết vũ đầy trời.

Đao mang chém giết thật nhiều người, trực tiếp bắn tới chân trời, đem hư không đánh vỡ ra một lỗ thủng không gian màu đen thật lớn, xuất hiện ngay trong ánh mắt những du khách trên Lôi Đình Đảo.

Chỉ một thoáng, toàn bộ hơn trăm tên chiến sĩ xông về hướng nhóm người Kiệt Sâm kẻ chết thì chết, kẻ tổn thương thì tổn thương, máu tươi cùng phần sót lại của những chân tay bị cụt phun đầy khiến người người đều sợ hãi.

- Cái gì? Lão giả kia không ngờ cũng là một Nhật Diệu thiên thần cường giả?

Nhìn thấy một màn này, ánh mắt Ai Tư nhìn qua Ba Xá Mỗ cũng run lên, đối phương vốn đã có ít nhất hai Nhật Diệu thiên thần trung kỳ cường giả, lại không nghĩ tới xuất hiện thêm một người, không ngờ thực lực cũng không kém gì hai người trước đó.

Ánh mắt Ai Tư sợ hãi nhìn qua Xích Ký cùng Tác La Tư đứng bên cạnh Kiệt Sâm, trong hai người này có thể còn ẩn giấu tuyệt thế cường giả nữa hay không?

- Không tốt!

Ngay trong ánh mắt tràn đầy sợ hãi của Ai Tư, đột nhiên hắn nhìn thấy Long Tháp Tư vung vẩy cự chùy hướng chỗ của hắn hung hăng vọt tới.

- Là do chính ngươi hạ mệnh lệnh? Chết đi cho ta!

Vẻ mặt Long Tháp Tư dữ tợn quát lên, miệng mở to, hướng Ai Tư một búa trùng trùng điệp điệp bổ tới.

Thần lực đáng sợ sôi trào, một cỗ khí tức làm người hít thở không thông trực tiếp tuôn về hướng Ai Tư.

- Thống lĩnh đại nhân!

Mười tên chiến sĩ đứng bên cạnh Ai Tư nguyên một đám vọt tới trước mặt hắn, đồng thời cùng giơ cao vũ khí trong tay muốn ngăn lại công kích của Long Tháp Tư.

- Chết!

Ánh mắt Long Tháp Tư phát lạnh quát.

- Bồng!

Cự chùy trùng trùng điệp điệp đập xuống, phảng phất như vỗ trúng mặt nước, một cỗ ba động vô hình dọc theo địa phương bị chùy đập xuống nhộn nhạo lan tràn ra.

- Phốc xuy...

Hơn mười tên chiến sĩ mưu toan ngăn cản bị cỗ lực lượng đáng sợ kia đánh xuống trực tiếp hóa thành một đống bùn máu, thế đi của cự chùy trong tay Long Tháp Tư không giảm, tiếp tục hung hăng đánh thẳng tới Ai Tư.

- Thật quá kiêu ngạo, thật nghĩ ta sợ ngươi hay sao!

Ánh mắt Ai Tư hung hãn, trong tay bỗng dưng xuất hiện một cây hắc sắc trường thương, trường thương run run trong hư không, lập tức hóa thành một đầu hắc sắc nộ long gầm thét phóng về hướng Long Tháp Tư.

- Chết cho ta!


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-1687)