← Ch.0177 | Ch.0179 → |
Trong suy nghĩ của Ba Tư Tháp Đức, Lôi Áo khẳng định sẽ lo lắng La Tỉ Ni Áo cuồng tính đại phát, giết chóc lung tung, sau đó tự mình bước ra ứng chiến, nhưng biểu hiện hiện tại của Lôi Áo lại vượt qua tầm dự liệu của Ba Tư Tháp Đức.
- Ha ha, tiểu tử, nhìn ngươi gầy gầy nhỏ nhỏ, không biết có thể chịu được một kiếm của đại gia ngươi không.
La Tỉ Ni Áo mặc kệ người hai bên trong lòng đang nghĩ gì, chỉ cần có chiến đấu là hắn vô cùng hưng phấn, đến trước mặt Lôi Nặc, giơ mạnh cự kiếm trong tay, định bổ xuống đầu Lôi Nặc.
- Ông...
La Tỉ Ni Đức nhếch miệng cười, cự kiếm vận hành quá nhanh sản sinh động năng, khiến không khí xung quanh không chịu được cũng phải rung động.
Nhưng hắn vẫn chưa sử dụng toàn lực, thậm chí đến linh lực trên cự kiếm cũng không có bao nhiêu, trong mắt hắn, kẻ gầy gầy yếu yếu trước mặt, chỉ cần một đòn tùy ý của mình là có thể đánh bại đối phương trong nháy mắt, căn bản không cần lực khí.
Cự kiếm chém xuống trong chớp mắt, La Tỉ Ni Áo đã có thể tưởng tượng ra, bộ dạng đối phương trở thành một đống thịt nát dưới cự kiếm của mình.
- Hình ảnh máu tươi văng ra từ trong cơ thể, thật thú vị biết mấy!
La Tỉ Ni Áo không tự chủ được liếm liếm môi, trong mắt toát ra hung mang của một con dã thú!
Tất cả hộ vệ và thành vệ quân của Thác Đức gia tộc khoảng khắc đó đều nín thở.
Đúng lúc này...
- Cút!
Một tiếng hét như sấm vang lên giữa sân, làm chấn động màng nhĩ của tất cả mọi người.
- Binh!
Mọi người thậm chí chưa kịp nhìn thấy cái gì, đã nghe thấy một tiếng động lớn vang lên trong sân, La Tỉ Ni Áo vốn dĩ hung mãnh vô cùng, như thiên giới hạ phàm lúc này đã bay lên cao.
Còn Lôi Nặc vốn dĩ bình thản đứng đó, bây giờ vẫn đứng im tại chỗ, tựa hồ như chưa từng động đậy.
- Ầm!
La Tỉ Ni Đức khó khăn khống chế cơ thể mình trong không trung, nặng nề đáp xuống, nham thạch dưới chân bị hắn dẫm lên, nhất thời rạn nứt.
- Cái này... gặp quỷ rồi...
Khoảng khắc ấy trong đầu tất cả mọi người chỉ có duy nhất một suy nghĩ này, không đợi họ kịp hồi lại thần từ trong chấn động, đã nghe thấy những tiếng răng rắc dày đặc vang lên giữa sân, tinh cương khải giáp trên người và trước ngực La Tỉ Ni Áo, nhanh chóng xuất hiện những đường rạn nứt, sau đó xoạt một tiếng, cả bộ khải giáp trong nháy mắt hóa thành vô số mảnh vụn, rơi xuống đất.
Một tia máu tươi, theo khóe miệng La Tỉ Ni Áo, lặng lẽ chảy xuống!
- Cái này... rốt cục đã xảy ra chuyện gì?
Tất cả những người có mặt trong lòng đều chấn động.
La Tỉ Ni Áo là vương quốc sát thần, một thân thực lực đăng phong tạo cực, vậy mà lại bị đánh lui trong nháy mắt, khải giáp vỡ vụn, thân thể bị thương, những người có mặt, thậm chí đến Lôi Nặc xuất thủ thế nào cũng không nhìn rõ.
- Không thể nào, không thể nào...
Á Bác hai mắt trợn tròn,
- Lôi Nặc này không phải mười tám năm trước thực lực đã bị phế rồi sao? Sao có thể mạnh như vậy?
Trong những người có mặt, cũng chỉ có Lôi Áo và Ba Tư Tháp Đức thân là cao cấp tôn linh sư là có thể nhìn rõ động tác Lôi Nặc, khoảng khắc cự kiếm trong tay La Tỉ Ni Áo rơi xuống, Lôi Nặc chỉ giơ một tay, sau đó tay phải đập lên ngực La Tỉ Ni Áo.
- Người này rốt cục là ai? Thác Đức gia tộc từ lúc nào xuất hiện cao thủ này?
Ba Tư Tháp Đức siết chặt nấm, trong lòng phát lạnh, thân thể không kìm được khẽ run lên.
Với tư cách là hai gia tộc đối lập, Ba Tư Tháp Đức biết rất rõ cao thủ trong Thác Đức gia tộc, Lạp Đế Căn gia tộc mấy năm nay quật khởi cực nhanh, đoạt danh xưng Áo Lan Đa vương quốc võ huân gia tộc với Thác Đức gia tộc, tổng cộng cũng chỉ có hai tôn linh sư.
Thác Đức gia tộc mặc dù là võ huân gia tộc kì cựu của vương quốc, trừ hoàng linh sư La Tư Đặc, tính cả Lôi Áo, cả gia tộc chỉ có ba tôn linh sư, hơn nữa, hai người kia đều là đê cấp tôn linh sư.
Hai đê cấp tôn linh sư đó, Ba Tư Tháp Đức đều biết, một là Thác Đức gia tộc trưởng lão, người còn lại là Thác Đức gia tộc tại ngoại quân đoàn trưởng.
Trong lúc tất cả mọi người còn đang chấn động...
- Rống!
Một tiếng gầm phẫn nộ vang lên từ miệng La Tỉ Ni Áo.
- Ngươi dám làm tổn thương ta, a, ngươi dám làm tổn thương ta.
Những đường linh lực hỏa hồng sắc ngùn ngụt dâng lên từ trên người La Tỉ Ni Áo, khí lãng nóng rực cuồn cuộn trong sân, khiến cho không khí cũng trở nên vặn vẹo.
Khoảng khắc này, hai mắt La Tỉ Ni Áo như hai hòn lửa đỏ rực, cự kiếm trong tay giơ cao, khuôn mặt bị cơn phẫn nộ làm cho vặn vẹo hình, cả người nhảy lên, như một con hỏa phụng trùng thiên.
- Xích viêm trảm!
Giữa không trung, vang lên thanh âm phẫn nộ của La Tỉ Ni Áo, hỏa diễm nuốt chửng cự kiếm trong tay tăng vọt trong giây lát, hóa thành một con hỏa long dài vài trượng, nhắm thẳng vào Lôi Nặc, ra sức chém đi. :
Một đòn lúc nãy, chỉ là La Tỉ Ni Áo chủ quan, còn bây giờ, La Tỉ Ni Áo bị thương trong phẫn nộ, đã tung ra thực lực mạnh nhất của mình.
- Sát!
La Tỉ Ni Áo hét lên giữa những tiếng ù ù, cả thiên địa bỗng nhiên trở nên đỏ rực, hỏa diễm trùng thiên.
- Muốn chết!
Lôi nặc lẳng lặng đứng đó, trên người đột nhiên toát ra những đường kim mang che chắn, khí lãng kim sắc vây quanh Lôi Nặc, trong kim quang, cả người Lôi Nặc ngưng tụ thành một thanh cự kiếm kim sắc, phón thẳng lên trời.
- Ầm!
Lôi Nặc hóa thành kim sắc kiếm hồng xông vào hỏa diễm cự kiếm đang chuẩn bị chém xuống của La Tỉ Ni Áo trong chớp mắt, một tiếng nổ lớn vang lên, xương cánh tay của La Tỉ Ni Áo trực tiếp bị lực chấn đến gãy răng rắc, cự kiếm không được giữ chắc, bay vào không trung.
- Không... không thể nào...
La Tỉ Ni Áo vốn dĩ vô cùng điên cuồng, trong mắt lộ ra một tia sợ hãi khó hiểu, nhưng đường kim sắc kiếm hồng đó chỉ chuyển hướng một tia, trực tiếp đâm xuyên vào ngực hắn!
- Bịch!
Thân thể La Tỉ Ni Áo từ không trung rơi xuống, quỳ trên đất, trên ngực hắn, một lỗ máu lớn đang điên cuồng phun thổ huyết dịch, nhuộm đỏ thanh thạch trên đường.
- Ngươi... rất mạnh... ta... chết... không oan!
La Tỉ Ni Áo đứt quãng nói ra mấy chữ, ánh mắt dần dần tối đi, thân thể đổ rầm về phía trước.
- Ầm!
Lúc này cự kiếm trong không trung mới nặng nề rơi xuống đất, một đầu cắm sâu vào trong nham thạch lát đường, cự kiếm kim loại vốn dĩ thẳng tắp, bây giờ biến thành một chiếc xích sắt xiêu xiêu vẹo vẹo.
- Trời ạ!
- Mạnh vậy sao!
Mọi người xung quanh sắc mặt đại biến, trong lòng vô cùng chấn động.
Một chiêu, chỉ dùng một chiêu, đã có thể đánh chết La Tỉ Ni Áo vương quốc sát thần trung cấp tôn linh sư!
Phải biết La Tỉ Ni Áo là trung cấp tôn linh sư, nhân vật đỉnh tiêm nhất của vương quốc, trong một số công quốc, có thể coi là cao thủ số một.
Nhưng trước mặt người trung niên kia, La Tỉ Ni Áo cho dù thi triển toàn bộ thực lực thì vẫn bị đánh bay vũ khí, sau đó bị giết chết, bá đạo vô cùng.
- Hoàng... hoàng linh sư...
Nhìn thấy Lôi Nặc lơ lửng trong không trung, không hề rơi xuống, trong đám người có người kêu lên thành tiếng.
← Ch. 0177 | Ch. 0179 → |