← Ch.1681 | Ch.1683 → |
- Hô...
Kiệt Sâm đáp xuống trước mặt tộc trưởng Thánh Tộc.
- Đa tạ đại nhân cứu mạng!
Giờ khắc này toàn bộ tộc nhân Thánh Tộc đều vội vàng quỳ lạy, trong nội tâm tràn đầy lòng cung kính đối với Kiệt Sâm.
- Mời đứng lên!
Kiệt Sâm vung tay, hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc lập tức cảm giác có cỗ thần lực vô hình nâng bọn họ đứng dậy.
- Hiện tại kỳ thật chúng ta còn chưa được an toàn, Bắc Vũ Thần Vương kia tuyệt đối sẽ không bỏ qua, tuy hiện tại hắn ở thật xa nhưng tin tưởng dùng thực lực của hắn không bao lâu nữa sẽ đuổi tới, các ngươi mau nhanh thu dọn đồ đạc, chúng ta rời khỏi nơi này trước.
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng nói.
- Kiệt Sâm đại nhân, chúng ta không thể đi!
Nhưng vào lúc này Lỗ Mã Nhĩ trưởng lão được Kiệt Sâm cứu ra từ tay Lôi Vẫn Thần Vương lại đột nhiên lên tiếng.
- Không thể đi, vì sao?
Chân mày Kiệt Sâm không khỏi nhíu lại.
- Đại nhân, hiện tại công chúa điện hạ hóa thành bản thể, muốn phục sinh lần nữa phải ngâm mình trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, mà thần thủy của Sinh Mệnh Chi Tuyền chỉ có vương tộc mới có thể thi triển bí pháp mang theo, hiện tại vương tộc Thánh Tộc chỉ còn lại một mình công chúa điện hạ, cho nên...
Lỗ Mã Nhĩ lo lắng nói.
- Là như vậy sao?
Kiệt Sâm nhướng mày:
- Dẫn ta qua nhìn xem!
Đoàn người hướng vào bên trong bộ lạc Thánh Tộc đi tới, bên trong bộ lạc tùy ý có thể thấy được thần dược sinh trưởng khắp nơi, nếu là trước kia Kiệt Sâm nhìn thấy được nhiều thần dược như thế khẳng định vô cùng mừng rỡ, muốn xem xét qua một chút, nhưng hiện tại Kiệt Sâm thật sự không có tâm tình.
Sau một lát bên trong một mảnh dược điền của bộ lạc Kiệt Sâm cảm nhận được một cỗ sinh mệnh khí tức vô cùng nồng đậm, linh dược sinh trưởng trong phiến dược điền đều là thượng phẩm thần dược mọc thành từng phiến từng phiến, tận sâu trong dược điền có một dòng suối, dòng suối nhẹ nhàng chảy xuôi, đường kính ước chừng hơn trăm thước, cũng không biết từ đâu tuôn ra, chỉ là nước suối không ngừng chảy tràn, nhìn qua vĩnh viễn không khô kiệt.
- Nước suối này...
Kiệt Sâm tiến lên một bước, chạm tay vào dòng suối, ngay lập tức một cỗ tinh khí sinh mệnh hoạt lực rót vào bên trong thân thể Kiệt Sâm, nhưng tuy tinh khí thật sự nồng đậm nhưng đối với thiên thần cường giả lại không có bao nhiêu tác dụng, chỉ có người của Thánh Tộc mới có thể dùng để tăng cường tu vi.
- Tộc trưởng, phải làm sao mới có thể phục sinh cho Lam Nguyệt Cổ Sâm?
Kiệt Sâm hỏi thăm.
- Đại nhân, kỳ thật rất đơn giản, người của Thánh Tộc chúng ta sau khi vẫn lạc sẽ hóa thành linh dược, kỳ thật cũng chưa chết, chỉ là sinh mệnh lực khô kiệt nên chỉ cần đem công chúa điện hạ đặt vào bên trong Sinh Mệnh Chi Tuyền, làm cho nàng tự chủ hấp thu sinh mệnh lực bên trong nước suối, đợi khi sinh mệnh lực khôi phục thì sẽ phục sinh.
Kiệt Sâm trao đổi qua cùng tộc trưởng Thánh Tộc mới biết được nguyên lai người của Thánh Tộc phục sinh đơn giản như thế.
Lúc này Kiệt Sâm cũng không có chút do dự, trực tiếp đem tiểu thánh thụ lấy ra khỏi Chiến Thần Tháp, sau đó đặt vào giữa Sinh Mệnh Chi Tuyền.
- Ông!
Lam Nguyệt Cổ Sâm biến thành thánh thụ vừa mới ngâm vào giữa Sinh Mệnh Chi Tuyền, đại lượng sinh mệnh tinh khí điên cuồng dũng mãnh tràn tới, mà sinh mệnh khí tức bên trong thánh thụ cũng dùng tốc độ kinh người nhanh chóng tăng lên.
- Bốn mươi chín ngày sao?
Bên cạnh Sinh Mệnh Chi Tuyền, Kiệt Sâm nhìn qua thánh thụ đang mạnh mẽ sinh trưởng xanh tươi trong nước, nhíu mày.
Từ chỗ tộc trưởng Thánh Tộc mới biết được Lam Nguyệt Cổ Sâm là vương tộc Thánh Tộc, muốn phục sinh phải trải qua bảy bảy bốn mươi chín ngày ngâm mình trong nước mới có thể hoàn toàn khôi phục lại hình người, thế nhưng đối với mọi người mà nói, bọn họ có được bốn mươi chín ngày thời gian sao?
Từ chỗ Lôi Vẫn Thần Vương, Kiệt Sâm cũng biết được Thần Vương muốn đi xuyên đại lục tốc độ thật sự rất nhanh, lúc trước sở dĩ Lôi Vẫn Thần Vương có thể nhanh chóng đi tới ngăn chặn hắn ngoài nguyên nhân là do bản thân Kiệt Sâm đang ở tại Lôi Đình Hải, mà bản thể Thần Vương đúng lúc ở ngay gần bên, bằng không cũng không đến chặn đường hắn nhanh như vậy.
Hiện tại Ngạc Mộng chiểu trạch vốn là địa vực nằm giữa địa vực của Đông Cực Thần Vương, Bắc Vũ Thần Vương cùng Thiên Vân Thần Vương, nhưng từ sau khi Đông Cực Thần Vương vẫn lạc, địa vực đã bị mấy Thần Vương khác chiếm lĩnh, nhưng Bắc Vũ Thần Vương muốn chạy tới cũng phải cần hao phí thời gian.
Chỉ là Kiệt Sâm cũng không biết Bắc Vũ Thần Vương cần bao lâu thời gian mới đến, một khi Lam Nguyệt Cổ Sâm còn chưa kịp phục hồi thì đối phương đã đến, như vậy Lam Nguyệt Cổ Sâm sẽ gặp phải nguy hiểm.
Nhưng Kiệt Sâm bọn họ lại không thể rời đi, dù sao Lam Nguyệt Cổ Sâm phải ở lại nơi này mới có thể hấp thu Sinh Mệnh Chi Tuyền.
- Được rồi, hết thảy xem thiên mệnh thôi, ta chỉ có thể cố gắng tăng nhanh thực lực của mình trong thời gian này.
Kiệt Sâm cắn răng, mạnh mẽ hạ quyết tâm.
Tận sâu trong Ngạc Mộng chiểu trạch, bên trong nơi ở của Thánh Tộc, Kiệt Sâm đã bắt đầu bế quan.
Mà hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc cũng không rời đi, vì muốn công chúa bọn họ có thể nhanh chóng phục sinh, mỗi ngày đều kề cận bên cạnh Sinh Mệnh Chi Tuyền, mỗi ngày đều truyền thật nhiều sinh mệnh tinh khí vào trong suối nước.
- Hoa lạp lạp...
Bổn nguyên sinh mệnh lực lượng của hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc được nước suối tẩy rửa, chuyển hóa thành năng lượng nguyên thủy nhất, sau đó cùng sinh mệnh khí tức bên trong Sinh Mệnh Chi Tuyền ngưng tụ cùng một chỗ, trở thành một cỗ năng lượng tinh thuần.
- Phốc!
Còn có một ít Thánh Tộc nhân nhỏ tuổi, tranh thủ hái thần dược dùng linh dược kỹ thuật đặc thù của Thánh Tộc đem thần dược luyện chế thành linh dược tinh khí, bỏ vào bên trong Sinh Mệnh Chi Tuyền.
Từng mảng lớn thần dược bỏ vào trong suối nước, bên trong yếu nhất cũng là hạ phẩm thần dược, đại đa số chính là trung phẩm thần dược, còn có đại lượng thượng phẩm thần dược ngày đêm đầu nhập vào, tạo thành một mảnh mây mù linh khí linh dược tận sâu trong Ngạc Mộng chiểu trạch.
Từng tia linh khí tinh dược không ngừng được bỏ xuống, đã trở thành một khung cảnh mỹ luân mỹ hoán.
Thời gian từng ngày trôi qua, thoáng chốc đã qua bốn mươi chín ngày, chuyện mà Kiệt Sâm vẫn một mực lo lắng rốt cục không xảy ra.
Ngày hôm nay Kiệt Sâm đã sớm chờ đợi bên cạnh Sinh Mệnh Chi Tuyền, đang nhìn chăm chú vào Lam Nguyệt Cổ Sâm ngâm mình trong suối nước.
Trải qua thời gian dài hấp thu, vốn thánh thụ chỉ cao chừng ba tấc hiện tại đã cao hơn mười trượng, thất thải hào quang lưu chuyển, từ trên không trung buông rũ xuống, hơn ngàn tộc nhân Thánh Tộc tuy hao tổn thật nhiều năng lượng suốt bốn mươi chín ngày nhưng nhìn qua chẳng những không hề có vẻ suy sút ngược lại còn tăng trưởng.
Như trưởng lão Thánh Tộc Lỗ Mã Nhĩ vốn chỉ là Nhật Diệu thiên thần đỉnh phong thực lực nhưng hiện tại đã đột phá tới Nhật Diệu thiên thần vô địch.
Bởi vì những ngày này được đại lượng linh dược tinh khí ảnh hưởng, cộng thêm cả trăm năm ở bên trong Chiến Thần Tháp tu luyện, năm người Xích Ký cũng không ngoài dự tính tấn cấp tới cảnh giới Nhật Diệu thiên thần vô địch.
← Ch. 1681 | Ch. 1683 → |