Vay nóng Tima

Truyện:Dược Thần - Chương 0346

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0346: Mượn nhẫn không gian trên người ngươi
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Lazada


Người đầu tiên bước vào quang mang thất sắc khảo hạch, tuyệt đối là người nguy hiểm nhất. Chỉ là với thực lực Lý Căn, có tư cách phản kháng sựsắp xếp của ba người kia hay không?

Lý Căn hít một hơi thật sâu, trực tiếp bước vào quang môn bảy màu.

Mọi người cứ tưởng quá trình khảo hạch sẽ rất mất thời gian, ai ngờ, chỉ một lúc sau...

Lý Căn sắc mặt có chút nhợt nhạt từ trong quang môn bước ra, mang theo một tia cuồng hỉ đè nén, trong tay là một thanh hỏa hồng sắc chiến đao, trên thanh chiến đao đó, chạm khắc một số linh căn tinh mỹ, chuôi đao, còn trạm một viên hỏa hồng sắc linh tinh, trên linh tinh đó lưu lộ ra năng lượng bành trướng, mang đến cho người ta một loại cảm giác bạo liệt.

- Đây là... huyền phẩm linh khí.

Bọn Đái Mẫu Lặc đều nhìn thấy chiến đao trong tay Lý Căn, miệng kinh hô ra tiếng.

Trên Tư Đặc Ân đại lục, đẳng cấp khí linh phân thành thiên, địa, huyền, hoàng tứ phẩm, mỗi phẩm lại phân thượng trung hạ tam cấp.

Trên thực tế, trên ý nghĩa thông thường khí linh đều là hoàng phẩm linh khí, huyền phẩm linh khí cực kì hiếm hoi, giá cả cũng tương đối đắt đỏ, cả đạiđịa, cũng chỉ có linh tượng sư ngũ giai tông sư cấp trở lên, mất một lượng lớn nguyên liệu quý giá mới có thể chế tạo ra.

Còn địa phẩm linh khí, cần phải thất giai linh tượng sư trở lên mới có thể chế tạo, lúc xuất thể, sẽ giống như hoàng cấp linh dược sư sản sinh thiên địa dị tượng, về phần thiên phẩm linh khí, không phải là cửu giai thánh tươngk sư tuyệt đối không thể chế tạo, cực kì ít ỏi.

Ở Hỗn Loạn chi lĩnh, cũng chỉ có Bội Lôi gia tộc Đái Mẫu Lặc sở hữu một thanh huyền phẩm hạ cấp linh khí linh mãng tiên không hoàn hảo, chỉ cóđiều lúc trước cùng Lôi Nặc chiến đấu, bị công kích mạnh nhất của Lôi Nặc Phá thiên chùy hủy hoại.

Nếu lúc đó huyền phẩm linh khí trong tay Đái Mẫu Lặc là hoàn hảo, cho dù Lôi Nặc là kim hệ linh sư khắc chế nó, cũng không thể hủy hoại một thanh huyền phẩm linh khí.

Một thanh linh khí cường đại, đủ khiến thực lực một linh sư răng lên một cấp bậc.

Bây giờ nhìn khí thế lưu lộ ta từ chiến đao trong tay Lý Căn, rõ ràng khác xa huyền phẩm hạ cấp linh mãng tiên của Đái Mẫu Lặc, chí ít cũng là huyền phẩm trung cấp linh khí trở lên.

- Lý Căn tộc trưởng, không biết linh khí trong tay ngươi là cái gì? Bên trong quang môn bảy màu có cái gì?

Bọn La Nạp Đức chăm chú nhìn Lý Căn.

- Đây là huyền phẩm thượng cấp linh khí Long viêm đao, trong quang môn không có gì nguy hiểm, chỉ là một mật thất, có thể lựa chọn chủng loại khảo hạch.

Lý Căn lên tiếng.

Hắn mặc dù rất phẫn nộ với hành vi phái mình làm đá thăm dò của bọn La Nạp Đức, nhưng bây giờ hắn có được Long viêm đao, thực lực tăng lên rất nhiều, mặc dù không hề thua kém trung cấp hoàng linh sư, nhưng dưới sự chèn ép của ba người La Nạp Đức, hắn vẫn không dám có chút thái độ.

- Xem ra bên trong không có nguy hiểm gì!

Bọn La Nạp Đức trong lòng yên tâm, nếu đến Lý Căn cũng có thể thông qua khảo hạch, vậy thì bọn họ không có lý do gì không thể thông qua.

Trong lúc chúng nhân chuẩn bị bước vào quang môn bảy màu, La Nạp Đức đột nhiên quay người nhìn Kiệt Sâm.

- Kiệt Tư đại sư, lát nữa chúng ta sẽ bước vào quang môn bảy màu này tiến hành khảo hạch.

La Nạp Đức cười tủm tỉm lên tiếng.

Đái Mẫu Lặc bên cạnh hai mắt sáng lên, hai người Hách Bá Đặc và Khắc Lạp Lạp cũng nhìn sang, còn Lý Căn thì đầy mặt nghi hoặc.

Kiệt Sâm nhìn La Nạp Đức trước mặt.

La Nạp Đức mỉm cười nói:

- Ta sợ bảo vật trong quang môn bảy màu quá nhiều, tại hạ hai tay cầm không hết, cho nên, muốn mượn nhẫn không gian trên người Kiệt Tư đại sư, đợi lát nữa khảo hạch kết thúc, sẽ đem nhẫn không gian trả lại cho đại sư ngươi, ngươi thấy thế nào?

Mượn nhẫn không gian đựng bảo vật, lát nữa sẽ trả lại cho mình.

Kiệt Sâm trong lòng băng lạnh, sao hắn lại không biết ý tứ trong lòng La Nạp Đức, đã mượn rồi, còn có khả năng trả không?

E rằng không những không trả, đến mạng cũng chẳng còn.

- Đương nhiên, ngươi có thể không cho mượn...

La Nạp Đức ha ha cười lớn nói:

- Nếu như vậy, e rằng ta đành phải lấy nhẫn không gian từ trên thi thể ngươi, nhưng, kì thực ta cũng không thích làm vậy.

Đi cả quãng đường, cuối cùng La Nạp Đức cũng lộ ra sự tà ác của mình.

Từ sau khi Lôi Nặc biến mất, La Nạp Đức bắt đầu rục rịch nhòm ngó những thứ trên người Kiệt Sâm, hắn biết trên người Kiệt Sâm có nhẫn không gian, tất cả linh dược tề và nguyên liệu trân quý mà Kiệt Sâm thắng được ở trung tâm giao dịch các đại gia tộc, tựa hồ đều được cất giữ trong nhẫn không gian.

- La Nạp Đức đại trưởng lão, sao ngươi có thể bắt nạt một tiểu bối như vậy...

Khắc Lạp Lạp tiến lên hai bước, lên tiếng nói.

- Câm miệng!

La Nạp Đức mặt đầy phẫn nộ quay đầu, thần sắc hung dữ:

- Hách Bá Đặc đại trưởng lão, nhờ ngươi quản lý tốt tiểu bối của Bối Lạp gia tộc các ngươi, nếu không, ta sẽ không ngại thay ngươi dạy bảo.

- Khắc Lạp Lạp, lui xuống cho ta!

Hách Bá Đặc trợn mắt lạnh lùng nói với Khắc Lạp Lạp.

Khắc Lạp Lạp thoáng ngây người, quay sang nhìn Hách Bá Đặc, cuối cùng vẫn bất đắc dĩ lui về phía sau.

Hách Bá Đặc đương nhiên hiểu ý tứ La Nạp Đức, sau khi quát Khắc Lạp Lạp lui về, cùng Đái Mẫu Lặc hai người cũng tiến lên, chuyện tốt này, đương nhiên người thấy có phần.

Lúc này Lý căn đương nhiên cũng hiểu phát sinh chuyện gì, mắt thấy Lôi Nặc rất có khả năng đã chết trong Kim Thông Điện, bọn La Nạp Đức đương nhiên sẽ dòm ngó đến Kiệt Sâm.

Lý Căn do dự một lúc, không biết ma xui quỷ khiến thế nào lại không tiến lên cùng bọn Hách Bá Đặc, mà lùi một bước sang bên.

- Kiệt Tư đại sư, kì thực ta rất hiếu kì, ngươi từ đâu đến?

Đái Mẫu Lặc mặt nở một nụ cười lạnh:

-Trước đây còn có Lôi Nặc lẵng nhẵng đi theo ngươi, bây giờ xem còn có ai có thể bảo vệ được ngươi.

Đối với Kiệt Sâm và Lôi Nặc, Vối Lôi gia tộc Đái Mẫu Lặc đương nhiên cực kì phẫn hận.

La Nạp Đức cũng cười lạnh nhìn Kiệt Sâm, về phần Đái Mẫu Lặc, hắn đã đứng chặn trước bạch sắc quang môn, không cho Kiệt Sâm ra ngoài.

Trên thực tế, nếu không phải ba người bọn chúng hiếu kì thân phận Kiệt Sâm, căn bản không cần cùng Kiệt Sâm phí lời, trực tiếp giết chết Kiệt Sâm, đoạt nhẫn không giân trên tay hắn là được, nhưng lúc này Kiệt Sâm trong mắt ba người bọn họ, cũng giống như ba ngón tay miết hạt đậu, mười phần chắc chín.

Chỉ cần bịt chặt lối thoát của Kiệt Sâm, chúng không tin Kiệt Sâm có thể chạy được đi đâu.

- Các ngươi muốn nhẫn không gian của ta phải không?

Kiệt Sâm sắc mặt tương đối trấn định.

- Nếu ngươi chịu giao ra, đồng thời nói rõ thân phận của mình, chúng ta có thể cân nhắc cho ngươi một con đường sống.

La Nạp Đức thản nhiên nói, đối với sự trấn định mà Kiệt Sâm đang cố gắng thể hiện, trong lòng chúng chỉ là liên tục cười lạnh.

Trên thực tế chúng đã quyết định, bất luận Kiệt Sâm là thân phận gì, đều không được để hắn sống sót rời khỏi mê cung.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-1687)